Những CHUYẾN ĐI làm THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI mình mãi mãi.

Xin tất cả mọi người chào mừng các bạn đã trở lại với kênh chi tiết của mình gần đây ở trên mạng thì có một cái trend là mọi người chia sẻ lại những cái hình ảnh cũ, những cái hình ảnh mà thời còn tuổi teen của các bạn và so sánh với thời kỳ hiện nay thì bản thân mình thì mình không theo cái trade này nhưng mình cũng Xem lại những hình ảnh cũ của mình là facebook gợi ý hay là những cái hình ảnh mình lưu ở trên máy và nó khiến cho mình có một cái ý tưởng để làm video.

Đấy là mình muốn nói với các bạn những cái chuyến đi đã làm thay đổi cuộc đời mình, một cái chuyến đi mà tạo ra mình của ngày hôm nay. Kèm với đó ra những cái hình ảnh minh họa mình những cái thời kỳ đấy. Do vậy, video ngày hôm nay sẽ là một video rất chân thành, thẳng thắn và mình nghĩ rằng là nó sẽ cho bạn một cái góc nhìn khác và con người mình và hành trình của mình nó sẽ giúp cho các bạn lý giải tại sao mình có những cái chia sẻ trên kênh youtube, những cái típ của mình và những cái động lực đằng sau những việc mình đang làm cũng như là mình hy vọng là nó sẽ mang lại cho các bạn cái nguồn cảm hứng nào đấy để có thể áp dụng được vào trong cuộc sống của bạn. Vậy mình hãy Xem những cái chuyến đi nào đã làm thay đổi cuộc đời mình. Mình sợ trông như thế nào ở trong những cái chuyến đi đó nhá. Chuyến đi đầu tiên mà mình nghĩ rằng là nó đánh dấu cho cái sự thay đổi lớn trong cuộc đời của mình. Đấy là 5 lớp 11 và là chuyến đi tham quan với cả lớp nhưng mà không phải là tham quan những cái địa điểm mà thông thường lớp của mình để tham quan ở nghĩa trang liệt sĩ ở Trường Sơn thời đấy thì mình học chuyên văn ở Chu Văn An và cô giáo của mình là cô giáo tiến sĩ trịnh thu tuyết, một trong những người có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời mình và mình biết rằng là cô rất được các bạn biết ở trên mạng. Cô dạy văn ở trên mạng và. Tiếp tục mang lại cái sự ảnh hưởng của cô đến các thế hệ học trò tiếp theo đối với mình. Ảnh hưởng của cô không chỉ dừng lại ở khía cạnh, kiến thức về văn học mà còn là những bài học đạo đức và đặc biệt là những chuyến đi mình không bao giờ quên. Mình sẽ chia sẻ cho các bạn về hình ảnh của mình ở trong chuyến đi Trường Sơn 5 ấy, cái cô bé khóc lóc ở trong tấm ảnh đấy là mình và những người bạn xung quanh thì mình đã làm hiệu ứng mờ để che mặt đi. Nhưng mà các bạn có thể đoán được là các bạn cũng đang khóc, đang khóc rất là nhiều, ai cũng đỏ mắt. Bà khóc. Đây là một trong những hình ảnh mà mình nghĩ rằng là nó tóm tắt lại cái trải nghiệm đi Trường Sơn 5 ấy hôm đó thì bọn mình mới học lớp 11 thì mình chỉ biết đến những cái hy sinh của liệt sĩ, của các chiến sỹ ở trên Trường Sơn, bộ đội của mình ở trong thời chiến tranh ở trên sách vở và nghe mọi người kể lại thôi nhưng bản thân mình thì mình sinh ra trong thời bình, mình chưa từng có trải nghiệm chiến tranh, do vậy là mình nghĩ rằng là mình hiểu nhưng mà phải khi cả lớp mình cùng với cô tuyết và một số thầy cô khác. Đi trên các chuyến hành trình rất là dài và gian khó, thế vào trong Trường Sơn thì mình mới hiểu được hết cái hy sinh cái sự đáng sợ của chiến tranh, nó như thế nào? Mình có nhớ là 5 đấy thì cái chuyến xe mà chở cả lớp mình ấy không độ 40, 50 đứa và một số thầy cô đi vào trong rừng Trường Sơn, trong nghĩa trang liệt sĩ ở Trường Sơn í thì lúc đấy đã là nhá nhem, tối thì khi mà bọn mình bắt đầu dừng đến ở chân mộ liệt sĩ, cô với cả các thầy cô và mang ra những cái thùng. Nhàng ấy mà ngày xưa thì nói chung là ở nhà mình thì mình có thắp hương, có phụ mẹ thắp hương ông bà nhưng mà mình chỉ biết là một cái thẻ nhang thôi, mình mình thắp thì mình thắp 2, 3 nén thôi. Nhưng mà ở đây lần đầu tiên mình thấy hàng thùng hàng thùng cô mở ra là hàng chục hàng trăm cái thẻ hương ở trong đấy và cô có nói với mình rằng là các con đi thắp cho mỗi một mộ liệt sĩ một thẻ hương tại vì là mình không có đủ điều kiện để thắp 3 nén như ở nhà mình. Rất là ngạc nhiên và mình nghĩ là à? Nhà mình có 50 đứa thì mình sẽ thắp được hết cả khu mộ liệt sĩ nay, nhưng mình lại nói là lúc mình đến là nhá nhem tối và cái thời điểm mà mình thắp được nén nhang lên là mình đưa đến các mộ liệt sĩ mình cắm ở trên mộ thì lúc đấy đã tối đã rất là tối rồi mình đang ở trên núi. Thì mình vẫn còn nhớ là chỉ rất là nhanh thôi. Khoảng độ chục phút là đã hết nhang rồi, tức là các bạn chia nhau đi khắp nơi để thăm nhàn thì hết nhàng. Hàng trăm cái thẻ nhang bao nhiêu thẻ nhang hết sạch, đang thấp thì mình bảo là ờ con hết thẻ nhang rồi. Nhưng mà khi mà mình quay lưng lại á thì mình thấy rằng là cả một cái ngọn đồi lớn như thế này thì cái khu mà có cái ánh sáng ý cái khu mà có cái cái thẻ nhang có cái nén nhang, bọn mình thắp lên á thì nó chỉ nhỏ như thế này thôi bạn. Cái đốm sáng ấy nó chỉ nhỏ như thế này thôi và đằng sau cái gọi đồ đấy là trùng trùng điệp điệp trùng trùng điệp điệp những cái. Những