Q2a xác định tính cách của bạn

yếu tố nhà tuyển dụng quan tâm bạn cần biết để ứng tuyển thành công vào cuốn sách để không bao giờ thất nghiệp trong thời gian còn làm công tác tuyển dụng thì có rất nhiều ứng viên bao gồm các bạn là sinh viên vừa mới ra trường và cả những người đi làm việc lâu. 5 rồi hỏi tôi rằng, làm sao họ có thể biết được là tính cách của họ phù hợp với loại công việc nào? Thực ra, đây là một câu hỏi rất là khó và trong quá trình tìm hiểu về chủ đề này thì tôi có đọc một cuốn sách với tên gọi là dual.

Đây là một cuốn sách tôi đánh giá rất là hay và thực tế nó cũng được coi là một trong những cuốn sách được coi là thành công trong thị trường trong lĩnh vực tư vấn tuyển dụng tại mỹ thì nó đã được bán ra đến hơn 750.000 bản theo thời gian thì với sự phát triển của xã hội, với sự phát triển của công nghệ thì có một số thông tin trong cuốn sách này không còn coi là cập nhật so với thời đại. Tuy nhiên, những cái thông tin giúp chúng ta xác định được tính cách bẩm sinh của mình thì giữ nguyên giá trị. Khi tôi đọc thì tôi áp dụng với bản thân mình, tôi thấy nó rất là chính xác, do vậy mà tôi sẽ giới thiệu với các bạn. Ờm theo tác giả thì mỗi người trong chúng ta khi sinh ra đã mang một hệ tính cách nhất định, được gọi là tính cách bẩm sinh và theo thời gian, cái tính cách bẩm sinh của chúng ta hoàn toàn không thay đổi. Những yếu tố xung quanh, chẳng hạn như môi trường sống, thầy cô giáo, bạn bè, cha mẹ và những người xung quanh nữa thì chỉ có thể gây ra những cái tác động nhất định mà không thể thay đổi được tính cách bẩm sinh của chúng ta. Điều đó lý giải tại sao mà trong một gia đình đông con thì tính cách của những đứa trẻ. Được cùng giao 3 mẹ sinh ra và cùng một môi trường sống. Nhưng mà tính cách của những cái đứa trẻ lại có thể khác nhau, thậm chí là có thể khác hoàn toàn nhau ạ. Trên thị trường thì có nhiều phương pháp có thể giúp chúng ta xác định được tính cách bẩm sinh. Còn ở trong cuốn sách này thì tác giả sử dụng phương pháp của mayer breakfast, một phương pháp được coi là rất khoa học và cũng rất phổ biến ở các nước châu âu ạ. Tính cách của mỗi cá nhân thì theo tác giả được dựa trên 4 khía cạnh cơ bản. Khía cạnh thứ nhất đấy là chúng ta tương tác với thế giới bên ngoài như thế nào? Và chúng ta hướng năng lượng của mình tới đâu? Thứ 2 đấy là loại thông tin mà chúng ta thường chú ý tới một cách tự nhiên. Thứ 3 là chúng ta ra quyết định như thế nào? Thứ tư, đấy là liệu chúng ta thích sống theo cách có tổ chức, có nghĩa là chúng ta chủ động đưa ra các quyết định hay là chúng ta thích sống theo cách tự phát, có nghĩa là chúng ta thụ động, tiếp nhận những cái thông tin, những cái quyết định của những người khác. Chúng ta gọi những cái khía cạnh tính cách này là chiều hướng, tính cách và mỗi chiều hướng tính cách thì có 2 chiều. Đối ngược hoàn toàn với nhau, chẳng hạn cái cách mà chúng ta tương tác với thế giới bên ngoài và chúng ta hướng năng lượng của mình tới đâu thì được chia thành hướng ngoại ký hiệu là chữ e và hướng nội ký hiệu là chữ y. Loại thông tin mà chúng ta hướng tới một cách tự nhiên thì sẽ được thành chia thành tri giác ký hiệu là chữ e và trực giác ký hiệu là chữ n. Chúng ta ra quyết định như thế nào thì sẽ được chia thành lý trí, ký hiệu là chữ t và cảm tính, ký hiệu là chữ f. Liệu chúng ta thích sống theo cách có tổ chức, có nghĩa rằng chúng ta chủ động đưa ra các quyết định hay là thích sống theo cách tự phát, có nghĩa rằng chúng ta thụ động tiếp nhận thì được chia thành quyết đoán, ký hiệu là chữ giây và tiếp nhận ký hiệu là chữ p. Tính cách của chúng ta thì sẽ rơi vào một trong những cái chiều hướng tính cách ạ. Chẳng hạn, khi mà kiểm tra Xem là mình là người hướng nội hay hướng ngoại thì nếu xác minh được mình đã thuộc bên nào thì bạn có thể đánh dấu vào bên đó. Trên thực tế thì chúng ta thường sử dụng cả 2 chiều hướng tính cách nên đôi khi bạn có thể cảm thấy hơi khó xác định một chút. Tuy vậy, nhưng mà nếu mà bạn trung thực và lắng nghe bản thân thì cái điều này cũng sẽ không quá khó. Nó giống như việc là chúng ta xác định Xem là mình người là người thuận tay trái hay là người thuận tay phải vậy. Như vậy thì chúng ta tổng+ có 8 xu hướng, tính cách. Thứ nhất đấy là hướng ngoại chữ s. Thứ 2 hướng nội ký hiệu là chữ y. Thứ 3, trignac ký hiệu là chữ s. Thứ tư, trực giác ký hiệu là chữ n thứ 5, lý trí ký hiệu là chữ t thứ 6 cảm tính, ký hiệu là chữ f thứ 7 quyết đoán, ký hiệu là chữ giây thứ 8 tiếp nhận ký hiệu là chữ p. Từ 8 xu hướng tính cách này thì sẽ hình thành nên 16 loại tính cách khác nhau. Nghe có vẻ phức tạp nhưng mà thực ra nó cũng rất là đơn giản và bây giờ thì chúng ta sẽ đi vào cụ thể để xác minh Xem là mình thuộc tính cách như thế nào và cái ký hiệu, tính cách của mình. Tính ký hiệu, tính cách bẩm sinh của mình theo phương pháp của marex sẽ như thế nào ạ?

