Nghề Điều Dưỡng mang lại cho chúng ta điều gì

Dạ, vâng, xin chào tất cả mọi người, mình là hồng trồng, các bạn đã quay trở lại với liptov forex thì hôm nay mình đang ở Hội An và mình đi vào đúng dịp trời mưa rất là nhiều cho nên là không đi đâu được và mình đã quyết định ở nhà và quay clip này. À thì đây là cái dịp nghỉ phép đầu tiên của mình sau hơn 2 5. 2 5 qua vì dịch nữa mà tại vì dịch cho nên là lực lượng y tế thì phải làm việc khá là nhiều và không có nhân sự á thành ra là không có được duyệt nghỉ phép đi gì hết, á thì hơn 2 5 rồi thì bây giờ mình mới được duyệt nghỉ phép và có một chuyến đi giống như vậy nhưng mà cũng hơi sôi là tại vì đi vào đúng dịp trời mưa nữa. Ờ dạo này mình hay suy nghĩ tới chuyện là nghỉ việc thật ra không phải là dạo này đâu mà từ lâu rồi là mình đã suy nghĩ tới cái chuyện là mình sẽ kiếm một cái hướng đi khác. Nhưng mà cậu dạo đây thì nó hơi nhiều hơn một tí. Tại đoạn này, mắt mình bị thâm khá là nhiều tóc bị rụng cũng nhiều nữa. Một trong những lý do cắt tóc ngắn đó là vì tóc rụng nhiều quá thì mình mới nghĩ là chắc là công việc này. Cái chuyện mà thức đêm đi trực các thứ thì nó sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của mình, cho nên là mình đang nghĩ là mình. Mục đích đi làm là để kiếm tiền thôi thì mình có nên tiếp tục duy trì cái công việc này nữa hay không thì trước đây mình đã làm những clip nói về chuyện là 5 lý do không nên chọn nghề đều dữơng rồi những cái bệnh nghề nghiệp mà điều dữơng có thể mắc phải. Thì mình mới suy nghĩ là ồ, tại sao nó như vậy, tại sao với mức lương như vậy với khối lượng công việc như vậy và những cái vấn đề mình có thể gặp phải như vậy mà mình vẫn tiếp tục công việc này thì nó có gì để mình tiếp tục hay không thì mình suy nghĩ lại một tí thì hôm nay mình sẽ cùng chia sẻ với các bạn một số điều mà nghề này đã mang lại cho mình thì đó là những cái lý do mà mình luôn vin vào nó để tới giờ mà mình vẫn chưa kết thúc cái công việc này thì. Thế là đầu tiên mà mình nhắc tới khi mà nói tới cho là lợi ích của công việc này đi thì đầu tiên đó là tính ổn định thì như các bạn thấy trong đợt dịch vừa rồi thì có rất là nhiều người mất việc, nhất là những cái ngành mà về du lịch đó ạ thì người ta thất nghiệp rất là nhiều. Nhưng mà riêng ngành điều giữa nga. Thì vẫn có tính ổn định, tức là ai mất việc thì không biết, còn điều dữơng vẫn có công việc vẫn đi làm và vẫn nhận lương rất là ổn định trong cái thời gian dịch vừa rồi thì viện công thì mình không rõ. Còn đối với viện tư á thì các chế độ vẫn đảm bảo giống như là bình thường thì có thể là mức lương nó sẽ bị giảm đi một tí. So vì cái khối lượng bệnh nhân giảm đi nhưng mà xét về mặt= chung thì như vậy là ổn và với cả là kiểu công việc này, nó không có nhiều thử thách. Chông gai mà kiểu giống như kiểu là phải nghỉ việc rồi này nọ các kiểu, tức là nó nếu mình cứ làm bình thường cứ làm tà tà tà tà như vậy thì nó vẫn sẽ tiếp diễn như vậy giống như là nghề giáo viên vậy đó thì nó rất là ổn định. Lý do thứ 2 mà mình cái lợi ích thứ 2 mà mình cảm nhận được từ cái công việc này á là mình có kiến thức về chăm sóc sức khỏe hoặc là mình đi chăm sóc người ta thì mình cũng có mình được học hành, mình được đào tạo và mình có kiến thức để mình có thể chăm sóc sức khỏe cho bản thân và gia đình. Nhưng mà cũng nói nói thật luôn là tại vì nó chiếm quá nhiều thời gian, cho nên