5 lý do & 1 bài tập giúp định hình ước mơ TẠI SAO BẠN KHÔNG CÓ ƯỚC MƠ?

Xin chào tất cả mọi người trong một phiên lần trước có tên là streamlive biến ước mơ thành sự thật với kế hoạch 3 5 thì mình có chia sẻ cái quy trình của mình, bảo là mình đã từng thực hiện trong nhiều 5 liền để biến ước mơ của mình thành sự thật thế nào, bao gồm xây dựng bản thường nhìn vision bot để hình tượng hóa giấc mơ của bạn, viết thư cho bản thân để tạo động lực cho mình và cuối cùng là tạo ra những cái đề mục, những cái nhiệm vụ để mình có thể biến cái ước mơ của mình thành hiện thực, hiện thực hóa ước mơ của mình thì sau khi đó thì mình nhận được rất nhiều phản hồi của các bạn. Có rất nhiều bạn nói rằng lạc video hữu ích.

Kể cả nó giúp cho bạn có cái nhìn rõ ràng hơn và tương lai, nhưng mà bên cạnh đó thì mình cũng nhận được rất nhiều chia sẻ của các bạn, kể cả những người trong cuộc sống của mình cũng thế, nói rằng là cái video đó khiến cho các bạn mất ăn mất ngủ, thậm chí là khóc rơi nước mắt sau khi đọc bài viết và Xem một cái điều đó. Bởi vì là các bạn nhận ra rằng là các bạn không có ước mơ. Rõ ràng các bạn không biết bắt đầu từ đâu, cảm giác như là nếu mà bây giờ có một vị thần đèn xuất hiện cho bạn 3 điều ước thì bạn thực sự là bạn không biết ước gì. Tất nhiên là cái đầu tiên trong đầu nghĩ rằng là có nhiều tiền rồi là. Xe cộ hào nhoáng thành công, nhưng mà thực sự là khi mà mình không rõ được cái ước mơ của mình ấy thì những cái điều ước đấy, nó chỉ rất là hãn hữu nó rất là ngắn, nó không phải là cái tầm nhìn lâu dài. Nó không phải là cái cái mục tiêu sống của mình thì mình rất là cảm thông với những cái chia sẻ này. Mặc dù bản thân mình là một người rất là nhiều hoài bão và mình có rất nhiều ước mơ, do vậy là mình không phải là cái tuýp người mà phải đối diện với cái việc là mình không có ước mơ và không biết làm gì cho tương lai. Nhưng mình rất là hiểu cái cảm giác và hiểu cái tâm trạng của bạn bởi vì là bản thân mình khi mình còn giảng dạy và mình hướng. Vẫn cho thanh thiếu niên tại Việt Nam và khi mình sang nước ngoài mình đi dạy học mình, thậm chí dạy những cái đối tượng người đã trưởng thành, những người còn lớn tuổi hơn cả mình thì mình nhận ra rằng là ở lứa tuổi nào cũng thế, cũng có những tuyết người hoặc là có những cái hoàn cảnh trong cuộc sống. Nó khiến cho bạn không ước mơ hoặc là không dám ước mơ hoặc là chưa từng có khả năng ước mơ. Cho vậy là khi mà nói đến cái việc là biến ước mơ thành sự thật ấy thì thực sự là các bạn không biết bắt đầu từ đâu. Mình nghĩ là khi còn trẻ thì các bạn rất nên ước mơ tại vì là khi mình còn trẻ thì mình có nhiều khả năng mình nhiều sức khỏe mình nhiều cơ hội. Để biến cái ước mơ của mình thành sự thật mình nên mơ thật là nhiều khi mình còn trẻ và khi mà bạn đã lớn tuổi rồi thì sẽ rất là khó để bạn mơ, bởi vì là cái cuộc sống của mình. Nó bị chi phối bởi rất nhiều người, rất nhiều thứ, nếu mà cái ước mơ của bạn nó bị dính đến nhiều người khác ấy có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng ấy, làm sao mình có thể kiểm soát được ước mơ, làm sao mình có thể chắc chắn là mình có thể biến ước mơ của mình thành sự thật và khi mà bạn tầm như tuổi mình, ý có con nhỏ của gia đình có chồng rồi là sau này có cháu ấy thì nhiều khi mình cảm thấy ước mơ lại bị người ta cho là ích kỷ. Mình cảm thấy bản thân mình cũng tội lỗi ích kỷ vì là đáng lẽ là mình phải chăm sóc cho người khác. Do vậy là nếu mà các bạn trẻ mà các bạn chưa có ước mơ hoặc là bạn chưa biết ước mơ là gì ấy thì mình nghĩ rằng đây chính là cái thời điểm mà bạn nghĩ về ước mơ của mình. Bạn nghĩ Xem là mình có thể làm gì để thực hiện ước mơ đó thì vậy? Trong video ngày hôm nay thì mình muốn có một buổi nói chuyện chân thành, thẳng thắn và cởi mở với các bạn với 2 điều thứ nhất, lý do nào khiến cho một số người, một số bộ phận rất lớn? Mọi người không có ước mơ hoặc là không có cái ước mơ lớn, cái ước mơ mà có khả năng nhìn vào tương lai dài, tìm được cái lý tưởng sống với mục đích sống của mình. Thứ 2 thì mình mới nói rằng là biết được những cái lý do đó rồi thì làm sao mình có thể bắt đầu cái hành trình tìm hiểu bản thân và tìm ra cái ước mơ, cái lý tưởng sống của mình để mình mới bắt đầu vài con đường biến ước mơ thành sự thật. Đầu tiên, lý do nào có thể khiến cho bạn không có ước mơ, hoài