Em. Thế? Ừ. Thì đó là cái đánh giá thứ 2. Các đánh giá, thưa bà. Là đo lường sức khỏe công ty. = bộ chỉ số cân= Chính vì cái phân tích ở cái thứ 2, nó dẫn đến cái thứ 3 này. Đó là hàng 5 xác lập mục tiêu hoặc trường hợp chúng ta xác lập được mục tiêu dài hạn ở tầm chiến lược. Thì mục tiêu vạch ra chúng ta hay vẽ cái hình như thế này? Có phải không ạ thì chỗ này chúng ta hình dung 4 cái góc 4 góc này theo góc nhìn của BEC. 3 lần ko. K. Tài chính. Khách hàng. Quản trị. Và xu hướng. Thế thì khi đưa ra mục tiêu dài hạn hoặc đưa ra mục tiêu hằng 5. Đưa ra mục tiêu tài chính đưa ra mục tiêu nhân sự khi mọi loại mục tiêu đều phải chỉ ra được các chỉ số, mục tiêu cụ thể. Ví dụ tài chính, tôi chọn doanh thu biên lợi nhuận. Ví dụ khách hàng tôi lựa chọn tỉ lệ tăng khách mới, tỷ lệ trở lại của khách cũ và tỷ lệ hài lòng của khách đã mua. Đúng không ạ? Ví dụ xu hướng tôi sẽ chọn là gì? Hạnh phúc của nhân viên thu nhập bình quân đầu người cải thiện iyg sản phẩm. Ví dụ vậy. Thế rồi chỗ này là gì ạ? Tồn kho công nở sai hỏng đúng quy trình. Nhưng cái đúng quy trình là cái mà đôi khi rất là ấm ờ. Tại vì chúng ta biết thừa rồi. Vẽ quy trình nhưng vẽ không tốt. Thế là gì ấy đôi khi là nhân viên rồi, các bộ phận ai cũng làm đúng quy trình, sai hết sai vẫn hoàn sai. Đó chính là chuyện. Bởi vậy cho nên phải đánh giá cân= là đồng thời đưa ra 1, 2, 3, 4 người ta gọi là 4 nhóm chỉ tiêu. 4 nhóm chỉ tiêu hằng 5 chúng ta phải chọn ra từ 8 cho đến 12 chỉ tiêu cần phải đạt được. Kiểu chính phủ vừa thôi. Nó họp báo rằng 52 chỉ tiêu đều đạt. Nghĩa là họ cân= đấy. Thế doanh nghiệp cũng thế. Chúng ta đừng chỉ theo đuổi mục tiêu về mặt kinh doanh vì chúng ta rất hay bị ám chỉ kinh doanh phát triển lên doanh nghiệp phát triển lên là sao à 5 nay doanh thu tăng hơn 5 trước. Nhưng đồng thời cũng là 5 nay vay nợ nhiều hơn 5 trước. Nó phải. Bởi vì kinh doanh dựa trên công nợ thì chắc chắn doanh thu tăng công nợ tăng. Không bàn cãi. Cho nên phải đưa ra cái cân= là vì thế, cho nên lúc mà đánh giá nha, đo lường thì chúng ta tuyệt đối không chỉ nhìn thấy tăng trưởng doanh thu và lợi nhuận. Rất có thể tăng trưởng doanh thu, lợi nhuận nhưng mà nhân viên đang vô cùng bất mãn. Thì xu hướng cắm xuống đấy đúng chưa ạ? Doanh thu tăng vì ông đạt hợp đồng= mọi giá. Nhưng mà khách hàng thì đang rất không hài lòng. Và nó đang chửi ầm ĩ trên mạng xã hội kia kìa. Thì cũng đang có vấn đề đấy đúng không ạ? Doanh thu tăng nhưng tồn kho quá mức. Doanh thu tăng nhưng mà câu chuyện về quản trị công nợ cũng đang gia tăng quá mức doanh thu tăng nhưng vì sản xuất nhiều mất kiểm soát về mặt sản xuất cho nên là sai hỏng sản phẩm mà xưởng vẫn xảy ra thường xuyên và tăng