 

bên ngoài như thế nào và chúng ta hướng năng lượng của mình tới đâu. Nói một cách khác là chúng ta sống với thế giới bên ngoài, bản thân chúng ta và chúng ta sống với thế giới nội tâm của chúng ta ở bên trong chúng ta như thế nào? Hầu hết chúng ta đều cho rằng những người hướng ngoại là những người nói nhiều và những người hướng nội là những người nói ít, nhưng mà thực ra không phải như vậy ạ. Người hướng ngoại là những người mà thường tập trung cái sự chú ý và đưa năng lượng ra khỏi bản thân của họ. Họ thích giao lưu và tương tác với những người khác một cách rất là tự nhiên. Họ bị hấp dẫn bởi thế giới bên ngoài và bởi vì họ muốn trải nghiệm nên họ thường tham gia vào các hoạt động, họ cảm thấy có thêm năng lượng khi mà họ giao lưu với những người khác và họ thích tương tác với những người khác và những người hướng ngoại thì thường có xu thế là có nhiều bạn. Còn người hướng nội thì lại tập trung sự chú ý và đưa năng lượng vào trong bản thân của họ. Họ thích ở một mình và cảm thấy được nạp thêm năng lượng. Nếu mà ở một mình người hướng nội thì thường tìm hiểu thế giới trước khi trải nghiệm, có nghĩa rằng họ thường suy nghĩ trước khi hành động, họ thường không thích đám đông và không thích là trung tâm của sự chú ý và thường không vồn vã đối với những người lạ mà họ cần thời gian để tìm hiểu thêm. Chúng ta có thể lấy một ví dụ đơn giản để minh họa cho 2 xu hướng tính cách này. Đấy là việc học người hướng ngoại thì nếu phải ở nhà một mình và học thì anh ta sẽ cảm thấy vô cùng buồn chán nếu mà không có cái sự lựa chọn nào khác thì anh sẽ lên thư viện dù ở trên đó thì anh ta cũng sẽ không được nói chuyện nhiều, không được gây ồn ào mà phải giữ trật tự. Tuy nhiên là lên thư viện thì anh ta vẫn cảm thấy có những người qua lại và điều đó thì làm cho anh ta cảm thấy hứng khởi hơn. Còn đối với những người hướng nội thì sao ạ? Có những người xung quanh hay không không phải là cái vấn đề lớn, thậm chí là khi ở nhà một mình thì anh ta còn cảm thấy thoải mái hơn, hoặc là chúng ta có thể lấy việc đi tiệc ạ? Những người hướng ngoại có những người trên thực tế là các bạn thấy người ta thích đi tiệc, thích giao lưu, thích đàn đúm với bạn bè và đôi khi bạn tự hỏi là đi như thế, họ không thấy mệt à? Thực sự là họ không thấy mệt và thậm chí là họ còn cảm thấy khỏe hơn bởi vì họ được nạp thêm năng lượng khi mà họ tham gia các hoạt động như vậy. Còn đối với những người hướng nội thì họ rất khốc, không thích đám đông và họ không thích tiệc tùng, cái việc mà phải đi tiệc đôi khi là làm cho họ cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Các bạn thấy ạ. Cái xu hướng nó hoàn toàn khác nhau, do vậy mà có thể nói là những người hướng ngoại là những người nói và nghĩ, trong khi những người hướng nội là những người nghĩ rồi mới nói người hướng ngoại thì hứng thú thường là hứng thú với nhiều thứ, trong khi người hướng nội thì hứng thú với một số sự vật hay là sự việc ít hơn. Tuy nhiên, là một khi người ta hứng thú thì người ta sẽ cất công tìm hiểu, do vậy mà họ sẽ có những cái hiểu biết sâu hơn. Đến đây, nếu mà bạn vẫn chưa rõ được mình thuộc xu hướng tính cách nào thì chúng ta có thể làm một cách khác. Đấy là so sánh trực tiếp giữa hướng nội và hướng ngoại ạ. Nếu mà bạn cảm thấy có thêm năng lượng khi giao lưu với người khác thì bạn là người hướng ngoại. Ngược lại, nếu mà bạn cảm thấy có thêm năng lượng khi mà ở một mình thì bạn là người hướng nội. Bạn thích được chú ý thì bạn là người hướng ngoại, còn bạn tránh bị chú ý thì bạn là người hướng nội. Cùng một vấn đề, nếu mà bạn suy nghĩ khi trao đổi với những người khác thì bạn là người hướng ngoại. Còn bạn suy nghĩ trong đầu trước khi trao đổi thì bạn là người hướng nội. Bạn là người đơn giản và dễ dàng chia sẻ thông tin cá nhân với những người khác thì bạn là người hướng ngoại. Còn nếu bạn chỉ chia sẻ thông tin với một số rất ít những người thân cận thì bạn là người hướng nội. Bạn nói nhiều hơn, nghe thì bạn là người hướng ngoại, còn nếu mà bạn