Khi mà các em học ra trường và các em đi xin việc. Tức là các em đi để tìm việc phải không? Thì chị chị vẫn có cảm thấy có một cái cảm giác á là hình như mình mình chỉ nhìn theo một cái hướng thôi thì. Điều gì? Điều gì mà ngăn cản mình và không cho phép mình xoay ngược trở lại cái tình huống? Tại sao mình không để việc đi tìm mình? Mà mình lại phải đi tìm việc. Rồi. Đối với những bạn. Đã ra trường và những bạn sắp ra trường thì theo quan điểm cá nhân của chị thôi, các bạn đang sở hữu trong tay. Cái đũa thần đó, tức là bạn hoàn toàn có khả năng có thể xoay đổi lại một cái quan niệm là mình phải để cho những nhà tuyển dụng họ đi tìm mình, họ đi săn mình để cho công việc tìm đến mình. Vậy thì tại sao mà chị nói, các bạn đang sở hữu cái cái cái cây đũa thần? Tại vì sao các bạn đang học? Tôi xin nói thì cái thời điểm này là cái thời điểm mà người ta, các bạn hay nghe người ta nói đến cái từ là toàn cầu hóa phải không? Toàn cầu hóa. Như vậy thì những kiến thức, những kỹ năng của các bạn, các bạn là những cái lực lượng lao động mà ở cái thời đại này là thời đại 4. Không? Thì không riêng gì về cái kiến thức chuyên ngành, những cái bài vở trong nhà trường, các bạn còn cần phải có những kỹ năng khác nữa, chỉ nói sơ sơ là kỹ năng về máy tính, chẳng hạn rồi còn thêm những cái kỹ năng nào thì khi mà các bạn hiểu rằng là mình, mình là một người được đào tạo trong nhà trường ra và mình ở cái tâm. Thế là một nhân viên toàn cầu, là một người lao động toàn cầu, rất là mình có được về ngoại ngữ nè. Về về về vi tính nè công nghệ này. Về kiến thức chuyên môn này, chị nghĩ là chỉ xét dựa trên 3 điểm đó thôi. Thì như vậy thì cái tâm thế của bạn là cái tâm thế của một người có đủ năng lực cơ thể làm việc, tức là có thể làm việc ở tại Việt Nam có thể làm việc ở tại bất kỳ một cái đất nước nào nhờ ngoại ngữ rồi cái kĩ năng máy tính để cho mình không bị lạc hậu. Mình cập nhật được mình sử dụng được cái công cụ máy tính và khi các bạn vô lap, các bạn có thể dễ dàng thâm nhập luôn một cái bộ phận khác cam nào đó. Ờ thì như vậy thì là một cái cơ hội rộng mở và vấn đề nằm ở chỗ là tại sao chị nhắc đến những cái điều này sẽ như thế nào nếu như mà cái thời đại công nghệ 4. Không? Nhưng mà cái cái người đi làm việc á cái trình độ là không. 4. Thì rõ ràng rằng là cái câu hỏi của bạn, bạn quan tâm đến lương thì chị đề nghị rằng là bạn đừng để cho nhà tuyển dụng trả lương cho mình mà bạn hãy là người đề nghị lương. Ngay cả khi bạn đã ra trường lẫn khi mà bạn vừa mới ra trường. À dĩ nhiên, đầu tiên là theo cái quy trình hồi nãy, cô chi nói là à bạn thử việc trước đúng không? Bạn có bạn, bạn có chuyên môn mà bạn có được đào tạo bài bản mà đầu tiên á bạn sẽ được thử việc trước. Và khi bạn thử việc thì đó là một cái cơ hội để cho bạn sử dụng chiếc đũa thần của bạn đó. Bạn thử việc và bạn phải làm sao mà để cho cái sản phẩm của bạn mà cái người chủ láp, họ sẽ mời bạn đó và họ nói là em đề nghị đi tại vì thực ra những cái những cái người chủ lap khác thì chị không biết. Nhưng mà đây là đây là cái điều mà chị rất là là là. Đây là cái quan điểm của chị thì chị chị rất là là là muốn chị luôn luôn là làm như vậy. Đối với những bạn thử việc mà khi mà chị thấy sản phẩm của bạn là chị thấy là đó là một sản phẩm mà chị cảm thấy chị tôn trọng cái sự cẩn thận, chăm chỉ, không có nói về cái chuyện là tay nghề nha, chị chỉ nói về yếu tố là cẩn thận, chăm chỉ thì chị thấy là cái sản phẩm làm rất là cẩn thận thì luôn luôn là chị sẽ tôn thể. Hiện cái sự tôn trọng= cách là chị muốn là bạn sẽ đề nghị với mức thu nhập cho mình. Thì chị nghĩ rằng là mình nên mình nên ở cái thế đó. Thì thì thì sẽ là một cái