bão là hoài bão, ước mơ của bạn không lớn. Nó không lâu dài và có tính ảnh hưởng lớn như những người khác thì cái lý do đầu tiên ấy mà mình nhận ra ý là chính là từ gia đình thì trong quá trình làm việc với rất nhiều thanh thiếu niên tại Việt Nam, tại mỹ và các nước trên thế giới cũng như là đọc rất nhiều tài liệu nghiên cứu về giáo dục và về cái định hướng trong tương lai với ước mơ của giới trẻ thì mình nhận ra rằng là gia đình có ảnh hưởng rất lớn. Nếu mà 3 mẹ bạn mà không nuôi dữơng hun đúc. Bé mơ của bạn tớ thích cậu nhỏ hoặc là khuyến khích cho bạn dám ước mơ cho bản thân mình. Ý thì khi lớn lên rất là khó để cho bạn dành thời gian bạn nghĩ về tương lai, nghĩ về ước mơ mình đưa ra một ví dụ ấy, nó có rất nhiều gia đình mà mình đã từng làm việc ở mỹ cũng thế mà ở Việt Nam cũng vậy, gia đình tôi có hoàn cảnh khó khăn ở quê hoặc là gia đình mà bố hay mẹ phải vào tù hoặc là nghiện ngập chẳng hạn, hay là bị đối xử bất công ngược đãi ở trên, ngoài xã hội thì họ có cái nhìn rất là rất là cay đắng và cuộc đời thì cái này không phải là nhiều khi không phải là lỗi của người lớn, không phải lỗi của 3 mẹ, nhưng mà hoàn cảnh nó khiến cho cái nhìn. Cuộc sống nhìn vào xã hội, nó thật sự là nó hơi bị tiêu cực và nó hơi bị cay đắng ấy thì có rất nhiều bố mẹ mình làm việc ấy mang cái cay đắng đấy lên người con của mình. Ví dụ như là khi mà con muốn trở thành bác sĩ, kỹ sư chẳng hạn, hoặc là những cái việc gửi đi nước ngoài xong học chẳng hạn thì đầu tiên bố mẹ nói là hôm mơ mộng hão huyền hay là con nhà lính tính nhà quan hay là những cái đấy thì xã hội người ta bất công đầy rẫy người ta, con ông cháu cha người ta có rồi không đến lượt mày đâu, nhưng cái đấy mình nghe thấy rất là nhiều. Trong quá trình làm việc với gia đình trực tiếp cũng như quá trình nghiên cứu của mình, thu thập dữ liệu mình nghe rất là nhiều. Và nó khiến cho mình cảm thấy rất là buồn ấy, tại vì là tất nhiên là xã hội. Nó có thực tế nó có cái xấu đấy. Nhưng mà khi mà con trẻ còn nhỏ ấy thì mình nên có sự cân= giữa cái sự mộng mơ của con trẻ, cái cái cái niềm vui hướng đến một cái cuộc sống của nó vẫn còn trong trẻo và vừa cân= cái đó với thực tại. Tức là mình nói với con về những cái xấu xa nhưng mà vẫn hun lên hun đúc cho con những cái ước mơ đó, tức là ở một số gia đình ý vì hoàn cảnh, cuộc sống chủ yếu là vì kinh tế eo hẹp rồi là cái tầm nhìn nó hạn chế trải nghiệm cuộc sống. Nó không được tốt nữa khiến cho 3 mẹ có ảnh hưởng không được tốt đến cái ước mơ của con trẻ. Nhưng mà một mặt khác í rất nhiều gia đình mình gặp à? Bố mẹ có rất nhiều ước mơ rất lớn của bố mẹ nhưng mà lại mang cho con của mình. Ví dụ như bố mẹ muốn con phải học y phải trở thành bác sĩ này, ví dụ như là có những bố mẹ mình gặp ấy có nói rằng là con tôi phải là bác sĩ, mẹ muốn là mẹ có một đứa con, mẹ nói tự hào, nói là con tôi là thầy thuốc, con tôi chữa được bệnh cho cả gia đình của mình. Đấy là cái ước mơ của người mẹ, người bố. Thế nhưng mà mang cái mới đáp, thật ra nhớ con ấy thì chưa chắc là đã phù hợp với con, có thể con không thích học ngành y và con rất muốn là bác sĩ có thể còn sợ máu, chẳng hạn thì có rất nhiều cái trường hợp mình gặp á. Là đứa bé, nó cảm thấy rằng là nó bị quá là gò bó, hoặc trong cái ước mơ trong cái niềm tin, cái mong mỏi của người mẹ, người làm cha là muốn có một đứa con mà được như thế này và so sánh bản thân con của mình với những người khác với những cái hình mẫu khác rất là nhiều thì đó cũng là một thực tế nó không được tốt lắm bởi vì là đúng là vẫn nuôi giữ ước mơ vẫn cho con cái, khả năng để thực hiện ước mơ đấy. Nhưng mà đấy không phải ước mơ của con mình. Thế thì đó là cái cái vấn đề đấy, mình thấy là 2 cái trường phái đấy, nó rất là ảnh hưởng đến cái việc là bạn không dám mơ cho bản thân mình hoặc là bạn. Không dám mơ những ước mơ lớn bởi vì là khi mình mơ quá cái bữa ăn hàng ngày mơ những cái mà nó cao siêu hơn ấy thì thì có thể nó sẽ bị bố mẹ hoặc cả gia đình chê cười, hoặc là bị người ta lãi đến cái hướng mà người ta muốn thế, đấy là cái vấn đề mình thấy rất là nhiều. Mình sẽ chia sẻ câu chuyện thật của bản thân mình thì gia đình của mình thì có bản thân mình là con út và có anh trai thì mình tên là chi và anh trai mình tên là long. Cái tên này có ảnh hưởng rất lớn đến câu chuyện, bởi vì là khi mà bọn mình ra đời á