là nghe nhiều hơn, nói thì bạn là người hướng nội. Bạn giao tiếp rất nhiệt tình với những người khác thì bạn là người hướng ngoại. Còn bạn giữ cái nhiệt tình trong giao tiếp cho bản thân bạn thì bạn là người hướng nội. Bạn phản ứng rất nhanh và làm mọi thứ nhanh thì bạn là người hướng ngoại. Còn nếu mà bạn thường dành thời gian để suy nghĩ kỹ và không thích sự vội vàng thì bạn là người hướng nội. Đến đây thì tôi hy vọng là các bạn đã xác định được cho mình Xem là bản thân mình. Xu hướng tính cách, hướng nội hay hướng ngoại như thế nào rồi ạ? Còn với nếu mà bạn vẫn chưa xác định được mình là người theo xu hướng hướng nội hay hướng ngoại thì các bạn có thể tự hỏi bản thân cái câu hỏi này đấy là trong cái phần thời gian còn lại của cuộc đời, nếu bắt buộc phải chọn giữa hướng nội và hướng ngoại thì bạn sẽ chọn xu hướng nào? Một câu trả lời được bạn suy nghĩ kỹ dữơng thường sẽ phản ánh chính xác cái xu hướng, tính cách của bạn. Còn nếu mà bạn đã xác định được rồi thì bạn có thể ghi xuống nếu bạn có tính cách là hướng ngoại thì bạn ghi xuống chữ s. Còn nếu mà bạn theo xu hướng tính cách hướng nội là thì bạn sẽ ghi xuống chữ y của tôi là chữ y ạ.

Các xu hướng truy rát hay là trực giác thì sẽ giúp chúng ta lý giải cái loại thông tin mà bản thân chúng ta thường hướng tới. Khi nhìn vào một sự việc, các bạn thấy là sẽ có một số người hỏi nó là cái gì? Trong khi đó thì có một số người sẽ hỏi, nó sẽ là cái gì? Các bạn thấy đấy ạ? 2 cái cách tiếp cận thông tin này nó hoàn toàn khác nhau. Những người tiếp nhận thông tin= truy rác thì thường tập trung vào những gì họ có thể nghe, nhìn ngửi, cảm nhận và nếm họ tin vào những gì có thể cân đo đong đếm được tập trung vào những gì có thật và tin vào 5 giác quan của họ. Những cái giác quan mà cung cấp cho họ những cái thông tin về thế giới xung quanh và họ tin vào những trải nghiệm của bản thân. Họ là những người hướng vào hiện tại và tập trung vào những gì xảy ra ở hiện tại, một người tiếp nhận thông tin= tri giác. Thì sẽ nhìn nhận vào sự việc và muốn xác định Xem là chính xác những gì đang xảy ra. Còn những người tiếp nhận thông tin= trực giác mà thông thường chúng ta gọi là giác quan thứ 6 đấy ạ thì họ tin vào giác quan thứ 6 của họ hơn là 5 giác quan còn lại họ tập trung vào hàm ý và suy luận. Không giống như những người tiếp nhận thông tin= truy giác, họ là những người đề cao sự tưởng tượng và tin vào cảm hứng của bản thân hay là họ tin vào linh cảm của bản thân của họ hơn. Họ hướng về tương lai và thường có xu hướng làm mọi việc khác đi. Thay vì là duy trì những thứ ở hiện tại khi mà nhìn vào họ sự việc thì họ muốn biết điều đó có ý nghĩa gì và kết quả của nó là gì? Tất cả chúng ta đều sử dụng cả tri giác và trực giác trong cuộc sống hằng ngày. Giác quan thứ 6 thì cũng hoàn toàn ý thức. Sự hoạt động mạnh mẽ của 5 giác quan còn lại. Dù vậy thì mỗi người trong chúng ta đều có xu hướng hoặc là chuy rác hoặc là trực giác. Người tiếp nhận thông tin= truy rác thì thường chú ý và nhớ tốt các số liệu cụ thể, còn những người tiếp nhận thông tin= trực giác thì lại thường giải nghĩa thực tế để tìm những cái ẩn ý ở bên trong. Tác giả có đưa ra một cái ví dụ cụ thể để minh họa cho 2 xu hướng tính cách này. Đó là zelenska và rim Elizabeth là người tiếp nhận thông tin= trignac, còn rim là người tiếp nhận thông tin= trực giác. Cả 2 người trong số họ đều làm cho một nhà máy chuyên sản xuất về mỹ phẩm và đều là trưởng của một bộ phận. Một hôm thì sếp lớn yêu cầu một cuộc họp đột xuất và yêu cầu tất cả các trưởng bộ phận bắt buộc phải tham gia, trong đó có Elizabeth và jin trong cuộc họp lớn trong cuộc họp đó thì sếp lớn. Đưa ra những cái báo cáo thể hiện cái tình hình tài chính của công ty rất là ảm đạm và sếp nói rằng nếu không có gì tiến triển, nếu mà mọi việc không khá hơn thì công ty bắt buộc phải cắt giảm chi phí, trong đó có cắt giảm nhân công sau khi mà cuộc họp kết thúc thì Elizabeth và james ngồi lại để bàn bạc, nói chuyện với nhau. Elizabeth nhận ra là