lên quá mức. Thì tất cả những cái gì ạ? Không giữ được cân= nó đều dẫn đến công ty phát triển gì ạ? Cứ bịt chỗ nọ. Thì nó lòi chỗ kia. Cứ bịt chỗ nọ, nó lòi chỗ kia. Cho nên nó rất khó. Thế thì 4 bộ chỉ số bao gồm khách hàng, tài chính, quản trị và xu hướng. Chúng ta một là chỉ tiêu đo lường phát triển khách hàng và thị phần chắc chắn phải chọn ít nhất một chỉ tiêu, chỉ tiêu đo lường và chất lượng phục vụ trở lại hoặc trải nghiệm khách hàng là chỉ tiêu thứ 2. Còn ở tầng công ty sẽ chọn các chỉ tiêu và cách đo lường khác nhau, nhưng muốn chọn thế nào thì chọn. Một chỉ tiêu được lựa chọn và đánh giá theo kiểu abc tốt hay không tốt là khó lắm. Cứ phải đo được= con số hoặc thời gian hoặc tiền bạc. Số lượng thời gian hoặc tiền bạc. Giá trị. Thì đó mới là chỉ tiêu đo lường tốt. Còn nếu không mọi thứ chỉ là ru ngủ lẫn nhau. Ta lừa chính ta đó là cách chúng ta ru ngủ phê nhất. Tài chính thì đừng chỉ nhìn vào doanh thu, chắc chắn phải lựa chọn một thứ là tỷ suất lợi nhuận. Anh chỉ có 3 lựa chọn về tỷ suất lợi nhuận, một là tỷ suất lợi nhuận gộp. Tức là cái doanh thu- giá vốn. Cái loại tỉ suất thứ 2 là tỷ suất lợi nhuận trước thuế. Hay là tỷ suất lợi nhuận thuần tủy. Và tỷ suất tốt cuối cùng là tỷ suất lợi nhuận ròng. Là tỷ suất lợi nhuận sau thuế. Về mặt quản trị. Thì muốn đánh giá cái gì để đánh giá nhưng cuối cùng này một là. Quy trình phải làm đúng sai hỏng, phải được cắt bớt đi. Tồn kho phải có định mức hạn mức công nợ phải trong giới hạn kiểm soát. Thì đó là các chỉ tiêu có liên quan đến quản trị. Chứ quản trị không phải là các cuộc họp, không phải các cuộc liên hoan. Không phải đánh giá qua các phong trào như thế mà phải trở về ta đo= các con số mà các con số đấy. Nó được tích lũy và nó tạo ra bởi một cái tiến trình hoạt động nào đấy. Và cuối cùng xu hướng. Chốt nó sang phần nhân sự. Tôi sẽ nói xu hướng tốt hơn, nhưng nhất định anh phải đánh giá được một cái chỉ tiêu nào đó có liên quan đến cải thiện trải nghiệm khách hàng. Hoặc cải thiện công năng của sản phẩm, dịch vụ. Cái thứ 2 là nhân viên bao gồm đào tạo học hỏi của nhân viên, bao gồm cái gì, đánh giá cái hạnh phúc của nhân viên. Bảo mình làm chủ doanh nghiệp phải quá phải lo, vậy là tiền đứa nào thấy tiền nó đuổi tuyển thủ khác? Thời bây giờ không dễ như thế. Tôi xin khẳng định với các anh chị, chắc chắn chúng ta từng ngấm đòn rồi. Bây giờ là lúc có thể có tiền không tìm được người. Chứ đừng có đùa. Bão nhưng đấy là nhân sự cấp cao. Xin thưa, các bố công nhân bây giờ cũng thế luôn. Đấy, công nhân bây giờ tuyển cũng khó chứ đừng nói là cán bộ quản lý. Đừng nói là nhân viên quản lý. Khi đó là góc nhìn thứ 3. Cái đánh giá thứ tư, sức khỏe tài chính.
