Setup – Quản trị – Vận hành hệ thống KINH DOANH đồng bộ & chuyên nghiệp

doanh số của công ty, phụ thuộc hoàn toàn vào một hoặc một số ngôi sao một số người. Mà lâu dần rồi thì một số người đấy nó. Nó giữ một cái vị thế cực kỳ khó chịu. Tôi gọi là cái vị thế cực kỳ khó chịu. Cái vị thế này đỏng đảnh lắm. Khó bảo lắm. Bảo tăng lương cũng không được mà bảo giảm lương cũng không xong thăng chức thì không muốn cứ làng nhàng ở đó thôi. Nhưng mà dì ạ nó lại bán được. Nó bán được đôi khi là. Do tài năng của nó thật. Nhưng đôi khi là do cái vị thế. Và thời điểm đó, công ty chính công ty mang lại các nguồn lực đó dồn vào tai nó. Nhưng sau đó thì cái sự bán giỏi đó của một hoặc một số người trong khối nhân sự bán này nó không được nhân bản. Đúng không? Nó không hề được nhân bản ra ngoài. Và không những không nhân bản mà nó dần dần nó bất tuân thủ các quy tắc. Thành ra là gì ạ? Mặc dù là bán giỏi nhưng nó không hề có tính hiệp đồng. Không hề có tính hợp đồng ở trong đó. Vậy thì trở về câu chuyện một hệ thống bán hàng bài bản, trong đó có cái đội ngũ bán này. Thì chúng ta phải hình dung rằng kết quả bán hàng của công ty nó phải là kết quả của hệ thống và hiệp đồng của toàn bộ đội ngũ chứ không thể lệ thuộc vào một hoặc một số người.

À hôm nay là bữa sinh hoạt tiếp theo của câu lạc bộ. Thì vẫn như thường lệ, thầy chỉ tham gia với tư cách dự thính thôi. Thầy chỉ tham gia với tư cách dự thính thôi, nhưng mà hôm nay nó có một cái chủ đề rất là. Nóng hay và có thể dùng được ngay. Đó là chủ đề là. À chúng ta bàn đến một cái khái niệm thì đúng hơn. Đó là hệ thống kinh doanh chuyên nghiệp. Hệ thống kinh doanh nó có ngay từ khi chúng ta còn chưa kịp thành lập công ty cơ. Đúng nha. Chúng ta chưa kịp thành lập công ty này, chúng ta đã hì hầm đi tìm mọi cách để mà mà tính cái câu chuyện bán hàng của mình nhưng mà. Làm mãi rồi, nó vẫn không thể nào thành một cái hệ thống nó chuyên nghiệp được thì đó chính là cái nỗi đau của các doanh nghiệp. Vậy thì làm thế nào để giải quyết được các bài toán đó, làm thế nào để chuyển từ một cái mô hình kinh doanh tự phát? Nằm trong đầu suy tư của ban giám đốc hoặc người sáng lập công ty thành một cái hệ thống được chạy một cách chuyên nghiệp hẳn hoi. Thì đó là cái chuyên đề, cái cái cái buổi thảo luận ngày hôm nay mà tôi sẽ cùng với lại anh em câu lạc bộ để chúng ta bàn cho nó kỹ lượng. Thế thì thú thực là hôm trước, trong cái hội nghị trù bị trà đá của tôi lại ban lãnh đạo câu lạc bộ. Thì thấy rằng là đây là một cái chủ đề rất là lớn, rộng. Vừa lớn, vừa rộng. Làm thế nào để trong một ngày để chúng ta làm rõ ra được một cái góc, nhìn một cái cái cấu phần cấu thành của một cái hệ thống kinh doanh chuyên nghiệp và bài bản? Thì thấy rằng là khó quá, không có cách nào cả. Thế nhưng nghĩ mãi nghĩ mãi thì từ bữa đó cho đến hôm nay. Thì tôi cho rằng là. Chúng ta có thể chỉ cần trao đổi nó trong vòng nửa ngày. Là đã rõ rồi. Vào buổi chiều thì anh em câu lạc bộ sẽ ngồi lại để mà chúng ta cùng nhau thực hành. Xem nó thế nào nhé? Thì cách thức làm việc như sau. À trong nửa buổi sáng trong vòng khoảng độ 40 đến một tiếng 40 phút đến một tiếng thì chúng ta sẽ có cái sự hội ý và thảo luận với nhau. Và sau đó thì tôi sẽ cắt nghĩa và hướng dẫn các anh chị chúng ta về chúng ta thực hiện. Tất cả những cái gì? Mà nhằm hướng đến định nghĩa cho= được một cái hệ thống kinh doanh chuyên nghiệp và bài bản. Thì tôi cho rằng. Nó chỉ gói gọn trong 2 chữ thôi hoạch định. Nó gói gọn trong 2 chữ hoạch định mà thôi. Điều này ám chỉ rằng. Khác với việc mà kinh doanh và bán hàng một cách tự phát. Thì ngược lại với nó là hệ thống kinh doanh bán hàng có toan tính và có hoạch định. Có toan tính và có hoạch định, vậy thì hoạch định nó bao hàm những gì trong đó đây? Cái hoạch định thứ nhất nó bao hàm, trong đó là cái hoạch định về mục tiêu. Hoạch định về mục tiêu. Kế hoạch định thứ 2 là cái hoạch định về vận hành. Mục tiêu vận hành. Và hoạch định ra một cái nó gọi là chương trình hành động hay còn gọi là kế hoạch hành động.

Hành động. Và toàn bộ phần hoạch định này dựa trên một cái nền. Kiến thức một cái nền của 8 miếng ghép còn gọi là marketing 8 p. Dựa trên marketing 8 p, chúng ta tiến hành hoạch định. Bao gồm hoạch định mục tiêu hoạch định, vận hành và từ cái hoạch định mục tiêu vận hành này thì chúng ta phải sinh ra một cái gọi là kế hoạch hành động. Kế hoạch hành động nó có 3 loại kế hoạch hành động. Kế hoạch hành động thứ nhất là kế hoạch hành động trong trung hạn và dài hạn, tức là từ 3 cho tới 5 5. Kế hoạch hành động này nó bao gồm có là gì ạ dài hạn? Thì chúng ta tạm tạm hiểu với nhau là cứ trên 5 là dài hạn nha. Còn trong vòng 5 là ngắn hạn. Thứ 2 là cái hoạch định trong 5 tài chính hành động trong 5 tài chính. Và nó chia ra từng tháng và quý. Từng tháng. Ở trong 5. Nếu cứ bất kỳ một cái hệ thống kinh doanh bán hàng của một doanh nghiệp nào đó. Mà nó đều được hoạch định trước trong sự hoạch định đó. Nó chỉ được ra mục tiêu hành động, mục tiêu cần phải đạt được. Nó chỉ ra cái cơ chế vận hành cái hệ thống kinh doanh đó. Và nó chỉ ra được một kế hoạch hành động. Thì nó tạo được chữ hoạch định mà chữ hoạch định này nó đối nghịch với một cái gọi là gì là tự phát. Vậy nó đối nghịch thế nào và tác dụng của nó ra sao? Nó như thế này. Có thể trong quá khứ chúng mình bán hàng đôi lúc là rất nhiều. Nhưng chúng ta hoàn toàn không biết. Liệu rằng nó sẽ mang lại lợi nhuận bao nhiêu cho công ty? Đó là cái không biết thứ nhất. Cái không biết thứ 2 là chúng ta có thể tăng trưởng doanh số. Tăng trưởng và phát triển thị phần và thị trường. Nhưng chưa chắc nhưng chưa chắc chúng ta đã mang lại sự thỏa mãn về mặt giá trị và lợi ích. Cho khách hàng. Mà đôi khi tác dụng của nó còn ngược trở về cơ. Vì anh chỉ có 3 người phục vụ. Năng lực của anh yếu. Thành ra là bán càng nhiều thì dịch vụ của anh càng tệ. Chưa kể chưa kể là chúng ta liên tục bị dồn ép bởi các áp lực cạnh tranh từ phía bên ngoài mà cái dồn ép điển hình ở thị trường Việt Nam là dồn ép về gì? Giá và công nợ. Thành ra là cứ quyết định bán, cứ quyết định bán. Thì nó dẫn đến một cái việc là bán lỗ, thậm chí không biết. Bởi vì chúng ta rõ ràng chúng ta nhìn thấy câu chuyện là sao? Là giá bán thì cao hơn, giá nhập giá bán thì cao hơn thì cao hơn cái chi phí sản xuất, tức là có lợi nhuận gộp. Nhưng đấy là nhìn một cách đơn lẻ ở một sản phẩm mà thôi. Nhưng ngay cả một sản phẩm đã chết rồi nhá. Nếu trong trường hợp một dải sản phẩm nó nhiều nhiều như ông này, mẹ cả nghìn mặt hàng. Thì có những sản phẩm bán lời nhưng cũng có những sản phẩm bán lỗ nó lỗ vì cái gì ạ? Nó lỗ vì thời gian. Nó lỗ vì khả năng không thể phục vụ được đơn hàng bị hủy nó lỗ vì công nợ để treo ở đó nhìn thấy có lợi nhuận gộp nhưng thực ra là tiền hơi. Đó chính là vấn đề. Cho nên là đó là sự bán hàng tự phát kế tiếp này. Cái biểu hiện của tự phát nữa là. Cái gì cũng anh ơi. Cái gì cũng về anh ơi. Chắc chắn rằng là tôi khẳng định 100% chúng ta ngồi ở đây. Trong quá khứ, từ trước cho đến bây giờ. Một số doanh nghiệp bây giờ khá hơn rồi, nhưng mà từ trước cho đến khi mà gặp thầy đi là là chúng ta bán hàng trong tình trạng anh ơi. Bán hàng trong tình trạng anh ơi là anh ơi. Hợp đồng này ký không? Anh ơi, thằng này nó xin giảm giá 5% bán không? Anh ơi, thằng này nó xin ưu đãi vận tải chơi không? Anh ơi, thằng nhân viên của em nó bảo nó làm 3 5 ở đây rồi. Bây giờ nó xin tăng lương đồng ý không? Anh ơi, vấn đề hàng hỏng bây giờ thì thế nào? Anh ơi, vấn đề khách đã bảo thế này giờ xử lý thế nào? Cái gì cũng anh ơi mà chị ơi? Đấy là anh ơi của vấn đề nhá bây giờ anh ơi về giá. Anh ơi, đơn hàng này giá này OK không? Nếu là bán b to b. Đúng không ạ? Cái gì cũng anh ơi và chị ơi, tức là chúng ta kinh doanh tự phát, tức là nó làm theo cái cơ chế của xin cho. Thằng nào xin? Thằng nhân viên mình xin, đôi khi **** phải khách hàng có xin đâu nha? Mà chỉ tại vì rằng là nhân viên của mình, nó hơi đuối lý đuối thế đối với khách hàng và đối thủ. Thành ra nó quay về nó áp vào mặt mình nó xin mình. Và thế là gì? Chúng ta không cho nó thì chúng ta sợ mất doanh số chúng ta cho nó thì chúng ta không biết kết quả sẽ được dẫn về đâu. Đó là cái tự phát đấy. Xin cho. Thứ nữa này là chúng ta xử lý vấn đề nữa. Tự phát trong xử lý vấn đề. Xử lý vấn đề là cũng cũng lại quay lại câu chuyện của shin trò. Thành ra là chúng ta cảm giác thấy giám đốc không thể nào thoát khỏi được công tác bán hàng. Và dịch vụ khách hàng. Điện thoại tin nhắn xin ý kiến xin xử lý vấn đề suốt ngày. Không thể nào thoát ra được. Thành ra là không có thì giờ đâu để mà toan tính những câu chuyện kinh doanh thông minh hơn, nó chỉ quanh quẩn những vấn đề xử lý của vụ việc. Nhưng mà ở ở cái vị thế của giám đốc thì nó không chỉ xử lý các vụ việc từ phía khách hàng mà còn xử lý các vụ việc từ phía nhân viên xử lý các vụ việc trong kho bãi vận tải, xử lý các vụ việc của nhà cung cấp, xử lý các vụ việc đối với ngân hàng, xử lý vụ việc với với với thuế vụ hải quan đủ thứ xử lý vụ việc. Và gì ạ? Nó tràn lấp lên nó đè đầu chúng ta xuống. Làm cho chúng ta cảm thấy rằng là sao, kinh doanh mà nó khổ thế, nó không thể ngóc được đầu lên. Đúng không ạ? Và ngày xưa khi mà mới chỉ có 2 3 em nó bán cho mình rồi chúng ta cũng kết hợp vào nữa làm cũng thấy bận như vậy. Sau này chúng ta có tuyển thêm đến 10 nhân viên, chúng ta vẫn thấy mình bận như vậy. Và thậm chí là còn gì ạ? Còn nhiều cái sự phát sinh hơn nữa. Nhiều cái sự phát sinh hơn nữa. Và và cái tự phát này nó có một cái biểu hiện nữa. Là cái ối giời ơi. Thế nào gọi là cái ối dời ơi, ối dời ơi là không hề lường trước được. Các áp lực cạnh tranh do nhu cầu mới của khách. Do cái sự áp đặt của những thằng lớn hơn do nhà cung cấp và do rất nhiều các yếu tố của bên ngoài được hiểu là một rủi ro trong khâu kinh doanh và bán hàng, hoặc bị một cái áp lực rất là lớn và cái áp lực đấy chúng ta không hề lường được trước. Không hề lường được trước. Chỉ khi nào nó xảy ra rồi thì mới ngồi ới giời ơi, biết thế thì giá mà biết thế thì cứ như vậy. Cho nên là đây là cái biểu hiện biểu hiện của một hệ thống tự phát. Vậy thì cái ngược với tự phát đó. Là một hệ thống được hoạch định. Và nếu một