Thì rất là lo lắng đó thì hôm nay thật ra thì cũng rất là vui là cô thư có một cái ý tưởng rất là hay để có một cái buổi giao lưu cùng với nhau và chia sẻ với những cái câu hỏi của các bạn, chị thanh cũng xin chào mọi người và mong rằng thì chúng ta có thể có góp ý cùng với nhau. Bởi vì chị thanh xuất phát từ một người cũng chỉ là người chuyên môn nên về phần mà gọi là công ty kinh doanh quản lý nhân sự này nọ thì. Góp phần đó hơi gọi là y thiếu kinh nghiệm, cũng qua cái dịp này thì cũng sẽ được học hỏi nhiều hơn và xin cảm ơn mọi người. Em xin cảm ơn chị thanh thì trước khi chương trình bắt đầu á thì tôi xin nói với các bạn rằng là chương trình của mình sẽ theo hình thức, đó là đối thoại mình chia sẻ. Cho nên là các bạn có bất cứ cái câu hỏi nào á thì các bạn có thể tra nhắn vào cái khung chát ở phía dưới màn hình nè, hoặc là các bạn có thể truyền mở mic lên và các bạn. Và hỏi trực tiếp luôn cũng được các khách mời của mình sẽ trả lời trực tiếp cho các bạn.
Thì trong thời gian mà chờ đợi cái câu hỏi trực tuyến thì thư xin bắt đầu với những câu hỏi mà thừa nhận được qua email. Ờ câu đầu tiên bắt đầu mỗi ngày hôm nay sẽ là một cái câu hỏi của một bạn để từ đại học. Khi trường thành phố Hồ Chí Minh, bạn hỏi rằng là có phải hiện nay? Cát láp và doanh nghiệp bên ngoài đang ưu tiên lựa chọn tay ngang hơn là kỹ thuật ghi hay không? Ờ với câu hỏi này thì em xin ý kiến từ chị Hồng Thanh. Vậy à? Dạ dạ thật sự thì từ 5 2, 0 13 được có cơ hội đi chia sẻ cũng như là tìm hiểu về ngành lap của chúng ta thì sau hơn nhiều 5 thì chị thanh phát hiện ra một điều rất là thú vị, đó là cái ngành kỹ thuật viên và cử nhân phục hình răng được đào tạo trong nước của chúng ta. Á thì nó vô cùng là quý hiếm, quý hiếm vô cùng luôn có nghĩa là mỗi 5 á mà để được các bạn mà ra trường như thế. Thì nó không có thấm vào đâu so với cái nhu cầu thị trường tuyển dụng của Việt Nam mình. Cho nên hằng ra á là không có để mà ưu tiên hay không ưu tiên nên các bạn hỏi câu này thì thật ra là các bạn mình đang nằm trong cái chê cái gọi là quý hiếm sách đỏ rồi. Cho nên các bạn mà ra là nói cho vui là người ta hốt liền chứ không có cái chuyện ưu tiên AAA đây ngang hơn. Là các bạn đã tốt nghiệp ở trường, thực ra là những 5 mà các bạn học ở trường đó là một cái giá trị vô cùng rất là quý giá, nhưng mà do cái số lượng của chúng ta rất là ít. Chính vì vậy mà nhu cầu các club lớn quá và họ đã đã đã tiến những các bạn mà có cái cái tốt nghiệp 12 hoặc là các bạn đã nghe sơ qua về cái cái ngành nghề phục hình răng này và họ bắt đầu tìm hiểu cũng như họ đến từng tắt lap để mà có thể nhận một cái công việc. Thì chị thanh ra cũng xin mời chị thảo ha cũng. Nhiều 5 rồi, chị cũng đã hiểu được cái vấn đề này thì cái ý kiến của chị thanh á thì thật ra thì mình thấy rằng á mỗi một cái cái doanh nghiệp nó sẽ có một cái cách tuyển dụng cũng như cái cách mà họ có thể làm cho cái nhân sự của mình để trở thuộc về cái công ty mình. Nó phù hợp như thế nào à chị à? Cái câu này thì mình nghĩ là phù hợp với chị chi hơn đúng không? Ờ chị cũng nghĩ rằng là là là chị chi thì có lẽ là sẽ cho các bạn nhiều cái thông tin hơn đó. Chị kì thì là một người quảng giám đốc, quản lý nhân sự của một cái công ty labo việt quốc thì cũng không có quá nhỏ mà cũng không có quá lớn thì cũng là dạng vừa. Cho nên thành ra chị có đôi lời chia sẻ về cái vấn đề này là ở lớp chị thanh thấy là rất là nhiều 5 là tuyển dụng các bạn mà không có cái. Cái qua trường lớp nào xin mời chị? Đấy tiếp cả câu trả lời của chị hà Hồng Thanh á thì chị nói về cái thực trạng của lớp, chị thì lapviet work là có khoảng 50 nhân viên sản xuất đủ các loại sản phẩm là nó có tháo lắp chỉnh nha hàm khung rồi nó có các phục hình sứ im lăng. Nói chung là nếu mà các bạn học kỹ thuật viên phục hình răng ra thì các bạn đã được học đầy đủ các chuyên ngành. Nhưng mà ví dụ sau này các bạn đi theo chuyên ngành