NHẬT KÝ NHỮNG CÂU CHUYỆN CHẲNG MẤY VUI.

hông ngờ hôm nay các bạn có thể thấy mình có một cái setup quay vlog. Nó khá là lạ đúng không? Thật ra thì phải. Thú thật là hôm nay tâm trạng mình đang không được vui lắm. Ừ, ai cũng sẽ có những ngày tâm trạng nó không được tốt đúng không? Chấp nhận chuyện đó thôi và thực ra bây giờ là 2 giờ sáng rồi và mình không ngủ được cho nên là kết hợp cả 2 chuyện đó lại thì mình nghĩ là thôi mình sẽ quay cái tập vlog này như là một cách để mình giải tỏa tình trạng của mình vậy OK rồi thì bình thường khi mình quay vlog mình sẽ nói đến những cái chủ đề, nó khá là vui vẻ, mình tính hơi điên điên mà mình sẽ qua những cái chủ đề, nó khá là vui vẻ cũng như là mình sẽ chia sẻ lại những cái kinh nghiệm trong cái quá trình đi làm của mình cũng như là chia sẻ lại về những cái thứ liên quan tới nghề nhân sự. Tuy nhiên thì hôm nay mình sẽ share một câu chuyện nó hoàn toàn khác. Mình sẽ kém một câu chuyện mà mình nghĩ là nó không mấy vui. Đó là một câu chuyện thực tế mình đã từng được tận mắt chứng kiến được tận tai nghe và tận mắt thấy và mình đã đắn đo rất là nhiều trước khi mình quyết định là mình có kể câu chuyện này ra hay không cũng như là trong tương lai mình sẽ kể những câu chuyện thực tế có thật nhưng mà nó không mấy vui hay không.

Mình nghĩ là bởi vì ban đầu mình muốn lập ra cái channel này như là một cái cuốn nhật ký để mình viết lại những dòng tâm trạng của mình và thứ 2 nữa thì mình không có ý định là mình chia sẻ những câu chuyện không vui này và muốn. Chia sẻ một cái gì đó tiêu cực đến mọi người cám mình hy vọng là thông qua những câu chuyện mà không mấy vui như thế này thì các bạn sẽ có thêm những cái kiến thức thực tế cũng như là các bạn sẽ. Nhận thấy được những cái thông điệp mà mình muốn truyền tải tới các bạn mà mình cũng sẽ đề cập tới ở cuối vlog này. Cho nên là đừng hiểu sai ý mình và nếu như các bạn cảm thấy vẫn muốn nghe câu chuyện thực tế này thì OK vào việc thôi rồi đây là một câu chuyện có thật nha. Nhưng mà vì để tránh ảnh hưởng tới danh tiếng của công ty cũng như là ảnh hưởng tới đời sống cá nhân của những nhân vật trong câu chuyện thì mình sẽ xin phép đổi tên toàn bộ những nhân vật trong câu chuyện cũng như là tên của công ty trong câu chuyện. Ừ rồi câu chuyện bắt đầu như sau. Anh a là một nhân viên trong phòng nhân sự của một công ty tạm gọi là công ty IT. Và anh làm ở công ty này được gần 10 5 rồi và trong suốt quá trình 10, 5 anh làm tại công ty i này á thì anh không phải là một nhân viên quá xuất sắc. Tuy nhiên thì anh luôn hoàn thành tốt công việc của mình, nghĩa là anh có thể không phải là một người rất là nổi bật, nổi trội mà anh chỉ là một người làm tròn trách nhiệm, tròn bổn phận của mình. Bởi vì anh cũng tâm niệm luôn là thật ra anh cũng lớn tuổi rồi và anh không có nhu cầu thăng tiến quá nhiều. Anh chỉ cần làm tốt cái nhiệm vụ của mình, làm tròn vai và kiếm thu nhập để chăm sóc gia đình. Có thời gian dành cho con cái của anh ta thôi thì ngày này qua tháng nọ, anh vẫn cứ làm tốt công việc của mình và chẳng có 1, 5 nào anh bị công ty đánh giá là không hoàn thành công việc cả thì sau một thời gian công tác tại công ty đến khoảng 5 2017 thì phòng nhân sự của công ty s tái cơ cấu tổ chức. Vì sao có cái tái cơ cấu tổ chức đó thì mình không biết, có thể là bởi vì họ nghĩ rằng. Ừm cái