cái bộ chiến sĩ. Mọi người, nhưng mà cái trải nghiệm đấy, nó khiến cho mình nhận ra rằng là à? Đấy là chiến tranh, đấy là sự hy sinh. Nếu các bạn đã từng theo dõi the person like to được một thời gian rồi thì các bạn cũng biết rằng là 3 mình là bộ đội 3 mình từng tham gia chiến tranh chống mỹ 3 mình thì ít khi kể những cái chuyện thời chiến tranh lắm có thể là do 3 mình không muốn nhắc tới nhưng mà mình có thể thấy được những cái ảnh hưởng của chiến tranh trong 3 mình rất là nhiều và sau ngày 3 mình vẫn làm bộ đội ở trong thời bình làm những công việc chuyên môn, nhưng mình có nhớ là khi mình còn nhỏ thì mình hay vịn lên cổ của 3 mình hay bố lấy cái vai của 3 mình á thì mình biết rằng là bên vay phải của 3 mình. Ố giáp và nó chắc nó khác hẳn nó u lên hẳn so với cái vai trái vai trái rất là mềm như là vai của mọi người bình thường, còn vai phải cực kì u thì mình có hỏi 3 mình thì 3 mình nói rằng là tại vì ngày xưa chiến tranh thì 3 đeo súng hay đeo quân nhu đeo đồ ở trên sai phải thì 3 mình thuận tay phải thì 3 mình nói rằng là ngày xưa thì mình phải v như thế, bởi vì bộ đội mình phải đi qua suối qua đèo á mình không muốn làm ướt cái quân nhu và cái vũ khí của mình thì mình phải đeo lên trên đấy thì mình thấy rằng là. Cái thời kỳ mà mình tham gia chiến tranh ấy. Thì mình không có cái cái lựa chọn nào khác, khi mà đất nước gọi thì mình phải đi chiến tranh khi ấy mới 18, 19, 20 tuổi mà đến tận 5, 40, 50, thậm chí bây giờ gần 70 tuổi rồi mà cái file nó vẫn còn mang dấu tích chiến tranh. Những cái ảnh hưởng của chiến tranh ngắn lớn như thế nào đến từng con người thì chuyến đi Trường Sơn 5, lớp 11 với những trải nghiệm khó quên, nó khiến cho mình hiểu hơn những cái hy sinh mất mát của 3 mình và mình nghĩ rằng là 3 mình may mắn thì vẫn còn sống và sau này thời bình thì lấy mẹ mình và sinh ra mình. Nhưng mà có lẽ chỉ trong một tích tắc thôi nên là 3 mình không gặp may mắn thì rất có thể là nằm lại như những liệt sĩ ở Trường Sơn. Khi mình đi thăm, có rất nhiều mộ mà liệt sĩ vô danh hoặc là khuyết danh rất là xót xa, họ sẽ mãi ở tuổi 20 không thể nào mà có cái trải nghiệm cuộc sống được như mình ngày hôm nay thì cái điều đấy làm cho mình rất là xót xa và sau này khi mình sang mỹ xây dựng sự nghiệp của mình thì một trong những đề tài nghiên cứu của mình là về nhập cư và đặc biệt là những bạn trẻ, những cái gia đình mà nhập cư từ Việt Nam sang mỹ. Thì trong cái quá trình làm việc với+ đồng người việt ở mỹ thì mình biết rằng là rất nhiều người có cái con mắt nhìn khác về cuộc chiến ở Việt Nam. Đấy là chuyện hoàn toàn bình thường. Mình hiểu tại sao mọi người có những cái trải nghiệm như vậy đối với 3 mình, chẳng hạn thống nhất đất nước là một cái ngày mà 3 mình cảm thấy vô cùng hạnh phúc bởi vì biết là 3 mình có được cái sự sống, biết là mình sẽ không phải hy sinh. Thế nhưng mà đối với những người khác ở bên bờ chiến tuyến thì họ có cái nhìn khác, có thể cái ngày đấy không phải là một ngày tuyệt vời của họ ở cái ngày mà họ lo lắng nhất, cái ngày mà họ cảm thấy là họ mất mát nhất. Thì cái trải nghiệm ở Trường Sơn ấy khiến cho mình có cái nhìn cân= hơn, cái nhìn công tâm hơn và cái nhìn bao dung hơn về trải nghiệm của nhiều người. Bởi vì mình nghĩ rằng là nếu mà bạn ở cái bên bờ chiến tuyến nào chiến tranh, hoặc là bạn có những cái trải nghiệm khác nhau ở trong chiến tranh ý thì bạn sẽ có những cái góc nhìn khác mà mình không thể nào kiểm soát được. Những cái điều đấy đấy là điều rất là bình thường, nhưng có một cái điều mình nghĩ rằng là ai cũng phải đồng ý. Đấy là chiến tranh luôn luôn gắn liền với hy sinh và hy sinh là gì đâu, máu là con người. Về những người mà nằm xuống ở những cái mộ liệt sĩ ấy vô danh khuyết xanh, thậm chí có tên tuổi nhưng mà họ không có gia đình. Họ không có trải nghiệm trưởng thành, họ vẫn là những người mà nằm xuống khi tuổi đời còn rất trẻ. Nhưng mà nghĩ lại thì mình thấy rằng là đấy là một cái trải nghiệm mà mình nghĩ rằng tất cả các bạn học sinh và sinh viên Việt Nam nên có gì các bạn hiểu hơn về lịch sử của đất nước mình, hiểu hơn về cái sự hy sinh và các bạn có sự thấu cảm hơn khi các bạn đọc những cái trang sách về lịch sử, mình đọc sách. Nó không chỉ là con chữ, không chỉ là cái con số í dụ bao nhiêu người chết, 3 người bị thương. Nó là con người, thật sự là khi bạn có cái trải nghiệm đấy rồi thì bạn mới hiểu được là cái sức nặng của lịch sử như thế nào, cái sức nặng của chiến tranh và ảnh hưởng của nó đến con người thế nào thì đấy là một trong những chuyến đi mà làm thay đổi cuộc đời mình mãi mãi. 9 x thứ 2 làm thay đổi cuộc đời mình. Đây là chuyến đi vào 5 mình học thứ 2 đại học. Mình đã học đại học Hà Nội và mình cơ hội được là một trong 3 sinh viên Việt Nam được cử đi mỹ và eu dự hội nghị apec. Mình có từng kể lại cái câu chuyện này ở trong cái video đầu tiên, một trong những video đầu tiên của mình với học tiếng anh có tên là từ không điểm tiếng anh đến tiến sĩ tại mỹ thì mình có nói về chuyện là khi mình bắt đầu đi học thì mình rất là kém tiếng anh và mình cố gắng mình học tiếng anh thông qua việc mình đi làm từ thiện, làm tình nguyện, từ đó mình đóng góp rất là nhiều. Cho khoa và được chọn để đi dự hội nghị apec ở mỹ là peru cùng với 2 anh chị rất là giỏi, trong khi đó thì mình mới học 5 thứ 2 thì cái trải nghiệm đấy là lần đầu tiên mà mình mới được ra nước ngoài. Lần đầu tiên là mình mới được ngồi máy bay. Lần đầu tiên mình đi một nước rất là xa xôi, đấy là nước mỹ và pê ru và cái trải nghiệm đấy, nó thực sự nó làm thay đổi cái nhân sinh quan thế giới quan của mình. Thứ nhất là nó khiến cho mình nhận ra rằng là thế giới quá rộng lớn và nó khiến cho mình ở 5 19 tuổi 5 đấy mình đã. Quyết định rằng là mình sẽ không bao giờ chỉ ở lại Việt Nam mà mình sẽ phải ít nhất là đi du học hay là mình sẽ đi làm việc hay đi trải nghiệm về đấy ở nước ngoài đây, mình hiểu hơn về thế giới mình sẽ không bao giờ chỉ ở dừng lại ở Việt Nam thì mình thấy rằng là thế giới sao mà nó rộng lớn sao mà nhìn một điều mình không biết là như thế và mình phải cố gắng nhiều hơn nữa. 2 cái thứ 2 là nó là một cái nguồn động lực vô cùng vô cùng lớn thì mình học tiếng anh thì mình sẽ nói là cái xuất phát điểm của mình không thực sự tốt và mình có nhiều điều kiện để cho mình đi học. Thế nhưng mà cái trải nghiệm bên nước ngoài mà mình nói. Mọi người chưa hiểu và mình nói lại người ta dạy cho mình rồi mình tiếp xúc với những cái người ở đẳng cấp cao ở những cái hội thảo lớn ấy, nó khiến cho mình nhận ra rằng là à? Mình phải trau dồi tiếng anh vì tiếng anh là chìa khóa để mở ra thế giới mình có tiếng anh thì mình sẽ giao tiếp được, mình sẽ đi du lịch được, mình sẽ đi du học được, mình sẽ học thêm những cái điều mà các bạn biết mình không biết tiếng anh nhưng mà nghe nói chìa khóa mở ra thế giới nhưng mà cái điều thứ 3 hay là có lẽ là cái điều mà mình không hề ngờ đời trước khi mình đi nhưng mà nó lại có ảnh hưởng rất lớn đến sự nghiệp của mình sau này. Đấy là cái việc mà mình đổi ngành khi mình học đại học ấy thì mình học ngành quốc tế học ở trường đại học Hà Nội, cái ngành này thì nó học về ngoại giao, ít nhất là cái thời điểm đấy là cái chương trình đấy là tập trung để hướng dẫn, để dạy cho sinh viên những cái kiến thức về quốc tế, để sinh viên có thể trở thành nhà ngoại giao hoặc là mình giao tiếp quốc tế mình làm xuất nhập khẩu chẳng hạn, tức là mình giao tiếp với nước ngoài thì những cái kỹ năng, cái kiến thức đấy rất là tốt cho mình. Trong các chuyến đi nước ngoài đầu tiên mình tham gia hội thảo, mình hiểu mọi người đang nói gì, mình giao tiếp với mọi người thì nói rất là tốt, nhưng mà cũng chính cái chuyến đi đấy, nó khiến cho mình nhận ra là mình không phù hợp làm ngoại giao. Thật sự trước đấy thì mình cũng đã có mơ ước là mình sẽ trở thành nhà ngoại giao để mình đi. Đại diện Việt Nam trên trường quốc tế thì đấy là cái mơ ước của mình, nhưng mà sau này mình nhận ra rằng à đây không phải là một cái mơ ước mà mình thực sự mong muốn tại sao? Bởi vì là khi mà mình sang pc ấy thì đoàn của mình là đoàn ngoại giao mà theo mình được đưa đến những cái cung điện nguy nga lộng lẫy, những cái tòa nhà cục kỳ đẹp, cái kiến trúc ở pê ru mình thấy có rất nhiều kiến trúc đẹp và mình được tiếp đón rất nồng hậu. Mình đã từng được gặp và phỏng vấn tổng thống và phó tổng thống hợp peril. Thời điểm đấy thì các bạn cũng biết rằng là. Tại hội nghị apec, nó mang lại cho mình cái cơ hội lớn như thế nào? Nhưng mà mình cũng để ý ở trong cái quá trình mà mình đi lại ở xung quanh thành phố thì mình thấy có rất nhiều khu ổ chuột hay có rất nhiều khu nhà nhỏ xây ở trên núi thì mình tự hỏi là tại sao mình không đến những cái nơi đấy và tại sao có sự khác biệt rất lớn? Một bên là lâu đài nguy nga lộng lẫy, một bên là khu ổ chuột như thế mà nó sinh sống kiểu tồn tại cùng với nhau ở trong một cái thành phố nhỏ như thế. Thành phố thủ phủ của pê ru li ma pê ru khi mà mình đến đấy tham gia hội thảo thì mình có hỏi các bạn là sinh ra và lớn lên ở pê ru và sinh ra và lớn lên ở li ma. Như các bạn đã nói với mình là cái khoảng cách giàu nghèo ở p. Rất là lớn, làm ngoại giao thì người ta sẽ tất nhiên là chỉ đưa bạn đến những cái nơi mà nó sang chảnh thôi. Nhưng mà cái mà mình quan tâm ấy là chuyện gì xảy ra ở những cái nơi khó khăn như thế hồi đấy thì mình còn trẻ, mình còn liệu ấy. Cho nên là cứ mỗi buổi chiều mà sau khi hội thảo kết thúc ấy thì mình bắt taxi và mình không có biết tiếng Tây Ban Nha. Mình cũng biết nói mình chỉ chỉ trỏ thôi, mình nói một chút tiếng anh bồi mình đến những cái nơi ổ chuột, thế rồi mình vào những cái chợ mà. Sút xa lộ nhộn thì mình hiểu được cái cuộc sống thực sự của con người, người dân bản địa như thế nào và nó khiến cho mình nhận ra rằng là mình thực sự quan tâm đến cái khoảng cách giàu nghèo và đặc biệt là mình quan tâm đến những thanh thiếu niên, những trẻ em, những cái vấn đề giáo dục, làm sao để