nào thì tùy theo cái sở trường của các bạn. Cho nên cái nhu cầu mà tuyển nhân sự của láp luôn luôn là thiếu. Tại vì làm rất là nhiều sản phẩm thì thực ra là không có ưu tiên kỹ thuật chuyên hay là tay ngang. Tại vì cái nhu cầu tiền mà không có cái cái lượng mà mà mà kỹ thuật viên giống như hồi nãy, chị thanh nói. Á thì đại học y dược 1, 5 ra khoảng có 2 3 chục người rồi đại học ở trường dạy nghề nam việt của chị oanh cũng có. 10 mấy người khoảng 1 5 cho nên là khi đăng tuyển là không có thấm vô đâu hết, cho nên là mỗi 5 lớp phải tự đào tạo thêm để đáp ứng nhu cầu sản xuất của công ty. Thì thường á khi mà chọn kỹ thuật chuyên mà làm việc á thì cũng hổng, có phải là khả có là ví dụ hà giống như là kỹ thuật riêng màn hình răng là có là hốt liền tại nhưng mà hổng có cho nên là bây giờ phải buộc lòng là phải trình độ 12 trên 12 rồi thì khi mà mà các bạn mà tuyển vô thì ở bên này thì ở trong một cái bài test để kiểm tra Xem bơi là có cái năng khiếu hay không rồi có yêu thích công việc hay không? Cố gắng quá lâu dài với cái. Cái cái cái ngành này hay không thì lúc đó mới bắt đầu nhận show để đào tạo. Thì thường ở bên lapviet, ớt á là trung bình là các bạn sẽ được học việc trước rồi mới được đưa vô các bộ phận sản xuất để thực hành tiếp với cái công đoạn thực hành thì. À ở bên này sẽ có cái phòng đào tạo riêng rồi cũng có trang thiết bị để dạy các bạn học thì mỗi ngày thì các bạn chỉ có việc học thôi, nói nghe là sẽ học giải phẫu răng trước thì sẽ được anh tony ảnh, người nhật ảnh hướng dẫn kĩ thuật thì các bạn sẽ được hướng dẫn mỗi ngày có thông dịch dịch ra rồi. Ngoài những cái cái mà dạy về ăn cơm đi dạy thì có kết nối thêm với các thầy giáo ở nước ngoài, dạy về trực tiếp lớp dạy cũng có mà dạy online cũng có. Để bổ sung kiến thức thêm thì tùy theo cái trình độ mà tiếp thu của cái người học việt thì có thể là 6 tháng hoặc 12 tháng thì cái bảng đó sẽ được đưa ra sửa rồi tùy theo cái cấp độ mà khi mà bạn học thì sẽ được phân bổ vào bộ phận nào thì bạn vô bộ phận nào thì sẽ được cái tổ trưởng của bộ phận đó tiếp tục chỉ dẫn. Tuy nhiên thì vẫn được sự giám sát kỹ thuật của cái anh kỹ thuật nhìn người nhật là anh guitar kê thì cứ 3 tháng. Sau khi ra xưởng thì cũng được Xem xét, đánh giá coi là cái cái công việc. Cái người này đang làm tiếp xúc với xưởng có đạt chưa rồi mới được học tiếp qua một phân đoạn mới, chẳng hạn như cái bạn mà học mẫu hàm thì 3 tháng đầu là đổ dấu. Vậy thì bạn đã đổ dấu có đặt chưa, có bị bọt không? Mày có bị phạm phạm dấu không cưa đây có bị xéo hông nói chung là. Ăn cơm đi anh rất là kỹ tại vì anh quan niệm là học một việc mà không có xong thì hổng có học tiếp được việc số 2 cho nên cứ đi từng bước, từng bước thì trung bình á là các bạn phải học tầm từ 5 số 2 cho đến 5 số 3 á gọi là ra trạm, xưởng sản xuất á là tay nghề tương đối đã ở khá thôi chứ còn giỏi chắc phải tầm 5 đến 7 5. Dạ thì cái quy trình và đào tạo bên này nó là vậy thì các bạn thường cũng được cho đi học ở trong nước, chẳng hạn như chị Hồng Thanh, chị có mở lớp hay là những cái công ty có mở lớp training thì cũng có được cho các bạn đi học thêm. Nói chung là mặc dầu là tiến không có được kỹ thuật viên ở trong trường, nhưng mà ở bên đây cũng tìm mọi cách để bổ sung kiến thức cho các bạn để có thể. Dạ có một cái ngày à kỹ thuật duyên mà nó phù hợp với nhu cầu của thị trường với bác sĩ. Như vậy là nhu cầu với kỹ thuật viên trượt tốt nghiệp thì chắc chắn là có đúng không chị chi? Nhưng mà tại là tình hình thực tế là mình không có tuyển đủ, cho nên là một lần là mình phải tuyển thêm cái đối tượng là những cái bạn khác và về đào tạo phải không ạ? Ừ mà chị nghĩ thì các lớp khác cũng giống vậy thôi. Tại vì con dù nhu cầu sản xuất lớn quá mà không đủ nhân sự thì phải các lớp phải tự giải quyết cái vấn đề đó của mình. Như vậy thì các bạn tốt nghiệp ở trong trường thì cũng có thể yên tâm là cách đọc bên ngoài. Nếu có ưu tiên thì chắc cũng sẽ chỉ nghĩ là sẽ ưu tiên lựa chọn các bạn đó chứ cũng không có phải là phân biệt gì đâu thì cũng từ cái câu hỏi này thì em lại tiếp theo cái câu. Câu này có lẽ là đến từ một bạn nữ nè. Ờ em phải chuẩn bị tâm lý như thế nào cho việc so sánh giữa kỹ thuật viên chính quy tốt nghiệp từ các trường đại học, cao đẳng với các kỹ thuật viên lan bên ngoài về kỹ năng vân vân. Cái câu này thì chắc là em lại một lần nữa xin ý kiến của chị thanh.
