NHẬT KÝ NHỮNG CÂU CHUYỆN HÊN XUI KHI ĐI LÀM

Lại xin chào, xin chào, xin chào và chào mừng, các bạn đã quay trở lại với chanel nhac email của mình. Mình là hiệp hay còn gọi là nghiệp không ngờ và đáng lý hôm nay mình định là sẽ làm một cái live stream để ngồi chém gió với các bạn, nhưng mà cuối cùng là mình lười quá, tức là mình đi shopping là lôi là lôi hết cả một đống tiền. Mình cứ nghĩ là mình sẽ tiêu tiền thì mình sẽ vui nhưng cuối cùng thì mình đau dạ dày quá mọi người ơi thôi, dù sao thì cũng lở tiêu rồi, bây giờ có trả hàng thì cũng không được hoàn tiền cho nên là thôi chúng ta sẽ lại ngồi tiếp tục chém gió với nhau về một cái chủ đề gì đó OK? Và hôm nay thì tự dưng mình muốn nói đến một cái câu chuyện, đó là sẽ có những cái câu chuyện sẽ có những cái vấn đề mà nó rất là hên xui.

Trong quá trình các bạn đi làm ngày xưa, mọi người cái lúc mà mình mới tốt nghiệp ra trường á mình hồn nhiên và ngây thơ lắm. Mình cứ nghĩ là nếu như mình tìm được một cái công ty nó đủ to đủ chuyên nghiệp. Nó có những cái quy trình và luật lệ đã được làm. Đã được định sẳn thì mọi thứ nó sẽ rất là công= Mọi người sẽ cảm thấy lúc nào cũng vui vẻ vì mọi thứ nó không= mà. Nhưng không không, đó là một cái sự ngây thơ vô cùng xe trái và sau 7 5 đi làm thì mình đã nhận ra nhiều điều hơn trong cái quy trình về đánh giá thành tích, đánh giá lương thưởng, đánh giá thăng chức. Và bây giờ mình sẽ chia sẻ những cái chuyện đó cho các bạn. Thật ra thì nó sẽ không có một cái câu chuyện nào cụ thể đâu mà nó sẽ là những cái bài học mà mình rút ra trong suốt 7 5 của mình trong cái quá trình mình đi làm và đây sẽ là những câu chuyện mình. Tại sao mình muốn chia sẻ với các bạn bởi vì mình nghĩ là đôi khi các bạn sẽ không thấy được hết những cái vấn đề này. Bởi vì cái nghề nghiệp của bạn, nó không đòi hỏi các bạn phải có có những cái góc nhìn khác ấy, nhưng mà tại vì mình làm nghề nhân sự mà cho nên những cái thứ mà mình rút ra sau đây nó nó không chỉ là cái dưới góc nhìn của một người đi làm mà nó còn dưới góc nhìn là một cái người mà phải quan sát phải điều phối quy trình đánh giá thành tích và thưởng công ty, cho nên mình sẽ chia sẻ lại với các bạn. Rồi thì trước khi mà mình có thể chia sẻ về những cái thứ mà hên xui mình đã từng thấy trong suốt 7 5 mình đi làm thì mình sẽ giải thích sớm một chút xíu nha cho bạn nào mà chưa đi làm, chưa biết thì mình sẽ giải thích đó là nếu như mà trong một cái quy trình chuẩn thì mình thấy đa phần những công ty lớn, những công ty đa quốc gia hiện giờ họ đang áp dụng á thì mỗi 5 họ sẽ có một cái kỳ để đánh giá thành tích của người nhân viên ờ và cái quy trình đánh giá thành tích này bao giờ nó cũng sẽ có là người nhân viên đầu tiên là tự đánh giá bản thân của mình Xem là mình 5 nay được bao nhiêu điểm, sau đó thì người nhân viên sẽ ngồi nói chuyện một một. À xin lỗi các bạn với sếp của mình để sếp và nhân viên thống nhất Xem là với cái cái những cái gì chúng ta đã đạt được trong 5 nay thì cái điểm số của người nhân viên tự đánh đó đã phù hợp hay chưa thì sau khi mà người nhân viên và sếp đã nói chuyện xong á thì người sếp sẽ mang cái điểm số đó để đi ra nói chuyện với cả nguyên một cái phòng ban lớn, hoặc là nếu như cấp cái cái level của bạn đủ cao á thì người sếp sẽ mang cái điểm số đó đi ra nói chuyện với toàn bộ công ty để mà cân đối lại cái điểm số Xem là so với. Những cái phòng