MÌNH CHỌN HR HAY HR CHỌN MÌNH? CÂU ĐỜI ĐƯA ĐẨY MÌNH TỚI VỚI NGHỀ NHÂN SỰ

Mình là hiệp hay còn gọi là nghiệp, không ngờ hôm nay thì mình sẽ ngồi kể lại cho các bạn nghe về quá trình đã đưa mình tới với nghề. Nhưng sự thật ra thì không phải là cái quá trình đã đưa mình tới với nghề nhân sự của mình sẽ kẽ lại cái quãng đường mà mình đã chọn nghề nghiệp từ khi mình còn là một người học sinh cấp 3 cho đến tận bây giờ nó như thế nào và mình sẽ trở lại một số những cái thời điểm quan trọng và những cái kia reflexions point, những cái điểm mà nó đã. Nó đã lái cái sự nghiệp của mình, Xem những cái hướng khác nhau và biết đâu dựa trên cái câu chuyện này thì các bạn sẽ tìm được những cái bài học cho bản thân mình và đưa ra các quyết định về nghề nghiệp cũng như là quyết định về chọn ngành, chọn nghề cho các bạn chính xác hơn là mình của ngày xưa để mà bắt đầu cái câu chuyện ngày hôm nay thì mình nghĩ là mình phải quay ngược thời gian về tận cách đây hơn 10 5 phải 10 mấy, 5 khi mà mình còn học sinh cấp 3 ấy thì ở cái thời điểm đó mình hoàn toàn không có một cái khái niệm, thậm chí mình còn chẳng mảy may nghĩ đến cái chuyện là mình sẽ theo ngành nghề gì mình sẽ học cái gì, hoặc là mình sẽ làm cái gì trong tương lai. Ờ một phần lỗi lầm của mình và một phần lỗi mình cũng nghĩ là tặng tình trạng chung của cái gọi là cái gì nhở. Cái sự giáo dục của Việt Nam mới như vậy rất là nặng kiến thức về toán, lý, hóa, văn, sử địa nhưng mà lại không có một cái định hướng nghề rõ ràng cho học sinh cấp 3.

Có thời điểm đó thì mình cứ vô tư như vậy, cho nên là mình hoàn toàn chẳng nghĩ gì đến cái chuyện là chọn ngành chọn nghề cho đến 5 12 khi mà mình phải bắt đầu thi đại học thì mình mới kêu to tít, bây giờ mình phải thi cái gì bây giờ thi ở thời điểm đó, bây giờ mình hoàn toàn không có một cái định hướng rõ ràng, cho nên mình chỉ nghĩ trong đầu là thôi, bây giờ mình hy vọng bất cứ cái trường nào mà cái khả năng đỗ của mình là cao nhất. Và ở thời điểm đó thì mình học khá nhất 4 môn là toán, lý, hóa và anh văn, cho nên là mình đã quyết định là mình sẽ thi vào 2 trường, thứ nhất là đại học ngoại ngữ đà nẳng và thứ 2 là 2 trường đại học kinh tế đà nẳng thì 2 cái trường đó nó là 2 cái trường, gần như nó là 2 cái trường duy nhất mà mình có thể đổ, bởi vì học lực của mình thì cũng dạng vừa vừa chứ cũng không phải là quá giỏi ở cái thời những 5 cấp 3 rồi thì OK, bây giờ mình thi vào 2 trường, nói xong thì mình phải quyết định Xem là mình thi vào cái khoa nào của 2 cái trường đó thì cũng lại quả mâm thay là mình vì không có định hướng rõ ràng mình cũng chỉ nộp đơn vào những cái khoa mà nó. Có điểm số vừa phải và mình nghĩ là mình có thể đậu vào được. Ôi thời điểm đó thì phụ huynh cũng kêu là thay thôi, cũng học kế toán đi rồi dễ kiếm việc sau này lắm rồi các thứ này kia mình nghĩ chứ mày có hồi đó mình học kế toán thì không biết bao giờ mới thành cái gì hoàn toàn không không giỏi về những con số thì quay trở lại câu chuyện thì hồi đó mình thi vào cái khoa gọi là quản trị kinh doanh thương mại của đại học kinh tế