mình có thể đưa ra cái sự bình đẳng, giáo dục đến cho những bạn trẻ mà không có điều kiện để theo học những cái bạn trẻ mà có lẽ là cũng như mình đã trưởng thành trong một gia đình mà không có tiềm năng với tiềm lực về tài chính. Từ cái trải nghiệm đấy thì khi mình quay trở lại Hà Nội. Thì mình nhận ra rằng là mình không muốn theo ngành ngoại giao nhưng mình cũng chưa biết mình sẽ theo ngành gì và dần dần mình lái cái việc học của mình theo cái hướng khác. Ví dụ như ngày xưa ở trường đại học Hà Nội í thì bọn mình được viết luận văn, các bạn có thể viết luận văn phải có hệ quốc tế này rồi là ngoại giao này rồi là mình viết về những cái chủ đề liên quan đến à đối ngoại í, còn đối với mình ấy thì cái đề tài luận văn của mình là về đề tài microphyllus, tức là về đề tài tài chính vốn vay cho người nghèo. Để mình phát triển theo cái hướng là tiếp cận cái đối tượng mà mình muốn nghiên cứu về và từ đó mình bắt đầu dần dần tìm hiểu Xem là mình thích cái gì, mình muốn, làm gì trong cuộc sống và sau này dòng đời xô đẩy và có rất nhiều cái biến cố sau này thì nó khiến cho mình nhận ra rằng là mình muốn học về giáo dục và mình muốn học về cái sự bất bình đẳng trong giáo dục và đó vẫn là cái con đường của mình đang đi ngày hôm nay, gần một thập kỷ đã trôi qua đến cái chuyến đi đầu tiên đấy và mình vẫn đang đi con đường này đấy vẫn là cái đề tài nghiên cứu của mình. Giáo dục vẫn là cái đam mê của mình. Đấy là cái chuyến đi mà nó làm thay đổi cuộc đời của mình ở nhiều các cạnh nó khiến cho mình trở thành mình của ngày hôm nay là giáo sư đại học, nghiên cứu và giảng dạy về đề tài giáo dục và bất bình đẳng giáo dục tại mỹ và mình vẫn tiếp tục làm những cái dự án phi lợi nhuận, ví dụ như là cái kênh youtube này chẳng hạn hay là podcast hay là block, hay là những cái nghiên cứu về Việt Nam để hy vọng có thể mang lại cái sự ảnh hưởng tích cực đến cho giáo dục Việt Nam và đem đến những cái tư duy mới, những cái giải pháp để có thể thu ngắn hơn khoảng cách giàu nghèo và ảnh hưởng của giàu nghèo trong giáo dục. Thực sự là cái chuyến đi đầu đời và đáng nhớ nhất trong cuộc đời của mình. Chuyến đi thứ 3 làm sao tải cuộc đời mình? Đây là chuyến đi Trung Quốc cùng với bà ngoại mình vào mùa hè từ 5 thứ 2 lên 5 thứ 3 đại học. Lúc đấy là mình vừa mới bước qua tuổi 19 và sang tuổi 20, thế cái chuyến đi Trung Quốc này nó có ý nghĩa như thế nào? Thì đấy là chuyến đi đầu tiên của mình đi với bà ngoại của mình là một người có ý nghĩa rất lớn đối với mình, nhưng mà cái chuyến đi đấy nó lại làm thay đổi cuộc đời mình. Bởi vì trong cái chuyến đi đấy, mình gặp chồng của mình hiện tại thì mình đã từng kể câu chuyện đấy ở trong cái video về tình yêu. Mình phải trâu tình cờ gặp nhau trong một chuyến đi du lịch Trung Quốc 5, 2000 lẻ 9. Khi đó mình mới vừa tròn 20 tuổi và chồng mình 22 tuổi. Ờ thời điểm đó, mọi thứ còn rất mông lung, bọn mình còn quá trẻ thì bây giờ tương lai sẽ như thế nào? Và trong suốt 4 5 sau đó bọn mình xấu xa nhau. Châu tiếp tục cuộc sống ở mỹ, còn mình trở về Việt Nam thì tiếp tục việc học đại học và sống với gia đình mình. Đôi lúc mình tự hỏi liệu bọn mình có cơ hội nào để gặp lại nhau lần nữa và mối quan hệ của bọn mình có khi nào vượt lên mức tình bạn hay không? Chứ trong suốt 4, 5, 0 gặp nhau bọn mình chia sẻ với nhau rất nhiều. Thông qua email hàng trăm, hàng ngàn trước email nói về mọi thứ trong cuộc đời. Thì thế rồi bọn mình cũng có dịp gặp lại nhau một lần nữa và một 2000 13 ấy mình sang mỹ du học. Qua đó cũng là lần đầu tiên bọn mình chính thức hẹn hò ờ mình cặp đôi.
Done Recognizing Speech Như sau này, nhìn lại cái chuyến đi đấy thì có rất nhiều người nói rằng là đấy là duyên phận hay là đấy là tình cờ hay là đấy là may mắn thì bọn mình mới gặp được nhau và sau này bọn mình kết hôn và có con có cuộc sống như ngày hôm nay. Nhưng mà cái chuyến đi đầy nó cũng dạy cho mình rất nhiều bài học mà mình nghĩ rằng là các bạn trẻ có thể cân nhắc, thứ nhất là khi mà các bạn mới ra đời, tức là mới bắt đầu trưởng thành và tìm hiểu về cái đối tượng kết hôn là đối tượng mà mình muốn hẹn hò chẳng hạn. Thì mình không nên chỉ hẹn hò hay là không nên chỉ hạn chế bản thân ở trong những cái đối tượng mà mình biết, chẳng hạn như là ngày xưa khi mình đi học thì mình có kiểu tình yêu gà bông ấy, mình thích những cái bạn ở trong lớp mình hay trong trường của mình này hay là những bạn= tuổi của mình này, hay là những cái người mà mình quen ấy. Tại vì đấy là cái network, đấy là những cái môi trường mà mình gặp. Có rất nhiều người tặng có rất nhiều bạn bè của mình đã từng kết hôn với bạn học cái đấy là cái điều rất là tốt thôi, không có gì cả. Thế nhưng mà theo mình ý để mình chắc chắn hơn là cái đối tượng đấy là cái đối tượng. Đúng của mình hay là mình sẽ chọn được cái đối tượng mà thực sự phù hợp với mình nhất á thì mình không nên chỉ hạn chế ở trong cái network nhỏ của mình mà có lẽ mình nên phát triển bản thân mình hơn, ví dụ như là mình ra trường mình đi làm chẳng hạn đấy là mình tiếp xúc với nhiều người hơn này mình đến những cái nơi mình chưa từng đến đó, mình gặp những người mình chưa từng gặp mình mở rộng các mối quan hệ của mình, chẳng hạn như là trước khi mình gặp chồng mình á thì mình chỉ biết là con trai nó như thế này, tức là mình chỉ biết một cái loại tính cách như thế này là rất là Việt Nam, rất là truyền thống, rất là. Có những cái nét tính cách mà mình nghĩ rằng là rất đặc trưng của con trai việt á, nhưng mà khi mình gặp chồng mình thì hoàn toàn khác hẳn, tức là có những cái nét tính cách mà mình nghĩ rằng là tầng lớp. Chỉ có một người sinh ra và lớn lên ở nước ngoài, người ta mà có nét tính cách này. Thế nhưng mà bởi vì chồng mình là người công việt cho nên là cũng có những cái nét tính cách tương đồng với những cái người ở Việt Nam mà mình biết thế. Do vậy là mình mới biết rằng là à hóa ra là cái đối tượng của mình. Không chỉ hạn chế ở Việt Nam hay là những cái đối tượng của mình không chỉ hạn chế ở cái nét tính cách này mà mình thực ra là hợp với những cái nét tính cách khác, tức là ý của mình nói rằng là. Nếu bạn chỉ hạn chế bạn ở những cái người bạn biết, những cái đối tượng bạn hay gặp ác thì mình rất là khó để biết rằng là ở ngoài kia, có những đối tượng nào có những ai phù hợp hơn với mình và liệu cái lựa chọn của mình đã phải là sự lựa chọn đúng hay chưa? Nếu bạn đã gặp được ý trung nhân của mình, cái mystery hoặc là mystery của mình ngay từ ban đầu thì tất nhiên đấy là cái điều cực kì tuyệt vời. Nhưng mà nếu mà các bạn vẫn đang tìm kiếm ý thì hãy cho mình cơ hội, hãy đi đâu đó hay tiếp xúc với nhiều người mở rộng network của mình thì mình sẽ gặp được nhiều người hơn và có nhiều sự lựa chọn hơn. Đó là cái điều mình nhận ra sau cái chuyến đi Trung Quốc. Đó là thực ra bây giờ các bạn nói là đi Trung Quốc có cái gì hay ý, thế là mình không nhớ mình chỉ nhớ là xx chuyến đi đấy, mình gặp cái anh này và từ đấy thì cuộc đời mình thay đổi. Cái đấy là cái trải nghiệm của mình trong cái chuyến đi đó. Chi tiết tiếp theo làm thay đổi cuộc đời mình đấy là cái chuyến đi sang mỹ du học vào 5 2000 13 ban đầu ấy thì mình đi học thạc sĩ ở iuniverse syaaf, ncvn nhà và sau này mới đi học tiến sĩ ở fanspage thì tại sao eevee cpđc về nhà bởi vì là nó lại quay trở lại cái chuyến đi mỹ và peru lần đầu tiên ấy thì trong cái chuyến đi đấy thì mình có cơ hội được tham quan rất nhiều trường đại học tại mỹ trong những cái điều mà nó hơi kỳ cục đối với mình ấy là mình rất là mê trên đại học là ví dụ như là mình đến một cái thành phố lớn, đó là mình phải đến thăm trường đại học như kiểu là. Một cái danh lam thắng cảnh tại vì mình rất là thích trường đại học và thực ra trong cuộc đời mình mình luôn luôn làm việc ở trường đại học, nhưng đó là một câu chuyện khác, nhưng mà bởi vì mình rất là thích trường đại học ấy cho nên là trong cái chuyến đi mới lần đầu tiên ấy thì mình lại may mắn được dẫn đến trường up and neave cảnước ve nhạ và đấy là cái trường đầu tiên cho mình cảm thấy là wow mình có cái gắn kết gì đấy mà nó khó có thể diễn tả được. Mình rất là thích cái môi trường đấy, mình muốn quay lại để học cái trường đấy. Đây là 5 thứ 2 đại học này và mình được sang mỹ đầu tiên mình đến cái ngôi trường đầu tiên. Và trong suốt từng đấy, 5 phải đến 4, 5, 5 tiếp theo là mình ra trường rồi mình đi làm rồi có rất nhiều thứ nó vùi dập mình. Đôi khi mình nghĩ mình không có cơ hội rồi mình không có khả năng mình không có tiền tài chính rồi là mình sẽ không bao giờ vào được một cái trường ivy League nổi tiếng như thế nhưng mà mình vẫn luôn quyết tâm và cái chuyện như pan vẫn luôn luôn nằm trong list của mình. Thậm Chí Minh nói rằng kể cả mình không vào được trường này thì mình cũng sẽ offline vào trường đấy thì rất là may mắn là mình không những được nhận mà mình còn được học bổng. Thế là từ đấy mình mới đi học ở upl. Và bởi vì là cái ước mơ được thành sự thật ấy, cho nên là nó khiến cho mình đi học ấy kể giai đoạn đầu là rất là khó khăn, cực kỳ cực kỳ khó khăn và mình phải làm việc mới job một lúc mới có thể san sẻ lại cái chi phí sau học bổng tình anh vẫn còn chưa được giỏi mọi thứ mà bợ ngợ nhưng mà bởi vì là cái mơ ước đã thành sự thật, nó khiến cho mình có cái động lực rất lớn. Ngày nào mình đi học mình cũng vui lắm ấy, mình học không phải vì điểm số mà mình học thì mình thấy rằng là à bao nhiêu 5 mình mơ ước mình quay trở lại đây, mình học được cái điều này, mình cực kỳ hạnh phúc. Chính vì cái niềm vui, cái sự hạnh phúc đấy, nó khiến cho mình có thể vượt qua mọi khó khăn và sau này mình được 4. Không trên 4. Không ths upl và mình đã tiếp tục mang cái sự đam mê đấy đến học tiến sĩ pence là mình vẫn đạt được điểm tối đa thì sau này mình nghĩ lại mình nghĩ rằng là cái chuyến đi ý là có ý nghĩa, rất là quan trọng, bởi vì nó thắp lên cái niềm tin, thắp lên cái ước mơ thắp lên cái hy vọng là mình sẽ có thể đạt được cái ước mơ của mình.