hệ thống được hoạch định+ với sự trơn tru, đó là chuyên nghiệp. Thì dưới góc nhìn của tôi. Với cái thời gian. Tư vấn và đào tạo các doanh nghiệp thì tôi phát hiện ra rằng nó nên được hiểu như thế. Còn anh chị có cách hiểu nào tốt hơn? Thì xin. Hoặc cách hiểu nó khác thôi chưa cần nói đến sự tốt hơn. Thì có thể chia sẻ thêm ở đây anh em cùng nghe vậy. Vâng, mời anh tuấn. Thế là thường thì làm, thường là cái lớp đấy thì. Em xin bổ sung một cái ý kiến theo quan điểm của em là bên cạnh cái hoạch định. Thì có thể mình bổ sung thêm một cái phần mà gọi là phần. Kiểm soát được không ạ? Tức là hoạch định nó là một phần và song song với phần hoạch định đó và mình kiểm soát cái việc vận hành nó, bám sát các bệnh về cái quyết định và kiểm soát này. Là tốt hay không tốt thì nó cũng là một phần của cái ờ kinh doanh bài bản bản thì. Ý em như vậy thì không để ý, vậy vâng, tôi thấy là hay. Ở đây thì là anh tuấn có bổ sung thêm một cái ý nữa, nhưng cái ý đấy có thể diễn giải= một cái từ nó gần hơn đúng hơn là từ quản trị. Quản trị như vậy hoạch định. Hoặc hoạch định+ với khả năng quản trị cái sự hoạch định đó. Quảng Trị là bao là cái gì? Quản trị thực ra là nó có bao gồm các hoạch định ở trong đó. Xong rồi thì anh vận hành nó, anh giám sát thực thi anh điều chỉnh nó thì cái đấy gọi là quản trị. Vậy thì trở về cái nghĩa gốc của từ quản trị. Là quản trị là tôi xác lập một cái mục tiêu. Song, tôi sử dụng các nguồn lực của tôi để tôi đạt được các mục tiêu đó. Nhưng đạt được cái mục tiêu đó, nhưng mà người khác nó làm. Chứ không phải tôi làm. Người khác nó làm chứ không phải trực tiếp tôi làm. Tôi có tham gia vào đó với tư cách như một cái người quản trị, người người điều hành là một mắt xích trong đó thôi chứ không phải tôi làm toàn bộ thì cái đó gọi là quản trị. Đúng không ạ? Thì cái hoạch định này là hoạch định. Hoạch định nhưng hoạch định và hoạch định trong quản trị. Tức là ở đây là đề cập đến hệ thống bán hàng thì đó là quản trị bán hàng. Đó mà quản trị thì nó bao gồm cái việc gì ạ? Lập kế hoạch giao việc kiểm tra, giám sát, đánh giá, phân tích, đo lường. Một loạt các vụ việc như vậy nhưng cái yếu tố gốc của nó là người khác nó làm. Nhưng cái người khác này ám chỉ đến chính là cái gì? Chính là đội ngũ bán cho chúng ta đúng không? Chính là đội ngũ bán, tức là hoặc là đội ngũ kinh doanh. Nó bao gồm cả truyền thông, cả nghiên cứu phát triển thị trường càng thực hiện bán cả chăm sóc khách hàng ở trong đó, thậm chí là cả cái khâu là kế toán bán nữa. Thì nó cũng nằm trong cái chỗ là đội ngũ đó bạn. Nhưng nó phải cái đội ngũ này này thì nó lại ở mấy cái trạng thái, cái trạng thái thứ nhất của nó là cái đội ngũ đó rời rạc. Nó rơi ra. Rời rạc có nghĩa là gì ạ? Việc thằng nào thằng đấy làm và nếu cứ xảy ra việc gì thì thằng nọ đổ lỗi cho thằng kia. Và cái tồn tại thứ 2 của nó ấy tồn tại thứ 2 là một cái đội ngũ, nhưng đội ngũ mang tính chất lệ thuộc. Lệ thuộc. Lệ thuộc tức là doanh số của công ty, phụ thuộc hoàn toàn vào một hoặc một số ngôi sao một số người. Mà lâu dần rồi thì một số người đấy nó. Nó