Sếp!

Đó là từ tôi không muốn nghe nhất trong công ty.
1. Khi từ này thốt ra, bộ não của cấp trên ngây ngất, của cấp dưới đặt quánh, co lại, khúm núm.
2. Khi nói lên từ này, não bộ đã bắt đầu định hình khoản cách giữa 2 người. Phân biệt giữa 1 người cool ngầu, nhiều kinh nghiệm, nhiều quyền năng với những người còn lại.
3. Khi bước vào cuộc phản biện 1 ý tưởng, từ này vô tình là công cụ giúp cho việc phản biện bị bias, không còn tinh khiết để lựa chọn ý tưởng, giải pháp tốt nhất nữa.
4. Nếu người được gọi là sếp muốn nghe, muốn nghe nữa sẽ hình thành một văn hóa kẻ muốn nghe, người sẽ nói những từ ngon ngọt ấy. Văn hóa giao tiếp không còn tinh khiết nữa.
5. Người “sếp” sẽ không bỏ được cái vỏ bọc ngọt ngào ấy để thừa nhận sai lầm, học hỏi từ chính đồng nghiệp của mình.
6. Suy cho cùng, một công ty tốt là một công ty theo đuổi lý tưởng, không phải một công ty theo đuổi giấc mơ của cá nhân người “sếp” ấy.

Ở nha khoa , chúng tôi xem nhau là những cộng sự cùng chung xây dựng giấc mơ của tổ chức, xây dựng sản phẩm hàng triệu người dùng khắp nơi trên thế giới, đem đến niềm vui cho mọi người. Không phục vụ một cá nhân nào. Sẽ luôn là như thế.
Sau này tôi mất đi hay không còn làm CEO nữa, các CEO khác sẽ thay thế để viết tiếp giấc mơ của cua nha khoa . Hàng trăm năm sau nữa.

Viết một bình luận