DRAMAS NƠI CÔNG SỞ đi làm không NGÓC ĐẦU LÊN KHÔNG NỔI

hôm nay chúng ta sẽ ở lại đây vì một câu chuyện có thật tin. Hay dặm gần đây thì mình hơi bận ờ như các bạn có thể biết thì tầm cuối 5 vào khoảng cái dịp 11 tháng mười một, ngày 12 tháng mười hai này hoặc là tết thì những công ty thương mại điện tử như lazada nơi mình đang công tác thì sẽ rất rất là bận, bởi vì sẽ có liên tục những cái chiến dịch sale rất là lớn, nói chung là bận các bạn và vì vậy cho nên mình phải dành thời phần lớn thời gian của mình cho công việc mà không có tập trung để có thể ra được những cái content blog mà nó nhiều kiến thức hơn ấy. Tại vì những cái content như vậy thì thường mình sẽ phải nghiên cứu và mình sẽ phải biên soạn một chút xíu. Cho nên mình sẽ hơi thiên về kể những câu chuyện có thật hơn những câu chuyện này thì vẫn là những câu chuyện mà bản thân mình được trải nghiệm hoặc là được chứng kiến trên cái con đường sự nghiệp của mình trong suốt 7 5 qua cũng như là mình được nghe những người bạn của mình chia sẻ lại những người bạn rất thân của mình chia sẻ lại và mình sẽ chia sẻ với tất cả mọi người để các bạn có thể lường trước được cái con đường sự nghiệp phía trước.

Bạn nó sẽ có những cái chông gai như thế nào để các bạn có những cái sự chuẩn bị nhất định rồi. Đồng thời qua đây thì mình cũng muốn kêu gọi một điều. Đó là các bạn ơi, trong quá trình các bạn đi làm mà các bạn có những cái vấn đề gì các bạn gặp phải mà các bạn nghĩ rằng là cũng nên chia sẻ để cho mọi người cùng nắm và rút ra được bài học thì các bạn cứ mạnh dạn gửi về cho mình nhá. Các bạn có thể inbox cho mình trên fanpage email, mail. Ừ thì mình sẽ tổng hợp lại những câu chuyện của các bạn mình biên tập lại một chút xíu và mình sẽ kể cho tất cả mọi người cùng nghe cũng như là mình cũng sẽ chia sẻ một chút xíu về quan điểm của mình trong cái hoàn cảnh mà các bạn gửi về thì mình sẽ làm gì và mình sẽ làm như thế nào để chúng ta có thể cùng nhau thảo luận và đưa ra được bài học? Tất cả mọi người OK rồi và bây giờ thì không mất thời gian nữa mình sẽ bắt đầu câu chuyện có thật của ngày hôm nay. Câu chuyện như sau, ngày xửa ngày xưa, mình có một người bạn và người bạn của mình thì cũng có may mắn đậu vào một cái chương trình quản trị viên tập sự của một công ty đa quốc gia tương đối là lớn. Mình không dám khoe mẽ là mình có một người bạn rất giỏi Giang gì, nhưng như các bạn cũng biết thì chương trình quản trị viên tập sự có cái đầu vào tương đối là khắt khe 1 5 có hàng ngàn thí sinh gửi đơn về, sau đó thi qua biết bao nhiêu là vòng loại vòng tuyển chọn vòng thi thố. Cho nên để được đậu vào một cái chương trình. Anh chỉ biết tập sự thì cũng không phải là dạng vừa đâu. Ừ à bạn mình thì chắc chắn là một một thể loại cũng không phải dạng vừa đâu cũng là hàng có tố chất tương đối ổn trên thị trường tuổi trẻ tài cao mà thì sau khi mà đổ vào cái chương trình quản trị viên tập sự thì ai cũng có một cái hi vọng là cuộc đời mình sẽ nở hoa đúng không? Nhưng mà theo như mình đã làm ở một số những cái tập blog trước thì không phải lúc nào cái chặng đường làm quản trị viên tập sự, nó cũng sẽ được suôn sẻ như là chúng ta muốn người bạn của mình được phân về một cái phòng ban. Mà ừ. Nói, sao ta cái phòng ban đó, cái tính chất công việc nó hơi trầm lặng, cho nên sẽ hơi khó để người bạn của mình có được những cái cơ hội để tiếp xúc với những cái sếp cấp cao hơn, hoặc là có những cái cơ hội để thể hiện ra được những cái tố chất về những cái năng