giữ một cái vị thế cực kỳ khó chịu. Tôi gọi là cái vị thế cực kỳ khó chịu. Cái vị thế này đỏng đảnh lắm. Khó bảo lắm. Bảo tăng lương cũng không được mà bảo giảm lương cũng không xong, thăng chức thì không muốn. Cứ lằng nhằng ở đó thôi. Nhưng mà dì ạ nó lại bán được. Nó bán được đôi khi là. Do tài năng của nó thật. Nhưng đôi khi là do cái vị thế. Và thời điểm đó, công ty chính công ty mang lại các nguồn lực đó dồn vào tai nó. Nhưng sau đó thì cái sự bán giỏi đó của một hoặc một số người trong khối nhân sự bán này nó không được nhân bản. Đúng không? Nó không hề được nhân bản ra ngoài. Và không những không nhân bản mà nó dần dần nó bất tuân thủ các quy tắc. Thành ra là gì ạ? Mặc dù là bán giỏi nhưng nó không hề có tính hiệp đồng. Không hề có tính hợp đồng ở trong đó. Vậy thì trở về câu chuyện một hệ thống bán hàng bài bản, trong đó có cái đội ngũ bán này. Thì chúng ta phải hình dung rằng kết quả bán hàng của công ty nó phải là kết quả của hệ thống và hiệp đồng của toàn bộ đội ngũ chứ không thể lệ thuộc vào một hoặc một số người. Thế thì cái góc nhìn là như thế, vậy thì chúng ta mới soi chiếu lại toàn bộ những cái gì là hiện trạng của chúng ta hiện nay, chúng ta buộc lòng phải sửa đổi. Mà trong quá trình sửa đổi như vậy, nó động chạm đến các ngôi sao. Nó động chạm đến cả những người mà yếu, năng lực không thể thực hiện. Và đó chính là quá trình tái cấu trúc, tái cấu trúc, tức là chúng ta sửa nó đi. Từ một cái hệ thống rời rạc, tự phát chuyển sang một hệ thống có hoạch định có quản trị. Thì đó là cách đi dần dần chuyên nghiệp lên chứ chuyên nghiệp, không được hiểu một cách đơn thuần như cái thứ bề ngoài. Không phải là com lê cà vạt không phải là gặp ai cũng cúi đầu xuống chào. Không phải lúc nào cũng dạ vâng dạ vâng. Nhưng trả lời những câu hỏi vô hồn. Cái sự chuyên nghiệp ở đây là sự hoạch định sự quản trị và sự phục vụ chuyên nghiệp với tâm thế phục vụ đàng hoàng. Cách đây đúng 3 hôm. Tôi ghé một cửa hàng à? Siêu thị mini. À xin phép không nêu tên. Tôi mua một cái gói bánh mỳ gói. Nó có 8 miếng như thế. Thế thì sáng ngày hôm sau. Là. Tôi định rằng sẽ dùng cái bánh mì đó phết bơ vào để ăn sáng. Nhưng mà khi tôi mở cái gói bánh mì ra ấy. Thì cái mùi của nó bốc lên, nó rất là khét và là khó ăn. Thì tôi mới cầm cái gói đó, tôi xuống lại cái cửa hàng đó không phải với ý định nằm mắng chửi hoặc đòi lại tiền. Tôi chỉ muốn xuống để nói với họ rằng là tốt nhất là đừng lấy cái loại bánh mì này nữa vì lần sau nếu còn bán cái thứ này thì khách sẽ không bao giờ trở lại. Đa số nói rằng là bánh mì nhà em rất là hôi. Hồi tới mức không thể ăn nổi. Thế thì. Tôi mới nói, cái bánh mì nhà em nó đã vâng ạ. Rất là hôi dạ, vâng ạ. Tức là nó nôn, lễ phép một cách vô lý. Tôi cho rằng nó lễ phép một cách vô lý. Và sau khi tôi trình bày xong như vậy thì nó nói rằng là cái cái này là ở phía cổ bên một bên nhà cung cấp và chúng em sẽ sẽ làm việc với nhà cung cấp đấy không, tôi không cần bạn. Tôi không cần biết rằng bạn sẽ liên hệ với nhà cung cấp kiểu gì. Tôi không cần biết rằng cái quan hệ của bạn với