cũng chưa hẳn là mình có kiến thức mà mình đã áp dụng được cái kiến thức đó thì mình chăm sóc cho bản thân và gia đình đâu. Ờ, nhưng mà về cơ bản thì ví dụ như lúc bạn bè hoặc là lúc gia đình mình cần tới mình á thì mình vẫn có những cái kiến thức để mình có thể giúp đở họ, hoặc là ví dụ như gia đình mình mệt đi và cần truyền nước biển đi, hoặc là ví dụ có vấn đề gì đó cần thay băng rửa vết thương hoặc là những cái như vậy, hoặc là lúc nào tới bệnh viện á thì mình cũng nắm rõ được quy trình ở bệnh viện thì mình có thể giúp người ta trong cái những cái vấn đề về thủ tục, giấy tờ, các thứ ở bệnh viện đó thì là một cái phần lợi ích nhỏ mà mình nghĩ nghề. Cũng có mang lại cái điều đó. Cái lợi ích thứ 3 mà mình nghĩ nghề mang lại đó là mang lại cho mình sự đồng cảm và sẻ chia, tại sao lại nói như vậy? Ờ thật ra á thì cái nghề này mình làm gọi là nhất là mình làm bệnh viện tư nhân nữa thì gọi là dịch vụ chăm sóc sức khỏe, tức là tất cả bây giờ đều nó đã đá qua cái chữ gọi là chữ dịch vụ rồi giống như viện công thì cậu nhiều yếu tố nó phức tạp hơn, còn viện tư thì tất cả đều làm dịch vụ thôi. Mình chăm sóc sức khỏe cho người ta thì mình cũng làm dịch vụ thôi. Nhưng mà á cái dịch vụ này thì nó hơi đặc biệt một tí. Tại vì những cái khách hàng của mình là những người bệnh, những người ốm đau. Và người ta mới tới bệnh viện. Lúc mà người ta ốm đau thì người ta mệt cả về phần thể xác và cả về phần tinh thần nữa thì đòi hỏi là mình phải có một cái sự đồng cảm, một cái sự nhẫn nại và để mà mình chăm sóc người ta á thì có những lúc má có những cái hoàn cảnh mà mình gặp á, hoặc là những cái bệnh nhân á, giống như là những trường hợp em bé bị ung thư, hoặc là những cái người mà kiểu hơi khó khăn một tí thì cái lúc mà mình tiếp xúc với những người đó thì mình cảm thấy được là à thì ra là mình. Là một người rất là may mắn. Tại vì sao mình suốt ngày mình cứ than phiền về cuộc sống của mình là như thế này như thế kia? Lâm li bi đát các kiểu, thực ra mỗi gia đình sẽ có những cái hoàn cảnh riêng, người ta bảo mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh nhưng mà. Xét cho cùng thì mình có một cơ thể khỏe mạnh, mình đang được sống một cuộc sống bình thường, thậm chí là mình đang được hít thở oxy ở trong không khí thôi thì đôi khi đó là đã là điều may mắn rồi. Còn có nhiều người thì luôn luôn phải cài cái cái bình oxy bên cạnh chẳng hạn, hoặc là có những người tay chân không còn được lành lặn nữa thì mình học cách được là mình đồng cảm, mình chia sẻ với người ta và cũng từ những cái đó mình nghĩ lại bản thân mình thì mình cảm thấy là cuộc sống của mình, nó còn có giá trị. Và mình vẫn là người may mắn trong cái cuộc sống này và từ đó cho mình có thêm động lực sống hơn, một phần là mình đi giúp đở không phải là giúp đở nhưng mình làm dịch vụ mà. Nhưng mà ý mình là một phần là mình kiểu chăm sóc người ta vào những cái lúc người ta như vậy và mình cũng tự nhìn lại cái bản thân mình và mình thấy được là cuộc sống nó sẽ có giá trị hơn, có ý nghĩa hơn. Thì đó là những cái lợi ích mà mình nhận thấy được từ cái công việc này nó mang lại. Ờ ờ là có tính ổn định ha rồi có kiến thức, kỹ năng về chăm sóc sức khỏe ha rồi kiểu có sự đồng cảm, sẻ chia thì ngoài những cái điều đó ra á thì thực sự là mình cũng khó mà tìm được một cái lợi ích nào đó. Từ cái công việc này nữa thì có thể là ví dụ như các bạn làm