lực của mình một cách rõ ràng hơn. Và hơn nữa thì nói đi cũng phải nói lại, bản chất người bạn của mình cũng không phải là một người quá là xởi lởi và nói, sao ta người bạn mình không phải là cái người giỏi quá giỏi về giao tiếp về ngoại giao, không có đi bắt chuyện người này người kia để mà tìm cơ hội được mà người bạn của mình sẽ là cái người thiên về có đầu óc phân tích chiến lược rồi rất là kĩ, rất là cái tố chất của bạn mình. Nó thiên về hướng nghiên cứu nhiều hơn. Thì+ cả 2 cái yếu tố đó lại nghĩa là ở một cái phòng ban không có nhiều cơ hội để được tiếp xúc+ với một cái con người mà thường cũng không có quá thế mạnh về cái chuyện phải đi giao tiếp nhiều mà lại thiên về cái hướng phân tích kỹ. Thì người bạn của mình ở thời điểm đó không được các cấp lãnh đạo cao chú ý tới nhiều, bởi vì cả 2 cái thứ mình vừa nói ở tren rồi thì bởi vì bởi vì là ờ cái câu chuyện đi làm thì mình cũng nói nhiều rồi. Các bạn, các bạn có năng lực là một chuyện nhưng mà các bạn phải biết cách marketing là phải biết làm cách làm. Marketing là nghĩa là các bạn khi đưa ra được một cái ý tưởng khi đưa ra được một cái sản phẩm do mình làm ra, các bạn phải biết cách để quảng cáo cho cái sản phẩm đó. Các bạn phải biết cách để bán được cái sản phẩm đó cho các cấp lãnh đạo thì người ta mới ghi nhận được. Đâu là công trạng của bạn và đâu là những cái năng lực của bạn thì người bạn của mình ở thời điểm đó có thể là làm ra được rất nhiều sản phẩm tốt. Tuy nhiên thì chưa bán được cái ý tưởng đó đến với những cấp lãnh đạo cấp cao hơn cũng như là một người bạn của mình chưa bán được cái thương hiệu bản thân của bạn ấy đến với những lãnh đạo cấp cao hơn và cái câu chuyện là kết quả trứng vào công việc, khi người bạn của mình không thể hiện được cái chuyện đó cho những cấp cao hơn thì lãnh đạo cấp cao hơn họ cũng chẳng buồn tìm hiểu Xem là người bạn của mình, có những thế mạnh gì để mà có thể tiếp tục đào sâu vào khai thác mà họ cũng. Lại bắt đầu có những cái đánh giá là ờ sao vào một thời gian rồi cũng là quản trị viên tập sự mà lại không thấy có cái gì cả. Và cái câu chuyện cứ quả trứng và công việc dẫn đến một cái tình trạng là người bạn của mình bắt đầu bị nghi ngờ về năng lực và mọi người đánh giá người bạn của mình không cao. Ừ nghe nó hơi chua chát nhưng mà thật sự là như vậy. Nói đến ngang đây thì mình phải nói là một cái sự thật, đó là mình mình thấy nha không mình mình sẽ nói không phải tất cả các công ty nào nó cũng như vậy. Nhưng mà sẽ có rất nhiều công ty. Tuyển chương trình quản trị viên tập sự xong vào nhưng mà lại không có một cái lộ trình đào tạo bài bản cũng như là những cái người quản lý của công, của cái cái, cái cái bản thân thực sự là cũng chưa có một cái tư tưởng đúng đắn về cái chuyện là phải đào tạo cái đội ngũ kế thừa để có thể thật sự là phát huy và tận dụng được những cái tố chất và năng lực của những cái bạn quản trị viên. Tập sự đó phải thừa nhận luôn có rất nhiều trường hợp này xảy ra luôn các bạn chứ không phải là cứ đậu. Chương trình thực sự là đời lên hương đâu. Thì không may người bạn mình bị rơi vào trường hợp đó và người bạn của mình thay vì được đánh giá cao và được cho làm những cái dự án rất là. Thì đó và này nọ thì người bạn của mình liên tục nhận những cái công việc mà nó cũng hơi. Giống như kiểu là những cái dự án mà không ai làm á thì bạn mình làm á mà cũng hơi bị quăng quật một chút xíu. Và sau một chuỗi thời gian tương đối dài quăng quật. Dĩ nhiên là bạn của mình