ban khác nội bộ hoặc là so với cái tỷ lệ nội bộ thì cái điểm số nó đã phù hợp. Chua và nó đã cân đối chưa? Tại vì sao lại như vậy? Đi làm sau này nó không giống như chúng ta đi học ngày xưa đi học ngày xưa, chúng ta chỉ cần ví dụ như là đi thi được 10 điểm thì chúng ta sẽ được học sinh xuất sắc, nhưng mà ở công ty thì nó lại không có như vậy nó sẽ phân ra rất rõ là 1 5 bao nhiêu% nhân viên là nhân viên xuất sắc, bao nhiêu% nhân viên là nhân viên loại đạt chỉ tiêu loại thường và bao nhiêu% là những nhân viên làm chưa đạt công việc hoặc là ở làm chưa tốt= những người còn lại đó thì vì nó có cái% đó, cho nên là chúng ta sẽ phải có một cái quá trình nó gọi là. Calibration mình không biết dịch là nhưng mà ý là sẽ tất cả các phòng ban ngồi họp với nhau để cân đối lại cái điểm số để Xem toàn bộ nhân viên trong công ty với cái điểm số như vậy đã phù hợp hay chưa rồi bắt đầu. Rồi thì à? Các trường hợp xuka đầu tiên mà mình có thể thấy rất rõ ngày xưa khi mình chưa đi làm ở những công ty lớn và có những cái quy trình bài bản và chuyên nghiệp á thì những cái công ty nhỏ, đa phần họ không có một cái quy trình rõ ràng về cái chuyện đánh giá thành tích như thế nào và họ sẽ lệ thuộc tất cả các truyện đánh giá thành tích đó vào thứ nhất là sếp của bạn thứ 2, nếu mà cái quy mô công ty mà nhỏ nữa khoảng 100 người trở xuống á thì nó phẫu thuật luôn vào giám đốc công ty cái người điều hành hay công ty đó và một khi. Nó đã không có quy trình mà nó phụ thuộc tất cả vào trong tay của một cá nhân thì cái chuyện để cái cá nhân đó mà hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng nào bởi cảm xúc cá nhân bởi. Cũng những cái thương, những cái gác thì rất khó. Ừ thật sự là rất khó. Quá trình mình đi làm 7 5 trời mình chưa từng gặp một cái người nào mà còn mà mình nghĩ là hoàn toàn tự tin. 100% có thể vỗ ngực và nói là tôi đây rất là công= và không có bị chi phối bởi bất kì một cái gì cả. Khi không có một quy trình rõ ràng để mình. Grab theo đó mà mình làm cái hướng dẫn OK không có đâu các bạn. Cho nên cái trường hợp này thôi khỏi nói rồi ha rất dễ su ca na bởi vì chỉ cần. Sếp nhậu xỉn, cái vô xong rồi quyết định có những quy định hơi tào lao thì cũng chịu rồi. Trong trường hợp này, trong khoảng. Trường hợp số 2, kể cả trong những cái công ty mà sếp các à mà cái quy trình nó đã được rất là rõ ràng, nó có quy trình và tất cả mọi người sẽ cùng bám sát vào cái quy trình đó thì. Cái chuyện hên xui nó vẫn diễn ra được dưới góc độ là người xếp, đôi khi họ sẽ có những cái sự thương ghét nhất định đối với nhân viên của mình. Một người dân bị đầy nó sẽ khác với một người nhân viên viên được thương được cưng, tại sao lại như vậy? Đi làm với các bạn, nó sẽ có những nghề nghiệp mà rất khó để lượng hóa với những cái nghề nghiệp mà lượng hóa dễ á thì đương nhiên là cứ cứ đưa số này nói chuyện với nhau. Đúng 0 2 bạn nhân viên bán hàng, bạn nào bán được nhiều hơn là bạn đó làm thành tích tốt hơn thì không nói làm gì, nhưng mà đa phần những cái công việc trong công ty, đặc biệt là những cái công việc ở khối văn phòng ạ nó rất khó lượng hóa. Mà vì nó không nó không lượng hóa được thì nó sẽ bao giờ cũng đánh giá bởi thứ nhất là tính hiệu quả công việc thứ 2 là mình có có có thể hiện được cái năng lực của mình với những cấp trên hay không. Nếu giống như kiểu là chúng ta có làm được cái sản phẩm tốt hay không và chúng