thì 3 mẹ mình quyết định đặt tên 2 đứa con là không có dấu và tên rất là ngắn để cho người nước ngoài có thể gọi được chi và long thì đấy là cái chia sẻ 3 mẹ mình tại sao? Bởi vì là 3 mẹ mình muốn là 2 anh em, mình có cơ hội được đi ra nước ngoài và hòa nhập và nước ngoài, bởi vì là thời điểm đấy thì xã hội Việt Nam khi bọn mình sinh ra anh mình sinh 5 8 tư mà mình sinh 5, 8, 9 thì xã hội Việt Nam còn rất là đóng cửa về kinh tế rồi mới bắt đầu. Gọi là mở ra một chút thôi, cái cơ hội đi ra nước ngoài rất là hiếm, nhưng mà khi đó thì mẹ mình là nhà báo, cho nên mẹ mình có cơ hội được đi ra những cái nước lân cận và mỗi một lần nào mẹ mình đi nước ngoài thì bạn mình cảm thấy rằng là không trời cái chân trời. Nó cơ hội đã được mở rất là nhiều và có rất nhiều điều thú vị ở nước ngoài. Mẹ nghĩ rằng là mẹ mình muốn mình được trải nghiệm, nhưng mà vì cái điều kiện gia đình không có kinh tế không có thể đưa cho bọn mình đi chơi nước ngoài nhiều và 3 mình thì làm ở trong quân đội ra, vậy là cũng không thể nào mà đi nước ngoài dễ dàng được. Thế do vậy là lúc nào 3 mẹ mình cũng muốn rằng là bọn mình sẽ có cơ hội được sang nước ngoài, không phải là 3 mẹ mình không thích ở Việt Nam hay là cái gì đó tương tự như vậy mà bởi vì 3 mẹ mình muốn được tiếp nối cái ước mơ mà khi còn trẻ 3 mẹ mình không có thế là được. Hội nhập được mở cửa ra thế giới thì đấy là cái mở của 3 mẹ mình thì khi mà mình còn nhỏ thì mình được 3 mẹ mình nói về cái gì đó rất là nhiều, đặc biệt là mẹ mình, mẹ mình nói rất nhiều về ý nghĩa, cái tên của mình và tên của anh trai của mình và khi mình được tiếng anh ý thì mình cũng thấy rằng là đúng cái tên này, nó cũng giúp cho người nước ngoài. Nói là sẽ hơn phát âm được rẻ hơn thật, nhưng mà mỗi lần mà khi mà người ta gọi tên mình ấy, mình nhớ rằng à mình có cái tên này bởi vì 3 mẹ mình có cái ước mơ đó. Thế nhưng mà trong cái quá trình bạn mình trưởng thành ấy thì 3 mẹ mình chưa bao giờ áp đặt là con phải ra nước ngoài. Thế nhưng mà bọn mình hướng là nếu mà con có điều kiện con học tốt còn được học bổng thì con có thể lo được tài chính thì con có thể có rất nên và nước ngoài thì để thăm thú và tìm hiểu về thế giới và 3 mẹ mình thường xuyên cho mình cơ hội và anh trai mình cơ hội học tiếng anh này rồi là đọc những cái sách báo nước ngoài rồi là Xem tivi rồi truyền hình cáp các thứ rất là cố gắng, nỗ lực. Ở trong cái khả năng hạn hẹp, đồng lương của cán bộ công nhân viên nhà nước rất là hạn hẹp nhưng mà cố gắng cho anh em mình có cái tầm nhìn ra quốc tế thì sau này thực tế cuộc sống là cả 2 anh em mình đều có thời gian sống ở nước ngoài. Anh mình học tiếng Tây Ban Nha và thi Colombia, còn mình thì học tiếng anh và mình đang ở mỹ nhưng mà anh mình sau này thì quyết định trở về Việt Nam, còn mình thì ở lại nước ngoài thì mình có nói cái lý do tại sao ở trong cái video kia ấy, nếu các bạn quan tâm thì mình sẽ để đường link cho các bạn Xem cái lý do tại sao mà mình quyết định ở nước ngoài và mình quyết định là. Cái quá trình mình ở nước ngoài thì sẽ giúp cho mình mang lại nhiều nguồn lợi về cho Việt Nam về cho giáo dục Việt Nam hơn thì mình trả lời khá là kỹ ở cái video đó. Tuy nhiên, cái quan trọng ở đây là trong quá trình trưởng thành ấy thì mình cảm thấy rằng là cả mình và anh trai mình thì đều cố gắng để mà thực hiện những ước mơ riêng của bọn mình chứ không phải là ước mơ của 3 mẹ mình. Tức là tình cờ là cái ước mơ đi ra nước ngoài í thì cũng là cái ước mơ rất lớn của mình vì mình rất là mong muốn được đi du học nhưng mà sau này thì bọn mình đưa ra quyết định cá nhân riêng ai trở về Việt Nam và ai quyết định ở lại và cái sẽ hướng cuộc sống thế nào là hoàn toàn phụ thuộc bọn mình. Nhưng mà nhờ có 3 mẹ mình có cái ý tưởng ban đầu hun đúc và giúp đở cho mình có cái mưa lớn minh và có khả năng ở đây và mình mới có ước mơ đi du học chứ thực ra nó thành thật mà nói thì gia đình mình không hề có điều kiện cho mình du học. Do vậy đôi khi mà khi mình nói cái ước mơ du học thì rất nhiều người bĩu môi rất nhiều người, mỗi gia đình mình coi như là nghĩ rằng là cái điều đấy nó vô vô vô vọng, nó nó nó á, thậm chí là ích kỷ. Bởi vì là có rất nhiều người có rất nhiều cô chú trong gia đình mình cũng đừng nói rằng là tại sao mày lại mơ cái ước mơ đấy để làm khổ làm phiền mà buồn lòng 3 mẹ vì 3 mẹ không có