đà nẳng và hoa ngôn ngữ anh của đại học ngoại ngữ đa năng, không khoa quản trị kinh doanh thương mại, đại học kinh tế đà nẳng và ngoại ngữ anh của đại học ngoại ngữ đa năng. Thì thi xong cũng trộm vía cũng may là cũng đổ lắm. Nhưng mà tại vì là thời điểm đó thì gia đình đã có ý định cho mình đi du học rồi và cuối cùng thì mình đi du học và cái chuyện của mình đi du học nó cũng rất là loài hoa âm cơ tại vì là bố mẹ mình đã bắt đầu nghĩ đến cái chuyện đưa mình đi du học từ khi mình còn khá nhỏ, tức là từ khi mình học cấp một lên cấp 2 là gia đình đã bắt đầu nói đến cái chuyện mà thôi. Sau này lớn lên đi du học cho nên cố gắng học tiếng anh thì mình cũng học tiếng anh ở thời điểm đó và vì một lí do nữa, mình học tiếng anh là rất là hơi củ chuối, đó là 5 lớp 7 mình có một cô giáo dạy tiếng anh và cô ấy đã từng nhìn thẳng vào. Thế mà kêu là cái thằng hiệp này học tiếng anh *** *** ** cho nên mình tức mình học tiếng anh thôi chứ cũng không có gì và sau đó thì trộm vía em học tiếng anh cũng được thật cho nên là mình đã đi theo nguyện vọng của gia đình mình đi du học. Nhưng mà quay trở lại câu chuyện lại lòng vòng nữa thì đó là gia đình mình nghĩ là mình sẽ đi du học ở Thụy Sĩ và học về ngành quản trị du lịch và khách sạn. Cái đó là gia đình mình nói nha hoàn toàn mình không nghĩ tới cái chuyện đó luôn mà gia đình mình nói gì thì mình nghe đó, bởi vì gia đình mình nói là ừ gọi là năng thì kinh tế về du lịch, phát âm về khách sạn rất là phát triển, cho nên là đi học về du lịch, khách sạn là hợp lý rồi. Về Việt Nam làm ở một cái khách sạn 5 sao là đúng nghành, đúng nghề, cuộc sống đơn giản, dễ dàng luôn nhưng mà chẳng hiểu sao đến 5 mình học 12 và sau khi mình học đại học xong à? Sau khi mình thi đại học xong có điểm rồi thì gia đình mình lại cho một phát bẻ lái ngở ngàng luôn. Đó là không đi du học Thụy Sĩ nữa và chuyển sang đi học mỹ. Đến bây giờ mình vẫn còn rất thắc mắc, mình chưa hỏi bố mẹ mình kể ra tại sao thời điểm đó bố mẹ lại có một cái pha bẻ lái khó hiểu như vậy, nhưng mà cuối cùng thì bố mẹ cũng đã quyết định cái chuyện đó và nó và cuối cùng thì mình khăn gói mình sang mỹ để mình đi du học. Sang đến mỹ thì bây giờ mới bắt đầu kiểu hoang mang kiểu ozet thế bây giờ học cái gì? Thậm chí cái lúc mà mình lên máy bay mình bay sang mỹ mà mình ở mỹ khoảng một tuần rồi mình vẫn rất là kiểu hồn nhiên ngây thơ, mình chẳng nghĩ gì đến cái chuyện là mình sẽ học cái gì luôn ấy mà chị nghĩ là OK, bây giờ đã nộp đơn sang bên đó rồi thì những cái môn đại cương đầu tiên thì mình cứ học thôi. Còn lại thì từ từ tính sau và cái người đầu tiên hỏi mình đến cái chuyện là ông hiệp ơi thế bây giờ em muốn theo nghành gì trong chuyên ngành và đại học là cái chị chủ nhà của mình khi mà mình ở với mỹ và đó là lần đầu tiên bắt đầu phải nghĩ đến cái chuyện là ồ thế, bây giờ thì mình học cái gì cho những cái 5 đại học của mình bây giờ mà khi đã bắt đầu có cái ý thức, cái chuyện là mình phải chọn ngành chọn nghề để mà học 4 5 đại học rồi thì mình cũng bắt đầu cái chuyện phải chọn, anh chọn nghề một cách nó