nhà cung cấp như thế nào, nhưng cái tôi cần là gì? Bạn chịu trách nhiệm với tôi với việc đó. Mặc dù trong tâm thế của tôi không hề có ý định muốn đòi lại tiền mình, nó chỉ có một cái gói bánh mì. Rất là nhỏ thôi nhưng rõ ràng ở đây là gì ạ? Cái tâm thế phục vụ nó không ổn. Không hề lắng nghe, không hề gì cả. Chỉ được đi dạy, đào tạo là gì ạ? Mày phải vâng, mày phải dạ, thế là nó cứ vâng dạ nhiệt tình mà chả cần biết người ta nói cái gì nó cũng vâng dạ. Thế thì đó là một cái số cái phân tích thêm nữa để chúng ta nhìn nhận được cái hiện trạng hiện trạng mà tôi cho rằng cái hiện trạng đó bất kể là bán hàng b to, BB to, b to c hay b to c ở chúng ta nó đang nó đang có cái gì đó nó dính vào đó nó mắc vào đó. Nó còn tồn tại như thế? Thế thì để mà giải quyết được câu chuyện đó. Thì đầu tiên ở góc độ là giám đốc kinh doanh, giám đốc bán hàng hoặc là giám đốc công ty hoặc thành viên sáng lập công ty, chúng ta phải có các hành động về mặt rất cụ thể. Để chuyển đổi các hệ thống đó. Còn một khi đã là chuyển đổi. Tôi xin thưa quý vị là chỉ cần thay đổi cái thói quen ăn uống của mình thôi, thay đổi cái thói quen của mình thôi. Đã khó lắm rồi chứ chưa nói rằng là sự chuyển đổi của cả một cái bộ máy kinh doanh số bán hàng của công ty nó sẽ khó đấy. Nó sẽ khó đấy. Nó sẽ động chạm đến người này người khác, nó sẽ có sự phản kháng đó và điều đó là đương nhiên. Nhưng tôi muốn thưa lại với các anh chị rằng. Những điều mà tôi truyền đạt trong suốt khóa học trên video online và các buổi offline sinh hoạt câu lạc bộ kiểu như thế này. Là cái thứ để làm. Chứ không phải cái thứ để Xem. Tức là nếu chúng ta không bắt tay vào để làm. Thì các bạn có học 10, 5 nữa, nó vẫn thế thôi. Càng học càng dốt. Người ta vẫn nói thế, tại sao lại càng học càng dốt? Là bởi vì mình học xong mình chất chứa kiến thức. Mình chất chứa kiến thức xong rồi thì mình nghi ngờ. Mình nghi ngờ xong rồi thì mình tìm hiểu thêm các kiến thức khác nữa. Mình chất chứa thêm vào thế là mình loạn đường lên. Mình không biết đâu là đúng đâu là sai và mình cứ ngồi mình dòm chứ mình không bao giờ dám hành động. Thế thì tôi mách cái cách là thế này này. Khi chúng ta nghe giảng giải, chia sẻ về những điều như thế này. Nó có thể đúng, nó có thể sai. Nhưng hãy mở cái lòng của mình ra. Tiếp nhận thông tin một cách thuần túy. Mà muốn tiếp nhận thông tin một cách thuần túy mà không để nó rớt ý thì cách tốt nhất là ghi âm lại hoặc ghi chép lại. Nhưng tôi cũng khuyên không có ông chuyên gia nào là hoàn hảo cả. Đúng không? Và cái thứ cái cái thứ mà người ta trao trao trao đổi. Người ta giải đáp, người ta thảo luận nó có thể đúng hoàn toàn với doanh nghiệp này. Nó đúng một phần với doanh nghiệp này và nó đúng một phần khác đối với doanh nghiệp khác. Vậy thì cái sự thông minh của mình nó phải được mang ra để vận dụng= cách chúng ta ghi lại về lấy bút màu đánh dấu vào à thế thì từ những cái nhận diện này, bây giờ chúng ta có thể vận dụng điều gì vào chính doanh nghiệp của chúng ta? Điều đó tôi muốn ám chỉ rằng. Chúng ta không nhất thiết phải áp dụng một cách