5 lý do bạn cần suy nghĩ trước khi chọn nghề ĐIỀU DƯỠNG

2 xin chào mọi người, mình là hồng chào mừng. Các bạn đã quay trở lại với lịch ờ forex. Thì ngày hôm nay chủ đề của chúng ta đó là 5 lý do, tại sao không nên chọn nghề được dữơng? Thật ra thì không phải là mình nói xấu nghề đâu mà cái này chỉ là những cái sự thật nó diễn ra và mình chỉ muốn tổng kết lại thống kê lại một chút để cho chúng ta có cái nhìn đúng nhất về cái nghề đều giữa nga. Thì lý do thứ nhất mà mình nghĩ là cần phải kể đến đó là. Học hành thì rất là vất vả.

Tại sao lại nói là nghề đều dữơng học vất vả? Vậy những cái nghề khác thì sao? Thực ra mỗi nghề nó sẽ có cái sự vất vả riêng của nó và nghề đầu giữa thì nó cũng có những cái đặc thù mình muốn chia sẻ cho mọi người cùng biết là học đều giữa thì sẽ như thế nào thì thường là chương trình học đều dữơng, học đại học thì sẽ học khoảng 4 5 đại học giống như những ngành khác. Trong đó giống như hồi xưa mình học á thì bắt đầu từ 5 thứ 2. Là bắt đầu đã học ở bệnh viện rồi, tức là học lý thuyết ở trường, sau đó bắt đầu đi thực tập lâm sàng ở bệnh viện. Cái chương trình học của điều giữa nga thường sẽ bao gồm 2 phần, phần lý thuyết và phần thực hành phần lý thuyết là học ở trường rồi còn phần thực hành thì sẽ có 2 cái phần thực hành, một là học ở lap ở trường 2 là sẽ tới bệnh viện. Mình nhớ có cái giai đoạn mà bọn mình cứ sáng là đi học, đi học ở bệnh viện đấy rồi xong buổi chiều thì lên trường học lý thuyết rồi buổi tối thì thường một tuần thì sẽ chia tua nhau đi trực thì sẽ đi trực khoảng một đến 2 đêm một tuần thì có những cái tuần mà vào mùa thi căng thẳng á thì là sáng đi bệnh viện, chiều đi bệnh đi lên trường, tối đi trực rồi xong cái cuối tuần lại lên trường để đi thi nữa nên thực sự là học rất là áp lực, căng thẳng. 2 lý do thứ 2, đó là chuyện ờ trực đêm đi trực nói chung thì như các bạn biết là nghành y và cũng có một số ngành khác cũng đi trực đêm sau đó thì ngành điều dữơng cũng vậy thì một tuần thường đi làm á thì sẽ trực khoảng 2 đến 3 đêm một tuần thì cũng tùy case khoa mà các bạn làm. Thì ờ chia cái tua ở trong khoa đó như thế nào nữa thì thường là một tuần sẽ trực từ 2 đến 3 đêm á và mỗi đêm trực như vậy á thường sẽ được ngủ khoảng 2 đến 3 tiếng. Ờ 2 đến 3 tiếng là đó là trong cái tình trạng mà khoa bình thường á còn giống như thời xưa mình đi trực mà mình trực cấp cứu thì có những đêm là đến giờ mình đi ngủ rồi. Nhưng mà tại vì bệnh vào đông quá, bệnh nặng quá nên vẫn phải chạy ra để để phụ mọi người phải cái cái kiếp sau cái tour sau cho nên là có những đêm là thức trắng luôn. Nó không được ngủ tí nào luôn rồi đấy. Các bạn có thể nhìn thấy được mắt thâm hết, cho nên bây giờ ko đi spa ko làm cái gì đi chăng nữa thì mắt vẫn thâm như vậy rồi. Ngoài cái chuyện trực đêm ngày thường ra á thì còn có. Việc cuối tuần này được chủ nhật rồi được ngày lễ tết. Thì thường cái chuyện mà ngày lễ mà đi trực giải thưởng, bốc thăm các kiểu đó. Thì có ngày lễ người ta đi chơi ngày tết thì người ta về quê thì bọn mình thì thường là những ngày đó thì đi trực rồi xong được nghỉ bù sau rồi cái lúc mình đi chơi thì người ta đã về nhà để người ta đi làm lại rồi thì nó cũng không còn cái không khí của cái ngày lễ đi chơi nữa rồi tết để thu xếp mà về quê tết á thì cùng lắm là về được 5 6 ngày mà quê lại ở rất là xa. 5 6 ngày là nhiều quá, có khi là chỉ được về khoảng 2 3 ngày thôi rồi trực tết nhiều khi