rất là cũ bựa, thật ra thì do hồi đó cũng không có ai hướng dẫn mình một cách cụ thể và thực ra thì hồi đó mình cũng không hiểu sao mình không tận dụng tốt các dịch vụ về crestline của trường, các trường đại học bên mỹ thì bao giờ cũng sẽ có cái Ờ một cái phòng để chuyên tư vấn về định hướng nghề cho sinh viên nhưng mà mình lại không tận dụng tốt cái cái cái cái dịch vụ đó của trường như một số tập vlog trước mình có nói tới thì khi các bạn chọn ngành chọn nghề thì cái cách các bạn có thể chọn là tìm những cái nghề nghiệp, những cái ngành học nào mà nó phù hợp với năng lực, nó phù hợp với thế mạnh, nó phù hợp với nó phù hợp với sở thích cũng như là cái giá trị của bản thân, của các bạn thì các bạn sẽ tìm được một cái nghề nào phù hợp hơn. Tuy nhiên, ở thời điểm đó thì tại vì đó không ai nói cho mình, cho nên mình tìm ngay một cách nó rất là cũ, bựa luôn mình tự lên cái website của trường mình. Để mình tìm Xem ở trong trường đang có những cái khoa gì và cái khoa nào nghe tên nó kêu kêu á thì mình vào mình sẽ đọc một chút xíu để mình Xem mình không muốn học cái ngành đó hay không mà hồi đó thì trời ơi, có những cái ngành tên đó nghe rất là xịn, kiểu như là computer science rồi information technology các thứ này nọ thì cái thời điểm đó mình nghĩ những cái tên nó rất là fancy nó. Nó thực sự nó rất là là nghe nó xịn í. Tại vì những cái 5 khoảng 2010 thì cái ngành công nghệ về vi tính và những cái về technology thì nó vẫn chưa có đại trà như bây giờ. Mình nghĩ là. Ừ, cái này thì cũng ghê học về, chắc là kiểu thành cái gì đó rất là kinh khủng thì cũng định học cũng may ra chứ còn nghĩ bây giờ mình học computer science 0, 0, 0 biết là mình có viết được cái code nào cho nên hồn không em ơi, bỏ qua một bên thì mình cứ tìm hiểu như vậy và mình đọc hoài đọc hoài đọc hoài mình không có tìm ra được cái ngành nào mà mình nghĩ là mình muốn theo thì bởi vì như vậy mình mới chuyển hướng mình sang mình chọn ngành theo một cách rất là củ bựa khác. A chua trước khi mà nói đến cái chuyện mà chọn ảnh của bữa mình phải nói cái chuyện là tự nhiên. Thời điểm đó mình cũng rất là giới hạn của bản thân. Tại vì thay vì là mình có thể mở rộng những cái sự lựa chọn của mình= cách là tìm ra những cái trường ngoài tìm ra được cái ngành nghề phù hợp của mình và thậm chí cái ngành nghề nó trong cái trường mình học không có thì mình có thể chuyển sang một cái khác thì không. Mình chỉ luẩn quẩn tiên trong những cái ngành mà cái trường mình có sẳn thôi và mình tự thấy là mình giới hạn bản thân rất là nhiều ở trong trong những cái sự lựa chọn như vậy. Sau đó nữa thì bây giờ bắt đến cái chuyện mình đã quyết định học cái ngành của mình học như thế nào? Tp chọn hoài dọn hoài không ra được cái ngành phù hợp với mình nên mình mình đổi chiến lược, mình chuyển sang mình chọn ngành để có thể tận dụng tối đa được cái số tiền học bổng cũng như là cái thời gian của mình có ở mỹ, nghĩa là sao? Nghĩa là ngày xưa mình đi học ở mỹ, mình có đạt được một số học bổng nhất định mà bên trường họ cho mình cũng như là mình cũng tự đặt cho