Nó rất là quan trọng, đấy là tại sao mà mình cảm thấy là có rất nhiều gia đình họ cố gắng họ tiết kiệm, họ đưa cho con cái của họ. Đi du lịch thực khi còn nhỏ, mình thấy cái điều đấy, nó rất là quan trọng bởi vì nó giúp cho đứa trẻ thứ nhất là có cái tầm nhìn mở mang hơn và thứ 2 là có cái đam mê, có cái hy vọng để có thể làm được cái gì đấy mà nó muốn có cái ước mơ riêng cho mình thì mình thấy rằng là các ảnh hưởng của chuyến đi với trẻ nhỏ và nấu. Thậm chí đối với những cái bạn mà thanh thiếu niên là rất là quan trọng đối với mình. Cái chuyến đi mỹ 5 thứ 2 đại học và sau này là cái chuyến đi trở lại mỹ học thạc sĩ, nó khiến cho cuộc đời mình sau này nó thay đổi rất là nhiều à? Tất nhiên là sau này mình định cư tại mỹ và hiện nay mình giảng dạy ở mỹ, mình tiếp tục cái con đường của mình nhưng mình vẫn muốn mang lại ảnh hưởng tới Việt Nam, tới cho những bạn mà có lẽ là các bạn chưa có điều kiện và chưa có cái may mắn được đi nước ngoài ở cái thời điểm còn trẻ như mình mình muốn truyền lại cho các bạn kiến thức, kỹ năng mà mình có được thì là những cái may mắn, những cái cố gắng của mình khi mình còn trẻ thì mình chia sẻ lại với các bạn mình nói với các bạn như là mình nói với cái phiên bản trẻ của mình và cái hy vọng là những cái nội dung mình làm giúp cho bạn xây dựng dày hơn kiến thức, kỹ năng của bạn. Là nuôi thì ước mơ lớn hơn cho bạn thôi chứ các bạn tiến gần hơn là những cái điều mà bạn mong muốn trong cuộc đời của mình sau này thì đó là những cái chuyến đi đã thay đổi cuộc đời mình thì mình hy vọng là các bạn thích video này. Nó hơi khác một chút và có lẽ nó hơi riêng tư một chút và đặc biệt là hơi bị xúc động một chút ở đoạn đầu. Nhưng mà hy vọng là các bạn không phiền và cũng học được một điều gì đó quý báu từ những trải nghiệm của mình. Xin chào mọi người và hẹn gặp lại trong Viettel.