thế mà hay hơn chứ đúng không? Còn dĩ nhiên, khi mà bạn thứ nhất là bạn có được cái gì, thứ nhất là bạn cho người ta thấy rằng là thực ra thì không ai biết được cái năng lực của mình= bản thân mình đâu, khi mà bạn ngồi vô bạn thử việc á bạn bị áp lực rất lớn là bạn phải lúc tại một cái thời điểm là khoảng vài tiếng đồng hồ, bạn phải show ra cho cho, cho cho cái, cho người khác thấy được cái khả năng của bạn thực sự mà nói, đó không bao giờ bạn có thể thể hiện được hết năng lực của bạn. Giống như cô thanh nói, trong vòng bao nhiêu phút phỏng vấn hoặc trong vòng nửa tiếng thử một tiếng thử việc 2 tiếng việt, không bao giờ bạn có thể có cơ hội để thể hiện hết khả năng của bạn ngay tại thời điểm đó. Như vậy mà bạn lại để cho một cái người họ không nhìn thấy hết được khả năng của bạn. Định cái mức thu nhập của bạn thì có phải cái đó là cái lựa chọn mà theo chị nghĩ rằng là là không nên không nên chọn không? Thì mình là người biết rõ mình thì tại sao mình không thể hiện cho người ta thấy mình có một cái sự tự tin à? Dĩ nhiên cũng phải tùy tùy cái người, cái người chủ láp đúng không? Ví dụ là cái người chủ láp mà khi bạn cái quan điểm của bạn tùy quan điểm của bạn thôi. Bây giờ quan điểm của bạn là cái quan điểm mà tôi sẽ là người đề nghị lương. Bạn đừng có nghĩ rằng là bạn mới ra trường, bạn cảm thấy ê rè. Cái điều này thì thực sự là cá nhân chỉ là sẽ 0 0, 0, 0 ủng hộ cái cái cái quan điểm này. Và chị chị nghĩ rằng là các bạn nên mạnh dạn hơn chút? Mình tự nhận xét mình mình tự đánh giá mình. Mình tự trân trọng những gì mình có trước cái đã đó thì đây là một cái chị sẽ không có thể trả lời với các bạn là mức lương là bao nhiêu như thế nào. Tại vì chị nghĩ rằng là nếu mà chị trả lời như vậy thì sẽ không có được phù hợp và không thấu đáo. Chính bạn sẽ là người đề nghị. Dạ không biết là không biết là các bạn có cảm thấy thỏa mãn với câu trả lời này không cô? Cô thư cũng như cô thanh cô chi có có thể cho các bạn thêm những cái ý kiến khác không? Chị thanh.
Luôn ngày xưa cô thanh mới ra trường á. Sợ lắm luôn, không biết gì hết á. Đó là nói chung, lúc ngơ ngác. Người ngơ ngác lắm, không có không có suy nghĩ gì cả và cũng không có hiểu về cái vấn đề gì hết với cái nói chung là băn khoăn bao nhiêu cái câu hỏi đặt ra rồi, bao nhiêu cái ước mơ đủ thứ hết? Nghĩ thầm nghĩ với cái câu hỏi này á. Thì mình mới bước chân ra khỏi cái nhà trường thì như câu ngay từ đầu cô đã nói á, các bạn muốn điều gì mình đầu tiên? Chị thanh cũng phỏng vấn khá nhiều bạn. Và trò chuyện với các bạn á thì chị thanh thái cũng có 2 ý tưởng. Một là con muốn rằng mình sẽ học hành được nhiều hơn tay nghề giỏi Giang hơn, trở thành chuyên nghiệp hơn. Thì như vậy phải dành thời gian để mà có thể học tập. Rồi có bạn cũng tâm sự. Dạ con khó khăn lắm, bao nhiêu 5 3 má cũng rất là vất vả. Rồi nuôi con ăn học 4 5 rồi bây giờ con ra trường cũng phải tự lập. Mà con tự lập là điều tốt mà nếu được á mà con kiếm tiền, con có thể gửi về cho 3 mẹ một ít á thì đó là điều hạnh phúc lớn của đời con. Cho nên thành ra đối với con là phải nhanh chóng coi như làm việc cật lực. Kiểu gì con cũng sẳn sàng để mà có thể kiếm tiền. Thì thật ra thì mình cái tính của mình thì mình hay hỏi mình để lắng nghe lắm. Cám thì nó cũng đã từng trải mà mình cũng đã từng trải cái cảm giác đó. Thì với những cái bạn mà định hướng mình ra để mà mình có thể học tập, mình có thể trở thành những người bạn nhóm một á thì các bạn hỏi lương thì nó quá là vô lí đúng không? Nó hơi vô lý tại vì sao? Bạn vào bạn muốn được học mà bạn muốn được trải nghiệm bạn muốn được thực hành? Thì như vậy thì. Cái việc đó bạn sẽ suy nghĩ như thế nào? Một doanh