mình một cái mục tiêu là mình sẽ chỉ ở mỹ và mình phải hoàn thành cái= đại học trong vòng 4 5, nhiều nhất là 4, 5 và mình sẽ cố gắng làm sao học những cái ngành nào, lấy những cái lớp nào để mình có thể tận dụng được tối đa cái số tiền. Học bổng mà trường cho mình cũng như là trong vòng 4 5 đại học của mình thì mình phải học được càng nhiều tín chỉ học được càng nhiều chuyên ngành học được càng nhiều những cái những cái mine miner là những cái ngành mà phụ nhiều nhất có thể thì cuối cùng mình mới ngồi mình vẽ ra một cái file excel và mình tìm ra được là. Mình mình cái cách tốt nhất để mình có thể tối đa hóa được cái số tiền học bổng và cái thời gian mình ở mỹ, đó là mình sẽ học về chuyên ngành, về human resources kèm với lại ờ cái bộ máy. Cho nên là cái chuyên ngành số 2 của mình, đó là về supply chain. Ôi mình có cái bạn 2 sub lai nha cả nhà, nhưng mà vì không đụng gì, tôi nói trên hoàn toàn không nhớ hết một tí kiến thức như vậy đó cả. Và ngoài ra nữa mình có một cái miner về ak tin, tức là mình có một cái bảng phụ, một cái tín chỉ về kế toán dễ sợ chưa thì đó là cái cách mà đã chọn nghề của mình và dĩ nhiên là mình sẽ không khuyến khích các bạn chọn nghề theo cái ngành theo cái kiểu như vậy, bởi vì nó thực sự nó cũng chẳng giúp ích gì được= cái chuyện cho các bạn là các bạn đã cấp được một cái= đại học trong tay. Thật ra là mình có 2 cái= đại học kèm một cái in ear, nhưng mà nó again mình vẫn không khuyến khích các bạn chọn nghề theo cái kiểu mà mình đã làm rồi khi mà mình tốt nghiệp 4 5 đại học xong á thì mình có cơ hội được đi thực tập tại boleyn ở cái phòng president là như kiểu phòng mua hàng thì nếu mà bạn nào có từng đi làm sẽ biết cái phòng này nhưng mình từ chối mình không nhận cái cơ hội đó bởi vì sao? Bởi vì sau 4 5 mà học về supply ghen thì mình đã cảm thấy là ồ, cái này nó không, nó không đúng với những cái gì mình có thể làm mình không, mình học và mình kiểu học cho xong cái= ấy mà mình không hiểu nhiều. Tôi có thể đi theo cái sự lựa chọn đó và mình quyết định là mình đã từ bỏ cái cơ hội đó để mình về Việt Nam mình tìm mọi cơ hội khác với lại một một cái lý do nữa để mình về Việt Nam. Nó ở thời điểm đó là mình nghĩ thì đằng nào mình cũng sẽ chỉ làm một thời gian một Việt Nam rồi mình sẽ đi học tiếp= master và mình sẽ lại có một cái cơ hội được sang nước ngoài nữa. Và cuối cùng thì mình cứ delay cái dự định đó đến tận bây giờ mãi mình chưa đi lại được rồi, có thể là mình từ bỏ cơ hội đi thực tập ở boeing đó để mình về Việt Nam và mình bắt đầu lại hoang mang tập 3, đó là mình làm cái gì bây giờ? Tựa hồ có nghĩa là ghê lắm cơ, có rất nhiều= trong tay nhưng cũng không biết phải làm cái gì thì khi mình về Việt Nam đó thì trộm vía là trong 4 5 học đại học mình có một cái thời gian được nghỉ đông khá dài, khoảng tầm 3 tháng thì mình đã tận dụng thời gian nghỉ đông đó, mình đi thực tập tại một cái khách sạn tại đà nẳng hay apprehensive, đà nẳng khách sạn cũng 5 sao, khá nổi tiếng thì cái kì thực tập nói diễn ra khá là mỹ mãn, cho nên là nó lại càng in hằn vào mình cái