Viết một bình luận

Bài viết liên quan

  • Nghề nhân viên nghiên cứu công thức nấu ăn

    Nghề nhân viên nghiên cứu công thức nấu ăn Nghề nhân viên nghiên cứu công thức nấu ăn là một công việc thú vị và sáng tạo. Họ là những người chịu trách nhiệm nghiên cứu, phát triển và thử nghiệm các công thức nấu ăn mới. Công việc của họ có tác động lớn … Đọc tiếp

  • 10 ngành nghề có thể BỐC HƠI vào năm 2030

    Hiện nay chúng ta trong thời đại của, cách mạng công nghiệp 4.0 và sự kết hợp, cao độ giữa hệ thống siêu kết nối vật lý, và kỹ thuật số với Tâm Niệm là internet, vạn vật kết nối và đặc biệt là trí tuệ, nhân tạo sự xuất hiện những bộ máy của, … Đọc tiếp

  • Nghề nhân viên vận hành bếp

    Nghề nhân viên vận hành bếp là một nghề nghiệp có nhiều thách thức nhưng cũng rất thú vị. Họ là những người có trách nhiệm tạo ra những món ăn ngon, đẹp mắt và đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm cho các hành khách trên tàu. Để trở thành một nhân viên … Đọc tiếp

  • Nghề nhân viên quản lý thiết bị bếp

    Nghề nhân viên quản lý thiết bị bếp Nghề nhân viên quản lý thiết bị bếp là một vị trí quan trọng trong ngành ẩm thực. Họ là những người chịu trách nhiệm quản lý, bảo trì và sửa chữa các thiết bị bếp. Công việc của họ bao gồm: Kiểm tra, bảo trì và … Đọc tiếp

  • Nghề nhân viên thu mua bếp

    Nghề nhân viên thu mua bếp là một vị trí quan trọng trong ngành ẩm thực. Họ là những người chịu trách nhiệm mua sắm các nguyên liệu, thiết bị và dụng cụ cần thiết cho bếp. Công việc của họ bao gồm: Lên danh sách các nguyên liệu, thiết bị và dụng cụ cần … Đọc tiếp

  • Nghề phục vụ bếp

    Nghề phụ bếp là một nghề nghiệp quan trọng trong ngành ẩm thực. Họ là những người hỗ trợ các đầu bếp trong việc chuẩn bị và chế biến thức ăn. Công việc của họ bao gồm: Chuẩn bị nguyên liệu: Phụ bếp sẽ rửa sạch, gọt vỏ, cắt thái, và cân đo các nguyên … Đọc tiếp

  • Nghề nhân viên order bếp

    Nghề nhân viên order bếp Nghề nhân viên order bếp là một vị trí quan trọng trong ngành ẩm thực. Họ là những người chịu trách nhiệm nhận đơn đặt hàng từ khách hàng và chuyển đơn hàng đến khu vực bếp để chế biến. Công việc của họ bao gồm: Tiếp nhận đơn đặt … Đọc tiếp