điều kiện này tin du học như thế. Tự túc trong cuộc sống của mình cũng thế thì mình cũng từng đi học ở trường chuyên sơn lớp chọn rất là nhiều và mình có rất nhiều người bạn mà gia đình họ có điều kiện ấy cho nên là cái việc mà đi du học là chắc chắn không có gì phải bàn cãi nhưng mà trường hợp của mình ý thì mình có ước mơ đấy. 3 mẹ mình có ước mơ như thể đấy, nhưng mà để mà đạt được cái ước mơ đấy thì bản thân mình mình cũng phải đi một nửa con đường chứ không phải là nó, chỉ là ước mơ. Không nên mình kể câu chuyện này để mình nói rằng là có thể là cái lý do mà bạn không có cái ước mơ và không có cái hoài bão lớn ấy là do cái hoàn cảnh gia đình của bạn nó. Nó khiến cho 3 mẹ bạn khiến gia đình của bạn người ta không không thúc đẩy người ta không có cả Cái khuyến khích khiến cho bạn có cái động lực mơ ước, mơ lớn mặc dù trong cái cảnh có thể diễn ra nhưng mà kể cái sự động viên cái sự khuyến khích ấy, nó rất là quan trọng. Tuy nhiên thì mình cũng không nên làm, rất rất không nên trách cứ gia đình và 3 mẹ của mình bởi vì là 3 mẹ mình chỉ có thể dạy cho cho mình những cái gì mà họ biết thôi. Ví dụ như ông bà bạn tức là 3 mẹ của 3 mẹ bạn mà không có cái cái khả năng mơ ước hoặc là không, không có cái điều kiện, không có cái cái tầm nhìn ấy để để hướng dẫn cho 3 mẹ bạn cái thời kỳ khó khăn chiến tranh ấy, người ta không có cái gì để ước mơ cái cái cuộc sống nó kham khổ ấy thì rất là khó. Từ 3 mẹ bạn có thể tự nhiên nghĩ đến ước mơ. Truyền cho bạn những cái ước mơ đó, vậy là tất nhiên là 3 mẹ mình không có lỗi nhưng mà mình hiểu được cái điều đó thì nó sẽ giúp cho cái hành trình sau này của mình rõ ràng hơn, mình hiểu về cái cái cái lý do của mình, tại sao mình lại không có ước mơ từ gia đình của mình? Nó sẽ khiến cho mình nhìn nhận về bản thân mình vào cuộc sống nó rõ ràng hơn. Lý do thứ 2, tại sao mình không có ước mơ thì nó lại liên quan đến lý do thứ nhất, tức là khi mà gia đình mình, người ta không có chuyển cho mình cái khả năng mơ ước hoặc là cái điều kiện để mình mơ ước, mơ lớn thì bản thân mình lại không có cái cuộc đối thoại với chính mình, thường xuyên hỏi mình là mình muốn gì trong tương lai, cái mục đích sống của mình là gì, tương lai mình muốn làm gì, mình muốn đi đâu, mình muốn về đâu, mình có ở với ai. Mình không hỏi được câu hỏi đấy thì rất là khó để tự nhiên đùng một cái mình biết là mình là ai, mình muốn gì thế nhưng mà. Rất là may mắn là khi mình trưởng thành thì mình rất là thích văn chương ấy. Mình rất là thích viết nhật ký và rất là thích để nói chuyện một mình để để. Để kiểu như là anh Xem là mình là ai, mình như thế nào, bởi vì là mình là một người rất là hứng nội ý xong. Vậy là mình thường không hay ra mình nói chuyện với mọi người để mà tâm sự để mà tìm hiểu Xem là ngoài xã hội người ta nghĩ của mình mà mình hay như ở bên trong của mình hơn thế. Do vậy là khi mà mình từ khi còn nhỏ thì mình tìm đến viết lách và sau này thì mình biết được cái cái hình thức đấy, người ta gọi là journaling, tức là khi mình viết ra những cái suy nghĩ của mình viết cho bản thân mình chứ không phải viết là để nộp bài trên lớp cho thầy cô. Viết là để cho mình để tìm hiểu. Cái nội tâm của mình mình, mình tìm hiểu rằng mình đó là gì, mình là ai, cái mục tiêu sống của mình là gì. Nhiều khi khi mà mình ngồi= mình viết á thì mình không có một cái kế hoạch gì, mình không có cái mục đích viết gì, mình không có dàn ý gì cả. Mình chỉ viết ra mình tuôn ra những cái suy nghĩ của mình thôi thì nó sẽ giúp cho mình rất là nhiều, cho nên quá trình mà mình tư duy lại mình dựa vào những cái trang viết đấy, mình mơ ước cho cuộc sống tương lai của mình thì có rất nhiều cái ước mơ của mình. Nó bắt đầu hình thành từ những cái trang viết buổi sáng gọi là moninh pc hay là rolling thì mình sẽ để đường link cái bài viết mà mình viết cụ thể về cái phương pháp này cho các bạn thì các bạn có thể tự thực hành với các bạn muốn. Em thấy các bạn là người hướng ngoại và cả bạn ấy không quen viết lách hoặc là bạn không quen nói chuyện bản thân như mình ấy thì bạn có thể nói chuyện với những người xung quanh, những cái người mà bạn có thể tin tưởng thì bạn nói rằng là ví dụ như là em cảm thấy là em không biết chưa biết mình là ai. Em chưa rõ ước mơ của mình là gì, không biết có thể làm sao để có thể tìm hiểu có thể khai mở