suy nghĩ là thôi. Tốt nghiệp đại học xong thì về Việt Nam và làm cho một cái khách sạn 5 sao. Và thậm chí là ở thời điểm đó, mình còn nhận được thư mời làm việc từ khi mình chưa tốt nghiệp. Cơ tức là xong kỳ thực tập của mình, mình quay lại mỹ để mình hoàn thành nốt cái học vấn của mình thì gần đến thời điểm mà tốt nghiệp mình đã nhận được một cái thư mời làm việc của khách sạn hải á ở thời điểm đó để quay trở lại khách sạn khác, nhưng mà mình nghĩ là làm khách sạn thì cũng vui, đó cũng thích, đó cũng tốt đó, nhưng mà nó lương khách sạn ở thời điểm đó thì thường là không cao lắm. Các bạn lương mình nhớ ở thời điểm đó thì lương ở cái vị trí mà họ mời mình về làm á nó sẽ rơi vào khoảng tầm. 4 cho đến 5 triệu là lương cứng, ngoài ra thì hàng tháng sẽ có thêm cái service chạc, nó sẽ+ thêm vào thì nó sẽ được lên thành một khoảng 7 8 triệu tùy vào cái tháng đông khách 2 tháng ít khách thì mình thấy lương như vậy là hơi thấp với cái số tiền mà mình đã đầu tư để đi du học. Cho nên mình nghĩ kia có vẻ không không đáng lắm mình biết cái suy nghĩ nó hơi sai ra mình không, mình không cổ súy. Các bạn du học sinh có suy nghĩ giống mình, thật ra thì mình cứ làm cho giỏi đi rồi mọi thứ nó sẽ tới nhưng mà ô anyway. Đó mình đang kể lại câu chuyện ngày xưa của mình thì mình mới xin vào làm ở phòng nhân sự, tức là cái khi mà mình nhận được cái thư mời làm việc của khách hàng thì mình mới nói là bây giờ em không muốn làm một bộ phận bộ phận lễ tân mà em muốn làm ở phòng nhân sự thì các chị có cái cơ hội nào không? Và rất tiếc là thời điểm đó thì ở phòng nhân sự không có một cái cơ hội nào cho mình cả và mình quyết định là mình khăn gói vào trong Sài Gòn rồi vào Sài Gòn thì mình cương quyết với cái quyết định là mình phải làm trong ngành nhân sự. Tại vì sao? Có 2 lý do, thứ nhất, mình có cái= đại học về ngành nhân sự và nó sẽ là một cái điểm+ của mình khi mà mình cần một cái tấm= du học sinh về ngành nhân sự để đi xin việc trong một cái phòng nhân sự đó là điều hiển nhiên đúng không? Với cái thứ 2 là sau rất nhiều hoang mang, mình nghĩ là thật ra mình cũng không biết phải làm gì để kiếm tiền nữa bây giờ bởi vì là mình không giỏi về mặt số má cho nên làm những cái thứ liên quan đến kế toán, mặc dù mình có một cái máy, một cái derive về kế toán thì mình không nghĩ là người ta làm được kế toán mình cũng không mình không làm sale được mình, mặc dù mình thấy cái chuyện ăn nói của mình thì cũng OK, nhưng mà mình không hiểu sao mình không biết làm sêu được, mình đã thử làm sale nhưng mà fail. Rất là thảm hại cho nên không làm sao được, làm marketing thì cũng thích động cũng hay đó. Nhưng không hiểu sao cơ hội marketing nó không bao giờ tới với mình. Đã thử một lần rất nhiều những chỗ làm marketing như chưa bao giờ được được. Được đi gặp để phỏng vấn luôn ấy chứ đừng nói đến chuyện đó thì bây giờ chỉ còn lại cái phòng nhân sự thôi và mình cương quyết mình thi MT và mình nộp đơn đại học rất rất nhiều những cái chương trình thi MT để tìm một cơ hội ở trong phòng nhân sự và ở thời điểm đó, khi mình đi phỏng vấn