  • Nghề nhân viên sơ chế thực phẩm

    Nhân viên sơ chế thực phẩm Nhân viên sơ chế thực phẩm là một vị trí quan trọng trong ngành ẩm thực. Họ là những người chịu trách nhiệm chuẩn bị các nguyên liệu tươi sống để nấu ăn. Công việc của họ bao gồm: Chọn lựa các nguyên liệu tươi ngon, đảm bảo chất … Đọc tiếp

  • Nghề đầu bếp tàu viễn dương

    Nghề đầu bếp tàu viễn dương là một công việc thú vị và hấp dẫn. Họ là những người có trách nhiệm tạo ra những món ăn ngon, đẹp mắt và đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm cho các hành khách trên tàu. Để trở thành một đầu bếp tàu viễn dương, bạn … Đọc tiếp

  • Nghề bếp trưởng/bếp phó

    Nghề bếp trưởng/bếp phó Nghề bếp trưởng/bếp phó là một trong những nghề nghiệp được nhiều người yêu thích và theo đuổi. Họ là những người có trách nhiệm tạo ra những món ăn ngon, đẹp mắt và đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm. Bếp trưởng Bếp trưởng là người đứng đầu trong … Đọc tiếp

  • Nghề chuyên gia ẩm thực

    Chuyên gia ẩm thực là một người có nhiều kiến thức và kinh nghiệm về ẩm thực, có thể tạo ra những món ăn ngon và đẹp mắt. Họ có thể làm việc trong nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm nhà hàng, khách sạn, trường học, bệnh viện,… Để trở thành một chuyên gia … Đọc tiếp

  • Nghề trồng lúa nước

    Nghề trồng lúa nước là một nghề truyền thống và quan trọng ở Việt Nam. Lúa nước là một loại cây lương thực chính của Việt Nam, đồng thời là nguồn nguyên liệu quan trọng cho nhiều ngành công nghiệp khác nhau. Để trồng lúa nước, người nông dân cần thực hiện các công đoạn … Đọc tiếp

  • Nghề chăn nuôi gia cầm gà lấy trứng

    Chăn nuôi gà lấy trứng là một ngành kinh tế quan trọng trong Việt Nam. Ngành này cung cấp nguồn trứng tươi cho người dân, đồng thời tạo ra nhiều việc làm cho người nông dân. Để chăn nuôi gà lấy trứng, người nông dân cần có một số kỹ thuật cơ bản như: Chọn … Đọc tiếp

  • Nghề chăn nuôi bò sữa

    Chăn nuôi bò sữa là một ngành kinh tế quan trọng trong Việt Nam. Ngành này cung cấp nguồn sữa tươi cho người dân, đồng thời tạo ra nhiều việc làm cho người nông dân. Để chăn nuôi bò sữa, người nông dân cần có một số kỹ thuật cơ bản như: Chọn giống bò … Đọc tiếp

  • Nghề chăn nuôi theo tiêu chuẩn VietGAP

    VietGAP là viết tắt của Vietnam Good Agricultural Practices, là hệ thống thực hành sản xuất nông nghiệp tốt được áp dụng trong sản xuất rau, quả, thịt, thủy sản và các sản phẩm nông nghiệp khác. VietGAP được xây dựng dựa trên các tiêu chuẩn quốc tế như GlobalGAP, EurepGAP và JAS, đồng thời … Đọc tiếp

  • Nghề trồng trọt theo tiêu chuẩn vietgap

    VietGAP là viết tắt của Vietnam Good Agricultural Practices, là hệ thống thực hành sản xuất nông nghiệp tốt được áp dụng trong sản xuất rau, quả, thịt, thủy sản và các sản phẩm nông nghiệp khác. VietGAP được xây dựng dựa trên các tiêu chuẩn quốc tế như GlobalGAP, EurepGAP và JAS, đồng thời … Đọc tiếp

  • Nghề trồng rau sạch

    Nghề trồng rau sạch là một nghề thú vị và bổ ích. Bạn có thể tự cung cấp thực phẩm sạch cho gia đình và bạn bè, đồng thời góp phần bảo vệ môi trường. Để trở thành một nhà trồng rau sạch, bạn cần có một số kỹ năng sau: Kiến thức về trồng … Đọc tiếp

  • Nghề giảng viên dạy nghề ẩm thực

    Nghề giảng viên dạy nghề ẩm thực là một nghề thú vị và bổ ích. Bạn có thể giúp những người có đam mê ẩm thực học hỏi và phát triển kỹ năng của mình, đồng thời góp phần tạo ra một thế hệ đầu bếp mới tài năng và sáng tạo. Để trở thành … Đọc tiếp

  • Nghề giáo viên dạy nghề bếp

    Nghề giáo viên dạy nghề bếp Giáo viên dạy nghề bếp là một công việc thú vị và bổ ích. Bạn có thể giúp những người có đam mê nấu nướng học hỏi và phát triển kỹ năng của mình, đồng thời góp phần tạo ra một thế hệ đầu bếp mới tài năng và … Đọc tiếp

  • Nghề giám đốc trung tâm dạy nghề bếp

    Giám đốc trung tâm dạy nghề bếp là một công việc thú vị và bổ ích. Bạn có thể giúp những người có đam mê nấu nướng học hỏi và phát triển kỹ năng của mình, đồng thời góp phần tạo ra một thế hệ đầu bếp mới tài năng và sáng tạo. Để trở … Đọc tiếp