Work Hard (làm việc chăm chỉ) và Work Smart (làm việc thông minh)

Nhưng mà mới cách đây một vài tuần tôi vừa mới ra một cái video về cái chuyện là phải kỷ luật để thành công xong rồi tôi lại lời tôi không làm vlog thì chẳng khác tôi tự vào mặt tôi cả, cho nên là buộc phải lật đật lôi điện thoại các thứ các thứ ra để quay vlog, thể hiện đúng cái tinh thần là tính kỷ luật rất cao của mình. Tuyệt vời thì. Bởi vì là kiểu dạo này cũng bận ấy, nó mình cũng chẳng có một cái chủ đề gì cụ thể. Ừ, nhưng mà. Ăn qua cái lúc mà mình làm việc ấy cái lúc mà khoảng. 3 4 giờ sáng ngồi bắt đầu, lúc đó là mệt rồi mệt kinh khủng quá. Đầu óc, nó không tỉnh táo và mình không bắt gọi là mình bắt đầu không kiểm soát được cái cái cái cái cảm xúc cá nhân của mình thời điểm đấy nữa. Thì tự nhiên mình kiểu mình nhớ lại một cái chuyện cách đây cũng lâu lâu từ hồi mình mới đi làm ra trường, đó là công việc đầu tiên mình làm hồi mình mới ra trường được một vài tháng thôi thì. Nó hơi giống với cái cảnh của mình, tức là thời điểm đó mình cũng bận ấy, mình mới ra trường xong rồi mình cũng phải kè kè đem đó. Sau đó thì mình còn bị sếp. Mình nói một câu là em phải tìm cách để work smart hơn ấy chứ còn kiểu cày ngày cày đi như thế này thì anh thấy nó không tốt ấy. Thời điểm đó mình tủi thân ghê lắm cả nhà mình kiểu ôi khổ ghê á có vẻ mình có vẻ không giỏi lắm, mình không được thông minh, giỏi Giang gì lắm, cho nên mình làm công việc nó không hiệu quả. Thành ra là cái anh chị khác thì cũng chỉ cần một tí thời gian mà các anh chị đã làm xong, còn mình thì kiểu làm mãi không xong xong rồi kiểu. Mình nghĩ là vì mình mình ngu cho nên mình không làm được việc, cho nên mình phải thức đêm thức hôm để kề. Đó là. Lúc nào có chữ quốc smart, nó cũng bị ăn trong đầu mình. Sau này. Đến tối ngày hôm qua mình bắt đầu mình nghĩ là ơ thế lạ ghê á sau 5, 7, 5 rồi, chẳng lẽ nào mình vẫn gọi là không thuộc smart hơn được hay sao? Mình vẫn như những cái ngày mình mới ra trường, mình vẫn ngu ngu ngốc ngu muội đến cái mức mà để 5, 7 5 bây giờ mình cũng đã lên tiếng kêu gọi là cũng tương đối gọi là lên cái cốc trưởng phòng rồi đó mà mình vẫn còn không thể không bật smart để mà đến tận thời điểm này mà vẫn phải ngồi mình làm việc sao? Thì mới ngộ ra một điều làm không? Cái chuyện wehrmacht nó không đơn giản nó như vậy, nó không nó không thật ra work smart thì nó rất đơn giản. Nhưng mà cái chuyện work smart mà khi áp dụng nó vào trong cái trong cái môi trường công sở thì đôi khi nó có những cái thứ đi kèm mà nó không đơn giản đến như vậy. Rồi thì trước khi mà mình bắt đầu đi vào cái blog ngay hôm nay không tạo ra nãy giờ mình nói lan man cũng vào góc rồi mà, nhưng mà trước khi mà mình nói tiếp về câu chuyện này thì mình phải nói ra là bây giờ mình nhận ra một điều á. Là ngày xưa, khi sếp mình nhắc thì mình chỉ biết tủi thân thôi mà mình nghĩ bản thân là tại sao mình kém thế nhưng mà sau 5, 7, 5 rồi thì mình mới nhận ra là bây giờ mình phải trước hết mình phải có một cái định nghĩa rất rõ ràng về thế nào là wehrmacht, wehrmacht, nghĩa là kiểu phải làm việc hiệu quả và thông minh hơn ý. Thì với mình nhưng với cá nhân mình nha, cái cục smart nó sẽ là ờ. Bạn quản lý công việc một cách hiệu quả hơn và làm việc một cách hiệu quả hơn. Để làm thế nào mà với cùng một cái nguồn lực như vậy, chúng ta có thể làm được nhiều công việc, nhiều kết quả hơn, hoặc là trong cùng một khối lượng thời gian như vậy, chúng ta xử lý được nhiều những cái đầu việt, xử lý được nhiều những cái cái công việc mà nó đang dang dở hơn. = cách nào= cách là