cớ tổ chức để làm việc nó hiệu quả hơn, hoặc cũng có thể họ chỉ một phút gọi là một phút bốc đồng của một cấp lãnh đạo nào đó trong tổ chức nghĩ rằng ờ thôi, tái cơ cấu tổ chức đi, thì thế là mọi người chạy theo tái cơ cấu tổ chức. Mình không biết cái nguyên nhân sâu xa, nhưng mà cái quyết định cuối cùng là tái tổ chức và một điều rất tệ xảy ra. Đó là sau khi tái cấu tổ chức thì cái vị trí của anh ah nó không còn nữa và mọi người muốn anh à thôi việc. Ừ rồi câu chuyện sẽ không có gì lằng nhằng nếu như mà mình phải đề cập tới cái luật lao động của Việt Nam một chút xíu. Đó là khi tái cơ cấu tổ chức mà muốn nhân viên thôi việc thì chỉ có duy nhất 2 trường hợp có thể xảy ra. Trường hợp thứ nhất, đó là công ty lên một cái một cái đề xuất về cái chuyện tái cơ cấu tổ chức tại công ty, với tất cả những cái chiến lược về chuyện là vì sao tôi phải tái cơ cấu tổ chức rồi sắp xếp điều động nhân lực như thế nào trước và sau khi tái cơ cấu tổ chức và giải thích rất là nhiều thứ và mang cái bộ đề xuất đó lên một cái sở ban ngành mà hình như mình nhớ không nhầm thì là sở lao động thương binh và xã hội. Để sinh được phê duyệt của các cấp ban ngành nói chung là quy trình của nó rất lằng nhằng và rất khó. Và theo như mình biết thì thật ra không có nhiều công ty được phê duyệt để triển khai những cái tái cơ cấu tổ chức như vậy. Cho nên cái chuyện mà hoàn thành cái đề án đề xuất để mà lên sở xin được con dấu đồng ý thì là gần như không thể. Nhưng trong trường hợp này, nếu như được sở đồng ý cho làm chuyện đó thì công ty hoàn toàn có thể cho nhân viên thôi việc và không cần phải đền bù bất kì một cái gì cả. Nhưng mà như mình đã nói rồi để được xin được cái phê duyệt của sở thì gần như là một chuyện không thể. Cho nên tất cả các công ty đa phần khi mà họ muốn làm một cái chuyện tái cơ cấu tổ chức này và cho nhân viên thôi việc, họ sẽ đi theo cái hướng số 2, đó là thỏa thuận với người nhân viên để người nhân viên tự nộp đơn xin nghỉ việc. Thường thì các công ty làm cách này= cái cách là họ sẽ nói chuyện với nhân viên và họ sẽ cho nhân viên một cái cục tiền có thể là 2 tháng lương 3 tháng lương 6 tháng lương gì đó để mà người nhân viên họ đồng ý nhận khoản tiền đó và. Tự viết đơn xin nghỉ việc thì ở công ty, người ta cũng áp dụng cái trường hợp này cho anh a. Thì anh a khi mà nghe thông tin từ công ty, dĩ nhiên anh sẽ rất là buồn đúng không? Nhưng mà anh nghĩ rằng là thôi, em cũng có tuổi rồi, anh cũng lớn tuổi rồi, anh cũng sắp đến tuổi về hưu rồi, tức là 5 đó là 2007 cũng chỉ còn khoảng 4, 5 5 nữa là anh sẽ đến tuổi về hưu thôi và anh nghĩ thôi, bây giờ thằng nào công ty cũng đã tái cơ cấu như vậy thì mình cũng không làm khó làm gì. Mình sẽ đồng ý để nhận các gói hỗ trợ của công ty và. Viết đơn xin thôi việc, nhưng anh có một cái thỉnh cầu đến với công ty và theo như mình được nghe kể lại thì cái thỉnh cầu của anh anh cũng nói lịch sự thôi chứ anh cũng không phải là yêu sách gì cả. Đó là anh xin phép công ty là anh cũng chỉ còn có khoảng 4 5 nữa là anh đã đủ tuổi về hưu theo đúng cái độ tuổi, quy định của nhà nước. Cho nên công ty có thể nào vẫn tiếp tục đóng bảo hiểm cho anh thêm 4 5 nữa để khi anh tới tuổi về hưu thì anh có thể chính thức ra tôi ở quỹ hưu trí và nhận đủ cái số tiền bảo hiểm mà nhà nước sẽ chi trả cho anh hay không? Thì công ty mới từ chối cái lời thỉnh cầu của anh với lý do là thật ra rất khó để công ty có thể làm chuyện đó bởi vì. Anh không còn là nhân viên của công ty nữa thì công ty sẽ không có tư cách gì để hỗ trợ đóng bảo hiểm cho anh cả đúng không? Thì sau khi nghe công ty giải thích thì anh cũng thấy OK. Chuyện đó là hợp lý và cũng không muốn làm khó công ty. Anh đồng ý với thỏa thuận là sẽ thôi việc thì trong cái thời gian anh cầm cái bản thỏa thuận thôi việc trong tay và anh đang suy nghĩ thêm để có thể đưa ra cái quyết định cuối cùng của mình cũng như là viết cái đơn xin nghỉ việc của công ty thì phòng tài chính cũng của công ty e cũng đang. Tái cơ cấu tổ chức và có một chị b ở trong phòng tài chính cũng gặp từng hợp trường hợp tương tự như anna. Đó là sau khi tái cơ cấu tổ chức tại phòng tài chính thì chị cái vị trí của chị b không còn tồn tại nữa và công ty cũng đang đi đến cái bước là thỏa thuận với chị để cho chị tự nộp đơn xin thôi việc. Chị b. Cũng vui vẻ đồng ý nhận cái khoản hỗ trợ của công ty và biết đơn xin thôi việc. Tuy nhiên thì chị cũng lại có một cái lời thỉnh cầu y hệt ana, đó là lần nào thì chị cũng gần đến tuổi về hưu rồi. Và công ty có thể nào đóng nút bảo hiểm cho chị được hay không? Ban đầu thì công ty 0 VND ý cũng giống anh ra. Công ty cũng đưa ra những lý lẽ y chang a và công ty nói là 0 VND ý thì chị thay vì giống anh a là chị này sẽ nhận một cái gói vẫn đồng ý nhận gói bảo hiểm và đi về thì chị nói là không, vậy thì tôi sẽ không nhận cái gói hỗ trợ này. Tôi sẽ tiếp tục làm việc và cho đến khi đủ tuổi hưu trí để tôi lãnh đủ cái cục bảo hiểm bảo hiểm lương hưu của tôi thì tôi mới mới thôi việc và như mình đã nói thì công ty sẽ không thể nào cho chị ấy nghỉ việc được nếu như chị ấy 0 VND ý. Tự nộp đơn hoặc là nếu công ty không lên sở xin được cái phê duyệt kia và cuối cùng để để xử lý được cái chị bên này. Công ty đưa ra một quyết định rất kỳ cục, đó là đồng ý đóng nốt cái bảo hiểm cho chị đến khi chị về hưu nhưng mà chị phải nghĩ ngay ở thời điểm 5, 2, 0 27 chứ không còn ở lại thêm đến tận khi chỉ đủ tuổi hưu và công ty đồng ý làm chuyện đó. Thì các bạn nghĩ đi? Trong trường hợp này, anh a. Sẽ như thế nào? Anh a sau khi nghe được thông tin này, anh ah cảm thấy rất lạ. Thật buồn. Và anh ai đến nói chuyện với trường hợp nhân sự, anh mới hỏi là tại vì sao tôi là một nhân viên của phòng nhân sự mà khiến nhân sự nói chuyện với tôi về cái việc tái cơ cấu tổ chức này? Nhân sự còn không thể nào ưu tiên được cho người nhà để hỗ trợ tôi cái việc đóng bảo hiểm đó, trong khi bên phòng tài chính thì chỉ vì người ta không thiện chí, người ta không quyết định là người ta sẽ không. Cái việc mà công ty lại đáp ứng cái nhu cầu của người ta như vậy. Cuối cùng thì mình không biết cái câu chuyện mà anh ấy nói chuyện với trưởng phòng nhân sự như thế nào, nhưng mà quyết định cuối cùng mà công ty đưa ra đó vẫn là hỗ trợ cái chị kia và không hỗ trợ ở nhà. Tại vì sao mình không giải thích được nguyên nhân là gì? Mình cũng không biết luôn, nhưng mà cái sự phân biệt đối xử này làm cho anh ta cảm thấy nó rất bực bội và anh a. Đưa ra một cái quyết định là anh ta sẽ không nghỉ việc tại công ty với bất kỳ giá nào cho đến khi anh đủ tuổi hưu trí. Hợp lý mà đúng không các bạn? Thì thật ra mình trước khi mà nghe được đầy đủ cái câu chuyện của anh a. Và trong tất cả những