công ty thực sự gặp khó khăn bởi vì cô ấy hiểu những cái số liệu mà sếp đưa ra và dựa vào những cái số liệu đó thì cô ấy còn phân tích để đưa ra cái nhận định và củng cố thêm cho cái nhận định của mình. Và cô ấy nói rằng là tình hình thực tế còn tệ hơn những gì mà sếp chia sẻ còn rim thì sao ạ? Anh ta không có khả năng nhớ tất cả các con số đó, nhưng mà anh ta đã cảm thấy có điều gì đó rất là không bình thường. Ngay từ khi mà sếp yêu cầu với cuộc họp khẩn cấp này. Trong cuộc họp thì nhìn cái thái độ của sếp nhìn thái độ của các trưởng bộ phận khác thì anh ta cũng cảm nhận được là cái sự thật, cái tình hình thực tế còn tệ hơn những gì mà xếp mô tả. Vài ngày sau thì sếp thông báo là công ty không vượt qua được khó khăn và buộc phải cắt giảm nhân viên cái quyết định của sếp không làm cho île de hay là rim cảm thấy bất ngờ bởi vì họ đều đã dự liệu được trước cho dù là 2 cái. Cách tiếp cận của họ khác hoàn toàn nhau và cái cách họ phân tích thông tin cũng khác hoàn toàn nhau ạ. Chúng ta qua đó chúng ta có thể thấy là cái cách tiếp nhận và phân tích thông tin của những người truy rác hay những người theo xu hướng trực giác là khác nhau. Một người nhìn vào chi tiết và nhìn vào sự thực= các con số. Trong khi đó thì một người nhìn vào cái bức tranh chung và đưa ra cái nhận định. Ngoài ra thì tác giả còn đưa ra một ví dụ khác, đấy là stift là người tiếp nhận thông tin= trực giác, còn carol là người tiếp nhận thông tin= truy giác. Cả 2 người đều đứng ở ngã tư và cùng chứng kiến một cái tai nạn xảy ra khi cảnh sát tới để hỏi những người nhân chứng về tai nạn thì carol có thể nói cho cảnh sát rất là chi tiết từ loại xe biển số xe. Diễn biến sự việc như thế nào và sau đó ra sao, những cái gì mà cô ấy chứng kiến? Còn ship thì sao ạ? Anh ta là người tiếp nhận thông tin= trực giác, cho nên anh ta không thể. Anh ấy chỉ có thể mô tả cho cảnh sát sự việc một cách rất là chung chung. Chẳng hạn là anh ta đang đứng ở đó thì anh ta nhìn thấy một chiếc xe vượt đèn đỏ, sau đó là cái xe vượt đèn đỏ đâm vào một cái xe đi đúng luật và tai nạn xảy ra, mọi người xúm vào đưa những người bị thương đi cấp cứu và sau đó cảnh sát đến anh ta hi vọng là mọi người không bị thương quá nặng và đều có bảo hiểm thì chúng ta thấy ạ. Cái cách tiếp cận thông tin và phân tích thông tin hoàn toàn khác nhau trên thực tế thì cái số lượng người tiếp nhận thông tin và phân tích thông tin= truy ráp luôn cao hơn hẳn số người tiếp nhận và phân tích thông tin= trực giác. Để có thể khẳng định một cách chính xác, Xem bản thân chúng ta là người tiếp nhận thông tin theo hướng chuy ráp hay là trực giác thì chúng ta cùng kiểm tra lại một lần nữa. Người tiếp nhận thông tin= truy giác sẽ tin vào những gì thực tế có thể cân đo đong đếm được, họ sẽ chỉ thích những ý tưởng mới nếu mà họ thực hiện được những ý tưởng đó. Họ đề cao giá trị thực tại và những điều thông thường thích sử dụng vào trau dồi những kỹ năng có sẳn có xu hướng nhìn nhận sự việc theo nghĩa đen và đưa ra mô tả chi tiết trình bày những thông tin hiện tại theo thứ tự và luôn hướng về hiện tại. Người tiếp nhận thông tin= trực giác thì lại tin vào hàm ý và suy luận. Họ thích những ý tưởng và khái niệm mới, nếu mà họ cảm thấy chúng tốt cho bản thân. Họ đề cao trí tưởng tượng và những đổi mới, thích học hỏi các kỹ năng mới và cảm thấy buồn chán khi đã sử dụng thuần thục dễ dàng những cái kỹ năng đã có có xu hướng nhìn nhận vấn đề theo bình diện chung và hay sử dụng phép ẩn dụ, trình bày thông tin một cách nhảy cóc và chung chung. Họ là những người hướng về tương lai. Như vậy có thể thấy là việc kiểm tra bản thân chúng ta tiếp nhận thông tin theo xu hướng truy giác hay là trực giác thì hoàn toàn không có khó. Nếu mà các bạn đã xác định được bản thân mình như thế nào rồi thì các bạn có thể ghi xuống ạ chữ s nếu mà bạn tiếp nhận thông tin= trignac chữ n, nếu mà bạn tiếp nhận thông tin= trực giác, còn tôi thì là người tiếp nhận thông tin theo trực giác, cho nên tôi sẽ đi xuống chữ n ạ.