chúng ta áp dụng công nghệ vào trong những cái gì chúng ta đang làm= cách chúng ta có thể nghĩ ra được một cái cách nào đó làm khác đi để xử lý công việc một cách nhanh hơn= cách chúng ta đẻ ra được những cái quy trình, những cái biểu mẫu, những cái nói chung là những cái cái gì đó để mà nó nó nó nó, nó phân loại hóa nó, hệ thống hóa lại những công việc đó mà để chúng ta làm thì nó sẽ nhanh hơn, rất là nhiều, ví dụ như là thay vì ngày xưa đi làm cái viết tay. Điền phong bì viết tay các thứ để gửi cho khách hàng đúng không? Bây giờ mình có thể làm sẳn thành một cái ờ file word đó, mình chỉ có invaiin thì in luôn, thằng chịu giấy giá chỉ lột dán lột dán lột dán thì mọi thứ sẽ nhanh hơn rất nhiều. Đó là một cái cách mình gọi là work smart, hoặc là kiểu như khi các bạn sử lý ra ta thì thay vì các bạn cứ ngồi phải ngồi bấm từng dòng để mà chọn dữ liệu thì các bạn hoàn toàn có thể kiểu dùng pavel hoặc là bất kỳ một cách nào đó áp dụng vào công nghệ áp dụng về khoa học, áp dụng về cái cách làm khác đi để cho công việc nó nhanh hơn thì với mình đó được gọi là worldmarket. Nhưng mà ở công sở nó sẽ có một cái loại người áp dụng wehrmacht này theo một cách hoàn toàn khác, đó là cũng với từng đó, khối lượng công việc họ sẽ xử lý được nhiều hơn= cách là họ đá công việc cho người khác. Mà với mình thì nó không phải là một smart, đó là khôn lỏi. Ừ đó là khu nào phải kể nhà cửa nhà và hôm nay mình sẽ.

Nói về cái kiểu smart kiểu khôn lỏi này. Bây giờ mình nhớ lại ngày xưa á. Cái lúc mà. Mình bị sếp nhắc như vậy á mình tủi thân lắm, nó còn kiểu cấm chứ chưa chảy mà không biết gì đâu. Thằng đã nghĩ mọi thứ nó cũng đơn giản kiểu chắc mình chưa giỏi thật thì mình cố lên sau này rồi thì mới thấy là thật ra. Hồi đó mình bị ngu ngơ á, tức là có những cái công việc đó cũng chẳng phải nó chẳng thuộc vào phải cái phạm trù công việc của mình. Ờ nhưng mà người khác cứ. Ư gọi là tìm một cách nào đó để mê muội hóa mình, hoặc là bao biện hóa cái công việc của họ để họ làm mình cảm thấy mình phải có trách nhiệm làm công việc đó và cái công việc đó là của mình và sau đó họ đá ở cho mình làm nghĩa là cái khối lượng công việc của mình thì nó càng ngày nó càng càng ngày nó càng tăng lên. Giống như các bạn tưởng tượng nha, bây giờ ở trong trong team của mình, trong nhóm của mình, khối lượng công việc nó là= này. Và chúng ta có 2 người thì một người làm đây, một người làm nhiêu đây. Nhưng mà= một cách nào đó thì không cứ cho là bây giờ. Trong trường hợp chúng ta không thể áp dụng khoa học công nghệ gì vào để xử lý vấn đề một cách nhanh hơn được nha, chúng ta vẫn phải làm công việc đó thì= việc là thằng bên này, nó đẩy bớt việc cho bên này thì tự nhiên thằng bé này sẽ phải làm nhiều hơn để xử lý được nguyên cái khối lượng công việc của tim còn thằng bên này thì. Sẽ làm được nhiều việc hơn, sẽ làm được thêm cái này nữa, nhưng mà bởi vì là vì có thằng này nó làm một công việc rồi. Thì ngày xưa mình bị cái trường hợp đó, đó là các anh chị khác trong team thì kiểu đi làm lâu á cáo rồi ý, tức là họ sẽ có những cái thứ rất là hay để mà mình họ đá việt pháp trung bình và sau đó thì mình mình còn bị ngu ngơ và ngây thơ, tức là mình cứ ôm mơ ôm việc về mình làm và mình làm ngày làm đêm mình làm không xong mà tại vì ở cái góc độ của sếp mình ở phía trên là sếp mình có biết là mình đang làm cái gì đâu, sếp mình chỉ biết là sếp mình giao công việc như vậy và sếp cần đến ngày đến giờ là mình phải trả kết quả. Chứ còn cụ thể là cái trong cái cái đầu việc đó thì cuối cùng ai làm cái gì hết, xếp đôi khi không nắm.