nghiệp khi tuyển các bạn vào chí ít là tuyển vào làm việc chứ không phải là tuyển. Các bạn vào để các bạn ngồi học nữa. Các bạn ngồi ngồi để nghiên cứu đúng không? Nhưng nếu các bạn có ước mơ đó, các bạn có thể chia sẻ à? Em mong ước như thế thì như vậy các bạn có dám đặt vấn đề là trả lương bao nhiêu không? Dĩ nhiên là không rồi. Đúng không? Còn những cái bạn mà tâm sự à con quyết tâm con làm việc thời tuổi trẻ bởi vì 3 má đã vất vả rồi, gia đình vất vả rồi muốn kiếm nhiều tiền để mà có thể giúp đở cho gia đình thì lúc bấy giờ, dĩ nhiên cái người chủ doanh nghiệp họ sẽ sắp xếp bạn vào một trong cái vị trí khác, một cái vị trí để làm việc chuyên nghiệp. Để làm thực tế với một cái anh giỏi nhất trong láp phụ việc cái anh giỏi nhất trong láp để bắt kịp được cái cái việc làm hàng thực tế và các bạn có thể làm ra được những cái sản phẩm và từ đó thì các bạn nhanh chóng sẽ được tăng lương là các bạn được mức lương khá và tốt hơn. Cho nên thành ra lương cao hay thấp là tùy thuộc vào các bạn thôi. Tùy thuộc vào thái độ của các bạn mong muốn mình như thế nào? Như vậy, thanh thì 5, 5 đầu á. Chị thanh không bao giờ đề cập tới vấn đề lương, bởi vì anh thấy cái thời bấy giờ lúc mà học ở trường ra á thì mình thấy thực tế nó khác nhau hoàn toàn. Vì vậy mà thanh quyết định là 3 đến 5 5 là phải học. Mà mình bước chân vào trong một cái lap đó mà người chủ cho mình học thực hành mình thấy là quý hóa lắm rồi. Mình thấy mình may mắn lắm rồi. Thì không có lý do gì mình phải quan mình phải đề cập đến vấn đề doanh nghiệp trả cho tôi bao nhiêu. Nó sẽ mâu thuẫn nhau. Và khi mà sau 5, 5. Thì lúc bấy giờ. Bắt đầu cũng có một cái chút coi như là ngon à ha thấy mình cũng được ạ, tự khen mình sau đó mình mình phải kiếm tiền. Thì cái thời đó thì thanh muốn kiếm tiền là để được đi du học. Để có tiền đóng được các khoá học lớn hơn để học nâng cao hơn để có thể sang Singapore gì đó. Thái Lan ngày đó nước gần gần rồi mình học mở mang thêm kiến thức. Chính vì vậy, thanh nói với lại cô chủ à, em muốn làm để em kiếm tiền đi học. Hoặc là do em muốn làm kiếm tiền để em phụ giúp gia đình. Và chính vì vậy mà em ước ao rằng chị có thể cho em kackackac khay em có thể làm thời gian thoải mái, em sẳn sàng. Thì chính vì vậy mà thấy lương tăng lên rất là nhanh. Các bạn biết á cái thời mà thanh mà ở cái giai đoạn mà để chỉ học tập thôi á. Thì mức lương đó thanh nhớ từ 800.000 cho tới 1.000.002, nhiều nhất là được 3 triệu rưởi 5 2000 lẻ, 6 á. Và đến khi 2000 2000 lẻ tư chứ đến 2000 lẻ, 6 lẻ 7. Lúc đó, thanh đã giỏi tay nghề rồi thì thanh mới xin cái chị chủ lán đó là làm cho em làm thuê và em làm nhiều để em kiếm tiền. Thì từ cái mức lương 3 triệu giữa mà thanh qua thanh làm cho cái chị, đó là lương của chị thanh trung bình là từ 22 triệu cho tới 35.000.001 tháng. Nói đúng rồi, 2000 lẻ, 6 lẻ 7. Thì như vậy, cái mức lương mà các bạn muốn biết 7 triệu hay 10 triệu mới ra trường thì nó cũng giống thế. Nó tùy thuộc vào cái khả năng của các bạn thôi. Cái kế hoạch của các bạn đề ra thôi. Thì ở trong lớp của vị thanh, hiện nay thì cũng có. 6 hay 7, bạn cử nhân đang làm việc á. Thì các bạn cũng làm hơn 3 5 mà các bạn cũng được 1, 2, 5. Thì thanh cũng thôi, mình nói ra luôn nha, lở mà có cái gì hổng hổng đúng thì các bạn góp ý kiến thêm các anh chị chủ laptop ý kiến, tại sao thanh chị thanh thấy? Thì ra trường thì người ta đáng lý phải tự lập mà ra trường rồi mà phải xin tiền 3 má nó kỳ lắm. Thì mình mới thấy nhẩm, nhẩm, nhẩm má thì thuê nhà mướn nhà ăn uống này nọ kia thì chắc khổ cực một xíu thì cũng tầm 7.000.001 tháng mà sống được. Run bản thân mình không thích số 7 nữa thôi cho 7 triệu đi cho nên