Hỏi bạn nào câu hỏi câu hỏi này á thì cô khanh khuyên là. Mình không nên hỏi và mình cũng không cho phép mình so sánh mình với ai hết, á. Đối với quan điểm của thanh á là mình không được cho phép bản thân mình với một người nào khác, bởi vì mình là mình và người khác là người khác. Chúng ta có một cái giá trị và một cái gì đó đặc biệt rất riêng, không ai giống ai hết. Cho nên thành ra các bạn cứ nghĩ rằng à ra ngoài thì các anh chị labo sẽ thấy rằng à học ở trường được gì đâu ra ngoài thì chưa làm được gì hết. Nhưng các bạn có cái giá trị của các bạn, các bạn có một cái khối kiến thức rất là lớn từ phía nhà trường mà những cái bạn mà vào trong lớp học nghề thì cũng không thể nào về hội lãnh hội được những cái kiến thức đó. Nhưng song song đó thì các bạn lại có cái cơ hội để luyện tập về tay nghề rất là nhiều, cho nên thành ra mỗi chúng ta có một cái giá trị nó khác nhau. Nhưng đối với một người mà đã từng ngồi trên ghế nhà trường 4 5 thì đó là một cái giá trị lớn, mặt khó đạt được. Theo chị thanh, được biết á thì cách đây 2 5 chị thanh mới phát hiện ra. Là các bạn mà học cử nhân á thì các bạn thi thi đại học. Mình nhớ là 22, 23 điểm có nghĩa là thiếu so với răng hàm mặt là 2 3 điểm thôi thì các bạn vào trong cái cái lớp cử nhân. Chị thanh còn nhớ là hồi 5 chị thanh thi đại học cũng vậy cũng thiếu 2 điểm thôi. Mà cảm thấy ấm ức vô cùng, chính vì vậy mà mình không có đạt được vào trong cái khoa học đại học mà chúng ta xuống học về kỹ thuật viên cũng như là cử nhân phục hình răng thì như vậy đâu đó thì chúng ta là những người mà phải nói là thanh nói mạnh dạn ở đây là cũng khá là thông minh và những người học rất là nhanh. Các bạn ra trường, các bạn tự cho phép mình đi so sánh với những người khác là không được. A các bạn chị thanh nói, hơi hơi quá xíu nhưng mà thanh khuyên như thế. Bản thân mình cũng vậy, mình là một kỹ thuật viên, mình cũng không có so sánh mình với nha sĩ hay là ai đó. Huống hồ gì mình so sánh mình với lòng các bạn đồng nghiệp khác? Cho nên hằng ra thì cái câu này thanh muốn chốt lại là gì? Thứ nhất. Bản thân mình sẽ là người tạo lại giá trị cho mình và mình có thế mạnh như thế nào? Là bản thân mình có mình không được so sánh mình với ai cả và ở bên ngoài cũng vậy, có thể là các bạn đồn thổi nhau à? Các anh chị hay so sánh thực ra không ai so sánh ai hết. Đó thì câu này thanh cũng. Trong cả 2 chị kia có ý kiến gì hay không? À chị thì chị cũng rất là đồng ý với cái chia sẻ của cô thanh thì thật ra là nếu như đặt cái cái cái cái vị trí chị là một người kỹ thuật viên, nhưng ở vị trí của các bạn sinh viên mới ra trường thì không có tránh khỏi cái tâm lý là rất là rất là là lo lắng, suy nghĩ về cái đoạn đường tiếp theo và đây là cái cái cái khởi đầu của một cái sự nghiệp thì. Yeah cũng khó cho các bạn hình dung ra được cái môi trường bên ngoài sẽ làm như thế nào. Tuy nhiên thì các bạn cứ biết có một điều chắc chắn á là các bạn đang sở hữu một cái lượng kiến thức, một cái ko kiến thức rất là quý giá, được đào tạo chính quy tại trường và đây là cái cái bệ phóng đầu tiên xuất phát điểm đầu tiên và rất là có lợi thế cho các bạn thì cái gì tiếp theo? Sau đó thì nó là những cái quá trình tích lũy kinh nghiệm. Thì cái này nó cũng diễn ra một cách tự nhiên thôi mà các bạn cũng đừng có lo lắng quá nhiều ha. Dạ em xin cám ơn ý kiến của chị thanh và chị chi thì mình cũng thấy được là có= cấp, là một cái lợi thế nhưng