thì mình nói rất là hay về cái chuyện là tôi đam mê làm việc với con người thế nào? Tôi yêu thích làm việc với con người như thế nào? Tôi thích. Theo đuổi cái ngành nhân sự như thế nào? Nhưng em xin lỗi tất cả các anh, các chị đã từng phỏng vấn ngày đó đó tất cả những những cái lời nói dối rất là ngọt ngào của một đứa đang rất là cần công việc và cần đổ một chương trình NT anh em nói thành thật luôn và mình cũng thành thật với bạn là ở thời điểm đó, cái chuyện chọn nghề giảng sư là vì mình không còn biết làm cái gì khác nữa. Mình nghĩ đó là cái ngành mình có thể làm được. Mình nghĩ là mình có thể phù hợp và. Và tỷ lệ chọi đi thi em thi của ngành nhân sự ở thời điểm đó nó là thấp nhất và rồi thì cũng may mình đổ vào được một số những cái chương trình mt đúng với nguyện vọng và đam mê làm nhân sự của mình thì trộm vía thì mình mới bắt đầu được tiếp xúc nhiều hơn với những cái lý thuyết mà những cái kiến thức về cái chuyện định hướng ngành định hướng nghề và chọn ngành chọn nghề phù hợp với bản thân thì cũng rất là may là đến khi mình tiếp xúc với những cái kiến thức này rồi thì mình mới thấy là à. Thật ra cái nghề nhân sự cũng là cái nghề mà nó phù hợp với khả năng của mình, phù hợp với thế mạnh của mình. Phù hợp với những cái giá trị của mình, dĩ nhiên là sẽ có những cái sự lựa chọn tốt hơn. Nhưng mà ở thời điểm hiện tại vì mình đã lở phóng lao rồi thì mình phải theo lao và cũng may là cái sự phóng lao này, nó cũng có cái gì đó phù hợp với bản thân, cho nên mình cũng không có hối hận lắm với lại cái sự lựa chọn của mình ở thời điểm đó nghĩ chứ? Cũng may đã không có tí kiến thức gì, không biết gì mà chọn được ngay một cái ngành nghề mà nó cũng phù hợp thi thôi cứ làm thôi đúng không? Nhưng mà điều đó không có nghĩa là mình không gặp những cái sự hoang mang gặp được các bạn. Suốt 7, 5 làm nghề nhân sự của mình, cái thời gian đầu, đặc biệt là cái thời gian đầu mình gặp rất là nhiều hoang mang về cái chuyện là liệu nghề nhân sự có phải là cái nghề phù hợp với bản thân mình hay không và mình có chọn đúng ngành nghề hay không? Ừ ở thời điểm đó thì. Khi nhắc đến nghề nhân sự, mọi người thường sẽ nghĩ đến một cái hang rất là đạo mạo, rất là chỉnh chu, rất là chuyên nghiệp, rất là nhẹ nhàng, từ tốn điềm đạm nhưng mình thì không, mình điên, điên khùng, khùng mình nói nhiều mình cười nhiều, mình cứ hâm hâm dở, dở mình thích ăn mặc kỳ cục, mình sáng tạo và mình hơi dở hơi nhìn chung là như vậy. Cho nên có rất nhiều người nói ra nói vào cái câu chuyện là khi bơi, tại sao em không đi làm, marketing, đi hiệp ơi, tại sao em không chọn cái ngành nghề về creative agency đêm này làm nhân sự vậy? Anh nghĩ em không phù hợp đâu, mặc dù nhà mình đã từng làm rất nhiều những cái bài test. Đang tự ngồi reflexions bản thân rất nhiều và mình thấy nghề nhân sự là cái nghề, có những cái giá trị phù hợp với mình. Tuy nhiên, mình vẫn bị những cái lời nói ra nói vào đó làm ảnh hưởng và mình mình rất là rối+ thêm ở cái thời điểm đó nữa là vì mình có rất là nhiều những cái áp lực khác nhau chứ không phải chỉ là