là thành ra thì có nghĩ là mới ra trường thì tự lập xíu thì cũng tầm mức đó thì các bạn có thể tự sinh sống. Rồi+ thêm ABCD đó, tiền ăn tiền chơi tiền gì đó thì tùy theo cái cái cái bạn làm ngoài giờ đó thì các bạn có thể thêm lên. Thì sau 6 tháng thì bắt đầu mới định hướng cho các bạn. Giờ bạn thích gì? Các bạn nói thích là em thích làm thẩm mỹ nè, các bạn thích em lead làm vi tín này đi tồi nè, các bạn là em còn thích làm các lớp tổ chức giáo dục. Vân vân mình thấy rất hay, thật sự ra thì các bạn mà cử nhân á mình thấy khen các bạn, bởi vì các bạn có cái tư duy và cái cách định hướng cho tương lai rất là rõ ràng nha. Có một bạn hà khi thanh vào phỏng vấn. Mà họ hỏi, bạn có 3 câu mà bạn nói cái câu. Ờ thứ 3 nha chị thanh khỏi phỏng vấn luôn thôi vào làm đi. Bạn nói một câu rất thích cái này, mình kể cho vui. Con á là thuộc cái típ người ha. Là không biết đố anh em đang nghĩ vậy. Á em không phải là thuộc dạng tiếp người đó. Ứ là đố anh em đang nghĩ gì, có nghĩa là đố cô là con đang nghĩ gì là con không phải thuộc tuýp người đó mà tính người rất thẳng thắn, rất rõ ràng và rất khó định hướng. À, nếu cô nói câu đó thôi, con vào làm việc với cô ấy hợp tính, cô đừng đốt cô vào làm việc mà các bạn cứ cứ khi buồn khi vui nghĩ vu vơ đố ông tui đang nghĩ gì đó. Chị tôi đang nghĩ vậy. Tôi biết tôi buồn, hay tôi chán. Tôi thích thì tôi không vui, đừng có đố các bạn muốn cái gì, các bạn ước mơ, cái gì các bạn phải nói bây giờ người ta phải lo rất là nhiều việc rồi. Trong một cái lap ít nhất cũng phải 2 *, 20 nhân sự, 30 nhân sự, 50 nhân sự. Thì dĩ nhiên, một người làm một người làm vừa làm doanh nghiệp vừa làm chuyên môn vừa làm điều hành lắm á thì cũng rất khó sâu sắc cho tình bạn. Chính vì vậy, nếu mà một nhân viên khôn ngoan á mình nên thẳng thắn trực tiếp và chia sẻ với lại cái cái, cái cái người đồng hành với mình. Rõ ràng mình có đố. Nhiều bạn đố lắm, buồn buồn ngồi vu vơ để cho mình hỏi tại sao con buồn thế? Em buồn thế, em muốn cái gì thế? Là người ta không có vui. Đó thì qua cái câu hỏi này á thì với cái cái suy nghĩ của chị Thanh Tâm lại á thì các bạn nên rõ ràng cái cái kế hoạch của mình thì mình mới ra được cái mức lương, cái chi phí. Bởi vì cái cái cái lương, cái chi phí nó không. Ông chủ doanh nghiệp, ông có trả mình? Khách hàng trả bản thân mình tự trả cho mình nó cho cái người, chủ doanh nghiệp, người ta không có trả. Bạn muốn bao nhiêu là do bạn tự trả cái gì? Thảo nói, bạn đề nghị đi. Đúng không? Rồi bạn làm sao để được cái mức đề nghị đó? Xin hết hả? Vậy thì cho chị cho chị cho chị tiếp lời, cô thanh một tí. À nãy giờ là các bạn hỏi nhiều rồi và bây giờ là các bạn có thể cho phép là chị hỏi các bạn một câu được không? Thì. Thế thì à? Thế thì nếu như các bạn mà. Các bạn mà được nhận một cái câu hỏi là lạ, sau khi mà bạn thử việc xong mà bạn được nhận cái câu hỏi là em có đề nghị gì? Tức là em có em đề nghị mức lương của em như thế nào? Giả sử như bạn mới ra trường nha. Và bạn chưa từng đi làm và bạn tới một cái láp, bạn thử việc và bạn được cái nhận được cái câu hỏi đó, thế thì bạn nghĩ rằng là bạn sẽ trả lời câu hỏi đó như thế nào? Em. Đề nghị mức lương của mình là bao nhiêu? Thế thì bạn nghĩ rằng là bạn sẽ trả lời câu hỏi đó như thế nào? À chị nghĩ đây là một cái câu hỏi cái cơ hội hiếm có giống như là một cái bạn cứ thủy. Đây là cái cơ hội hiếm có để các bạn được phỏng vấn, thử đi và và bạn và bạn có ý định trả lời câu hỏi đó hay không nha? Hay là nói dạ thôi, dạ tùy đó cũng có thể là một câu trả lời à? Bạn có ý định là bạn sẽ chọn câu trả lời là như câu câu câu câu hỏi câu trả lời là như thế nào? Nên là bạn nào ở đây mà đang đang mình có mong muốn trả lời theo cái mặt dạn đi. Các bạn cứ giao lưu đi, các bạn có thể nhắn tin rồi trong cái phương trá hoặc là các bạn nhấn cái biểu tượng ra tay hoặc là thậm chí là bật micro nói luôn. Cũng được biết cơ hội hiếm có lắm nói các bạn không phải lúc nào các bạn cũng được đối thoại với diễn nhân vật tầm cở này đâu.