ta có biết cách quảng cáo cái sản phẩm đó đối với khách hàng hay không đó? Thì nếu như chúng ta được xếp thương hơn một xíu thì khi chúng ta làm ra một sản phẩm, cứ cho là chúng ta có năng lực nga, chúng ta làm ra một sản phẩm nha chưa nói đến cái trường hợp mà những đứa mà nó hoàn toàn không có năng lực gì nhưng mà vẫn được sát thương thì thôi, cái trường hợp mà nó hơi kinh quá thôi, bỏ qua đi, mình không muốn nói đến những cái thứ quá kinh thì cứ cho là chúng ta được hương, chúng ta có năng lực thật. Chúng ta làm được một sản phẩm tốt thì nếu như mà sếp chúng ta mà thương chúng ta hơn một chút xíu á thì sếp sẽ hay bưng chúng ta đi nói chuyện với sếp lớn hơn sếp sẽ chịu khó. Nhắc đến bàn chúng ta trong những cuộc họp toàn công ty hơn thì cái mà gọi là vcli tức là cái hình ảnh của chúng ta trong mắt mọi người cũng sẽ được tín nhiệm hơn và trong những cái cuộc họp mà để cân đối điểm số của toàn công ty thì những cái người nào mà khi nhắc đến tên mà các cấp lãnh đạo mà nhớ được á thì có xu hướng là sẽ được đánh giá điểm cao hơn? Đó thì chắc chắn, dù là sản phẩm của các bạn, nó cũng chỉ tốt ngang ngửa hoặc là tốt== bởi những một cái bảng khác đi. Cho nên là cái chuyện mà chúng ta có xây dựng được cái hình ảnh hay không, hoặc là có có xây dựng được cái sự tín nhiệm với các cấp lãnh đạo hay không thì nó cũng quyết định cái độ hên xui trong cái kết quả làm việc của chúng ta và ảnh hưởng tới cái kết quả cuối 5 của chúng ta rồi. OK, thế bây giờ lại nói đến cái trường hợp đó là. Sếp của chúng ta cũng là một người rất công tâm đó, sếp thương đều các nhân viên và sếp sẽ rất là quảng bá hình ảnh đều cho tất cả các nhân viên chứ không có một ai thiên vị, một ai cả không có một cái sự gọi là cạnh tranh, không công= không lành mạnh nào ở đây cả. Thì cũng lạnh dẫn đến cái trường hợp cũng rất dễ. Cái trường hợp là ví dụ như thế này, các bạn tưởng tượng nha. Nếu như chúng ta học ở 2, chúng ta có ở trong một môi trường có 2 cái lớp, một lớp 2, lớp chuyên, một lớp và lớp học sinh bình thường không chuyên và cả 2 lớp đều bị đặt chỉ tiêu là 10% số học sinh của các lớp đó là học sinh. Xuất sắc. 80% là học sinh tiên tiến và 10% là học sinh. Loại khá rồi thì dĩ nhiên á ở cái lớp học sinh ở lớp học chuyên khi mà nhiều cá nhân giỏi hơn thì cái sự cạnh tranh sẽ khốc liệt hơn đúng không? Trong khi ở cái lớp thường thì chỉ cần một cá nhân giỏi mà giá nó nó, nó sẽ trở thành cái trường hợp là thằng chột làm vua xứ mù, có thể cái thằng chột của cái lớp thường này nó qua cái lớp chuyên á chưa chắc nó đã là học sinh giỏi, có khi nó còn học sinh khá nữa cơ, nhưng mà vì nó đang ở trong cái lớp thường. Cho nên cái chuyện mà để cho cái cái nhân, cái nhân viên chột đó mà được điểm cao nó cũng là rất cao và khi đi làm cái chuyện này nó cũng diễn ra. Nhưng các bạn= thần tượng của 2 phòng ban vì cái tính chất công việc của 2/3 này, nó đều rất khó lượng hóa và kể cả là có lượng hóa được thì cũng sẽ rất khó để nói chuyện được rằng là cái phòng ban nào có cái tính chất công việc. Nó quan trọng hơn, cái phần 3 nào bây giờ đi lôi phòng kế toán tài chính ra mà nói chuyện ở phòng hành chính nhân sự. Thì làm sao mà kể cả có lượng hóa được đi chăng nữa thì cũng làm sao mà so sánh nó có một cái sự so sánh đó rất là gọi là apple, apple nghĩa là so sánh một cách rất là công= được đúng không? Rồi thì cứ cho là ở trong phim hành trong