Một mặt nào đó thì chúng ta có thể hiểu là người lý trí là những người đưa ra quyết định dựa trên lý trí, còn những người cảm tính là những người đưa ra các quyết định dựa trên giá trị cá nhân, dù cả 2 đều bị ảnh hưởng bởi yếu tố cảm xúc, nhưng mà những người cảm tính thì bị ảnh hưởng nhiều hơn, phụ thuộc nhiều hơn vào cái sự quan trọng hay là sự ảnh hưởng của cái quyết định đó đến bản thân họ và những người liên quan. Những người lý trí thì thường ra quyết định dựa trên việc phân tích sự việc và cân nhắc các chứng cứ theo cách logic, thậm chí là nếu mà dựa vào đó, họ sẽ phải đưa ra những cái quyết định đau lòng. Còn những người cảm tính thì lại đưa ra quyết định dựa trên việc họ quan tâm đến sự việc như thế nào và họ cảm thấy như thế nào là đúng. Họ bị sự cảm thông, đồng cảm, chi phối nhiều hơn và như vậy rõ ràng là chúng ta thấy là người lý trí và người cảm tính, có những cái thứ tự ưu tiên hoàn toàn khác nhau. Để xác định bản thân theo xu hướng lý trí hay là theo xu hướng cảm tính thì hoàn toàn không có dễ. Bởi vì trong cuộc sống thì chúng ta luôn phải sử dụng cả 2 cái xu hướng này, đặc biệt là đối với các bạn nữ, các bạn là vai trò của mình trong gia đình, là những người vợ, người mẹ và những người chăm sóc. Do vậy mà cái yếu tố cảm tính nó sẽ bị ảnh hưởng hơn rất là nhiều. Tác giả có đưa ra một ví dụ để giúp chúng ta có thể xác định một cách dễ dàng. Đấy là trường hợp của robert là một người cảm tính, làm việc ở một trường đại học và chuyên phụ trách xử lý kỷ luật. Một sinh viên 5 nhất tên là henry bị bắt quả tang sử dụng cần sa trong ký túc xá, thông thường thì lỗi này sẽ bị tạm dừng một học kỳ và sau đó thử thách trong 2 học kỳ tiếp theo. Nhưng khi nhìn vào hồ sơ của henry thì robot thấy henry là một học sinh xuất sắc, chưa từng vi phạm kỷ luật trước đây và henry vô cùng hoảng sợ trước viễn cảnh là 3 mẹ anh ta sẽ biết sự việc bởi vì họ đã hy sinh rất nhiều để cho anh ta ăn học. Robert cảm thông trước hoàn cảnh của henry và cho rằng là anh ta phạm lỗi lần đầu do bạn bè xấu lôi kéo nên chỉ buộc henry phải tham gia khóa học nâng cao ý thức về chất gây nghiện trong vòng 6 tuần. Và thử thách trong vòng một học kỳ. Sếp của robert thì lại là một người lý trí và sếp của roberts cho rằng như vậy không thể được, bởi vì là sẽ tạo ra một cái tiền lệ xấu cho sau này. Rất khó xử lý kỷ luật những người vi phạm cái lỗi tương tự và thậm chí những người đã vi phạm cái lỗi tương tự trước đây có thể khiếu nại về cái quyết định xử lý kỷ luật. Do vậy mà sếp của robot buộc robot phải thay đổi cái quyết định xử lý kỷ luật henry sao cho đúng với quy định của nhà trường? Chúng ta thấy ạ cùng một vấn đề, nhưng mà người lý trí và người cảm tính xử lý hoàn toàn khác nhau khi 2 tính cách này đụng nhau thì những người cảm tính thường cảm thấy bị tổn thương, trong khi những người lý trí thì lại không hiểu tại sao? Bởi vì là anh ta cho rằng là anh ta làm như thế là đúng, bởi vì nó hoàn toàn dựa trên những chứng cứ và sự logic trên thực tế. Để minh họa cho điều này thì tác giả có đưa ra một trường hợp khác, đấy là trường hợp của một anh chàng tên là tony. Tony là nhân viên bán hàng của một công ty chuyên sản xuất đồ nội thất. Anh ta đến một bang khác để tham dự một cuộc họp với lại một khách hàng vô cùng tiềm năng đi cùng với tony là sếp. Tuy nhiên thì xếp và tony bay 2 chuyến bay khác nhau xếp bài trước, còn tony bay sau thật không may là cái chuyến bay của tennessee bị gặp trục trặc cho nên phải hủy vì không muốn bỏ lơ cái cuộc gặp với lại một khách hàng rất là tiềm năng như vậy. Cho nên tony chủ động đặt một cái vé ở hạng thương gia ngay chuyến bay kế tiếp đến bang khác theo đúng hẹn. Thì khi gặp mặt tony thì câu đầu tiên xếp hỏi là thế, công ty phải bỏ ra bao nhiêu tiền để cho anh ngồi vé hạng thương gia? Đến