mà tin rằng ngoài= cách ra thì còn cần rất là nhiều cái yếu tố khác thì đó cũng là cái câu hỏi của một bạn các bạn hỏi về giữa 3 yếu tố, kinh nghiệm, thái độ và kiến thức thì nhà tuyển dụng thường sẽ ưu tiên cái nào trước khi mà tuyển dụng một nhân sự cho cái lá hoặc là doanh nghiệp của mình? Sáng chị thảo đang chia sẻ về cái vấn đề này thì em xin mời chị tiếp luôn với câu này ạ? À chị vừa nhận được một cái cái câu hỏi từ một bạn nào đó và bạn bạn lưu tâm đến vấn đề về kinh nghiệm, thái độ và kiến thức thì cái nào là quan trọng hơn thì thật sự đâu đó thì trong các bạn, các bạn cũng nhận ra được cái cái phần nào câu trả lời rồi, vì không thể nào mà chúng ta đi làm việc mà chúng ta có thể thiếu thiếu kinh nghiệm thì chúng ta sẽ làm việc và rất sạch, khó khăn không hiệu quả và thiếu kiến thức thì chúng ta lại. Càng gặp khó khăn nhiều hơn nữa, chúng ta sẽ bỏ công sức ra khá là nhiều cả một cái sự cố gắng dựa trên một cái nền tảng không có vững chắc. Vậy thì còn nếu thiếu thái độ thì chuyện gì sẽ xảy ra? Thật sự thì nói cái nghĩa thái độ thì không biết là bạn có thể liên tưởng đến một cái cái cái một cái, cái cái. Ý tưởng như thế nào? Nhưng mà theo theo như cá nhân tôi thì tôi nghĩ rằng là cái thái độ ở đây á thì nó sẽ được mô tả đó là một cái yếu tố liên quan đến cái phẩm chất. Của một cái người kỹ thuật viên khi tham gia vào cái thị trường lao động tham gia vào cái công việc lap thì thì đã gọi là phẩm chất á thì chúng ta sẽ có một vài cái tiêu chuẩn dành cho cái cái cái phẩm chất của người kỹ thuật viên thì thực sự mà nói á thì. Đây cũng chính là cái điểm mà làm nên thương hiệu cá nhân của một người. Các bạn cứ thử hình dung mà Xem, thí dụ như mình khoan, hãy xét đến những yếu tố về kinh nghiệm, về kiến thức, ha mình chỉ nói riêng về phẩm chất thôi. Sẽ như thế nào? Nếu như một bạn kỹ thuật viên tham gia vào công việc với cái sự gọi là thứ nhất là một sự là chính trực trung thực, chăm chỉ và đầy cái đấy cái sự đam mê thì chị nghĩ rằng là những cái. Những cái tính từ này nó cũng mô tả lên phần nào một cái phẩm chất của một một cái cái bảng khi mà tham gia trong công việc của mình thì đó là cái gì, đó là cái sự hòa động nè, cái đó là cái sự tôn trọng cái kỷ luật tại nơi làm việc nè. Vậy thì không thể thiếu một yếu tố nào cả. Chị không biết rằng là cái câu trả lời này thì có thỏa mãn được các bạn hay không? Hay các bạn có ý muốn hỏi thêm thì các bạn cứ mạnh dạn ha. Dạ, em cảm ơn chị thảo em tin rằng là cái chia sẻ của chị thảo, nó cũng khá là đầy đủ rồi. Tuy nhiên thì em cũng muốn nghe thêm ý kiến từ phía của chị chi, một cái người có kinh nghiệm về quản lý nhân sự của một cái láp. Nó có số lượng nhân viên cũng khá là nhiều ạ. Xin mời chị chi ạ. À. Theo như chị thảo nói thì chị cũng rất là đồng tình với những gì chị thảo nói và hầu như những cái ý chị thảo nói là cũng gần như là đầy đủ của một cái cái láp thì kiến thức, kinh nghiệm và phẩm chất thái độ thì nó cũng là đòi hỏi là đầy đủ hết mới hoàn thiện được của một con người gọi là ông bà mình ta hay nói là có đức có tài là vậy, ví dụ như là mình phải có tài, có muốn có tài là phải có, vừa phải có kiến thức rồi. Cái kiến thức đó nó bổ sung vô cái kinh nghiệm hàng ngày của mình, nó làm cho cái tay nghề của mình mỗi ngày nó được. Phát huy tốt hơn còn, nhưng mà cái cái thái độ á là nó thể hiện ra là bạn đi làm việc, tuân thủ những cái nội quy của công ty rồi đối với đồng nghiệp trên trước thì bạn hòa nhã. Tại vì cái ngành lap nó cũng đòi hỏi là cái sự hòa đồng đội nhóm. Ví dụ như mình phải làm việc có dây chuyền mà thì mình phải mình. Nhẫn nhịn trong công việc rồi cái gì không phải thì mình nêu ra trình bày chứ không phải là nóng giận cái rồi bỏ hay là này kia thì nó cũng không hay rồi bắt cái tổ chức nào thì người ta cũng có những cái người cấp trên giống như ở nhà thì mình có 3 mẹ mình đi đến trường thì mình có thầy cô mà hả mình đến