trong 5 nay, tìm kế toán cá nhân nào làm cũng xuất sắc, kế toán ủy nhiệm chi cái cái cái rồi các bạn làm bên phòng à à phải nên xin ở hn, tất cả mọi người đều làm rất rất xuất sắc nhưng vì tất cả cá nhân đều là xuất sắc mà chỉ tiêu cũng chỉ có 10% là được. Nhân viên xuất sắc thôi thì chúng ta cũng sẽ phải lại rất. Đau đầu để chọn ra được thật sự là cái người nào là người xuất sắc còn bên ngoại chính nhân sự đi 5 nay vì không làm gì nhiều, cho nên là cá nhân nào làm thì cũng sàn sàn vừa vừa thôi nhưng mà vẫn cứ phải có 10% là nhân viên xuất sắc thì tự dưng có phải các bạn thấy sẽ rất là tội cho những cái người làm bên phòng tài chính không? Đó là vì có quá nhiều quá nhiều cá nhân xuất sắc nhưng mà vì bị cài cái cô ta rồi cho nên là. 2 cho nên đó các bạn đó là những cái trường hợp mà mà nói đó nha. Quy trình rõ ràng, sếp không thiên vị, nhưng mà vì cái. Yếu tố khách quan về cô ta rồi thì cũng biết làm sao ngang đây thì nhiều bạn sẽ nói với mình là ơ như vậy rõ ràng là quy trình có vấn đề. Vậy thì chúng ta phải tăng cái cô ta trong phòng bên này, giảm kotaku phòng bên kia lại đúng thực tế là nhiều công ty họ cũng làm như vậy luôn, họ sẽ nhìn lại vào cả một cái một một cái gọi là bản thân thực của cả 5 và họ sẽ kêu ồ 5 nay cái phòng mình làm tốt, chúng tôi sẽ nâng quá ta. Bên này nhiều hơn một chút xíu, bên này làm 5 nay không có nhiều kết quả nổi bật của chúng ta sẽ hạ phụ ta xuống một chút xíu. Nhưng mà kể cả như vậy thì cái chuyện mà nghe cái lý tưởng thôi, còn những cái thứ mà nó như mình vừa mới nói đó, nó vẫn diễn ra rất nhiều bởi vì sao? Bởi vì là đi làm á xấu chàng thì hổ ai. Chẳng lẽ nào cái người trưởng phòng hành chính nhân sự hoặc là cái anh trưởng phòng tài chính kế toán, nó đi lại để cho cái team của mình tự dưng lại không có ai là nhân viên xuất sắc thì người ta sẽ đánh giá là ồ, cái tim mà không có một nhân viên xuất sắc thì nghĩa là cái ông sếp đang có vấn đề đúng không? Cho nên là để. Giữ cái thể diện của mình, giữ thể diện của cả team mình chắc chắn là sẽ không ai để cho cái tình trạng đó diễn ra với team mình rồi cho nên sẽ dù gì chăng nữa, tim vẫn có phải gọi một thằng mươi% là nhân viên xuất sắc. Kiểu vậy đó mà nãy giờ mình đưa ví dụ vậy thôi nha chứ mình cũng không có có tình ám chỉ một công ty nào đấy mà cũng không cố tình ám chỉ một cái phòng ban cụ thể hay một cá nhân cụ thể nào trong cái trường hợp này cả bỏ đi bỏ đi body rồi ý mình chỉ đang nói là trong quá trình chúng ta đi làm mà sau cái quá trình 7 5 mà mình đã được quan sát mình đã được điều phối. Chu cái chu kỳ đánh giá công ty thì mình thấy là nó có quá nhiều cái sự su khách hàng có thể diễn ra ở đây, cho nên cái thông điệp mà mình muốn chuyển tới cho các bạn ở trong một cái tập vlog này là gì? Có 2 thứ thứ nhất các bạn trẻ nếu như các bạn có may mắn được rơi vào cái nhóm gọi là cái nhóm được được thương được là nhân viên xuất sắc thì các bạn cũng đừng bao giờ ngủ quên trên chiến thắng. Các bạn mình gặp rất nhiều bạn trẻ trong cái trường hợp này luôn thật ra năng lực hỏi có không thì cũng có chứ không phải là không nhưng mà có rất xuất sắc hay họ quá xuất sắc so với những người khác không thì chưa chắc. Nhưng mà vì những cái sự hên xui này kia, hoặc là vì muốn động viên nhân viên mà vẫn chấp nhận các bạn điểm cao xong là các bạn cứ nghĩ mình là mẹ thiên hạ má thiên nhiên, *** **** của mọi thể loại trên