cái câu chuyện mà công ty hỗ trợ, chị b. Không hỗ trợ anh a này nọ thì mình mới hiểu và thông cảm cho anh ta nhiều. Trước đó thì bản thân mình cũng như là những người đồng nghiệp khác của anh a thấy anh a có vẻ rất là cương với công ty, tại sao không nghỉ việc thì mọi người đều nghĩ về anh ah mà nhìn nhận anh a như là một cái con người rất là kì cục và khó hiểu. Tại sao công ty lại cho một cục tiền như vậy để nghỉ hưu? Tại sao cần có tổ chức nó không còn cái vị trí đó nữa mà lại cứ phải mà anh cũng lớn tuổi rồi, có con ở nhà có. Tại sao không thôi thì cầm cái cục đó về nhà rồi nghỉ ngơi với con cháu thì tại sao anh cứ phải làm điên làm khùng lên làm chi? Vậy tại sao anh cứ phải phá ngang công ty chi cho nó cực vậy cuối cùng anh cũng đâu có được gì đâu mà chỉ mày thân anh thôi. Tất cả mọi người nhìn anh a với cái ánh mắt đó với cái suy nghĩ đó, phải không ai hiểu được cái câu chuyện đằng sau cái câu chuyện đằng sau của anh ai cả. Mà liên tục công ty cũng gây sức ép chỗ nào chứ không phải là không hết người này đến người khác gọi là đang nói chuyện hết người này đến người khác đổ cho anh a. Những cái dự án rất là khó nhằn. Hết người này đến người khác. Tìm cách để anh a. Phải chán và suy nghĩ việc khỏi công ty. Và anh à vẫn luôn phải chịu đựng những cái sự vụ đó cũng như là chịu đựng những cái sự hiểu nhầm từ những người đồng nghiệp khác không trong không ở trong cái tình huống này. Ừ, câu chuyện không hề vui đúng không? Và cái kết thúc của câu chuyện này đó là cuối cùng anh ta cũng đến cái tuổi đạt được cái tuổi hưu của mình và anh na. Về hưu theo đúng cái độ tuổi mà nhiều nước quy định, không nghĩa là anh anh cương quyết chiến đấu tới cùng với công ty và anh không có chịu nộp đơn xin nghỉ việc sớm đó mọi người. Thì thôi, câu chuyện nói dừng ở đó. Ờ, tại sao mình lại càng câu chuyện này? Tại vì thứ nhất, mình đã từng có thời gian hiểu nhầm về anh a. Rất nghiêm trọng trước khi mà mình không biết hết được cái sự tình toàn bộ những cái chi tiết của các bức tranh này mình đã từng đứng về phía công ty e này mà mình nghĩ là tại sao lại có một cái con người nó, nó cứ đỉnh mà nó nó nó nó khó chịu như anh khoa như anh a này. Và mình cảm thấy rất là xin lỗi anh a về những cái hiểu lầm đó. Thứ 2 là mình có phần hiểu được anh ah, bởi vì cái thời điểm mà mình nghĩ bạn ah như vậy thì mình chưa từng trải qua những cảm giác của anh nhưng mà sau này mình sẽ kể trong những blog sau đó là mình có một thời gian bị mọi người nhìn về cái ánh mắt y chang cái ánh mắt mà mình ở cái thời điểm đó mình nhìn vào anh nam cho nên mình hiểu được cái cảm giác khó chịu của anh a và mình thấy thông cảm với những cái cảm xúc với những cái chịu đựng mà anh nà phải trải qua. Và yếu tố thứ 3, đó là sau 4 5 công ty lại tiếp tục đang có những cái thay đổi về cái cấu tổ chức và cái câu chuyện như với anh a mình đang ngửi mùi là lại tiếp tục xảy ra. Công ty vẫn không học được cái bài học của mình, hoặc là họ học được cái bài học này, nhưng họ sẽ học một cách rất khôn lỏi và vẫn rất tiếp tục xử ép người lao động. Cho nên mình cảm thấy. Mình bị cạn lời, mọi người mình không biết nói gì về cái trường hợp này nữa. Ờ qua cái thông điệp này, qua cái câu chuyện này thì mình muốn truyền tải tới các bạn 2 điều, 3 điều. Hoặc là nhiều hơn mình sẽ kể những cái điều mà mình sắp nói ra tới