được cái ước mơ của em hay không, chẳng hạn như thế thì khi đó thì qua cái câu trò chuyện đấy thì người ta có thể đặt câu hỏi cho bạn là bạn thích cái gì? Hoặc là bạn giỏi về lĩnh vực nào thì mình có thể dần dần mình khai mở hơn mình hiểu hơn bản thân mình, mình hiểu hơn về con đường sắp tới. Cũng như là khi mình nói chuyện với những người mà có nhiều trải nghiệm, có nhiều cơ hội mà họ đã từng nắm bắt và cũng có nhiều thất bại và họ từng trải qua thì nó sẽ giúp cho mình có cái đường hướng có cái tầm nhìn và con đường phía trước tốt hơn. Hay đấy là một cái điều mà mình nghĩ rằng là, nếu mà các bạn chưa làm ấy thì rất nên làm là nghĩ về tương lai và làm những cái điều mà nó giúp cho mình hiểu hơn bản thân mình đi cái cuộc hành trình mà tìm hiểu sang tôi là ai và cái mục đích sống của tôi là gì. Đấy là cái điều mà mình cảm thấy rất là quan trọng. Lý do thứ 3 khiến cho rất nhiều người không có ước mơ hay là nói một cách đúng hơn là không dám ước mơ ấy vì sợ sự thất bại, thất bại rất là đáng sợ. Nếu mà tất cả những ai mà đã nếm mùi thất bại bản thân mình, mình gặp rất nhiều thất bại trong cuộc đời thì mình biết rằng là mỗi khi thất bại, nó ảnh hưởng rất là nhiều đến tâm lý và cái cái niềm tự tôn của con người ấy là khi mà bạn gặp thất bại, nó không chỉ là bạn mất đi cơ hội, đó là bạn không đạt được cái cái phần thưởng tôi về tiền bạc hay là về cái chuyến đi du học này hay là về thăng chức. Mà nó còn khiến cho mình cảm thấy rất là hoài nghi về khả năng của bản thân và cái cái số phận của mình. Ví dụ, có rất nhiều bạn nói với mình rằng là em từng chưa học bổng rất là nhiều chứng tỏ là em không ra gì, em không giỏi, không đủ tốt hoặc là số của em, nó không được đi du học, chẳng hạn thì mình cảm thấy rằng là ai cũng sợ thất bại, nhưng mà chính cái thất bại, nó khiến cho mình không dám mơ lớn bởi vì là mình nghĩ là nếu mà mình càng mơ lớn ấy thì cái thất bại nó lại càng khiến cho mình đau đớn hơn. Cái nỗi đau nó khoét sâu hơn. Ví dụ bạn mơ ước mơ lớn mà bạn thử nó hàng 5 hàng 5 hàng 5 liền á. Không được ấy thì cái bên trong ấy nó sẽ full vợ rất là nhiều cái cái cái ước mơ nó nó không được lành lặn như ở ban đầu thì mình vẫn nói cái trải nghiệm của mình ở trong cái video trước những cái trải nghiệm thất bại rất là nhiều, phải đến 3, 4, 5 rồi mình mới đạt được để có được công việc mơ ước của mình thì cái nỗi sợ ấy nó ảnh hưởng rất lớn tới ước mơ. Nhưng mà mặc dù nỗi sợ có ảnh hưởng rất lớn tới ước mơ, nhưng mà đôi khi ấy có những cái nỗi sợ ấy nó chỉ ở trong đầu của mình thôi. Khi mình nghĩ về nó thì mình rất là sợ khiến cho mình không dám hành động, nó không khiến mình không dám ước mơ. Nhưng mình cảm thấy là khi mình viết ra mình nghĩ da mình trẻ nhỏ, cái nỗi sợ ấy ra mình đối diện với nó ấy thì mình thấy rằng là mình hoàn toàn có thể xử lý được cái nỗi sợ đấy. Mình hoàn toàn có thể vượt qua được nó để thực hiện được ước mơ của mình và kể cả khi mà ước mơ không thành hiện thực, kể cả khi mình gặp thất bại thì mình vẫn ổn. Chắc là quá trình mà mình gặp rất nhiều thất bại, mình cũng có rất nhiều cái nỗi sợ và có một cái bài tập. Nó rất là hữu hiệu để nó giúp cho mình có tên là phe setting esc có nghĩa là cái bài tập về đối diện với nỗi sợ mình sẽ hướng dẫn cho các bạn cái bài tập này để. Nếu mà đây là cái lý do mà khiến cho bạn không dám mơ những ước mơ lớn, hoặc là bạn ấy không có cái cái động lực để đi kiếm tìm cái mục đích sống của mình ấy thì mình hy vọng là cái bài tập này sẽ giúp cho bạn vượt qua được cái nỗi sợ đó thì như mình đã nói, bài tập này có tên là phe seeding, tức là đối diện với nỗi sợ thì nó bao gồm một số câu hỏi thời tiên ấy là nỗi sợ của bạn là gì đấy thì mình sẽ nêu ra cái nỗi sợ thầm kín nhất của mình. Câu thứ 2 là điều tệ nhất có thể xảy ra là gì, thế mà trong trường hợp mà bạn ấy có cái nỗi sợ nào đấy mà mình lúc nào mình cũng đông đớp nghĩ đến cái kết quả của nó thì đây là cái lúc mà bạn ghi là cái kết quả tồi tệ. Tiện nhất ấy thế mà tình huống xấu nhất ấy xảy ra cho bạn là gì? Thứ 3 rằng là nếu mà nó xảy ra được cái tình huống xấu nhất ấy không may xảy ra thì mình mình sẽ làm gì, mình sẽ làm gì để mình để mình có thể giải quyết được cái vấn đề đấy, cái thế, cái giải pháp của mình là gì thì mình nghĩ trước ra cho nó. Cái cách này sẽ giúp cho mình cảm thấy an tâm hơn khi mà mình