vẫn luôn làm tốt cái phạm trù trách nhiệm công việc của bạn. Mình chỉ là bạn, mình không biết cách thể hiện bản thân ra để cho các cấp lãnh đạo phía trên thấy thôi nha thì sau một cái thời gian gọi là vẫn cống hiến trong lặng lẽ và âm thầm. Thì đến một ngày nọ, họ một cái sự vụ như sau xảy ra cái sự vụ là có một cái vị trí mà bạn của mình tương đối thích và bạn mình muốn được chuyển sang cái vị trí đó thì sau khi nói chuyện với các sếp là cũng muốn xin sang cái vị trí đó xong thì mọi người cũng đắn đo, đắn đo, đắn đo, suy nghĩ, suy nghĩ, suy nghĩ là trời ơi, nó không có nó là e. Nó là quản trị viên tập sự thật đó, nhưng mà nó liệu có làm được không? Ta rồi, nói chung là mọi người cũng suy nghĩ, rất là nhiều để mà quyết định là có được cái cơ hội đó cho người bạn của mình hay không? Cuối cùng thì người bạn của mình cũng được cho cái vị trí cơ hội đó, tuy nhiên thì. Đáng lý ra cái vị trí đó phải ở một cái level cao hơn. Tuy nhiên, vì mọi người vẫn còn đang hơi lấn cấn về cái năng lực của người bạn mình. Cho nên mọi người cho bạn mình làm ở cái vị trí, tức là vẫn đúng cái công việc đó. Nhưng mà ở một cái vị trí thấp hơn để gọi là thử thách. Rồi OK, thử thách thì bạn mình cũng làm cái vị trí đó ờ làm rất tốt theo như cái cá nhân cảm quan của mình khi đứng ở ngoài và nghe kể lại câu chuyện nha tại vì mình mình cũng phải thừa nhận là cái câu chuyện này thì mình không phải là người trực tiếp trong cuộc mà mình chỉ nghe kể lại thôi thì mình thấy là bạn minh lan khá là tốt, những cái sáng kiến của bạn mình đưa ra và những cái cải thiện và những cái thành quả mà bạn mình mang lại thì mình thấy nó khá là. Nó bảo. Nhưng mà không hiểu sao thì cấp quản lý của công ty bạn mình cũng đánh giá nó là thương thôi và nó giống như là cái gì đó mình nghiễm nhiên phải đạt được ấy chứ cũng không có thật sự là ghi nhận được cái năng lực của bạn mình ý. Trộm vía mình khi mà mình nghe thấy cái câu chuyện của người bạn mình thì mình cũng nhận ra một điều như thế này. Cực kì lắm các bạn đôi khi là mình đi rồi, mình đi làm á mình, mình không muốn cổ súy trong cái chuyện này nhá. Mình không muốn cổ súy cho một cái tinh thần làm việc như thế này, nhưng mà mình nhận thấy là đôi khi nó là như vậy thật. Đó là những bạn nào làm và biết cách kêu giống như kiểu kêu là ôi tôi cực quá. Ôi tôi khổ quá thì mọi người sẽ chấp nhận. Ồ, nó làm rất là cực khổ và nó đạt được cái khỏa. Còn những bạn nào mà hoàn toàn không kêu gì, chị cứ hì hụi làm thì đạt được kết quả, mọi người sẽ nghĩ là ờ, có vẻ như công việc này không khó lắm, cho nên là nó làm như vậy thì cũng thường thôi. Alo, đôi khi cuộc đời rất là bất công như vậy các bạn. Nhưng mà ủa alo bây giờ biết sao thì không phải lúc nào người sếp của chúng ta cũng sẽ công tâm đánh giá được cái vấn đề một cách rất là khách quan và nó sẽ có cái trường hợp như mình. Vừa mới kể ra thì bạn mình là người như vậy, bạn mình chỉ hì hụi làm thôi và không bao giờ biết kêu không bao giờ biết quảng cáo cho bản thân, không biết cái gì cả. Cho nên cuối cùng mọi người ghi nhận cái công sức của người bạn mình, nó rất là nó rất là ghi nhận kiểu bình thường với mọi người, cho nên cũng tội người bạn của mình và vẫn tiếp tục là một cái sự hoài nghi về năng lực cho người bạn của mình. Dù bản thân mình thì thấy là bạn mình làm. Tốt. Rồi. Thì sau đó bạn mình được chuyển sang một cái vị trí khác. Ừm giống như kiểu làm quản trị viên tập sự mà cho nên cứ sau một thời gian thì sẽ được luân chuyển để Xem