về lâu về dài, các bạn muốn thăng tiến trong sự nghiệp, các bạn muốn phát triển thì các bạn sẽ có thêm những cái cái lợi về mặt chính quyền, đồ các kiểu thì nếu các bạn đam mê mà các bạn ấy theo hướng đó thì cũng OK. Nhưng mà riêng về bản thân mình thì thực sự là tại vì thật ra là cái công việc này mình cũng không phải là đam mê lắm. Nó cũng không thực sự là đúng, cái mong muốn đúng cái sở thích, đúng cái mà mình. Mình muốn á. Thành ra là là. Để mà cảm nhận thêm được cái lợi ích về nó thì cũng không không có nhiều. Mình đã suy nghĩ rất là nhiều về cái chuyện mình từ bỏ và cũng có thể là thời gian sắp tới mình sẽ từ bỏ cũng nên thì biết đâu được sẽ tìm được một cái hướng đi mới nó thú vị hơn và nó hợp với mình hơn. Thì nói chung là cái công việc mà hàng ngày phải đi tiếp xúc với lại người bệnh chăm sóc người bệnh. Nó đòi hỏi nhiều yếu tố lắm nhưng mà cái sự tự nhận lại cái mà mình nhận lại được á thì nó không có tương xứng so với những cái gì mà mình bỏ ra thì bản chất cái công việc này, cái ngành nghề này ở Việt Nam là nó như vậy. Cho dù các bạn có làm ở bệnh viện công, bệnh viện tư phòng khám hay là bất cứ một chỗ nào ở tỉnh thành nào đi chăng nữa thì bản chất của công việc này nó là vậy. Cái nhìn nhận của xã hội về cái công việc này và những cái gì mà xã hội mang lại cho mình, giống như kiểu là những cái mức lương hoặc là chế độ này, các thứ mang lại cho cái công việc này á thì nó chỉ đến mức nhiêu đó thôi. Không biết là tương lai thì người ta có thay đổi suy nghĩ hay không? Nhưng mà hiện tại nó là như vậy. Có một điều mình cũng khá là thắc mắc, đó là mình có 2 cái nghề mà người ta gọi là thầy là thầy thuốc và thầy giáo thì mình nghĩ cái này là riêng suy nghĩ của mình thôi, đáng nhẽ ra. Cái đó phải là những cái mà được xã hội quan tâm và phải có nhiều cái chế độ hơn. Tại vì sao? Vì thầy giáo là những người dạy dỗ chúng ta, những người định hướng cho chúng ta trong cuộc đời này và mang tới những cái kiến thức cho mình. Còn thầy thuốc là những người chăm sóc sức khỏe, những người mà chữa lành các bệnh về mặt thể xác và tinh thần của mình. Vậy thì tại sao 2 cái nghề đó đến hiện tại mình thấy thì những cái chế độ, những cái mà được nhìn nhận á thì nó không không có được nhìn nhận. Đánh giá cao với lại là cái mức lương hay các thứ nó cũng rất là thấp so với mặt= chung của những cái công việc, những cái ngành nghề khác. Thì đó là những cái thực tế mà khá là buồn. Ờ thì nói chung là mình làm video này kiểu không khí nó hơi buồn một tí tại ngoài trời cũng đang mưa nữa. Nhưng mà thực tế là mình muốn cho các bạn có những cái nhìn nhận nhận là. Chúng ta sẽ nhận được cái gì khi mà chúng ta làm nghề thì hi vọng là sẽ tiếp thêm cho các bạn một chút động lực để cho các bạn đang làm nghề hoặc là sắp làm nghề thì các bạn sẽ vững tin hơn và các bạn sẽ biết được là à? Nếu mình làm nghề thì mình sẽ nhận được những cái như vậy và có thể sẽ nhiều hơn nếu các bạn cố gắng và các bạn phát triển sự nghiệp của các bạn. Đó là cái tất yếu rồi thì mong là các bạn sẽ có thật là nhiều sức khỏe để những ai mà đang làm nghề thì sẽ tiếp tục cống hiến cho nghề ha. Và những ai mà sắp tới mà có suy nghĩ sẽ bước vào nghề á thì các bạn sẽ có những cái định hướng thật là tốt cho công việc tương lai. OK? Video của mình đến đây là hết rồi. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài vi.

Viết một bình luận