tuần tự. Với tất cả những gì tôi hướng dẫn. Chúng ta chỉ coi những gì tôi hướng dẫn như một tấm bản đồ khi chúng ta bước vào một thành phố mới. Một địa phương mới mà chúng ta không biết được. Nó chỉ đóng vai trò như một tấm bản đồ. Một tấm bản đồ đấy để cho bạn có một cái định hướng rằng à? Nếu bây giờ tôi đang ở đây, tôi cần đi đến điểm a, điểm b ở bên kia thì tôi sẽ đi= con đường, nào là con đường tốt để tôi nhìn một cách tổng quan, nhưng đó vẫn là con đường trong gì. Trong tưởng tượng vì bạn đã đi đâu? Nhưng khi bạn cầm cái tấm bản đồ đó, bạn đi= xe máy, ô tô hoặc đi bộ bạn xuống đường, bạn bắt đầu đi, bạn sẽ tiếp xúc với cây tiếp xúc với nhà, tiếp xúc với quang cảnh ở xung quanh. Và nếu bạn đi nhiều lần, bạn sẽ thuộc các con đường, thậm chí bạn tìm được ra các đường tắt đi như một cách nhanh hơn. Nhưng nhất định bạn phải cầm bản đồ và xuống đường chứ bạn không được ngồi để Xem bản đồ mẹ đi xa thế này sao đi? Đúng không? Thế có nghĩa là những điều mà mà mà câu lạc bộ anh em trao đổi với chúng ta? Những điều mà thầy nói với chúng ta, nó chỉ có tác dụng khi chúng ta bắt đầu thực hành. Và chính doanh nghiệp của mình. Thì nó mới có tác dụng. Còn nếu không ấy, nó hoàn toàn không có tác dụng gì cả. Mỗi ngày các bạn có thể học một tiếng hoặc 2 tiếng hoàn toàn không hề có tác dụng gì hết. Á. Nhưng cứ mỗi một tuần, các bạn lựa chọn một điều để làm. Thí dụ, sau khi nói xong thấy rằng chết rồi đội ngũ của mình đúng là rời rạc, đúng là lệ thuộc vào một số gì ngôi sao. Vậy thì hãy về làm ngay một cái gì đó. Để cải thiện thứ này. Làm ngay một cái gì đó, nó có thể đơn giản chỉ là một cuộc họp. Để nhận diện vấn đề. Đúng không? Rồi tìm giải pháp làm ngay một cái gì đó. Nó có thể làm một cái văn bản nội trong một trang a 4 đưa ra cái thông báo. Về một cái chương trình hành động là chúng ta sẽ cùng nhau cải thiện hệ thống bán. Làm ngay một cái gì đó có thể chỉ là dì làm rõ hơn da. Và ký= giấy tờ. Cái cơ chế trả thưởng cho nhân viên sale. Làm ngay một cái gì đó. = cách là gì ạ? Cái chính sách giá thông báo với khách hàng, nó mập ma mập mờ thì thôi, bây giờ làm bé ra cái văn bản thông báo cho thật rõ ràng. Ý là như vậy. Chúng ta hãy cứ áp dụng từng chút từng chút một rồi chúng ta sẽ đạt nó đến lúc nào chúng ta không hay. Còn nếu chúng ta cứ ngồi để chất chứa kiến thức, đợi rằng khi nào mình phải hiểu hết đã. Mình k vơ hết đã. Thì cũng được. Nhưng ít nhất. Là chúng ta phải xả thân vào đó độ 10.000 giờ. Tương đương với gì ạ? Nếu- thời gian, các bạn phải làm việc ăn, ngủ nghỉ và dành cho gia đình, các bạn tính đi chắc nó là quãng đời còn lại đấy. Chắc nó là quãng đời còn lại. Cho nên đừng như thế, đừng như thế, đừng cố chất chứa kiến thức. Đừng cố ôm hết vào lòng, đợi một ngày nào đó tôi thông hiểu hết rồi tôi mới làm. Đúng không? Nhận diện đến đâu, làm ngay đến đó. Vậy thì bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau nhận diện nhá mà muốn nhận diện được thì các bạn phải cùng với tôi, tư duy không nên để tư duy một chiều. Để tư duy như thế, tôi đưa ra một mô hình thảo luận như sau.