cái chuyện chọn ngành chọn nghề không cho nên mình đã từng có cái suy nghĩ là thôi chết. Mình chọn nhân sự là sai nghề rồi đến bây giờ khi mình nhìn lại cái thời điểm đó mình nghĩ lại thì mới thấy là à. Thật ra là có quá nhiều chuyện có quá nhiều stress nó xảy ra trong cùng một thời điểm. Nó làm mình bị rối, nó làm cho mình nghĩ quẩn chứ thật ra không, nếu mà tách riêng từng thứ thì những cái những cái stress kia nó chẳng có ảnh hưởng gì đến cái quyết định chọn nghề của mình cả. Nhưng mà khi ở thì em nói vậy nhưng mà sẽ không nghĩ được cái chuyện đó rồi mình sẽ chỉ nghĩ rất đơn giản là ồ, nhiều người nói là nó vào quá stress quá, mình làm công việc không tốt thì có vẻ như chọn nghề nhân sự là sai rồi và mình đã từng có những quyết định rất là táo bạo luôn, đó là nghỉ ngang, không làm việc nữa và thử đi học lại về designer để Xem là nếu bây giờ mình nhảy hẳn sang mình làm designer mình sang làm crepe thì sẽ như thế nào? Và đến khi mình thực hiện chuyện đó rồi mình mới nhận ra là không những cái gì mình hoang mang trước kia. Nó đến từ nhiều nguồn chứ không phải chỉ là chuyện chọn nghề và cái chuyện theo đuổi cái ngành này có vẻ không phù hợp lắm với mình. Nghĩa là nếu mà cái chuyện mà vẽ vời và làm thiết kế nó là cái gì đó mình thích thích nhưng mà thích làm cho vui thôi chứ còn theo hẳn cái nghề nó không phù hợp, cho nên sống rất là nhiều đắn đo. Cuối cùng mình cũng quay ngược lại mình tiếp tục cái sự nghiệp của mình là ở phòng nhân sự, cho nên mình mới thấy là những cái hoa mang dọc đường, đó là điều.

Tất yếu của cuộc sống nếu mà không hoang mang thì đôi khi cuộc sống thì nó quá dễ dàng, nó cũng sai sai các bạn thậm chí, nhưng mà đã từng kể đó mình từng có một người sếp chỉ làm 5 5 trong nghề nhân sự và chỉ là những cái vị trí rất là cao. Nhưng chị vẫn từng nói với mình những cái câu kiểu như là đôi khi chị không biết thì chọn cái có đúng với chị hay không á mà chị cảm thấy là cái này? Nhân sự này không biết nó có thực sự phù hợp với chị hay không? Cho nên các bạn đừng lo với những người rất nhiều 5 kinh nghiệm rất là lão làng như vậy họ còn hoang mang thì cái chuyện chúng ta hoang mang là chuyện bình thường. Nhưng mà cái cách chúng ta xử lý cái hoang mang đó và tách biệt ra từng cái nguồn cơn của sự hoang mang để giải quyết cho nó đúng là em mới có chuyện khác. Rồi dĩ nhiên là cái thời gian mình làm nhân sự trong suốt 7 5 nay nó sẽ có nhiều thứ nó xảy ra lắm. Nó còn cái chuyện mình chuyển sang phòng ban này mà chuyển sang phòng bạn kia rồi rẽ ngang rẽ dọc. Nó cũng đưa ra rất nhiều những cái reflexions về cái chuyện chọn ngành chọn nghề của mình, nhưng mà cái đó nó dài lắm. Cho nên nếu như có dịp thì mình sẽ nói nó ở trong một cái tập blog khác, còn hôm nay thì mình nghĩ là mình sẽ tạm dừng ở đây cho cái chuyện mà mình đã quyết định chọn ngành chọn nghề như thế nào và cái cơ duyên nào nó lại đưa đến mìnhvới đến nghề nhân sự, nếu mà hỏi lại thì tóm tắt nhanh câu chuyện này thì rõ ràng cái chuyện chọn nghề nhân sự của mình đó là một cái sự.

Viết một bình luận

Bài viết liên quan