À có một bạn nhắn tin nh trong cái khung chát dạ khi đi học một tháng. Em sử dụng hơn 3 triệu tiền nhà là một triẹu giữa ơi. Và bạn có thể nhắn tin hông bạn ý bạn muốn nói gì ạ? Là 4 triệu giữa rồi đó. Bạn httv bạn bạn có thể nhắn tiếp không ạ? Mình nghĩ là cái tên này của bạn chắc là chưa có đủ. Còn những cái bạn khá có ý kiến gì về cái việc là 4 triệu giữa rồi bây giờ 7 triệu thì còn được nhiều hơn. 2 triệu rưởi hả? Trời tiền bạc đúng không? Uống trà sữa rồi này kia giao lưu cà phê. Dậy được á đón, người thân cũng đoán đoán vậy. Và trong thời gian chờ đợi cái câu hỏi của các bạn á thì em có nhớ là cách đây khoảng chừng 10 5 lúc mà em ra trường á thì thầy tùy có nói với em rằng á là mình muốn người ta trả lương cho mình bao nhiêu thì mình phải làm ra một cái lợi nhuận đó phải chắc là phải gấp 4, gấp 5 lần cái lớp sương mong muốn á cho cái láp hết á thì người ta mới trả cho mình được chứ bây giờ tự dưng không không mà mình đòi cái nút đó mình không làm được thì ai cả cho mình tiền ở đâu ra cả cho mình. Chẳng lẽ chủ lấy tiền túi ra trả cho mình? Anh có cô thư ơi, em tên là diệu, em có thể là chia sẻ cái trường hợp của em cho cậu đấy có thể là có các thầy cô, các anh chị cũng như là có các bạn sinh viên mà chưa ra trường nữa thì em sẽ kể câu chuyện của em có thể là nó. Nó không có đúng với tất cả mọi người, nhưng mà nó cũng có thể là có rất là nhiều trường hợp trong đó mọi người có thể suy nghĩ ạ thì thực sự là ở trong thâm tâm của tụi em, cho dù là tụi em có muốn đi học đến đâu đi nữa thì cái. Việc cuối cùng của tụi em vẫn là cái chuyện lương, bởi vì á là nó có nó không chỉ là vấn đề về thu nhập mà nó sẽ hiện cái năng lực và giá trị của tụi em nên thực sự là cái việc mà các bạn quan tâm. Vấn đề đều luôn là một điều rất là bình thường, thật sự là như vậy. Và hồ xưa, lúc mà em đi học á thì mọi người kêu là đi học trong trường xong mới ra trường, chắc không có lương đâu, hoặc là lương có mới chịu à nên thành ra là em cũng bị hoang mang tại vì thực sự là em nhà em cũng như quê em cũng giống như các bạn vậy đó nên thành ra là em từ hồi em học 5 2 đại học thì em đã bắt đầu đi kiếm công việc ở trong grab để làm và thực sự là em đã từng gặp cô thảo một lần rồi lắp pin rồi chắc cô không nhớ yêu là cái lap đầu tiên em xin là vào dịu. Sao chịu lao dễ sợ lên coi cô thảo quá nhận ra người xưa không thạo thì thực sự là em cũng khác, rất là nhiều rồi. Với lại em cũng đang không trong tình trạng được xinh xắn lắm đến thôi mà em không có soviet. Mike cơ dance đang cảm thấy là có nhiều cảm xúc với cái phần chia sẻ của diệu đó. Diệu nói tiếp đi dạ thì hồi đó là em gặp cô xong, cô kêu em mới học 5 2, thành ra em chưa có biết gì hết, cô kêu em là bây giờ cô nhận con vô thì con cũng chưa có làm được gì nhiều thôi. Con về đi rồi, con tập luyện sát đi, tôi nghĩ là cái cái sapa làm sap là cái mà con có thể bắt đầu từ nó dễ. Tiện nhất mà nó là căn bản của tất cả mọi thứ. Xong sau đó thì nhưng mà em thực sự em rất là muốn đi làm lag luôn nên thành ra là cô thảo nói với em là nếu mà đạo thì cô không thể nào nhận được, nhưng mà cô giới thiệu cho em là qua qua bên cô anh và sao việt thì. Ờ sau đó thì em em nói chung là cái khoảng thời gian đó thì em cũng đã làm được thêm 2 3 lát nữa lát của anh rồi một vài lát nữa. Nói chung là cuối cùng cái tâm can em em