Rồi cho nên cái thời điểm đó. Mình phải sếp nói thì mình nghĩ là chắc là mình cũng không giận sếp đâu. Tại vì thực ra sếp 0, 0, 0 0 biết cái chuyện gì đang xảy ra ở phía dưới mà các bạn sẽ phải đề phòng những cái á kiểu wehrmacht như vậy. Thật ra nhớ lại cái chuyện ngày xưa thì hỏi là mình có bực mình lắm không thì thời điểm đó tại vì mình cũng còn trẻ, mình cũng cần nhiều kinh nghiệm á cho nên là mình không bực mình lắm. Ở thời điểm đó mình cũng thấy là hồi đó thì mệt thì mệt, thật kỳ như một con trâu điên thì mệt lắm, nhưng mà mình cũng nhờ cái hồi đó chịu cày ý. Cái này mình cũng học được nhiều và mình cũng biết nhiều thứ để mà có thể được nhá. Đúng không?

Dạ ý của mình đang nói ở đây là. Các bạn phải tỉnh táo cho biết là sẽ không phải lúc nào các bạn cũng có đủ sức khỏe, đủ thời gian để mà có thể chưởng. Nhận thêm việc về làm ấy. À cho nên là hãy cẩn thận chứ đừng có như là mình 5 ngoái kiểu a ơi, nó điên cuồng cái mà những cái mình đã nói với bạn ấy kiểu nhập viện mà còn không dám nhập viện thì đi làm cho xong công việc thì thật sự là mình thấy nó mình mình thấy là bản thân mình cũng không có được. Lành mạnh cho lắm khi mà để cái chuyện đó xảy ra. Nhưng mà thực hiện là vợ ở vào, thế rồi thì mình sẽ cố gắng mình cải thiện trong tương lai từ bây giờ cũng chẳng biết làm sao nhưng mà khổ lắm. Em biết không, đôi khi là ở cái môi trường công sở ấy, nó có những cái công việc mà nó nó bị lập lờ ấy, nó không nó không ghi nhận được. Rõ ràng là công việc nó đang thuộc về ai và làm việc như thế nào. Mình ví dụ nha cái này là mình ví dụ thôi nha chứ không phải là mình, mình đang ám chỉ một cái chuyện gì cả. Bây giờ một cái dự án nó như thế này ờ nâng cao văn hóa học tập trong công ty thì cái. Cái dự án mà nó như vậy thì nó nên thuộc về trách nhiệm của team nào về team learning and the porn, tức là team học tập của công ty hay là len thuộc về team văn hóa ti mọc cao chợ. Các bạn, các bạn hiểu không? Tức là sẽ đúng với thực sự là có những cái cái cái dự án, có những cái nhiệm vụ mà nó cứ kiểu bị bị lửng lửng ở giữa và cuối cùng là không biết là là là. Ừ, nó đang thuộc về. Ai nói nên để ai làm rồi thì. Cùng người trong team á thì chúng ta. Mình có trách nhiệm là để công việc nó trôi, để mọi thứ nó hoàn thành thì mỗi người hãy cùng nhau góp tay vào một tí để làm. Tuy nhiên thì trong tim không phải lúc nào cũng sẽ có những con người mà. Họ có trách nhiệm. Họ có tinh thần và họ có cái sự ưu tiên là công việc giống như là chúng ta, cho nên đôi khi chúng ta sẽ rất dễ bị thấy bản thân mình rơi trong cái tình trạng là cứ hùi hụi làm còn những người khác thì. Lâu. Theo nhắc tới chuyện cái chuyện về mặt trách nhiệm thì mình mới lại được nhớ đến một câu chuyện như thế này. Mình kể cho các bạn nghe thôi ngày xưa tức dễ sợ. Cái chuyện này thì cũng á. Hồi nào ta mình chẳng nhớ là hồi nào mà mình không nhớ lắm. Nó thuộc vào cái thời điểm nào, câu chuyện cách đây cũng lâu rồi mình kể ra các bạn thôi, ngày xưa thì. Mình làm việc đúng không thì thời điểm đó là ở bên công ty công ty của mình. Nó có mấy đẻ ra một cái chương trình nó gọi là nâng cao sức khỏe của người nhân viên á wow pink, anh ta welking thì mới mới nghĩ đến những cái chương trình kiểu như là ăn uống lành mạnh trong văn phòng nè rồi. Chuyện tập thể dục thể thao các thứ vân vân, mây mây rồi OK. Triển khai chương trình thì cái thời điểm triển khai chương trình nó ở bên cái trung tâm hội sở có một cái chị chị mới sẽ phải lo đến những cái chuyện là để kiểu như cho tất cả những cái chi nhánh của công ty nó đều. Thực hiện chương trình đó một cách đồng nhất và có hình ảnh một cách nhất quán á thì chị sẽ chịu trách nhiệm về cái chuyện là thiết kế, hình ảnh, logo, những cái quà tặng của chương trình thì nó sẽ giống nhau hết mà chỉ sản xuất và chị sẽ gửi đến cho từng cái chi nhánh. Còn cái chuyện cụ thể cho từng chi nhánh làm gì thì thì cái bạn mà phụ trách ở từng cái chi nhánh đó sẽ phải tự đề xuất ra cái cái chương trình để làm, bởi vì là nó rất là nó phụ thuộc rất là nhiều cái tính chất văn hóa của vùng, miền, cái khối, lượng công việc của từng chi nhánh cho nên là họ sẽ cho các bạn và từng chi nhánh tự quyết định cái chuyện đó. OK thì cái thời điểm đó mình làm ở chi nhánh và mình được chỉ no và mình sẽ phải nhận làm nhận nhiệm vụ là nhận những quà tặng mà bên phía hồ sơ họ làm họ gửi về thì mình có nói với chị là chị ơi, thật ra bây giờ em thấy là thiết kế quà tặng thì có rồi mà bây giờ tự dưng chị lại phải tự à đi kiếm người làm xong chị lại còn phải lụi cụi chị gửi hàng về cho từng cái á, cái chi nhánh như vậy thì nó rất là mất công và cái chuyện mà giao nhận nó cũng tốn chi phí các thứ này kia nữa. Cho nên là thôi chị gửi cho em cái bản thiết kế được không? Em sẽ tự làm việc với một cái nhà sản xuất nào đó ở gần địa phương, em ở và. Em sản xuất y chang như vậy thì nó sẽ vừa đở công việc cho chị mà nó cũng vừa mới nở gọi là cái tiền giao nhận vận chuyển các thứ rất là lằng nhằng ấy. Thì chị không chịu, vì sao không chịu thì mình không biết? Nói chung là hồi đó chỉ là chỉ là chị không chịu thôi thì OK, chị không chịu đi làm. À xong chị làm nhưng mà thật ra mình nói thật với các bạn là. Cái lý do mà mình nói chuyện đó là gửi cái thiết kế để mà mình mình mình tự sản xuất á. Nó không phải là ở cái chuyện là mình muốn giảm công việc cho chị ấy hay là giảm cái gì đâu ngoài cái chuyện là nó sẽ tiết kiệm cho công ty cái chi phí sản xuất, chi phí giao nhận cái thứ này nọ á thì có một cái lý do rất lớn nữa, đó là mỗi lần mà gọi là nhận hàng từ hội sở cực kì lắm cả nhà ơi. Hồ sơ toàn đặt hàng ở đâu? Ý xong rồi mỗi lần mà kiểu xuất nhập hàng phải làm thủ tục khai báo với lại hải quan các thứ vân vân, mây mây nói cực lắm, nó cực như chó luôn í, cho nên là mình rất sợ. Mỗi lần mà hồ sơ gửi quà về cho mình phải nói là thôi làm hơn để tự sản xuất nhưng mà chị không chịu OK thôi. Bây giờ chị không chịu được, em cũng biết làm thế nào nữa. Thì sau đó chị mới sản xuất hàng hóa xong rồi chị mới nói là OK. Bây giờ chị sản xuất hàng hóa xong rồi chị sẽ gửi về từng chi nhánh cho các bạn nhé thì đúng cái thời điểm đó là. Cái chuyên ngành mình đang làm việc, nó đang rời