Thưa quý vị, hôm qua, ngày 12 tháng năm là ngày quốc tế đều dữơng nhằm ghi nhận, tôn vinh của xã hội về vai trò của người điều dữơng trong chăm sóc con người, đặc biệt là chăm sóc người bệnh trong đại dịch covid 19 thì hình ảnh những người đều dữơng lại một lần nữa được nhắc tới và được tôn vinh. Chúng ta sẽ cùng nhìn nhận về công việc vô cùng vất vả mà thầm lặng này. Ôi chào mọi người, cái khẩu trang này của em đã dùng rồi thì bỏ đi em ạ. Mọi người nhớ một cửa to ra. Nghề điều dữơng mới nghe có vẻ như một nghề đơn giản không yêu cầu trình độ chuyên môn cao nhưng thực tế lại không phải như vậy. Họ là người đảm nhận công việc chăm sóc và theo dõi tình trạng sức khỏe của bệnh nhân trong suốt quá trình điều trị. Họ là người lắng nghe tâm tư, tình cảm, sẻ chia, tham vấn về sức khỏe và chăm sóc người bệnh tận tình. Cùng lớp, họ phải thực hiện nhiều đầu việc khác nhau để giúp đở người bệnh cùng người bệnh vượt qua nỗi đau cả thể xác lẫn tâm hồn. Trong đại dịch covid 19 dù đối mặt với những nguy cơ rủi ro lây nhiễm rất cao nhưng họ vẫn luôn luôn mỉm cười, luôn luôn lạc quan hướng tới những điều tốt đẹp nhất. Mọi người hãy tin ở chúng tôi là có sự chung tay góp sức của toàn xã hội thì chắc chắn là chúng ta sẽ chiến thắng bệnh dịch này. Cống hiến cho+ đồng xã hội đồng nghĩa với việc những điều giảng viên sẽ phải hi sinh rất nhiều, đặc biệt là thời gian dành cho gia đình, con cái. Có lẽ đôi khi họ còn cảm thấy mệt mỏi và áp lực khi bệnh nhân liên tục kêu ca than vãn, bất an và lo lắng. Họ phải tiếp xúc với bệnh nhân trong một thời gian dài giúp đở, đồng hành cùng bệnh nhân trong quá trình chiến đấu với bệnh tật. Cùng với những ca trực đêm triền miên, những ca cấp cứu liên tục hằng ngày đều diễn viên chắc chắn không tránh khỏi những thời điểm kiệt sức và chán nản. Sẽ chị hạnh là điều dữơng viên ở bệnh viện đa khoa tỉnh Bắc Giang, mỗi ngày làm việc là một ngày căng thẳng. Có những lần chị và bác sĩ cấp cứu cho bệnh nhân từng tiếp xúc với người nhiễm virus corona nhưng không khai báo. Cố gắng bình tĩnh, mình bảo là mẹ không làm sao cả, mẹ chỉ nghĩ là bây giờ có thể là bây giờ dịch bệnh nó như thế này thì mẹ phải ở lại để tăng cường. Chẳng hạn nếu mà làm bệnh viện thì chắc chắn là sẽ có những cái thần như thế này xảy ra chứ không phải là chỉ có một lần nữa nên là mình nghĩ là bây giờ mình phải chuẩn bị sẳn mọi thứ, mọi tình huống có thể xảy ra. Và còn hàng ngàn những tấm gương điều dữơng khác sẳn sàng hy sinh cuộc sống thoải mái được đến với cái nghề làm dâu trăm họ này. Làm sao để sức khỏe của bệnh nhân luôn ổn định, làm sao để sắp xếp thời gian chăm sóc đến từng bệnh nhân, làm sao để dù có cảm thấy áp lực nhưng vẫn luôn yêu nghề và gắn bó với nghề? Hàng ngàn những khó khăn như vậy nhưng họ vẫn trụ lại và vẫn tận tâm cống hiến. Trên thế giới, đặc biệt là các quốc gia phát triển như Nhật Bản, úc. Ngành điều giữa ngày càng được coi trọng. Không chỉ dừng lại ở những lí do như mức thu nhập cao, công việc ổn định và hơn cả là họ cảm nhận được cái nghề này làm cho con người họ trở nên tốt đẹp hơn, mang tâm niệm phục vụ, không sợ hãi như tinh thần vô úy của bồ tát hạnh. À nói tớ đang sinh sống và làm việc thì công việc đều dẫn đang rất phát triển và tôi nghĩ mỗi quốc gia đều mong muốn được đào tạo những điều giảng viên thật tận tụy và tâm huyết với công việc. Với tôi thì công việc đạo diễn không chỉ gói gọn trong đo khám sức khỏe thân nhiệt mà còn là đem lại niềm vui, tinh thần phấn chấn cho mỗi bệnh nhân. Không dễ gì mà chúng ta có thể quan tâm, chăm sóc một người không phải máu mủ ruột thịt lại càng không dễ dàng khi chúng ta phải học cách yêu thương người bệnh nhẫn nại, lắng nghe, thấu hiểu như chính người thân của bệnh nhân. Đó là tất cả những phẩm chất mà người điều dữơng có được. Qua quá trình làm việc, họ không đơn thuần chỉ là những người làm công việc chăm sóc sức khỏe. Họ còn là người mang đến cho xã hội niềm tin, sự lạc quan để tiếp tục sống có ý nghĩa hơn. Nói một cách khác, theo phật giáo, đó là tinh thần phụng sự vô cầu, vất vả và áp lực, nhưng niềm tự hào khi được giúp ích cho người giúp ích cho đời khiến những điều diễn viên không nản lòng và chùn bước. Họ tiếp tục gieo tấm lòng nhân ái và lan tỏa tình yêu thương. Để san sẻ bớt nỗi đau
bệnh tật với các bệnh nhân.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Và.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Thì nó.
Done Recognizing Speech Tại sao lại gọi này thì bây giờ? Là con người 20 rồi thì bây giờ mình đang đấy xét nghiệm thì cái xét nghiệm ở.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Bây giờ đi lấy *** *** em về. Mà xóm.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Giờ mình sẽ phân ra các bạn ơi xong rồi.
Done Recognizing Speech Thì công việc của một người dọn thì chỉ có vậy thôi các bạn. Mỗi hôm mình cũng rất là mệt mà có hôm mình. Em có thằng nhà. Youtube mà. Dạ đúng rồi. Nói hết lời rồi.
Done Recognizing Speech = những lời nói của bạn sinh viên đều dương Phạm Minh khải vừa rồi có lẽ cũng chính là tâm sự của các điều dữơng viên giúp được người khác là niềm vui là niềm hạnh phúc của họ như lời đức phật đã dạy tâm từ bi là cội nguồn của hạnh phúc thế gian xin một lần nữa tâm thành cảm tạ đức, nhẫn nại, sự hy sinh thầm lặng của những người điều dữơng, những người chọn cho mình một con đường vất vả nhưng cũng tràn ngập tình yêu thương.