nghĩ về cái tương lai, những cái thất bại, những cái nỗi sợ của mình và cuối cùng là waitsfield, tức là mình có thể sống sót được không? Tức là khi mà cái thất bại mà xảy ra cái cái nỗi sợ lớn nhất nó xảy ra thì. Mình có chết không? Mình có tàn tạ không? Mình có đi xuống đáy cuộc sống hay không? Mình có thể vượt qua được nó hay không thì đấy là 4 cái câu hỏi ở trong cái bài tập chia sẻ tin này và bài tập này thì không phải là mình là người đầu tiên nghĩ ra mình gom góp mình góp nhặt nó từ rất nhiều những cuốn sách mình đã từng đọc và rất nhiều cái bài tập về mai fullness về chánh điện mà giúp cho mình trong thời gian khó khăn nhất khi mà mình có rất nhiều nỗi sợ nhiều nỗi hoang mang nhất. Bây giờ mình sẽ cùng các bạn thực hiện những bài tập này nhá mình sẽ ví dụ một câu hỏi đầu tiên là nỗi sợ là gì? Chị thành thật, hiện nay ấy thì cuộc sống của mình khá là ổn định rồi và mình có cuộc sống trong mơ của mình lại có ly profesionala là giáo sư đại học tại mỹ. Thế nhưng mà cái nỗi sợ lớn nhất của mình ấy thì là mình sẽ mất việc mất đi cái công việc trong mơ của mình thì mình sẽ ghi vào đây. Câu thứ 2, điều tệ nhất có thể xảy ra là gì thì điều tệ nhất nếu mà mình bị mất việc ấy thì mình sẽ đi thu nhập, đặc biệt là mình có gia đình và con nhỏ. Thế nên là cái thu nhập, nó rất là quan trọng và mình mất đi. Những cái mà thành quả của mình mà mình đã phải đi một chặng đường rất là dài. Để có được những cái công việc này thì mình mất đi những cái thành quả của mình. Nếu mà mình bị mất việc ấy thì mình sẽ rất là mất đi cái lòng tự tôn của mình, nhưng mình sẽ cảm thấy rằng là có thể mọi người sẽ chê cười. Mình có thể sẽ nghĩ rằng là mình rất là tệ, mình phải như thế nào, chuyện gì đã xảy ra thì mình mới mất việc mình sẽ rất là suy nghĩ rất là tanveer. Nếu mà chuyện này nó xảy ra, nếu mà cái việc này xảy ra này phải tình huống xấu nhất xảy ra ấy thì mình có thể làm gì thì mình nghĩ là. Nếu mà mình bị mất việc mình bị mất thu nhập, mình bị mất tất cả nên mình làm lại từ đầu ấy thì thì mình có thể tập trung vào the prison waiters. Ví dụ bây giờ hiện nay thì mình đang làm 2 công việc fulltime vừa làm con professional vừa làm à content trên xe sân ga to thì mình có thể tập trung vào the prison life to tập trung vào công việc phụ của mình thì mình sẽ phát triển the prison life to lên là thành công việc chính để có thể có thu nhập cho mình để có thể mang lại thành quả cho mình bởi vì là mình cũng đầu tư cho the person Reuters trong. 6 5 nay rồi cho vậy là mình nghĩ là mình sẽ tiếp tục phát triển nó và nó sẽ tạo ra thành quả từ công việc này và cái việc mà tập trung vào the prison life to cũng sẽ giúp cho mình có lòng tự tôn trở lại. Và ngoài ra thì nghĩ rằng là nếu mà mình biết việc ấy thì mình sẽ có rất nhiều thời gian và thời gian đó thì mình có thể tập trung vào gia đình của mình để có thể vun đắp cho gia đình của mình hoặc là chồng mình có thể đi làm trở lại. Ok, cái câu cuối cùng ấy là mình có sống sót qua được không? Thì câu trả lời là có, bởi vì mình nghĩ rằng là. Nếu mình mất đi công việc hiện tại của mình là công việc mình phải cố gắng trong rất rất nhiều 5 gần 10, 5 đi học ở đại học và cao học để lấy= tiến sĩ và đi làm công việc này. Đây là công việc trong mơ của mình và rất nhiều 1, 5 mình cố gắng mới có được thì nếu mà nó mất đi thì mình sẽ rất là buồn. Mình sẽ cảm thấy có rất nhiều cảm xúc. Mình cảm thấy rằng là nó không xứng đáng và mình cảm thấy mình bất công mà mình có thể có rất nhiều điều mà có thể nó sẽ dẫn đến những cái khó khăn không phí về tài chính, về sức khỏe mà có thể về về cái sức khỏe tinh thần của mình. Thế nhưng mà mình nghĩ rằng là khi mà mình vẫn làm cái bài tập này thì mình thấy rằng là ok, nếu mà nó xảy ra ấy thì mình cũng có một số cái lựa chọn. Mình có một số option mình có thể quay trở lại làm cho the prison life to nhiều hơn mình có thể biến đây là khu vực full time của mình và mình có thể tập trung vào gia đình nhiều hơn và mình có chồng mình có thể dựa vào chồng mình, có thể đi làm thêm, lấy thêm thu nhập cho gia đình của mình để cân= lại cuộc sống thì mình nghĩ rằng là nếu mà cái vấn đề này xảy ra thì mình có thể mình vẫn xử vai được, hay là nó là cái mục tiêu chính của cái bài tập này? Vậy nên nếu mà nỗi lo lắng vì thất bại là rào cản khiến cho bạn không dám ước mơ thì mình hy vọng là thông qua cái bài tập esellings vừa rồi làm chung với mình. Các bạn có thể thấy rằng là đôi khi những cái nỗi lo sợ nó không quá lớn như thế và kể cả khi mà nó lớn đúng là nó có ảnh hưởng rất lớn thì khi mình viết ra những cái lựa chọn trả lời câu hỏi của mình thì mình sẽ thấy rằng là mình cũng có những cái con đường khác, những cái giải pháp khác để mình có thể vượt qua được cái nỗi sợ ấy vượt qua cái thất bại đấy để tiếp tục với cái chặng đường tiếp tục với những cái ước mơ của mình. Người hy vọng là nó hữu ích cho bạn, nếu mà bạn đang có cái lỗi sợ không dám ước mơ. Lý do tiếp theo mình thấy là rất nhiều người gặp phải khi mà các bạn nghĩ về ước mơ thể hiện ước mơ của mình ấy. Đấy là cái nỗi sợ người khác nghĩ gì về mình kiểu rất là sợ hãi à? Nếu mà mình nói sang cái ước mơ này của mình, thể hiện nó ở một cách nào đấy, hoặc là thậm chí mình chỉ là ló ra một tí thôi thì người ta có thể đánh giá mình. Người ta nghĩ rằng là con này mơ mộng hão huyền chẳng hạn, hoặc là con này như thế thì lần sau ta sẽ kiểm tra Xem là cái ước mơ lớn như thế thì đến giai đoạn nào rồi mới làm được chưa? Chẳng hạn thế hay là có rất nhiều người, người ta cũng rất là hay mỉa mai đánh giá. Người ta nói rằng là à thế này thế kia mà lại dám ước mơ thế à thế này thế kia xong người ta nói chuyện với nhau, người ta buôn chuyện về bạn ấy thì có có rất nhiều người thì mình thấy rằng là đặc biệt là những người hướng nội như mình ấy thì cái nỗi sợ người khác nghĩ gì về mình và người khác biết được cái ước mơ thầm kín của mình là gì thì nó rất là ảnh hưởng. Nếu như đây là cái cản trở bạn đến ước mơ ấy thì cái lời khuyên của mình thì có 2 điều. Thứ nhất là bạn hãy cố gắng để tham gia 1 + 1 VND đấy để cho những cái người xung quanh mình, người ta có cùng cái suy nghĩ giống mình. Người ta gọi là live midreshet com hildi có nghĩa là cái+ đồng người ta có cùng suy nghĩ với mình, ví dụ như là cùng cái ước mơ đi du học này cùng ước mơ trở thành họa sĩ này cùng ước mơ để trở thành start up doanh nghiệp. Chẳng hạn thì khi mình tham gia lại+ đồng như thế hoặc là thậm chí là người ta không có thể không cùng ước mơ của mình, nhưng mà người ta ủng hộ người ta supportlists người ta rất là cố gắng để người ta khuyến khích mình theo đuổi ước mơ của mình. Chẳng hạn thì mình nghĩ rằng là nếu mà bạn tham gia cái+ đồng, đó là bạn có những người thân trong gia đình, bạn bè của mình mà người ta đưa lại nguồn năng lượng tích cực cho mình. Hay là những cái youtube channel như là the prison miletto mà nói về ước mơ, chẳng hạn thì mình nghĩ rằng là nếu mà bạn không có ai để mà chia sẻ các bạn sợ bị đánh giá ấy thì thì bạn hãy giữ cho bản thân mình ở trong cái+ đồng mà có rất nhiều người người ta cùng cái ý tưởng, ý chí và người ta tích cực ấy thì nó sẽ giúp cho mình cảm thấy là mình không bị lẻ loi và mình không bị đánh giá. Bởi vì ai người ta có một ước mơ ai xung quanh mình, người ta cũng chia sẻ, người ta có ủng hộ con mình sau này mình không. Mình không cảm thấy rằng là cái ước mơ của mình bị lẻ loi hoặc là nó quá là xa vời. Lời khuyên thứ 2. Đến tận bây giờ mình vẫn làm, đấy là trong cái quá trình thực hiện ước mơ ấy thì mình hãy im lặng, tức là mình sẽ tẩm ngẩm tầm ngầm mình thực hiện bắt tay vào thực hiện ước mơ của mình, mình sẽ làm cái bước ban đầu thì thường là những bước ban đầu, nó khó khăn nhất và đôi khi khi mình bắt đầu thực hiện các mục tiêu của mình ấy thì bản thân mình cũng chưa biết là là cái mục tiêu ấy có thành hiện thực hay không. Do vậy, nếu mình bobocha mình đi chia sẻ với mọi người ngay từ đầu ấy thì mình sợ người ta đánh giá mình, người hỏi chẳng ai thấy tiến độ như thế nào để rồi chẳng hạn như thế thì mình sẽ cảm thấy bị áp lực thì thay vì thế thì mình sẽ làm một cái bước ban đầu khó khăn trước khi mà nó gần đạt đến rồi ấy thì nếu mà mình cần Mình sẽ chia sẻ cho mọi người về cái ước mơ đấy thì mọi người giúp đở mình và hỗ trợ cho mình khuyến khích mình thì cái thời điểm đấy chúng ta đánh giá bạn người ta. Người ta đặt câu hỏi về vấn đề đấy thì mình nói rằng à? Thực ra em đã làm cái ước mơ này từ lâu rồi mình đã đạt được đến cái bước này rồi. Chẳng hạn thì họ sẽ thấy rằng à đây không phải là cái mơ viển vông hoặc là cái điều gì mà đáng để chỉ trích đáng cười nhạo mà đây là một cái ước mơ mà nó có kế hoạch