đây, cái câu hỏi của sếp làm cho tony cảm thấy rất là tổn thương và trong khi đó thì sếp của tony nói là, tôi không hiểu tại sao anh lại buồn và tổn thương, bởi vì rõ ràng là anh đang an toàn ngồi đây thì không có lý do gì. Tôi lại phải hỏi Xem là anh thế nào, anh có an toàn hay không thì cái vấn đề đặt ra bây giờ chỉ là chi phí. Do vậy tôi hỏi về chi phí. Chẳng có gì sai cả thế các bạn thấy ạ. Tony và sếp của tony không sai nhưng mà tính cách của họ khác nhau. Do vậy mà cái cách tiếp cận vấn đề và nhìn nhận vấn đề nó cũng khác nhau. Một bên là cảm tính và một bên là lý trí. Tôi hy vọng qua 2 cái ví dụ vừa trên thì các bạn đã biết là mình là người cảm tính hay là người lý trí rồi, còn trong trường hợp mà bạn vẫn chưa biết thì chúng ta có thể cùng nhau kiểm tra lại ạ. Người lý trí thường lùi lại không để yếu tố cá nhân ảnh hưởng đến sự việc, không ảnh hưởng đến việc phân tích, đề cao giá trị của sự logic, công lý, sự công= và một tiêu chuẩn áp dụng cho tất cả. Họ nhìn thấy các lỗ hổng của sự việc một cách rất là tự nhiên và có xu hướng chỉ trích nên thường bị coi là những người không có trái tim, không nhạy cảm và không quan tâm đến người khác. Họ cho rằng sự thực quan trọng hơn là sự khôn khéo hay là lấy lòng người khác, tin rằng cảm nhận sẽ hợp lý nếu nó logic và những người lý trí thường bị thúc đẩy bởi khao khát đạt tới những thành tựu cụ thể. Người cảm tính thì lại thường tiến lên cân nhắc mức độ ảnh hưởng của hành động đến những người khác, đề cao giá trị của sự cảm thông và hòa hợp, luôn đưa ra những ngoại lệ trong các quy định thích làm cho người khác vui và dễ dàng thể hiện sự trân trọng. Họ có thể bị nhìn nhận là để có quá nhiều cảm xúc chi phối, không logic và mềm yếu. Họ cho rằng khôn khéo quan trọng hơn là sự thực tin rằng cảm nhận luôn đúng, cho dù là nó có vô lý đi như thế nào chăng nữa. Và với những người cảm tính thì họ thường bị thúc đẩy bởi khao khát được trân trọng. Đến đây thì các bạn chắc đã xác định được Xem là mình là người cảm tính hay là người lý trí rồi đúng không ạ? Còn nếu vẫn chưa thì chúng ta cùng nhau tham khảo một cái ví dụ khác. Đấy là trường hợp công ty gặp khó khăn, buộc phải sa thải một trong 2 nhân viên, nhân viên a và nhân viên b nhân viên a là người đã có tuổi làm việc lâu 5 và đã có những đóng góp nhất định cho công ty nhân viên a là người vào sau mới làm cho công ty được khoảng tầm 2 5 thôi và cũng rất là tiềm năng. Hiện tại thì hiệu suất công việc của 2 người là ngang nhau. Cái ý kiến cho rằng phải sa thải nhân viên a lập luận rằng là bởi vì nhân viên a đã có tuổi trong tương lai thì sẽ khó có thể làm tốt công việc như hiện tại, hoặc là có trong quá khứ. Nhưng mà cái vấn đề đặt ra là nhân viên a đã đóng góp khá là nhiều cho công ty con cái. Ý kiến cho rằng, nhân viên b. Nên bị sa thải thì lại lập luận rằng là anh ta mới vào công ty đóng góp chưa nhiều, do vậy mà nay công ty gặp khó khăn thì đương nhiên là phải sa thải anh ta rồi. Cái vấn đề đặt ở chỗ là anh ta còn trẻ, tương lai còn nhiều và trong tương lai anh có ta có thể còn làm tốt hơn nữa. Và với tình hình khó khăn hiện tại của công ty thì cái điều đó có vẻ là cần thiết hơn. Trong trường hợp bạn là người buộc phải ra quyết định và đứng trên cương vị là làm điều tốt nhất cho công ty thì bạn sẽ ra quyết định như thế nào? Bạn sa thải nhân viên a hay là nhân viên b. Trong trường hợp bạn quyết định sa thải nhân viên a thì xác suất bạn là người lý trí rất là cao. Ngược lại, nếu mà bạn quyết định sa thải nhân viên b thì cái xác suất bạn là người cảm tính rất là cao. Sau khi xác định được xu hướng tính cách của mình rồi thì các bạn có thể ghi xuống là chữ f nếu mà bạn là người cảm tính còn ghi xuống chữ t nếu là bạn, người là người lý trí, tôi là người lý trí ạ. Do vậy mà tôi sẽ ghi xuống chữ t.