văn phòng. Tụi mình sẽ chuyển từ một cái địa điểm cũ với một cái điểm mới và trong cái thời gian thi công văn phòng mới á. Thì tức là nó có một cái khoảng bị lệch nhau mình ông cái cái chi nhánh của mình phải trả cái văn phòng cũ vì hết hạn hợp đồng và còn vài tháng nữa thì mới thi công xong, cái văn phòng mới cho nó bị một cái khoảng gap ở giữa và nó lúc đó thì công ty cho các bạn nhân viên làm việc ở một cái gọi là cái câu king space dịch là gì, ta một cái van, một cái văn phòng tạm á ở đó. Còn nếu bạn nào mà không thích làm ở văn page, các bạn hoàn toàn có thể làm việc ở nhà thì cái thời điểm đó khi mà chị nói là chị sẽ gửi quà cho các chi nhánh thì mình có nói với chị là chị ơi, bây giờ tình trạng của chi nhánh em là như vậy. Bây giờ các bạn không có văn phòng. Gửi hàng về em sẽ không nhận được tại vì bây giờ không có kho, không có gì, không có địa chỉ cụ thể và nhận hàng thì chỉ có nằng nặc chỉ đòi gửi cho= được thì mình mình mình thời điểm đó thấy mình kiểu cương quyết không nhận được, bây giờ nhận thì để ở đâu, cái không có tên space, họ chỉ cho thuê cái văn phòng họ không có cho thuê kho tại ngân hàng cũng không được mà chắc chắn là không thể nào nhận hàng về nhà, địa chỉ riêng của nhà mình được. Bởi vì mình nói với các bạn bởi vì mình nói với bạn nha chớ dại bao giờ mình nhận hàng công ty ở tại nhà riêng, mình từng có một người bạn vì gọi là cũng chỉ vì gọi là vì tốt quá ý nghĩa là. Ờ thôi bây giờ, dịch nhận hàng của công ty hộ về địa chỉ nhà mà bạn đã từng mất việc vì cái tội gọi là công ty nghi ngờ có gọi là biển thủ hàng công ty rồi nha. Cho nên chớ bao giờ mày làm chuyện làm cái chuyện dại dột đó lúc nào cho một cái vlog khác, mình sẽ Xem cái chuyện đó nó xong. Nhưng mà bây giờ nói tiếp về câu chuyện. Thì thời điểm đó là mình cứ nói không nhận cái hàng đó tại vì mình không có văn phòng để nhận. Nhưng mà thật ra mình cũng chẳng mình cũng chẳng muốn nhận cái đống hàng nó để làm gì. Tại vì về căn bản ở chi nhánh của mình, mọi người không thích mọi người, không thích cái đống hàng đó. Chi nhánh toàn mấy anh kiểu sale xong rồi uống bia bụng bự mà đi tặng gấu bông cái ảnh đó không thích cho đi. Một là mình đã không thích cái dòng hàng đó, thấy nó không cần thiết. Thứ 2 là còn đang không có văn phòng các thứ này nọ thì mình cũng quyết không nhận. OK. Không ấy chỉ làm cái nào khai trương văn phòng mới thì báo với chị không? OK cái lúc mà khai trương văn phòng mới thì tại vì mình làm trong phòng nhân sự, cho nên mình phải lên văn phòng trước để mà kiểu tổng vệ sinh ấy xong rồi nghiệm thu mấy cái sửa chữa tòa nhà rồi vệ sinh bàn ghế các thứ này nọ, cho nên là mình mới phải lên sớm chứ còn những cái anh mà chị mà làm trong văn phòng này, chưa ai lên văn phòng cả và tính đến cái ngày mà chính thức mở cửa văn phòng mà còn phải hơn gần 2 tháng nữa mới mở cửa văn phòng nhưng mà mình phải lên trước và cái chị ở cái hội sở đó thì vô tình biết được là mình đã lên văn phòng rồi mà chị cứ nằng nặc là bây giờ mình lên phòng rồi mình mới nhận hàng thấy vậy chị. Thế xong mình mới nói với chị mình còn