cụ thể, nó đã thực hiện đến cái bước à búp bê rồi và nó thực sự thực tế nó vậy là không có cái gì để đáng để chê trách người ta cũng không thể làm gì bạn được cả. Vậy là cái phương pháp tẩm ngẩm tầm ngầm này ấy thì mình đã thực hiện từ khi mà mình Cũng rất là nhỏ vì mình thấy rằng là bản thân mình là người hướng nội mình, mình thích yên lặng và mình muốn rằng là ví dụ như chắc là quá trình thực hiện ước mơ đó mình đổi ý chẳng hạn thì không ai biết mình mình bỏ đi cái cái cái mức tiêu đấy thì cũng không ai hay thì sau đấy thì mình sẽ bắt đầu cái mục tiêu tiếp theo. Nó sẽ dễ dàng hơn khi mà mình ai cũng biết rồi thì người ta sẽ hỏi mình và mình sẽ gợi nhắc lại những cái thất bại của mình thì mình sẽ cảm thấy rằng mình khó tôi bắt đầu hơn ấy. Do vậy là khi mà mình bắt đầu mình im lặng ấy là mình âm thầm mình thực hiện cái mục tiêu của mình ấy thì mình nghĩ rằng là nó sẽ giúp cho mình. Giảm bớt được áp lực từ đám đông hơn và nó sẽ khiến cho mình dám mơ ước hơn, dám thử nghiệm hơn và dám hành động hơn. Điều này nó lại dẫn đến cái lý do cuối cùng của mình thấy rằng là rất nhiều bạn gặp phải đấy là các bạn chỉ vơ thôi chứ không hành động, bởi vì rim tôi work alexios đúng không ạ? Ước mơ không thành hiện thực- khi mà bạn ý cố gắng thực hiện nó, khi nào bạn có rất nhiều ước mơ mà bạn không bắt tay vào thực hiện đấy thì dần dà cái ước mơ nó sẽ chết đi và nó sẽ khiến cho bạn cảm thấy rằng là mơ ước làm gì trong khi nó không thành hiện thực nhưng mà trong thực tế là bạn không có làm gì để hiện thực hóa ước mơ đấy cả, do vậy là nó sẽ khiến cho mình cảm thấy thứ nhất là có cái nhìn u ám. Để tương lai thứ 2 lại khiến cho mình càng ngày càng lười, bởi vì là khi mình không tạo cái động lực cho bản thân mình để thực hiện những ước mơ nhỏ thì rất là khó để mình hoàn thiện được cái ước mơ lớn hơn thì ra. Vậy là khi mà bạn chỉ mơ thôi, bạn không hành động ấy thì nó sẽ ảnh hưởng đến một chuỗi những cái ước mơ đó sau này và nó sẽ rất là ảnh hưởng đến cái tư duy, tầm nhìn của mình vào bản thân mình và cuộc sống vào tương lai vào những thứ mộng mơ khác. Do vậy là cái này là lời khuyên cho những người mộng mơ, ấy là hãy bắt tay vào làm việc. Và nếu mà ước mơ của bạn quá lớn ấy thì hãy trẻ nhỏ nó ra. Ví dụ như là trong tháng này chẳng hạn tuần này thì mình sẽ thực hiện cái phần này của ước mơ thực hiện bước này của ước mơ rồi tháng sau tuần sau mình sẽ tiếp tục cái phần này. Cái mục tiêu này của m. Thì nó sẽ giúp cho mình bắt đầu bắt tay vào thực hiện thực hơn là mình chỉ đứng một chỗ và mình cứ mơ mộng không thôi mà sao nó dẫn đến và mình nghĩ rằng là mơ mộng chả để làm gì và không có mục đích ước mơ hoàn toàn có thể trở thành hiện thực nếu mà mình để tâm trí vào đó và mình thực sự mình hành động mình mình hiện thực hóa ước mơ của mình, nó hoàn toàn có thể ngay bản thân mình cũng là một sản phẩm của ước mơ của chính mình khi còn nhỏ mình đã có những cái.

Suy nghĩ về cuộc sống tương lai, về cái hình mẫu, con người mình hướng tới, rồi là những công việc mà mình muốn làm, cái mục đích sống của mình hay sao? Vậy là mình mới có được cái phiên bản của mình như ngày hôm nay. Thế nhưng mà mình nghĩ rằng là mặc dù cái ước mơ của bọn mình có thể khác nhau. Mặc dù là bạn có thể đến từ cái hoàn cảnh gia đình của bạn khác, gia đình của mình nên giáo dục của bạn có thể khác nên giáo dục của mình và cái cơ hội của bạn cũng khác lấy cơ hội của mình. Thế nhưng mà mình tin rằng là nếu mà tất cả bọn mình có thể mơ ước, có thể đi cái cuộc hành trình mà. Để tìm hiểu mình là ai, mình muốn làm gì trong tương lai, cái ý nghĩa cuộc sống của mình là gì. Ý thì ngay kể cả khi mà cái ước mơ của mình không thành sự thật ấy thì mình ít nhất là mình cũng hiểu được bản thân mình là gì và cái gì đó khiến cho mình hạnh phúc hay đấy là cái điều mà mình nghĩ rằng là nó quan trọng nhất trong cuộc đời mình sống được đến 30, 40, 50, 60 tuổi, mình hy vọng rằng là mình sẽ không nhìn lại mình, cảm thấy hối tiếc là mình đã không sống cho bản thân mình, không sống cho ước mơ của mình, vì vậy mình hi vọng những thứ tốt đẹp nhất sẽ đến với các bạn, mọi ước mơ của bạn sẽ thành hiện thực. Và bọn mình sẽ cùng nhau đi trên hành trình này để đến ước mơ của mình. Xin chào mọi người phải hẹn gặp lại trong khi tiếp theo type.

Viết một bình luận

Bài viết liên quan