Những người quyết đoán thì thường sống theo một trật tự nhất định và cuộc đời họ thường được lên kế hoạch một cách rất bài bản và họ sẽ vui khi mà sự việc được giải quyết. Nói một cách khác là họ là những người mà kiểm soát cuộc đời của họ rất là tốt. Những người tiếp nhận thì ngược lại, họ thụ động và vui hơn khi mà họ thấy cuộc sống của họ linh động và thường sẳn sàng đón nhận mọi cơ hội mới. Họ thích tìm hiểu thế giới, thích tìm hiểu cuộc sống hơn là kiểm soát cuộc sống. Có một đặc điểm để phân biệt giữa quyết đoán và tiếp nhận, đó là những người quyết đoán thường căng thẳng khi mà phát hiện ra sự việc và luôn có xu hướng giải quyết sự việc càng nhanh càng tốt, trong khi người tiếp nhận thì sẽ cảm thấy căng thẳng khi mà phải ra quyết định. Chúng ta thường sử dụng cả 2 cái xu hướng này trong cuộc sống hàng ngày, nếu mà quá thiên về quyết đoán thì chúng ta có thể trở thành những con người khô khan, cứng nhắc. Ngược lại, nếu mà chúng ta quá thiên về tiếp nhận thì chúng ta có thể trở thành những con người nhu nhược, thiếu quyết đoán. Ở trong môi trường làm việc thì chúng ta dễ dàng nhận ra 2 xu hướng, tính cách này chẳng hạn là cùng một công việc là gửi thư điện tử, cập nhật thông tin cho khách hàng hàng tuần người theo xu hướng tiếp nhận có thể thiết kế trình bày cái lá thư đấy rất đẹp, rất tỉ mỉ nhưng mà lại không đặt nặng cái vấn đề là gửi cái lá thư đầy ra theo đúng lịch trình, quy định của công ty và anh ta có thể đưa ra rất nhiều biện minh cho cái sự trì hoãn của mình. Ngược lại, người quyết đoán thì có thể không để ý đến việc thiết kế và không chú tâm mà chỉ quan trọng là. Cái lá thư đấy có đầy đủ thông tin hay chưa và đúng ngày đúng giờ theo quy định, anh ta sẽ gửi ra cho khách hàng. Các bạn thấy đúng 0 2 người, một người tiếp nhận và một người quyết đoán sẽ có những cái xu hướng hành động khác hoàn toàn nhau. Những người theo xu hướng quyết đoán thường có xu hướng lên kế hoạch và tuân theo các kế hoạch đề ra. Tất cả mọi thứ đều được thực hiện theo quy trình từ đầu đến giữa và kết thúc. Họ thích kiểm soát những gì đang xảy ra và thích đưa ra các quyết định. Họ nhìn mọi thứ theo 2 mặt và phân biệt rất rõ trắng đen và cảm thấy thoải mái hơn khi vấn đề được giải quyết. Cho dù là việc ra quyết định không phải là họ mà là người khác thì họ vẫn rất vui khi mà vấn đề được giải quyết hơn là để vấn đề treo lơ lửng. Họ có thể là những người không thích cái sự thay đổi và thường không thích những cái sự ngạc nhiên nằm ngoài kế hoạch, còn những người tiếp nhận thì lại sống trong một cái thế giới lộn xộn hơn và cân nhắc nhiều lựa chọn cùng một lúc, họ cảm thấy mệt mỏi và khó chịu khi mà phải sống theo cái kế hoạch đã định sẳn. Họ thích đến đâu hay đến đó hơn, họ dễ dàng tiếp nhận và thay đổi để thích nghi với những tình huống mới diễn ra, họ bỏ ngỏ mọi việc bất cứ khi nào có thể và trì hoãn cái việc ra quyết định càng lâu càng tốt. Họ nhìn mọi thứ theo một màu sắc không rõ ràng và thích thú với những ngạc nhiên mà có thể xảy ra. Tác giả có đưa ra một cái ví dụ để minh họa cho 2 xu hướng, tính cách này quyết đoán và tiếp nhận một người đàn ông theo xu hướng quyết đoán và một người đàn ông theo xu hướng tiếp nhận cùng đi mua xe đạp, họ đều có tiền và đều có nhu cầu thực sự mua xe đạp thì người theo xu hướng quyết đoán. Khi đến cửa hàng xe đạp sau khi Xem một lượt tất cả các loại xe thì anh ta hỏi cái người bán hàng là nên mua loại xe nào? Theo sự gợi ý của người bán hàng thì anh ta Xem lại một lần nữa, sau đó là ra quyết định mua liền. Con người theo xu hướng tiếp nhận thì sao ạ? Anh ta cũng đến cửa hàng mua xe đạp và hỏi Xem một lượt trước Xem rất là kỹ và hỏi người bán hàng Xem là nên mua loại xe nào? Từ cái gợi ý của người bán hàng thì anh ta cũng Xem lại một lần nữa. Rất là chi tiết từ hãng sản xuất