công ty thì có quản lý hoặc là có giám đốc thì nếu mà trong quá trình làm việc dĩ nhiên là sẽ có va chạm, mấy bạn mới từ ghế da mà mấy bạn đi làm là chuyện đó là phải có. Thì trong một môi trường nhiều con người, mỗi người một ý chứ không ai giống ai, cho nên là mình phải tập kiềm chế bản thân rồi, nếu mà mình cảm thấy bức xúc, khó chịu hay là nó không có đúng ý thì có thể mình sẽ gặp cấp trên của mình để mình trình bày chứ không phải là quần quăng quăng. Ném á thường là người việt mình hay nói quần quăng quăng ném như vậy thì nó làm cho cái bầu không khí nó không còn vui vẻ nữa, hoặc là nó cái tình đồng đội kết nối nó sẽ ngày càng xa hơn, nó không có liên kết được thì thì. Cái đó là cái ý sơ của chị, nói là như vậy và chị thanh có ý gì không thì chị góp ý thêm cho mấy bạn? Thật ra là mỗi một doanh nghiệp á thì các bạn đặt câu hỏi là khi người ta tra tỉnh tuyển dụng á thì người ta sẽ chọn là là tính cách cả kỹ năng, thái độ hay là kiến thức, kỹ năng, thái độ và kỹ năng, kiến thức, kỹ năng để đi chung nhau? Ha có nghĩa là người có tay nghề giỏi rồi có kiến thức giỏi nè thứ 2 là cái thái độ, là cái người, đó là họ có tâm huyết với nghề hay không? Họ có cái tính chịu khó rồi chăm chỉ. Rồi nói chung là có ý chí la về thái độ là như vậy. Thật ra các bạn biết ở một cái cô thanh thì cũng tập tành làm doanh nghiệp thôi nên thành ra mở cái lap và với mong muốn là để nghiên cứu nhưng mà không ngờ là nó cũng trở thành một cái lap mà có thể là làm luôn thì trải qua một cái thời gian cũng khá dài thì cô thanh nghĩ rằng để tiếp xúc với các bạn mà mới á khi vào trong cái doanh nghiệp của mình á thì đầu tiên thì cũng ít khi nào biết về cái thái độ. Thì đâu có thể hiểu được qua 15 phút nói chuyện đâu đúng không? Còn mình cũng ngồi phỏng vấn ước mơ, em là gì? Em thích cái gì, ý tưởng của em thế nào? Vân vân mình cũng ngồi mình hỏi như thế. Nhưng thực ra với 15 phút thì mình cũng không có hiểu nhau, cái thứ 2 nữa là ví dụ các bạn mà mới ra trường thì mình xác định là. Là vào thì mình đã có một cái chương trình cho họ, nhưng đối với những các bạn mà đã từng đi làm rồi thì mình cũng không hiểu kỹ năng hay là kiến thức họ đến đâu thì cũng cần phải có thời gian trải nghiệm thì mới hiểu được cái điều đó. Đó. Chính vì vậy mà các bạn biết á khi mà chúng ta đi phỏng vấn xin việc á thì ở đây thì đa phần là các em và cử nhân á thì các bạn cứ yên tâm. Mình cứ trải lòng mình ra với cái thái độ mình mong muốn như thế nào, cái thứ 2 nữa thì các bạn học 3 5 hay 4, 5 ở trường thì các cô, các chị ở đây cũng hiểu rõ được cái cái kiến thức cũng như là cái tay nghề của các bạn đi đến đâu rồi thì nhờ vậy mà chúng ta mới có một cái giai đoạn gọi là thỏa thuận một cái thời gian đầu chứ còn nếu mà chọn không. Cô thanh chọn không em làm kinh nghiệm 5 5 rồi nè á, còn các bạn có tham có chọn không? Em thật ra là em thích cái nền lách. Em tâm huyết và em đeo đuổi nó thật ra chỉ 15 phút mà những cái câu nói vậy thì mình cũng không biết là. Mình cũng không có nắm rõ đâu. Nghĩ cái câu hỏi này mình mình chốt lại là gì? Cái tâm huyết các bạn cái thái độ các bạn nó thể hiện cần cái thời gian đó để người khác mới có thể hiểu được mình giống như cô thanh chia sẻ một cái điều một cái cái tên cái tên mà được lặp đi lặp lại hay được khen ngợi, hay một nhân vật nào đó mà được nhắc đến thì ít nhất nha. Tối thiểu nhất trong vòng 5 5 là bản chất cái người đó được thể hiện y chang như thế trong vòng 5 5. Thì người ta mới có thể công nhận được một chút xíu mình lấy ví dụ như thế này. À à cái tính của thanh là rất là đúng giờ. Thì trong 5 5 thể hiện không có cái người nào thấy có thanh sai giờ đó thì người ta nói à, cái cô ta nói rất đúng giờ. Ví dụ cô thư cũng vậy à? Cô thư đó đức cực kỳ đúng giờ. Thì các bạn sẽ thể hiện 5 5, 7, 5 người ta mới mới nói được cái câu. Slogan đó gán ra thật ra người mình. Đó cho nên thành ra các bạn cũng vậy, cái