nhớ như in cái cuộc điện thoại như thế này, mình nói với chị là chị ơi, em sẽ nhận hàng, nhưng mà chị chị để cho em khoảng 2 tháng nữa. Khi mà văn phòng chính thức mở cửa thì em nhận được không? Bởi vì khi 2 tháng nữa, khi mà văn phòng nó mở rồi tụi em có kho rồi em nhận hàng, nó cũng dễ với cái thứ 2 nữa là lúc đó thì các bạn nhân viên quay lại văn phòng rồi em có thể dùng cái quà tặng của chị để tặng luôn trong cái ngày mà khai trương văn phòng nó kết hợp lại mình vừa mới triển khai chương trình về sức khỏe cho anh em mà mình vừa hay dân văn phòng quà tặng luôn thì nó sẽ rất là là kiểu đáng nhớ ấy. Nó nó nó nó phù hợp với anh em còn bây giờ mà chị gửi văn phòng thì văn phòng vẫn như là một cái cái đống hỗn độn, nó vẫn là nó chưa thành một cái vòng, nó chỉ gửi về. Thậm chí chị gửi vào đây thì em cũng không biết làm gì với đống hàng này ở thời điểm này cả. Và có một điều nữa nha mà các bạn nên nhớ là cái đống hàng đó nó không nằm ở hội sở, tức là cái chị đó chị sẽ không bị bị phải bị kẹt kho hoặc là phải làm gì với đống hàng nó cầm cái hàng đó thì khi chị báo thì nó mới thì cái tên sản xuất mới sản xuất và nó mới gửi về cho mình thì chị vẫn cương quyết không chịu là không chịu phải gọi ngay là phải gửi ngay. Và sau khi mình giải thích rất nhiều thứ về cái chuyện là làm chương trình như thế nào cho phù hợp, gởi bây giờ về thì nó vừa không để làm gì mà nó còn vừa kẹt kho nó vừa bụi bặm đó nó cũ mất những cái sản phẩm nó đi thì nó cũng phí thì chị không giải thích với mình một cái gì cả và mình chỉ nói đúng một câu như thế này và mình nghe chẳng lẽ đời luôn chị không quan tâm nhiệm vụ của chị KPI của chị chỉ là gửi được cái đống hàng này đến tay em đúng thời hạn, còn em làm gì với đống hàng đó, chị không cần biết. Chương trình là chị đẻ ra. Học chương trình là của sếp chúng ta đẻ ra. Chúng ta cùng chịu một cái KPI trung cho chương trình đó và cái cây trai của chúng ta không phải là chỉ đưa hàng đến cho MKPI là chương trình triển khai thành công và những người nhân viên được tận hưởng cái chương trình đó một cách tốt nhất chứ không phải là chỉ chuyển hàng đến cho em đi mà chị nói một cái câu mà em thấy nó rất là vô trách nhiệm như vậy thôi, mình thề là đến cái thời điểm đó là mình nghe câu đó xong chuyện mình tức lắm ấy mà tức nghẹn họng mà mình chỉ nói đúng hay ko thôi, chị gửi đi không còn nói được gì nữa thì các bạn hiểu ý mình là trong team của mình á. Đôi khi nó sẽ có những người như vậy đó. Họ không có cái tinh thần trách nhiệm cao, họ chỉ cần làm xong công việc của họ thôi và những cái công việc gì mà nó không phải là nó hơi kiểu bị ở giữa cái ranh giới. Một cái chuyện là của ai á là họ sẳn sàng đá buồn cho một người khác chứ họ không cần biết là ai làm làm gì, làm như thế nào là có hiệu quả hay không. Cho nên là chúng ta sẽ rất là bị dễ rơi vào tình thế, nếu như chúng ta lại còn là những cái con người mà kiểu hoặc là hiền quá, hoặc là có trách nhiệm quá, hoặc là tham công tiếc việc quá, hoặc là đôi khi cô cố quá thì. Chúng ta rất dễ sẽ là những con người mà phải ôm cái đống đó về để làm.

