vĩnh biệt mỹ nhân toàn hàm

Vinh bị bị nhân toàn hàm. Đây sẽ là một bài viết buồn. Hôm nay mình đi đám tang một người rất đặc biệt. Đó chính là bệnh nhân toàn hàm đầu tiên của mình sau khi ra trường 1 5. Tính đến nay đã là 9, 5 rồi. Thì tình, lúc đó tay nghề còn yếu lắm, may là được sự chỉ dạy của các bác sĩ và tiền bối trong nghề nên cuối cùng vẫn hoàn thành nhiệm vụ. Bà cụ 5 ấy đã gần 70 tuổi nhưng trông rất, rất thước và ánh nhìn vẫn rất nhanh nhạy.

Nghe đâu thời trẻ bà từng quẩy gánh đậu hủ nóng khắp các con hẻm Sài Gòn để nuôi cả gia đình khi mới chạy giặc từ ngoài nếp vào. Thời ấy, điện thoại di động vào máy chụp hình chưa phổ biến như bây giờ, thế nên không kịp có tấm hình nào cùng bà để lưu giữ những lần đầu như thế ấy. Sau này bà có quay lại điểm hàn một lần cách đây 2, 5. Vài 3 cổng hơn và ánh mắt cũng không còn nhanh nhạy như trước. Nhưng nụ cười hồn hậu thì vẫn vậy. Chiều nay, cô bác sỹ điện báo là bà mất. Rủ mình tối đi viếng cùng. Bà và gia đình là một trong những bệnh nhân thân thiết của cô. Chẳng hiểu vì sao khi về mình, ngẫm nhân muốn viết những dòng này giữa thời đại của xứ và vni đang sải những bước dài trên sân khấu giữa t. Ngẩng cao đầu với những chiếc dao sáng lấp lánh trên đầu những chiếc hàm tháo lắp nép mình sau sân khấu lặng lẽ dâng cho đời những nụ cười khi hoàng hôn tắt nắng. Làm vê nê và xứ ta tạo ra những nụ cười rực rở tinh khôi với môi hồng răng trắng và ước vọng tương lai. Làm toàn hàm, làm tháo lắp. Ta không tạo ra mà là tìm lại tìm lại quãng đời đã qua với cả vui buồn chồng chất của những bệnh nhân đã bước qua bên kia con dốc của cuộc đời 2 lúc nắng chiều sắp tắt. Giảm vi nhi và xứ ta hay nhận được yêu cầu phương Giang giống ca sĩ y người mẫu ít răng thỏ dài hay khấp khểnh theo trên. Thế nhưng bệnh nhân toàn hàm thường mang đến cho ta tấm hình thời xưa cũ và muốn được quay về cái thuở ban đầu. Lưu luyến ấy ngàn 5 hồ dễ mấy ai quên? Một cô bác sĩ lớn trong nghề hay nói làm toàn hàm không phải là tạo ra cái mới mà là khôi phục lại kết cũ thường theo tự nhiên. Dẫu cái tự nhiên ấy có lúc không còn phù hợp với thẩm mỹ đương thời.

Vì đơn giản còn hàm lưu giữ trong miệng không phải xi măng mà là do lực với nước. Giữa 2 bề mặt các shark, sự cân= áp lực âm dương cũng như tôn trọng dato john với các cơ quan quanh phục hình. Bất cứ sai lệch nào đi quá giới hàn sẽ dẫn đến sự đào thải của hàm giả. Hôm nhở, các người hỏi mình tuổi thọ của một hàm giả trong miệng là bao lâu? Mình nghĩ nếu phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố mà chuyện buồn hôm nay cũng chính là một trong những yếu tố ấy. Mình là người hoài cổ, thích nghe truyện xưa và nghĩ về quá khứ. Làm toàn hà mình được nghe được gặp được tiếp xúc với những phận đời. Có lẽ= cách này, mẫu hàm không còn là những mẫu thật cao vô chi nữa đâu đấy. Thấp thoáng những nụ cười cuối mùa nhan sắc nhưng vẫn rạng rở những nét đời. Vĩnh biệt mỹ nhân toàn hàm.

Viết một bình luận

Bài viết liên quan