thời gian bảo hành, địa điểm bảo hành, thời gian giao hàng. Mọi thứ rất là chi tiết và người bán hàng cũng vẫn giận nhẫn nại để giải thích, cung cấp đầy đủ thông tin. Nhưng mà sau đó thì anh ta lại nói rằng là. Dù để từ từ khoảng ra quyết định từ từ hãng mua là đi Xem ở các cửa hàng khác Xem như thế nào. Đã các bạn thấy ạ, 2 người theo 2 xu hướng khác nhau thì một người sẽ ra quyết định ngay và một người sẽ trì hoãn cái việc ra quyết định càng lâu càng tốt thì qua ví dụ trên, chúng ta có thể thấy là không quá khó để xác định Xem chúng ta theo xu hướng là quyết đoán hay là tiếp nhận. Và để đảm bảo một cách chính xác thì chúng ta cùng Xem lại một lần nữa. Người quyết đoán sẽ cảm thấy vui vẻ sau khi mà quyết định đã được đưa ra để giải quyết vấn đề. Trong khi đó, người tiếp nhận sẽ cảm thấy vui vẻ khi để ngỏ các khả năng. Người quyết đoán đi theo nguyên tắc làm trước chơi sau, còn người tiếp nhận thì đi theo nguyên tắc ngược lại, chơi trước làm sau, người quyết đoán đưa ra mục tiêu cụ thể và làm việc để đạt được mục tiêu đó theo đúng dự định, còn người tiếp nhận thì lại thay đổi mục tiêu khi thông tin thay đổi. Người quyết đoán thích biết những gì họ đã quen, còn người tiếp nhận thì thích thay đổi theo từng tình huống. Người quyết đoán tập trung vào kết quả và luôn cố gắng hoàn thành công việc, còn người tiếp nhận thì thích tập trung vào quy trình hơn. Người quyết đoán sẽ cảm thấy thoải mái khi hoàn thành xong dự án, còn người tiếp nhận thì lại thích và hài lòng. Từ khi dự án bắt đầu, người quyết đoán là người coi trọng những kế hoạch và thời hạn, trong khi người tiếp nhận thì lại coi thời hạn như một sợi dây thun có tính đàn hồi, co giãn. Nếu mà bạn đã xác định được mình theo xu hướng, tính cách nào rồi thì các bạn có thể ghi xuống chữ giây nếu bạn là người quyết đoán và chữ p. Nếu bạn là người tiếp nhận của tôi là chữ dây ạ.

Các bạn cần phải lưu ý rằng là để có thể xác định một cách chính xác tính cách bẩm sinh của mình có ký hiệu như thế nào thì chúng ta sẽ phải đi lần lượt theo thứ tự. Đó là thứ nhất, chúng ta xác định chúng ta tương tác với thế giới bên ngoài như thế nào và chúng ta hướng năng lượng của mình tới đâu. Chúng ta là người hướng nội hay hướng ngoại. Thứ 2 đấy là loại thông tin mà chúng ta thường chú ý tới một cách tự nhiên thì sẽ chia thành tri giác và trực giác thứ 3. Đấy là chúng ta ra quyết định như thế nào, có nghĩa là chúng ta là người lý trí hay là người cảm tính? Thứ tư, đấy là liệu chúng ta thích sống theo cách có tổ chức, có nghĩa rằng chúng ta là những người chủ động đưa ra các quyết định hay là chúng ta thụ động, tiếp nhận thông tin có nghĩa rằng là chúng ta là người quyết đoán hay là người tiếp nhận? Chẳng hạn, tôi là người hướng nội thì tôi sẽ ghi xuống chữ y. Tôi là người tiếp nhận thông tin= trực giác, do vậy mà tôi sẽ ghi xuống chữ n bên cạnh chữ y. Tôi là người đưa ra các kết luận dựa trên lý trí thì tôi ghi chữ t bên cạnh chữ n. Tôi là người quyết đoán, do vậy mà tôi sẽ ghi sự sn bên cạnh chữ t. Như vậy là các bạn có thể thấy là ký hiệu tính cách của tôi đấy ạ. Ai NT gi. Các bạn cũng cần lưu ý rằng là mỗi loại tính cách thì sẽ có cái hệ thống cấp bậc chức năng riêng và chúng được phát triển theo thời gian, do vậy mà cái phương pháp xác định tính cách này hoàn toàn không phù hợp cho trẻ nhỏ mà chỉ có thể áp dụng cho những người trưởng thành và phục vụ cho mục đích là chúng ta xác định Xem điểm mạnh, điểm yếu trong tính cách của chúng ta như thế nào cũng như để xác định ra cái loại công việc phù hợp với từng loại tính cách ở trong các clip tiếp theo thì tôi sẽ đi vào chi tiết đặc trưng. Điểm mạnh, điểm yếu của từng loại tính cách cũng như là liệt kê ra những công việc được coi là phù hợp với từng loại tính cách.

Viết một bình luận

Thông báo - Tuyển dụng việc làm mua bán