Nếu chúng ta có một cái hình dung. Về mặt hình học. Trong một cái thứ gì đó gọi là hệ thống thì tốt nhất nên vẽ nó dài. Nó sẽ trực quan hơn là cái việc chúng ta đọc văn bản một cách thuần túy. Thì tôi dựng ra một mô hình như thế này. Trước hết là kế hoạch chỉnh nha thì bây giờ cái hoạch định nó để tạo ra cái thứ gì? Thì tôi vẽ một cái mô hình như sau. Vẽ mô hình giống như là cái nhà. Ở đó có phần móng. Góp phần mái.

Chia làm đôi và phần này được chia làm 3.

2345678. Tôi vẽ một cái hình có 8 như thế này. Mã. Bây giờ chúng ta hãy dùng cái sự liên tưởng. Kinh nghiệm. Hiểu biết và quan điểm của mình. Chúng ta thường mô tả Xem chúng ta thường mô tả Xem. Làm thế nào để mô tả trong phạm vi của cái này? Nó lột tả ra được một cái hệ thống kinh doanh bài bản. Và chuyên nghiệp. Tức là nó gồm các yếu tố cấu thành nào? Của hệ thống kinh doanh. Toàn bộ cái này dựa trên một cái kiến thức nền là 8 p rồi. Từ 8 p. Lý thuyết về 8 b, phương pháp tiếp cận 8 b. 8 p nhắc lại tí hông. P một là gì? Product. Mà không học tiếng anh thì đọc là probook. P 2 là gì? Price, nếu mà không đọc right mà không biết viết tiếng anh và như thế nào thì cứ puricare mà đọc mà viết nhá. Cái tên thứ 3 là gì? Page. Plaka ấy nhá.

Là gì là kênh bán đúng không? Là kênh phân phối thứ tư là gì? P 4 là gì? Promotion. P 5 là gì?

P 5 mà process. Quy trình bán tài liệu bán. P 6.

Đội ngũ bán.
P 7.
trường hợp. P bẩy nếu là sản xuất và sản phẩm. Hữu hình. Thì gọi là product tv. Tức là sự cải tiến, cải thiện dựa vào các phản hồi của thị trường và khách hàng. Còn nếu là dịch vụ. Thì là trải nghiệm khách hàng trong môi trường dịch vụ. Như vậy, cái p 7 nó chia thành 2 trường hợp.
P 8. Là triết lý bán triết lý kinh doanh.

Thì đó là. Đó là 8 p. 8 p này chúng ta đã được tiếp cận trong chuyên đề kinh doanh. Đúng không cái mô hình tháp. Hình tam giác. Được chia thành 8 cấu phần và tôi đã phân tích rất kỹ lướng nếu như chúng ta cần phải tham khảo lại Xem lại thì các bệ các bạn về Xem lại các video của chuyên đề kinh doanh. Thì sẽ hiểu rõ lại về 8 p. Có một số quan điểm cho rằng là đối với sản phẩm hữu hình, chỉ cần 7 pe chỉ cần tiếp cận đến 7 p. Và dịch vụ thì mới cần tiếp cận đến 8 p. Thì cá nhân tôi cho rằng không phải như vậy. Tất cả đều nên tiếp cận đủ 8 p và câu chuyện marketing hỗn hợp 8 p thì chúng ta thấy là đó là cuộc chiến giá trị. Nhưng cuộc chiến giá trị này cho ái. Cho khách hàng. Đó, cái kiến thức nền của nó là. Marketing 8 b là cuộc chiến giá trị dành cho khách hàng. Nhưng đấy là kiến thức nền tảng vận dụng kiến thức nền tảng đó, kinh nghiệm. Quan niệm. Kiến thức của mình. Hãy mô tả nó ra thành các cấu phần trong quản lý, vận hành hệ thống kinh doanh. Và nếu như xác định được xác định được các cấu phần hình thành này. Mà vận hành được nói một cách trơn tru, tức là chúng ta có một hệ thống kinh doanh và bán hàng chuyên nghiệp.

Viết một bình luận