vẫn muốn là mình rút ngắn được cái khoảng thời gian mà khi mà mình ra trường, mình không phải là một người mà không biết gì mà là một người đã có một cái bước ngoặt rồi mình đã có công việc rồi. Mình đã từng có kinh nghiệm rồi để mình có thể tự deal lương được thực sự mong ước một em lúc đó là được deal lương. Thì ờ. Cũng nhờ cái động lực như vậy mà em cũng có một cái kết quả học tập tốt hơn trong trường, bởi vì là mình có cái kinh nghiệm đi làm ở ngoài rồi nên ra những cái bài thực hành trên lớp lớn nhất 5 nay em học ngu lắm nhưng mà lên 5, 3, 5 tư là điểm của em hoàn toàn khác luôn từ sau hè 5 2 điểm 5 3, 5 tư em hoàn toàn khác luôn và em tốt nghiệp em cũng đạp điện của em cũng khá là OK, cũng rất là đẹp nữa. Sau khi ra trường thì em rất tự tin khi deal lương em lúc đó cuộc sống em sẽ nghĩ nó rất là OK luôn, tại vì mình có kinh nghiệm bản địa mình tốt, mình em đến cái láp mà em đã làm việc trong khoảng thời gian cuối 5, 3 đầu 5 từ để em tự deal lương em nhiêu số. Dung cụ thể luôn và em giải thích tại sao mà em deal mức lương đó luôn và em thời gian làm và đều công việc của em luôn tuyệt vời, nhưng mà sau đó thì em làm việc được cái này em cũng kể thực sự đó là thất bại của em. Em làm việc được một tháng xong rồi. Em phát hiện ra một điều, những điều mình học trong trường và những điều mà làm việc thực tế thực sự nó khác biệt ở hơn ở ngoài rất là hơn ở ngoài nó khắc nghiệt hơn trong trường rất là nhiều, có thể là mình học trong trường nó quy chuẩn, mình học mình học thôi nên thành ra người ta không có áp lực cho mình, vấn đề là mình phải. Dạy cái hàng mà làm thời gian trong khoảng bao nhiêu lâu đó mình phải làm ra được mặt hàng đẹp như thế nào đó, nhưng mà khi đi làm thực sự đó là nó, nó còn rất là nhiều yếu tố, rất là nhiều vấn đề mà mình suy nghĩ trong trường mình có thể control được nhưng thực sự là không phải mình phải cần rất nhiều thời gian, rất là nhiều công sức nữa à? Em xin em xin quay lại cái cổ, vấn đề deal lương đó thì sau khi em đi với mức lương như vậy thì chú lác của em ờ trẻ em một cái mức lương= một nửa mức lương em deu dạ. Mặc dù là ở bên ngoài thì vẫn có một số chỗ láp khác, lúc mà lúc mà em ra trường thì vẫn có một số chỗ lắp trực tiếp liên hệ với em là bây giờ OK? Anh trả cho em mức lương là a như vậy, mức lương cao hơn cái mức lương mà chủ láp hiện tại của em đang build cho em luôn á mức lương cao hơn luôn nhưng mà em vẫn không nhận, bởi vì em nghĩ là cái môi trường luôn luôn là cần một cái sự ổn định. Mình đã học tập quán ở cái môi trường bác này rồi thì lúc đó mình ra trường mình đi làm á tập quán, mỗi lát nó sẽ có một cái tập quán khác nhau, không có thói quen làm việc khác nhau nên mình mình nên. Cho nên ổn định và mình nên giữ lại cái thói quen làm việc đó và em cũng thấy nó rất là OK dạ. Sau đó thì em đi làm được một tháng thì thực sự lúc đó em mới thấm thía một điều hồi đó thì em em nghĩ là em, tại sao chủ láp lại quá khắc nghiệt với em vậy khắc nghiệt cực kì luôn, tại sao lại bắt em đứng khâu làm một mình từ đầu đến cuối như vậy và em còn quá nhỏ để em có thể đứng khâu và em làm sai rất nhiều. Nhưng mà sau này bây giờ đi làm được 1 5 rồi em mới nhìn lại đứng từ góc nhìn của chú lap là họ đã bỏ rất là nhiều vật liệu da để cho em làm sai. Họ bỏ trả tiền túi của họ ra họ bỏ uy tín của họ ra để em trả cái khoảng thời gian em làm sai. Thì họ là người deal lương, người ta thì bây giờ người ta mới cho em tự lập, làm sao dạ? Đúng rồi thì hồi đó em còn nhỏ nên em em em em suy nghĩ em rất là ấm ức, cái vấn đề đó nhưng mà sau này em đi làm được một thời gian rồi thì em mới thấy thực sự là. Chủ lao họ cũng có rất là nhiều vấn