đây. Thứ nhất, đó là các bạn, người lao động Việt Nam, mình thường không am hiểu luật. Ờ nếu như nếu như trong cái trường hợp của anh a. Anh không phải là người làm ở phòng nhân sự, anh không phải là người làm, không phải là người làm rất lâu trong ngành nhân sự. Anh hiểu biết về luật lao động thì anh sẽ rất dễ để đưa ra những quyết định mà công ty. Bạn đã. Anh sẽ đồng ý với những cái đề nghị mà công ty đưa ra cho anh ở thời điểm đó bởi vì anh nghĩ là không có cửa để xử lý và thường mình thấy người lao động ở Việt Nam mình rất thiếu hiểu biết về luật lao động và dẫn đến cái chuyện là họ rất thiếu hiểu biết về quyền lợi của họ trong những cái tình huống như là mình vừa kể ở trên. Thứ 2 là các bạn một câu chuyện bao giờ nó cũng sẽ có rất nhiều góc nhìn, cho nên nếu như chúng ta không biết được hết toàn bộ những cái góc độ của cái bức tranh thì các bạn hãy đừng có đưa ra những cái ánh nhìn thiếu thiện chí với một số những cái cá nhân nào đó. Bởi vì rất có thể. Có những cái câu chuyện đằng sau mà một cái tập thể sẽ cố gắng bao che để giữ gìn hình ảnh của tập thể đó còn một cá nhân thì họ không quan tâm đến cái hình ảnh của cá nhân đó sẽ bị như thế nào? Với cái thông điệp thứ 3 mà đây sẽ là thông điệp mà mình nghĩ không phải là lần đầu tiên mà mình nói ra mà là mình đã nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần trong tất cả những tập blog của mình. Đó là các bạn phải luôn. Biết lo cho bản thân của mình. Họ yêu công ty yêu công việc đến chừng nào đi chăng nữa thì các bạn phải luôn chuẩn bị cho mình một cái đường để rút lui. Trong trường hợp gọi là tích cực nhất có thể thì công ty không muốn làm gì. Các bạn cả chỉ là do điều kiện khách quan thôi. Ví dụ như dịch bệnh chẳng hạn, nhưng cũng sẽ có những trường hợp rất tiêu cực. Mà mình không muốn nhắc lại nữa. Thì các bạn phải luôn có có những cái sự chuẩn bị cho bản thân, các bạn phải luôn sẳn sàng để mà có thể tìm được cho bản thân mình một công việc mới. Các bạn phải luôn build những cái kỹ năng cần thiết để các bạn không làm việc ở công ty này. Các bạn luôn luôn sẳn sàng có thể kiếm được một công việc tốt hơn ở một công ty khác chứ không để lệ thuộc công việc và nguồn thu tài chính của các bạn.

Nó bị rơi vào hết một cái nơi một cái tập đoàn nào đó để mà khi họ không cần các bạn nữa thì cả họ có thể chỉ cần búng tay là cái bay màu và tổ chức và cuối cùng thì người thiệt vẫn chỉ là. Các bạn. Một. Thôi thì vlog này cũng dài dụi cái câu chuyện này thì cũng đã xảy ra rồi và vẫn còn rất nhiều những tình tiết nữa, nhưng mà nó hơi drama và mình sợ là nếu mình kể ra thêm nữa thì nó sẽ ảnh hưởng tới những người trong cuộc. Cho nên mình ngưng ngang ở đây mình sẽ không dễ tiếp nữa. Trong tương lai mình nghĩ là mình sẽ tiếp tục chia sẻ những cái câu chuyện mà trong suốt những 5 mình, hàng nghìn nhân sự mình đã được mắt thấy tai nghe hoặc thậm chí chính mình là người trải qua trong những cái câu chuyện đó cho các bạn với cùng với mục đích mà mình đã nói, đó là khuyến khích thêm cho các bạn những cái kiến thức cũng như là có thể cho các bạn một cái nhìn thực tế nhất trong cái. Trường đổi nhìn chung. Thôi bây giờ thì mặc dù chắc là cũng chưa ngủ được đâu nhưng mình sẽ ra ngoài. Ban công ngồi hít thở một chút xíu để có thể gọi là đẩy lùi những cái năng lượng tiêu cực này đi.

Viết một bình luận