đêm giao thừa đêm giao thừa thường quây quần bên gia đình rồi. Còn đây thì mình ở bệnh viện rồi. Nói chung là cái chuyện trực, nó cũng khá là vất vả rồi. Ngày lễ tết các thứ cũng không được sum vầy nữa thì cũng cũng khá là buồn vì cái điều đấy. Lý do thứ 3, đó là cái khối lượng công việc quá nhiều. Theo thống kê á thì ở Việt Nam hiện nay có khoảng 150.000 điều dữơng và chúng ta cần phải bổ sung thêm khoảng 80.000 điều dữơng nữa. Vậy là sao? Vậy là hiện tại là khoảng 150.000 đều dữơng đó đang làm công việc của khoảng 230.000 đều giữa. Ồ. Và theo một cái thống kê khác ở trên thế giới ạ giống như của mỹ đi thì cái tỉ lệ một điều giữa nga là chỉ trăm 4 bệnh nhân thôi. Còn ở nhật á là một điều dữơng, là chăm sóc 7 bệnh nhân. Còn ở Việt Nam thì sao? Một điều dữơng chăm sóc ít nhất ít nhất là từ 10 cho tới 15 bệnh nhân. Ồ. Mà điều dữơng trăm bệnh nhân. Đâu phải chỉ mỗi là đi làm cái cây cái y lệnh của bác sĩ đâu? Điều giữa ngà là còn vừa bưng bê này. Trong này còn có đi thay tã này đi hút đàm này. Ồ. Thực ra cũng đến với lý do thứ tư. Thì theo mình có khảo sát một số cái người đồng nghiệp á thì người ta nói một trong những lý do mà khiến người ta không thích cái công việc. Điều dữơng này á là người ta cảm giác không được tôn trọng, không phải là không được tôn trọng mà không được coi trọng. Tại vì khi mà bệnh nhân nằm viện á thì đa phần là bệnh nhân chỉ biết tới người bác sĩ thôi, chỉ biết tới bác sĩ đó là điều trị cho tôi như thế này như thế kia, nhưng mà cái người đều giữa nga thì hầu như là người ta không nhớ tới. Ờ, người ta không biết là người điều giữa công việc của người điều dữơng là là chăm sóc người ta là theo dõi, quan sát được cái người ta không biết được cái vai trò của cái người. Điều dữơng trong cái công tác điều trị. Bệnh nhân cho nên là hầu như người ta chỉ biết tới cái vai trò của người bác sĩ thôi, cho nên là đôi lúc cũng cảm thấy hơi có chút thiệt thòi về cái phần đấy. Rồi khi mà có bất cứ bất cứ một cái sự cố, một cái vấn đề gì xảy ra ấy thường là người điều giữa. Ờ có thể các bạn không làm trong ngành nếu bạn không có rõ, nhưng mà một số bạn làm trong bệnh viện thì các bạn sẽ biết thường những cái lỗi. Đầu tiên á thì sẽ đưa cái vấn đề của điều dữơng ra mổ xẻ. Ví dụ đơn giản như là một cái bệnh nhân bị té ngã. Thì đầu tiên là nói tới cái vai trò của người điều dữơng, tại sao bệnh nhân nó lại bị té ngã? Dạ đầu giữa nga đều dữơng trăm không kỹ, điều dữơng, không có dặn dò, không có giải thích kỹ về cái tác dụng phụ của các thuốc đó, hoặc là về cái tình trạng của bệnh nhân là hạn chế di chuyển các thứ mà người ta chỉ biết là điều dữơng, làm chưa tốt và cái trách nhiệm đó là đầu tiên là phải thuộc về điều dữơng, nhưng mà trong khi lỗi là nó đến từ cái nhiều hướng khác nhau. Ví dụ, bây giờ bác sĩ điều trị là bác sĩ cũng phải có trách nhiệm với bệnh nhân rồi người nhà bệnh nhân đi chăm bệnh nhân là cũng cũng phải biết rồi. Ví dụ như bệnh nhân đã được giải thích kỹ rồi, nhưng mà bệnh nhân vẫn cứ để. So short này nọ, các thứ không có để ý, không có chú tâm như bệnh nhân xảy ra cái vấn đề đó, nhưng mà mọi mình cảm giác giống như là mọi cái vấn đề đó là không ai để tâm và cũng luôn luôn để tâm tới các vấn đề của điều giữa ngày đó thì rất là buồn về cái chuyện đó, cảm giác đôi lúc mình cũng cũng không có thực sự là được. Cái nghề này cũng không có thực sự được coi trọng lắm kiểu kiểu vậy. Và lý do thứ 5, lý