đề họ họ. Họ nhờ công sức của mình. Họ kiếm được 10 VND thì từ 10 VND đó họ phải trả một cái hết 1 VND. Họ trả tiền mặt= theo 1 VND, giữa nữa họ trả tiền các Nhân Tông rồi điện nước các kiểu hết, rất là nhiều thứ nữa thì đến mức lương của mình là bao nhiêu thì tức nghĩa là mình phải làm ra được 10 VND cho họ thì mình mới nhận được lại được. Từ khoảng một đến 1 VND giữa thôi nên là mình mình khoan. Hãy tính đến vấn đề tiền lương và sau đó thì thực sự là cái khoảng thời gian để làm lab em bị stress rất là nhiều luôn, bởi vì á là nó không có phù hợp với tay nghề của em, có nghĩa là không phải là phương pháp có nghĩa là em tay nghề của em chưa đủ để đáp ứng được vấn đề của lag nên em xin nghỉ. Và em qua cái môi trường làm việc thứ 2 là công ty em làm bây giờ. Ờ từ cái kinh nghiệm, bài học xương máu đầu đời của em là em đã ngông cuồng, yêu lương thì bây giờ em đã khôn ngoan hơn. Em thực sự là em đã chuyển ngành luôn rồi. Bây giờ em không có làm, còn làm kỹ thuật pin của lap nữa và em làm bên mảng kinh doanh. Thì lúc mà em em đi làm công ty thì em có. Em phải phỏng vấn rất là dài luôn. Đây là lần đầu tiên em phỏng vấn mà cực như vậy luôn em phỏng vấn hết một tháng rưởi thì mới được nhận vào và em phỏng vấn vào 1 3 vòng 3 vòng phỏng vấn thì đến cái vòng phỏng vấn cuối cùng họ lương em hỏi là bây giờ bạn muốn là mức lương của bạn là bao nhiêu? Thì. Chúc em bình tâm lại tự nhiên sáng suốt, em khôn lên quá trời luôn ông bà độ em. Em nói là ờ. Thực sự là. Em em nói thật sự là mức lương của em ở lap là tại vì thực ra em có cơ sở lắp ở lap cũ rồi nên thành ra em nói là mức lương của lap của em là= từng đó. Và thực sự nếu mà chuyển qua môi trường kinh doanh, mặc dù là em có kiến thức về ngành nha khoa thiệp nhưng mà kinh nghiệm về vấn đề sale, về vấn đề marketing, về vấn đề thị trường này kia, em không có nên thành ra là cái môi trường kinh doanh này là một cái môi trường mà em rất mong muốn được học hỏi nên thành ra là cái mức lương thì em không quan trọng nữa ở công ty này, em nói là em em không có deal lương nữa. Và em em kêu là, nếu mà hôm nay mà em không có được nhận vào công ty này, em không có được may mắn để làm việc cùng công ty này thì em rất là mong muốn em có thể chấp nhận làm việc không công. Ở công ty này trong thời gian tới. Thật sự cái cái cái, mỗi lần mình chọn một công ty nào đó để mình làm việc á mình, hãy Xem cái đó là cánh cửa cuối cùng của mình, mình có thể mở ra thì chắc chắn một điều là cái hào quang sau cái tuổi nó sẽ lớn hơn, rất là nhiều so với việc mà mình suy nghĩ là à? Công ty này không nhận mình đúng không? Mình còn rất nhiều công ty khác để mình xin việc thì cái cái thái độ làm việc như vậy thì họ sẽ không bao giờ nhận mình và sẽ không có bao giờ mà hào hứng với mình hết. Đó là cái điều mà em em cảm thấy được và sau đó thì 3 ngày sau thì họ gọi họ gọi điện lại cho em và dạ rất là may mắn là hỏi họ đồng ý với lại cái. Công cái cái cái cái đề nghị của em là cho em làm việc và thuận tiện thể luôn là là thông báo với mức lương luôn thì em cảm thấy là như vậy là đã đủ rồi đã thỏa mãn lắm rồi. Em em cũng không có ý kiến gì thêm nữa, dạ. Chúc mừng em, nói chung là lúc lúc lại là 2 điều rồi em cũng đã từng một lần tự deal lương và một lần không deal lương gì cả và em cảm thấy là cái việc mình không deal lương á. Thì đôi khi nó cũng sẽ mất lợi, mình sẽ bị nhiều khi người ta sẽ lợi dụng cái cái cái cái lòng tốt của mình, hoặc là lợi dụng cái cái cái cái việc mà thảo mặc nhỏ nhẹ của mình để cho mình một cái mức lương thấp. Nhưng mà nhiều khi nó cũng sẽ mở ra cho mình một cánh cửa mới mà mình có thể học tập được nhiều hơn. Với lại, nếu mà việc làm việc mà mình mình không có deal lương á thì mình sẽ không có bị áp lực bởi vấn đề là. À tôi đã nêu được mức lương như vậy rồi, tôi phải làm cái mức mức mà gấp 10 lần cái số đó người ta sẽ ép tôi phải phải phải phải cố gắng chạy tăng tốc 100% trong khi thực sự là mở ra triều sức mình không đủ để làm điều đó nên em nghĩ là các bạn rất là cân nhắc về vấn đề này thì nói chung là việc deal lương hay không là ở các bạn thôi, không có phải là em em nói là câu chuyện này không phải là để các bạn deal lương hoặc các bạn không deal lương, nhưng mà hãy thì hãy tùy tâm trạng của mình. Nó hỏi, hãy tùy cái cái khả năng của mình, tùy cái cái hoàn cảnh của mình. Và lúc đó hãy bình tâm lại. Nhắm mắt lại hỏi Xem ông bà nói gì, nói gì dạ, em nói em cảm ơn các anh chị ạ. Dạ cái chia sẻ của diệu rất là hay.
có ý kiến gì? Chia sẻ của diệu rất là hay, trước tiên thì rất là bất ngờ vì. Cô được gặp lại một cái bạn kỹ thuật khuyên mà bao nhiêu lâu, cách đây bao nhiêu lâu? À thì à và bạn có nhắc lại là lúc đó là cô đã từ chối là vì cô không có nhận được? Và. Có giới thiệu dịu đến một cái chỗ của anh thì tóm lại là cái gì? Tóm lại là bạn đã trải nghiệm qua cái việc là. Đề nghị lương. Và bà cũng đã trải nghiệm qua cái việc là không đề nghị lương và bạn cũng đã có những cái à? Kinh nghiệm rất là rất là tuyệt vời. Từ 2 cái trải nghiệm đó thì thật sự là đề nghị lương hay không? Đề nghị lương thì theo quan điểm của cô thì không có đúng và không có sai. Chỉ có là ko phù hợp với cái nơi mình đến với cái người mình tiếp xúc hay là không thôi, tại vì vẫn là nhắc lại cái quan niệm là. À mình là cái người là cái cái lực lượng trẻ ở cái giai đoạn là làm việc toàn cầu thì thực sự ra á thì cái văn hóa của người Việt Nam mình á. Là. Kín đáo, e dè. Tuy nhiên là. Ờ đâu đó thì vượt ra khỏi cái cái cái quốc gia mà mình đang sống á thì cái phong cách làm việc của họ lại khác. Cho nên cô vẫn thật ra là đây là cái quan điểm cá nhân và đã là quan điểm cá nhân á thì đều được tôn trọng hết, không có một cái lời nhận xét về cái chuyện là deal lương hay là không deal lương thì các bạn sẽ tự chọn lấy cái gì là phù hợp với mình. Ví dụ như quan điểm cá nhân cô quan điểm cá nhân của cô thôi. Cô vẫn rất là muốn khuyến khích những cái bạn trẻ là hãy mạnh dạn. Ờ thể hiện cái điều mình mong muốn. Bao gồm cả cái chuyện là cái mức lương mà mình mong muốn. Tuy là nó sẽ có áp lực đó. Nhưng mà sẽ cho bạn một cái trải nghiệm giống như bạn diệu vừa nói, trước khi mà bạn quyết định chọn cái cách là bạn deal lương thì bạn hãy sẽ đánh giá Xem cái năng lực của mình với cái mà bạn mong muốn. Với cái mà bạn đề nghị. Liệu bạn có đảm đương được cái phần công việc tương xứng với cái mức đó hay không? Và cái cái gợi ý của cô thanh á về cái chuyện là cô thanh có kể kinh nghiệm cô thanh là dùng 5 5 đầu cho cái chuyện hoặc là học hỏi kinh nghiệm. Thì đây là một cái cái cái cái cái kinh nghiệm rất là quý báu. À và sau đó thì mới là cái chuyện là đi làm kiếm tiền thì cái này là các bạn cũng sẽ được lĩnh hội từ nhiều khía cạnh để các bạn có cái lựa chọn phù hợp với mình. Rất là cảm ơn cái chia sẻ của diệu. Mong rằng là có dịp nào thì cô sẽ được gặp lại diệu. Cảm ơn cô thư và tạo điều kiện. Dạ thì trong thời gian đó thì em lại nhận được clip một cái câu. Câu này là hồi nãy. Chị thảo có đặt câu hỏi về cái việc là bạn sẽ trả lời như thế nào khi mà bạn nhận được với đề nghị về là em muốn mức lương bao nhiêu á thì bài này bạn nói là nếu là bạn sẽ trả lời như sau. Bây giờ em muốn được vừa học vừa làm và được nhận lương cơ bản như chủ láp đưa ra vừa đủ sống hoặc tiết kiệm hơn đều được ạ. Em sẳn sàng học hỏi và nếu em có biết. –