Cho nên. Busmap. Nhưng mà đừng buộc smart theo kiểu word khôn lỏi mình thấy nó. Thế nào ấy, nó không, nó không lành mạnh cho lắm, nó không đúng đắn cho lắm. Nhưng mà chuyện đi làm. Thế thôi biết sao được những cái chuyện đó vẫn diễn ra bởi phải gọi là nhan nhản hàng ngày. Những cái chuyện mình vừa mới trải nghiệm thì nó cũng chẳng cũng chưa phải là ghê gớm lắm. Đã biết sẽ có nhiều bạn có những câu chuyện pragma hơn hoặc bạn chưa kể tới á. Em anh nói vậy thôi. Ông ấy thì mình online, mình kể cho các bạn nghe về cái cú sang chấn tâm lý về cái chữ wehrmacht của mình, nó vẫn là một cái dấu. Mình dùng cái cái tháp này hơi ghê, nhưng mà nó nó đúng như nó vẫn là một cái vết hằn tâm lý của mình. Trong quá trình đi làm về câu chuyện làm tại úc smart, cho nên các bạn netsale, các bạn có đi làm thì hãy cố gắng wehrmacht theo đúng cái ý nghĩa của nó là chúng ta. Làm thế nào để có thể làm việc hiệu quả hơn, làm được nhiều công việc trong cùng một khoảng thời gian và trong cùng một cái một cái nguồn tài nguyên nhất định chứ không có nghĩa là chúng ta đã hết việc cho người khác thì là một smart đâu và mình cũng nói luôn để các bạn có cái sự chuẩn bị nhất định để có có những cái gọi là. Nhìn nhận nhất định, nếu như mà các bạn đang thấy có dấu hiệu là có người đang muốn work smart lên đầu chúng ta. Còn làm thế nào để xử lý chuyện này hả? Mình chả biết. Học đến bây giờ đi làm được 5, 6, 5 rồi. 5 7, 5 là ngày mà chẳng biết làm thế nào xử lý chuyện này- khi những cái lúc nào mà bận quá. Kiểu bạn thật sự không thể làm được gì nữa rồi á là mình từ chối thẳng tính mình được cái là kiểu thằng ấy thằng tùng ấy. Ví dụ đến thời điểm này mình bận quá rồi á. Là mình kiểu tóc. Thích bảo lắm, không làm đâu cái này. Máy chủ này nhiều này cầm dao cắt hộ cái. Nhanh cho nó vuông chứ nhận theo cái này về vừa làm vừa chết từ từ này, nó cắt cắt này đây xịt máu chết nhanh. Thì cô. Thế còn cái tình huống mà? Kiểu bận nhưng mà chỗ bận khoảng. Mới có 102% công suất thôi chứ chưa bao giờ chịu nhận 200% á thì khi mình chưa nổi bật lên ý mình cảm giác là phải làm từ chối chuyện đó đôi khi. Lại còn trong cái trường hợp nè. Triều Tiên có 2, 3 người á. Thì bây giờ sếp giao xuống, mặc dù sếp biết mình bận thật đấy nhưng mà sếp biết là kiểu bây giờ mình không làm thì không còn ai trong team có thể làm được ấy, không biết cách từ chối như thế nào bây giờ xếp lại nhờ đến mức đấy rồi làm sao mà từ chối đâu. Làm quá. Còn lại hiền quyết định một các bạn. Làm hay không làm nói như thế nào? Chắc chắn là các bạn sẽ cần phải có trải nghiệm để tìm được câu trả lời của các bạn. Đó là tùy từng hoàn cảnh, các bạn sẽ có từng cách xử lý nó phù hợp chứ sẽ không có một cái câu trả lời. Tập trung để mà mình có thể đưa ra từ trong cái blog này.

Viết một bình luận