thái độ và cách làm việc nó không nghĩ 1 tháng, hai tháng, ba tháng. Mà nó trải dài trong vòng vài 5 thì mình thì người ta mới biết mình ở là ai? Á còn về cái cái kiến thức, cái tay nghề. Thì anh nghĩ rằng thì cái đó là nó học cả đời nó tiến bộ cả đời mà nó theo suốt mình cả đời. Quan trọng là mình đối với các doanh nghiệp đó hòa hợp với nhau hay không? Đó thì thanh muốn chốt lại câu này là như vậy. Cái dạ cám ơn chị thanh với những cái chia sẻ mà hết sức á là chân thành. Muốn xây dựng một cái thương hiệu là cái mức 5 5 á chị mà muốn đánh mất một cái thương hiệu thì chắc chừng. Bao lâu vây thôi 3 giây. Dạ thôi mình sẽ đến với một cái câu tiếp theo. Câu này thì em nghĩ cái về cái câu hỏi của bạn này là cũng hết sức là thực tế. Bạn hỏi về là vấn đề cam kết thì hiện nay khi các bạn đi xin việc ở một số lá, một số lá sẽ đề nghị các bạn có một cái cam kết có láp á thì sẽ cam kết miệng, có laptop thì ký trên văn bản giấy tờ và về cái việc là các bạn phải làm cho lap đó, 2, 5, 3, 5 hoặc 5 5 rồi nếu các bạn tự ý đơn phương. Chấm dứt hợp đồng trước thì các bạn sẽ bị cái này cái này cái kia thì các bạn cảm thấy rất là e ngại khi mà phải ký những cái văn bản như vậy. Ờ do đó là em mong các chị có thể chia sẻ cho các bạn từ góc nhìn của chàng tuyển dụng về cái vấn đề văn bản cam kết này nó như thế nào? Quyền lợi, nghĩa vụ ra sao cho 2 bên, nhất là bên nhà tuyển dụng và bên cả cái người được tuyển dụng. Sau này em sẽ mời chị thảo chia sẻ trước ạ? Ừ. Một cái câu hỏi liên quan đến vấn đề cam kết thì. Mình sang cần cam kết. Có phải là khi mà các bạn tham gia vào công việc của la á thì cả 2 bên đều cần một cái khoảng thời gian ổn định nào đó dành cho nhau? Về phía cái cái người chủ láp thì người ta cũng có một cái kế hoạch phát triển một cái định hướng phát triển cho cái cho cái lap đó rồi bản thân các bạn á thì chắc hẳn là các bạn cũng có một cái một cái định hướng, mục đích, kế hoạch cho bản thân mình thì 2 bên gặp nhau làm việc. Chỉ cần có một cái sự ổn định thì mới có thể là xương hổ để hỗ trợ cho nhau được thì như vậy thì mới cần có cái phần gọi là cam kết. Vậy thì cái điều mà làm cho các bạn cảm thấy theo như câu hỏi này á thì bạn cảm thấy là hơi băn khoăn đến như phải ký một cái cam kết mà nó hơi dài hơi hơi dài 5 có phải không ạ? Thì nếu như mà bạn băn khoăn như vậy á thì. Có thể bạn có một cái kế hoạch nào đó? Riêng cá nhân mình và cái thời gian gắn bó của mình dành cho cái công việc tạm thời tại láp, nó không đủ nhiều thì thiết nghĩ thì chị thiết nghĩ thì các bạn cũng nên có thể trao đổi với cái người chủ láp về cái ý là mình chưa sẳn sàng cho việc đó thì chị nghĩ là cái vấn đề cam kết này thì có thể thực hiện= giấy mà cũng có thể là= những cái lời nói, những cái lời hứa với nhau thôi thì thực ra thì đứng ở góc độ của cái người mà điều hành lap thì chị nghĩ là. Làm việc bao nhiêu 5 á thì chị nhận ra được một điều là thực sự thì cái lời cam kết mà có ý nghĩa nhất á. Là cái lời cam kết. Thì đối với chính chính bản thân mình, á cái người chủ láp á tự cam kết với mình rằng khi mình nhận một cái người kỹ thuật viên, một cái người nhân viên đến làm cho mình và mình sẽ phải thực hiện những cái lời hứa mà mình đã hứa với bạn ấy đã đã cam kết với bạn ấy ngay khi bạn ấy đến xin việc ngay khi bạn trong cái quá trình bạn ấy làm việc với mình, mình hứa gì thì mình phải nhớ và mình phải thực hiện. Đó là cái lời cam kết đối với chính cái người bạn chính với người là là đứng ở vị trí là cái người chủ láp. Vậy thì về phía các bạn. Kỹ thuật viên thì cái lời cam kết đối với bản thân mình là gì thì chắc hẳn là các bạn cũng đã hình dung ra được phần nào đó là cũng tương tự như vậy. Mình đã hứa cái gì mình đã cam kết, cái gì thì mình cũng phải thực hiện thì= cách này á thì 2 bên sẽ mang đến một cái lợi ích là win win, tức là 2 bên cùng thắng. Vì cái môi trường làm việc của chúng ta hiện giờ á đã thay đổi