Nghề lao công – Lặng thầm mà cao quý.

Lặng lẽ giữa đời thường, những người lao công cứ âm thầm tận tụy với công việc của mình, bất kể trời mưa hay trời nắng đâu đó trên các con đường và đều thấy hình ảnh người lao công cần mẫn quét đi những thừa thãi của cuộc sống. Nghe đâu công thực sự là một nghề khá là vất vả vì họ thường phải làm việc lúc khá đêm muộn và đến sáng sớm, đặc biệt là trong những ngày lễ ngày tết và những ngày có sự kiện lớn. Công việc bác các bác ấy làm rất là mệt mỏi, bác ý là nghề rất vất vả nhất trong tất cả các nghề nghề lao công có thể là muốn gọi là một cái nghề mà tất yếu của người dân Việt Nam. Nó cũng khá là. Quan trọng và rất cần thiết vì môi trường có xanh sạch đẹp thì con người ta mới sống ở thoải mái được ạ. Người ta thường nói là nhà sạch thì mát bát sạch thì ngon cơm.

Ai cũng muốn chọn cho mình một công việc ổn định, lương cao và được mọi người kính nhỉ. Chúng ta chọn những nghề nghiệp khác nhau nhưng lại chẳng ai nghĩ đến làm nghề lao công. Đằng sau nghề lao công là một câu chuyện dài về cuộc sống khó khăn, đầy lo toan của những người bán lưng cho trời bán mặt cho rác. Có lẽ chẳng ai muốn chọn cho mình một cái nghề cực nhọc và nguy hiểm. Nhưng vì là trụ cột duy nhất của gia đình, trình độ học vấn giới hạn nên họ không còn sự lựa chọn nào khác đã tham gia lực lượng công nhân vệ sinh. Công việc của những người lao công kéo dài 8 tiếng, các ca luân phiên nhau từ 5 giờ sáng đến 14:00 chiều 14 giờ đến 2 2 giờ và thứ 2 2 giờ đến 6 giờ sáng. Họ làm việc hầu như không ngừng nghỉ vì lượng rác thải sinh hoạt mỗi ngày rất lớn. Nếu như ban ngày người lao công lọt thỏm vào dòng người qua lại tấp nập tại các tuyến đường thì ban đêm nỗi lo sợ sẽ tăng lên gấp bội. Đêm xuống đường xá vắng vẻ hơn nên những chiếc ô tô, xe máy. Cũng vì vậy, họ phóng nhanh, vượt ẩu, bất chấp đèn tín hiệu giao thông. Vì thế, trước khi bắt đầu công việc quét đường, các công nhân phải chuẩn bị đầy đủ đèn hiệu mũ bảo hộ, áo dạ quang, găng tay, khẩu trang các phương tiện đảm bảo an toàn đã có thế nhưng rủi ro là điều không thể tránh khỏi. Tai nạn thảm khốc vẫn rình rập những người công nhân làm nhiệm vụ trong đêm tối. Nói chung là đi làm cái nghề này thì công việc này thì nó khó khăn, bởi vì là mình cũng dài thời gian mà con cái thì cũng chăm nom được nhưng được cái là thôi thì mỗi người trồng một việc mà vợ một việc cũng lo đảm bảo, con cái thì cứ đặc thù của cô là từ 6 giờ. Đến 2 giờ sáng cũng nhiều cái vụ kiểu như người ta cứ uống rượu say hoặc là chẳng may người ta đi, người ta không để ý đến mình thì người ta đâm vào mình cũng có cái trường hợp tai nạn rồi là cũng có va chạm thì mình cũng đẩy xe này thì cũng chẳng may thì quệt vào người ta hoặc người ta cũng quyết với mình, cứ càng ngày lễ thì mình lại càng phải làm nhiều. Bởi vì là những ngày bình thường thì lượng rác ít, nhưng ngày lễ thì mình lại càng phải cố gắng. Bởi vì là rác, người ta lại nhiều hơn. Thế đâm ra là mùng 8 tháng ba hay mùng tết hay gì là mình vẫn phải đi làm nếu như không phải ngày nghỉ của mình không ạ? Cái ý thì là mình có tủi thân bởi vì là nhà người ta thì được ở nhà lễ tết với vợ, với chồng nhưng mình thì lại phải ra ngoài đường làm vất vả hơn và đến tận khuya hơn ngày mưa cũng như ngày nắng, những người công nhân vẫn tiếp tục công việc của mình, ngày bình thường thì khối lượng công việc có ít hơn ngày lễ một chút các ngày mùng 8 tháng ba. 20 tháng mười hay trong dịp giao thừa sau khi kết thúc dịp lễ thì hầu hết những người lao công lại làm việc hết công suất, có khi phải làm 2 đến 3 ngày mới có thể làm sạch một tuyến phố cũng vì phải tiếp xúc với các chất độc hại, cống rãnh bị ô nhiễm, bụi bặm, phải khuân vác quá sức nên sức khỏe của họ cũng bị hao tổn dần cho dù họ có được cung cấp đầy đủ bảo hộ lao động và thêm tiền được. Hải được trả trong lương nhưng dường như bệnh tật là chuyện không thể tránh khỏi. Họ cần mẫn với công việc thu gom rác thải, làm sạch mọi nẻo đường trong thành phố với đôi bàn tay chai sạn, họ liền những nhát chửi nhanh và gọn, quyết theo những thừa thãi của cuộc sống. Dẫu biết rằng trong xã hội mỗi nghề nghiệp đều có sự hy sinh và cống hiến, song có lẽ người lao công lại là một nghề có sự cống hiến thầm lặng nhất. Họ mang lại một thành phố tươi trẻ trong lành và không có ô nhiễm, nhưng họ cũng đang cần một môi trường lao động đảm bảo an toàn, đúng nghĩa cho từng mạng, cho sức khỏe của họ trong dịp lễ mùng 8 tháng. Ba để cùng chia sẻ những nhọc nhằn, vất vả của những người lao công đã ngày đêm góp phần xây dựng môi trường thành phố xanh sạch đẹp. Nhất là đối với những nữ lao công, những bông hoa lớn nhất dành tặng cho họ vào ngày này có lẽ là mong muốn mọi người có ý thức hơn trong việc bảo vệ môi trường đầy đường phố, luôn sạch sẽ và công việc hàng ngày của các chị sẽ đở vất vả nhưng phần nào sắp tới môn 8 tháng ba thì đối với làm một nửa thế giới này thì mình xin kính chúc các bác, các cô, các chị, các em có thật nhiều sức khỏe để có thể giúp hỗ trợ đất nước ngày thêm cả ngày sạch, càng đẹp hơn vì các bác cũng là góp một phần rất quan trọng trong việc thủ đô càng ngày càng thêm xanh, sạch đẹp. Ở mùng 8 tháng ba thì mình xin chúc ờ tất cả các bác lao công, những người lao công Việt Nam nói chung và toàn thể thế giới nói riêng. Có một ngày mùng 8 tháng ba thật là vui vẻ. Hạnh phúc và. Ờ có sức khỏe dồi dào để góp phần làm đất nước ờ xanh sạch đẹp hơn thì công việc của những công nhân vệ sinh môi trường thì lời bài hát ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai càng khiến bản thân chúng ta cảm thấy thấm thía hơn.

Viết một bình luận