do cuối cùng mà mình nghĩ là chúng ta không nên chọn nghề. Điều dữơng đó là mức lương. Thì mức lương hiện tại của điều dữơng ở Việt Nam, mặt= chung á mình đang nói đến những cái điều giữa bình thường chứ không nói đến những cái điều giữa mà người ta làm ở cấp cao, hoặc là ví dụ như điều Dũng Trưởng khoa điều dường trường, bệnh viện, hoặc là những cái chuyên viên ở những cái cái tập đoàn lớn, các thứ là mình không nói, mình chỉ đang nói đến một cái điều dữơng, chăm sóc bệnh nhân bình thường, á thì mình thấy mức lương chung, mức lương của nhà nước là nó có cái mức cố định theo cái cái mức căn bản của nhà nước đó ha còn ở các bệnh viện tư nhân á thì mình thấy nó dao động khoảng từ 12 cho tới 20 triệu. Tùy vào cái vị trí thì vào cái khoa phòng bạn làm thì nó cũng tương xứng với lại cái sức lực của bạn bỏ ra thì làm mấy khoa nhàn nhàn thì lương nó thấp hơn. Nhưng mà kiểu cảm giác mình giữ sức hơn và làm mấy cái khoa nặng nặng như hồi sức cấp cứu, đồ á thì cảm giác là mình tàn phá cái cái sức lực của mình thì cái mức lương mình nhận lại thì nó cao hơn xíu. Nhưng mà xét chung á thì mình cảm thấy cái mức lương đó so với lại cái khối lượng công việc so với những gì mình bỏ ra thì nó là không tương xứng. Tại vì một người điều dữơng không phải là chỉ có mỗi là hàng ngày đi chích thuốc đi thay băng không mà còn phải làm rất là nhiều vấn đề về giấy tờ hành chánh rồi giống như kiểu một bệnh nhân, nó không phải các bạn chỉ nhìn một bệnh nhân đó đơn giản chỉ là đi đến chích thuốc là xong bác sĩ cho thuốc gì chích thuốc đó là xong mà trong đầu phải lập ra cái gọi là kế hoạch chăm sóc và các phần bao gồm có 5 phần khác nhau rồi theo dõi diễn tiến rồi đáp ứng đồ này nọ các thứ nữa, tức là phải vừa hoạt động cả về đầu óc và tay chân. Thế cho nên là mình cảm thấy là cái cái mức lương hiện tại của điều giữa Việt Nam thực sự là nó không hề tương xứng. Mình có quen một chị bạn làm một điều dữơng trưởng của một cái bệnh viện nhà nước luôn thì nhà nước thì nói chung là nó lương thì nó hơi thấp, nhưng mà thường các thứ thì nó sẽ cao hơn so với là tư nhân, nếu mà mình mình nhớ, chị nói là lương được đâu khoảng 10.000.001 tháng, trong khi là chị phải sống ở Sài Gòn và nuôi 2 đứa con thì mình cũng hơi bất ngờ khi mà nghe cái mức lương đấy mà chắc là thưởng ngoài chị ấy thì cũng sẽ đở hơn, sẽ cao hơn chứ. Kiểu lương đấy mà sống ở Sài Gòn thì thực sự nó. Đó là lắc rất là khó luôn á. Chưa kể là một số cái phòng khám ạ thì mức lương thì cử khoảng 5 7 triệu gì đấy cho một người đều dữơng thì mình cũng không biết là 5, 7 triệu thì làm sao mà có thể sống được, giống như là một cái cuộc sống hiện tại ở Sài Gòn luôn á. Thôi thì trên đây là mình vừa kể ra 5 lý do, tại sao mà chúng ta không nên chọn nghề điều dữơng? Thì cái gì nó cũng có 2 mặt của nó. Thôi thì các bạn yêu thích thì các bạn cứ thử dấn thân vào thôi. Còn mình sau cái quá trình 5 5 mà mình đã trải qua rồi thì mình mình có rút ra được những cái điều đó thì các bạn có thể Xem xét là Xem có nên dấn thân vào hay không. À thì cũng hi vọng là qua cái clip này thì các bạn sẽ có một cái nhìn. Khác hơn có thể hiểu hơn, thông cảm hơn cho cho những người đều dữơng và hy vọng là các bạn sinh viên cũng sẽ có quyết định hướng tốt hơn khi mà chuẩn bị thi cử các thứ đó. Ờ OK, cái dell của mình đến đây là hết. Xin chào tất cả mọi người chúc các bạn ngủ ngon bye

Viết một bình luận

Bài viết liên quan