khá là nhiều so với cái thời điểm trước đây, thời điểm trước đây, tức là cái thời điểm mà của. Cha mẹ chúng ta nè rồi cũng có thể là của hổng biết là anh chị thì nó quá gần không, nhưng mà nó đã thay đổi nhiều lắm. Ví dụ, những cái người mà ở cái thế hệ mà giống như chị ngày xưa mà ra mở láp á thì cái môi trường công việc còn dồi dào, cái phần cái phần lợi nhuận trên lá còn cũng đở, nói chung là công việc kiếm dễ dàng hơn. Nhưng mà bây giờ á thì có vẻ như là mọi người nhìn thấy đó. Cái phần việc đó ít giờ giống như là cái lượng cá trong trong trong cái hồ là nó thưa dần và nó rất là thưa nữa và bây giờ muốn đánh bắt được cá đó thì đòi hỏi là cần có cái sự hợp tác, người thì lo, người thì lo cái cái việc này thế mạnh của bạn là lo về cái chuyện là bạn sẽ là người đi soi đàn. Còn thế mạnh của tôi là câu cá thì tôi lo tôi câu cá còn thế mạnh của bạn nào mà lo đi đuổi cá hay đuổi cá chắc là mình phối hợp với nhau như thế. Thì lúc đó mình sẽ có một cái cuộc bán đắt là gọi là nó mới có được cái cái cái cái cái cái thành phẩm để mà chia đều cho mọi người thì ý nghĩa của cái cái cái ứng dụng này là gì? Là chúng ta làm việc trên tinh thần là hợp tác tương hỗ lẫn nhau, cái thời điểm càng khó khăn, bao nhiêu công việc, càng ít bao nhiêu thì cái sự hợp tác tương hổ càng cần thiết bấy nhiêu. Chúng ta ngồi trên chung một chiếc thuyền mà khi mà bạn quyết định nộp đơn đến xin việc của một cái lag nào đó và khi mà bạn đã vượt qua cái giai đoạn phỏng vấn, thử việc. Và bạn chính thức được lắp nhận thì khi đó bạn là một thành viên trên cái chiếc thuyền đó thì thí dụ mình đã là một thành viên ngồi trên chiếc thuyền đó thì có phải là mình nên tập trung chèo không và có phải là mình nên tập trung để mà. Đi định hướng là đi theo cái hướng mà của cái cái người dẫn đầu trên cái nền đó, đó là họ định hướng là chúng ta sẽ đi tới cái đường này và cái nơi mà chúng ta tới là phải là cái bến kia thì có phải là chúng ta nên tập trung vào để chèo không thì sẽ sẽ không bao giờ mà mình làm việc hiệu quả khi mà khi mà mình ngồi trên chiếc thuyền này và mình lại muốn là trèo trên một chiếc thuyền khác thì cái điều đó là cái điều không thể đó thì sở dĩ nói ra như vậy để làm gì để thấy rõ được là tác dụng của cam kết để làm gì? Chẳng qua á là để có được một khoảng thời gian ổn định cho cái người chủ lát. Người ta lên kế hoạch tại vì không có chị tin rằng là không có một cái chỗ láp nào mà nhận nhân viên của mình vào để trả lương và cứ để cho cái người nhân viên đó cứ cứ mãi đứng ở một cái vị trí như vậy không? Thứ nhất là tay nghề không tiến bộ nè đó rồi. Thứ 2 là cái hiệu quả công việc cũng không có thì chị tin rằng là đó là cái điều mà không có một cái chủ láp nào lựa chọn đâu. Tại vì đó là một cái lựa chọn rất là thiệt. Thiệt thòi, họ không có chị tin rằng là họ không có phải là cần để mà trả lương thấp. Mà họ rất cần để trả lương cao và họ rất muốn để trả lương cao. Cho nhân viên của mình tại vì họ cần những người giỏi, thế thì á rõ ràng rằng là họ phải làm sao đây thì chỉ có cam kết thôi. Thực ra thì nếu như mà đổi vai lại cho nhau, các bạn ở vị trí là một người chủ lá. Thì các bạn sẽ hiểu được cái cảm giác qua một cái, quá trình là khi làm việc với một cái bạn nhân viên và chính vì mình không biết rõ rằng là cái thời gian ổn định của bạn ấy là bao lâu, chị nói. Ví dụ là bạn ấy đến là trong vòng 1 5 thì trong suốt một cái 5 đó. Ví dụ, khi bạn ấy đến là bạn dốc sức là bạn đào tạo huấn luyện training, làm mọi thứ để cho bạn ấy trở nên tốt hơn, giỏi hơn và và đến cái lúc mà khi bạn ấy đã cảm thấy bắt đầu có thể là yên tâm để giao việc được rồi. Thì là sẽ phải nghe những cái lời tạm biệt. Những cái lời chia tay thì chị nghĩ rằng là lúc đó là sẽ là cũng cảm thấy có một cái gì đó. Nó bị trầm lắng, suy tư cũng cũng phải bị sốc, cũng phải bị tổn thương chút đúng không? Đó là về phía chủ lá, cho nên là biết người biết ta