một cái vị trí khác thì bạn mình chuyển sang một vị trí khác và cái vị trí cũ mà bạn mình làm đó thì tuyển một người mới ở ngoài thị trường vào và tuyển người mới vào thì họ tuyển một cái bảo nói sao ta? Tức là khi tuyển vào các vị trí của bạn mình thì họ để cái người mới nó ở một cái level cao hơn. Và cái phạm trù trách nhiệm công việc thấp hơn bạn mình ngày xưa giống như ngày xưa, bạn mình là phải làm ở cái vị trí đó, ở cái level một và phải làm 2 nhiệm vụ là nhiệm vụ a và nhiệm vụ b thì tuyển cái người mới vào để người mới ở level 2 và chỉ làm có nhiệm vụ a tụi mình kiểu. Logic logic. Khổ thân bạn, tôi quá thương thương thay. Nhưng mà câu chuyện nó chưa nó nó nó nó nó, nó sẽ chưa vui khi mà nó chỉ ngừng ở đó. Câu chuyện tiếp tục như sau thì bạn mình sau khi sang cái cái vị trí mới đó thì trộm vía là có được gần một cái một cái cấp lãnh đạo cũng hơi khó gọi là tiếng nói và tầm ảnh hưởng trong công ty thì hôm đó, cái cái cái cấp lãnh đạo này mới cần một cái team dự án để chạy một cái sự kiện thì bình thường nha với cái gọi là cái đánh giá của mọi người về người bạn của mình thì họ sẽ không bao giờ cho người bạn của mình tham gia cái dự án đó. Tuy nhiên đúng cái 5 mà đúng cái 5 mà người bạn mình sang cái kia mới đó thì. Ờ cái công ty bạn mình cũng đang hơi bất ổn, cho nên là người nghĩ cũng khá là nhiều và bây giờ không còn ai để chạy cái dự án đó nữa cả. Và thế là người bạn của mình được bốc vào để làm cái dự án đó. Thì trộm vía. Bạn minh vẫn thể hiện rất đúng cái năng lực của bạn minh đó là làm rất tốt, rất hết trách nhiệm, rất là tận tâm, tận lực với cái dự án đó. Và lần này thì cuối cùng cái người mà dẫn dắt cái dự án đó đã là một người có tiếng nói trong công ty và người ta đã giúp bạn mình bán được cái hình ảnh của bạn mình đến những cấp lãnh đạo cấp cao và cuối cùng thì bạn mình cũng được ghi nhận là có năng lực. Nhưng. Nhưng. Em buồn cười ở đây là. Người ta không ghi nhận là bạn mình là người có năng lực từ đó đến giờ nhưng không được hy vọng mà người ta sẽ ghi nhận là ồ, cái cấp lãnh đạo kia có một cái siêu năng lực gọi là đào tạo nhân viên một cách xuất chúng. Cho nên chỉ cần bạn mình sang làm dưới trướng của cấp lãnh đạo này và bỗng dưng trở thành một viên ngọc quý.

Và toàn bộ công trạng sẽ được đưa cho cấp lãnh đạo đó. Với khả năng của stringee một cách thần sầu. Hello. Có có code một cách thần sầu thì cũng phải mài một viên ngọc thô thành một viên ngọc sáng chứ nếu mà có cấp lãnh đạo, nó có thần sầu tới đâu thì cũng đâu thể nào mà mài một hòn sỏi thành một viên ngọc được. Logic. Rồi. Thì sau cái dự án đó một thời gian thì người bạn của mình cũng cảm thấy là đủ rồi và người bạn của mình mới. Có một cơ hội tốt hơn, không phải ở công ty của bạn mình nữa. Người bạn mình có một công việc tốt hơn ở một công ty bên ngoài thì người bạn mình mới. Sau rất nhiều đắn đo, người bạn mình quyết định là sẽ chuyển sang công việc mới đó. Thì buồn cười thay. Buồn cười thay chuyện có thật. Mình có đọc được cái tin này. Cái cấp lãnh đạo mà đang được ghi nhận là có khả năng gọi là khai cuộc và đào tạo người bạn của mình thành một viên ngọc sáng đó. Đăng một cái status trên facebook dài xong. Biết các bạn biết nói về cái gì không, nói về sự vô ơn. Vô ơn vô ơn vì người bạn của mình không trả vì vì vì giới trẻ 0 0, 0 đề cập tới người bạn của mình nhưng mà đá thúng đụng nia đá xéo xéo về cái chuyện là giới trẻ bây giờ vô ơn quá không biết trả ơn cho người đã đào tạo mình mà thấy có cơ hội một cái là k pít đi liền thì có 2 thứ mình cần phải nói ở đây. Thứ nhất. Là mình thấy người bạn mình rất oan uổng bao nhiêu 5 trời bị đối xử. Rất là không công= thì chẳng ai nhắc tới cho đến khi vô tình có một cái cơ hội để được thể hiện tài năng thì công trạng sẽ được đưa cho một người khác= việc là có khả năng là thằng bạn mình và bây giờ tự dưng có một cơ hội khác ở ngoài thị trường hút bạn mình đi thì tự nhiên lại nói xỏ nói xiêng đá thúng đụng nia là cái chuyện mình thấy không nên và rất không hay. Thứ 2. Ngoài cái chuyện nó rất là cá nhân với người bạn của mình thì mình cũng phải nói đó là tất cả chúng ta đi làm. Đó là một cái sự trao đổi rất là sòng phẳng. Mình không đi xin việc, công ty cũng không có cần mình. Và chúng ta đang đổi sức lao động của chúng ta để lấy lại cái thu nhập cho cá nhân. Điều đó có nghĩa là khi chúng ta cảm thấy sức lao động của chúng ta không xứng đáng với cái đồng lương chúng ta nhận được và chúng ta có một cái cơ hội tốt hơn ở đâu đó ngoài kia, ngoài thị trường thì chúng ta hoàn toàn có quyền. Để. Active một cái cơ hội tốt hơn đúng không? Ai cũng có nhu cầu mưu cầu được hạnh phúc mà cho nên là việc dĩ nhiên phải. Đăng ký tạo tốt đã thông đi em mệt mỏi vậy. Không hiểu không hiểu mà mình cảm thấy người bạn mình thật là tội nghiệp khi tự dưng phải. Phải đọc được cái status đó. Cho nên qua cái câu chuyện của người bạn mình thì mình sẽ có một số những cái bài học mà mình tự rút ra cho bản thân mình. Đó là thứ nhất khi chúng ta đi học à, không phải nhầm khi chúng ta đi làm thì chúng ta cứ hãy cố gắng làm hết sức, làm hết cái tâm để dành. Chi không phải là để đòi hỏi cái sự thăng tiến, đòi hỏi cái sự tăng lương đòi hỏi cái sự ghi nhận mà chúng ta sẽ làm hết sức để chúng ta có thể kiếm được nhiều kiến thức có thể tăng được nhiều kỹ năng nhất có thể cho bản thân mình. Để trong trường hợp kẻ cả khi cơ hội nó không đến với chúng ta trong nội bộ thì chúng ta cũng hoàn toàn sẳn sàng đi ra ngoài kia và. 500 VND một mức cơ hội chúng ta sẽ có nhiều cơ hội khác để chúng ta có thể. Cải thiện cái tên hoàn cảnh sống của minh, cải thiện cái Viettel của mình. Cái thứ 2 nữa là không phải đi làm lúc nào chúng ta cũng sẽ may mắn gặp được ờ. Sếp tốt hoặc là sẽ được gọi là có một cái cơ hội để tăng được cái hình ảnh của chúng ta trong mắt các cấp lãnh đạo đúng không? Cho nên là chúng ta. Đừng đòi hỏi chuyện đọc, hãy chỉ quan tâm đến những cái thứ mà chúng ta có thể kiểm soát được, đó là những cái kỹ năng mà chúng ta sẽ có vì những cái kiến thức nữa sẽ có và một điều cuối cùng nữa thì như mình đã nói đó, cái chuyện đi làm mà chúng ta dồn toàn tâm toàn sức vào để làm thì đôi khi nó chưa đủ cái chuyện mà chúng ta phải biết cách để bán được cái ý tưởng bán được cái sản phẩm và làm những cái gọi là những cái giới thiệu về những cái sản phẩm, những cái ý tưởng chúng ta làm ra là điều rất quan trọng chứ không phải lúc nào chúng ta cũng có hì hụi làm này. Chúng ta sẽ ghi nhận đâu. Cho nên là hi vọng là qua cái câu chuyện của người bạn của mình, các bạn cũng sẽ rút ra được những cái bài học gì đó về các bạn có thể chuẩn bị tốt hơn cho cái con đường sự nghiệp tương lai của các bạn rồi. Bây giờ thì câu chuyện có thật của ngày hôm nay đã kết thúc tại đây, hy vọng sẽ nhận được những cái câu chuyện của các bạn và mình sẽ đọc cũng như là mình sẽ tổng hợp lại và biên tập lại để chia sẻ cùng với tất cả mọi người thông qua các channel của mình

Viết một bình luận

Bài viết liên quan