trái đất thì các bạn rất sai nha. Đừng bao giờ ngủ quên trên chiến thắng và nghĩ mình là cái gì đó rất là quan trọng mà để lúc nào vác mặt ra đường cũng nhìn lên trời một cái hướng 45 độ như thế này thì chẳng sớm thì một. Trời phạt đấy các bạn. Cho nên là phải liên tục học hỏi và trau dồi nha để mà có một cái sự phát triển. Nó rất là bền vững và lâu dài chứ đừng đừng đừng đừng đừng nghĩ mình giỏi đừng bao giờ cho là mình giỏi và ngừng cố gắng thứ 2 các bạn trẻ. Nếu như các bạn không may giống như mình, ngày xưa rơi vào cái nhóm bị đánh giá thấp. Thì dĩ nhiên là mình sẽ không nói các bạn đừng có buồn buồn chứ buồn thấy mẹ ra được làm sao mà bị đánh giá không cao mà không buồn buồn buồn là cảm xúc hết sức bình thường và các bạn hoàn toàn có quyền được buồn. Nhưng buồn xong thì làm gì buồn xong xong rồi sinh ra căm hờn xong ra phẫn nộ sao sinh ra là bất mãn, sinh ra là thế này, thế kia thì không nên thật sự mình thấy là không nên mà thay vào đó thì quân tử trả thù 10 5 chưa muộn mà trả thù mà nói là trả thù cho nó ghê vậy thôi chứ thật ra là để tìm kiếm cơ hội tốt hơn cho bản thân. Các bạn phải nhớ rằng là có những sự đánh giá, đôi khi nó thật sự là không công= thật. Và nếu như các bạn cảm thấy là mình đang bị đánh giá, nó không đúng với năng lực thực sự của mình, á thì các bạn hãy cứ. Cứ kiên định với một cái ý kiến với một cái ý niệm trong đầu, đó là vì sao tôi vẫn còn ở công việc này? Có thể là bởi vì tôi làm vẫn đang cần thu nhập, có thể là bởi vì tôi vẫn đang có một cái gì đó. Tôi cần học hỏi công việc hiện tại thì các bạn hãy cứ bám sát vào các mục tiêu cá nhân của mình khi các bạn đang làm công việc đó để tiến lên phía trước.

Thì đến khi mà các bạn có một cái cơ hội mới tốt hơn khi các bạn có một cái gọi là sự đủ lông đủ cánh nhất định thì các bạn sẽ có thể tự nắm lấy một cơ hội khác và các cơ hội khác đó có thể là ở một cái công ty khác trên thị trường lao động chứ không phải là ở công ty hiện tại cơ bản nữa mà cái ví dụ điển hình luôn đó là mình đấy. Ngày xưa, khi mà mình nhảy việc từ công ty cũ sang công ty mới thì lương của mình tăng gấp 3 lần. Gấp 3 lần và mình không biết là nếu như mình ở lại công ty cũ của mình thì mình sẽ đến bao giờ em đạt được cái mức lương đó nhưng mà thôi. Đây không phải là chương trình khóa lương, cho nên là các bạn đừng buồn nếu như mà có bị à? Không phải không phải đừng cứ buồn nhưng mà đừng có phẫn nộ và tự giết chết bản thân mình thật sự buồn bã và phẫn nộ đó. Để rồi các bạn cảm thấy mình cuộc đời thật là bất công. Dù cuộc đời có bất công thì các bạn phải tự tìm đường thoát ra khỏi cái đống ấy xinh mà các bạn đang ở trong đó. Anyway. Rồi video thì cũng dài thôi, còn nói làm nhảm vậy mà cũng hơn 15 phút ghê thật. Dạo gần đây mình thấy mình khả năng chém gió tốt ghê rồi thì vì hôm nay mình là lở lười đi shopping mà không live stream với các bạn thì mình nghĩ sẽ có một ngày đẹp trời nào đó mình sẽ làm một buổi live stream và trong buổi livestream đó thì chắc là thôi thì chú cháu mình anh em mình ngồi tâm sự nha chứ cũng không có lên một kịch bản gì đó nó xịn xót quá, tự nhiên nó cũng mất vui, còn bây giờ thì mình sẽ đi tận hưởng đó của chủ nhật của mình đây vì ngày mai là thứ 2 thì mình thấy được nghỉ rồi. 2 mình cần nhiều chủ nhật hơn. Tại vì các bạn và hẹn gặp lại các bạn vào thứ 2 tuần sau bài hết rồi.

Viết một bình luận

Bài viết liên quan