thì trăm trận trăm thắng mình đổi vai cho nhau một chút để mình cảm nhận được là cái khó của người kia là gì, tại sao cần cam kết và cái người chủ láp cũng hiểu là ờ cái khó của cái người, kỹ thuật viên là gì? Thế bây giờ mình cam kết là mình đòi hỏi á bạn, đó là phải 6, 5 hay là 5, 5 hay là bao nhiêu 5 đó thì thực ra là chị rất là thích cái ý của một của cô Hồng Thanh á, cô Hồng Thanh có chia sẻ một tí là. Cô Hồng Thanh rất là thích những cái bạn kỹ thuật viên mà làm việc có kế hoạch, kế hoạch là kế hoạch là cho cái cái lộ trình á. Ví dụ như bạn có kế hoạch là trong vòng 253555 bạn trở thành ai là cái gì thì chính cái điều này chính cái kế hoạch này á thì là một cái mà bạn có nên chăng? Bạn chia sẻ với cái người chủ láp. Tức là mình mình, mình sẽ cởi mở với nhau thì như vậy. 2 bên sẽ đồng hành và cái hiệu quả sẽ có và tin rằng là nếu với cái cách làm việc đó thì chẳng bao giờ bạn cần phải quan tâm là. Cảm thấy e ngại khi ký một cái cam kết. Chẳng bao giờ có chuyện đó xảy ra cả tại vì mọi thứ đã được nói ngay từ đầu rồi. Đó thì hy vọng rằng là các bạn sẽ có thêm thông tin từ cái phần trả lời nãy giờ thì là cô chi và cô thanh có thể có thêm góp ý thêm cho cái câu trả lời này không? Chị thanh lý.
Thế thì chắc chỉ chỉ phù hợp hơn cái câu hỏi này hơn vậy thank shop. Bởi vì chi thì thuần về công ty ký kết hợp đồng ha rồi chế độ nhân viên vân vân. Thật ra chị thanh thì cũng tập sự thôi. Thì. Có thể là là cô thư có nói là ký kết= giấy tờ gắt gao mà cũng có thể là ký kết= miệng cô thanh thì nhiều 5 sau nhiều 5 kinh nghiệm á à? Hồi xưa thì cũng đâu có biết ký kết gì đâu. Vì sao nhiều 5 10 mấy 5 làm láp rồi thì bây giờ cô thanh. Cũng không có kinh nghiệm gì nên cũng ký kết= miệng, luôn nói kia là 10 mấy 5 trời giờ đây đổi. Ừ nãy giờ nghe tâm tư của chị thảo à? Thật ra mình cũng có một cái suy nghĩ như thế này. Ờ và cũng đã thấy luôn. Nếu mà nói về cái giai đoạn mà tỷ nhân sự vào làm. Rồi các bạn trung thành làm việc lâu 5 có kế hoạch với nhau rồi. Các bạn không thích các bạn nghĩ các bạn ra đi. Thì giống như ngay từ ban đầu, thanh nói. Thanh cũng hay tiếp xúc với lại các anh chị trưởng da láp á thì cái tự sự tổn thương của các anh chị cũng khá là lớn. Và cũng rất là buồn. Có người thì. Cái tính nóng nảy nè, họ rất là giận, không vui. Ừ thì là thế này thế kia, nhưng có người chủ láo, họ cũng rất là hiền lành thì thôi. Thế thì thôi đó thì đâu đó mình cũng thấy cái sự cảm tháng của những cái việc mà các bạn làm việc mà như chị thảo nói, khi các bạn đến một lát là chứng tỏ rằng ngày nay các bạn cũng đã tìm hiểu qua sơ qua cái công ty đó rồi. Cái cái cách làm việc của cái công ty đó rồi thì các bạn mới mạnh dạn các bạn đến trẻ có thể chia sẻ có thể phỏng vấn và có thể làm việc thì đâu đó thì không thể nói là nó không có phù hợp gì hết. Tôi đâu có thích đâu đâu đâu, ai ép các bạn đến đâu đúng không? Người ta tuyển nhân sự thì các bạn đến. Đấy thì sau đó thì. Các bạn có một cái lộ trình các bạn chia sẻ thì người ta vẫn rất là lắng nghe và hoan nghênh. Và chủ lag nào cũng vậy, chủ doanh nghiệp nào cũng thích cái mà làm việc lâu. Lâu là thích và có kế hoạch nào lại thích? Lâu không chưa hẳn là mình phải có cái mà mình phải có cái kế hoạch nữa à? Ví dụ như mình cho phép mình sau khi ra trường trong vòng 3 5 đầu. Là tôi là học lấy kinh nghiệm tại vì các bạn biết không có cái trường lớp nào tổ chức ra để dạy lấy kinh nghiệm nha các bạn vào. Các bạn quyết tâm là mình học tại cái lap này học thêm kinh nghiệm này. Trong khi đó, các bạn lại soi mói cái chuyện tương phản của tôi. À như vậy là làm bao nhiêu lương đó, bao nhiêu tiền? Vậy tại sao các bạn không nghĩ là cái sự cái việc vào học, bao nhiêu kinh nghiệm, cái mà mình không phải đóng tiền? Đó thì chị thanh nói, người khác á thì nó không có đúng lắm, nhưng mà nói chính bản thân mình khi thanh ra trường thành đạt luôn luôn đặt kế hoạch 5, 5 cho mình.