, Nói đến sức khỏe tài chính, hỏi các anh chị một câu thưa các anh chị vốn kinh doanh của doanh nghiệp, nó đến từ những nguồn nào?
Vốn chủ sở hữu là những loại vốn nào ạ? Góp tiền vay tiền góp đúng không? Vay, nó không phải vốn chủ. Vay và nợ phải trả. Thành viên à tiền của các thành viên góp đúng không? Bây giờ tôi chỉ hỏi chung chung là vốn kinh doanh của doanh nghiệp, nó đến từ những nguồn nào? Ông nọ là vốn chủ sở hữu+ nợ phải trả đúng không ạ? Nó cứ không cần biết tên thằng nào nhưng cứ nợ được là cũng có vốn phải không ạ? Vậy nói hỏi nhỏ hơn là nợ được từ những nguồn nào ạ? Nợ nhà cung cấp này còn nợ cước khách hàng không? Có nợ của khách hàng vì nhận tiền trước mà chưa giao hàng, khó quá lếch dao nữa biến đúng không?
Nhà đầu tư đúng không ạ? Cổ tức chưa chia đúng không? Tiền góp của mình phải không? Vân vân. Như vậy nói sơ sơ thì vốn kinh doanh nó đến từ ít nhất 5 nguồn. Thì chỉ có cái nguồn duy nhất là không đở đau đầu nhất thôi. Là cái tiền của mình tự mình bỏ ra. Thế còn lại là nợ khách hàng vay nợ nhà cung cấp nợ ngân hàng đều kèm theo một nghĩa vụ. Mà nghĩa vụ kèm theo một sức ép. Cho nên. Câu chuyện ở đây là trước khi huy động vốn. Thì cần phải tính đến chuyện quản trị vốn chưa? Đừng để cái cảnh là 2, 3 anh em góp tiền vào với nhau. Xong lại cùng nhau tiêu hòa cái tiền thịt đấy một cách vô tư như đúng rồi. Đúng hông tiền góp vào để đầu tư mua tài sản. Trong quá trình hoạt động tài sản, nó làm sao nó khấu hao, tức là thu hồi vốn về phải không? Nhưng mà vì thấy có tiền lại mang chia trước, hóa ra bố mang chia vốn chứ chia đâu thì lợi nhuận. Xong cứ động viên nhau anh em mình, thế là cố gắng lắm rồi đấy ạ. Bắt đầu bia rượu về. Đủ thứ. Phải tỉnh táo. Cho nên việc đầu tiên tôi muốn khuyên đánh giá sức khỏe tài chính, công ty đầu tiên phải đánh giá về huy động vốn vào quản trị vốn. Một là hỏi Xem chúng ta ngoài vốn góp chúng ta còn có năng lực và tài sản để huy động vốn trên các kênh nào? Đặc biệt 2 kênh vô cùng quan trọng, nó bơm vốn rất thường xuyên. Là nhà cung cấp và. Khách hàng. Cho nên trong bối cảnh khó khăn tài chính. Thì vay. Tín dụng đen. Tức là cầm tiền nóng tính theo tiền triệu trên ngày. Là phương án cuối cùng được Xem xét. Phát đầu tiên là phải Xem Xem độc ở chỗ nhà cung cấp được không? Phát thứ 2 là độc ở chỗ khách hàng được không? Phát thứ 3 là chiến ở chỗ ngân hàng được không? Phát thứ tư là nợ thêm nhân viên tí được không? Vân vân và vân vân rồi đến cuối cùng mới đi cắm xe ông ạ. Còn nếu không, các ông sẽ gặp phải một bài toán vô cùng quen thuộc là bí lại cắm nhà cắm xe. Và nếu như bí như thế mà cứ làm như thế nó quen đi. Thành ra cứ động khó khăn một cái cắm luôn cho nhanh vì **** phải nghĩ. Và cái đấy là cái bẫy vay tiền. Thứ 2. Là một là nếu các anh chưa chưa hoạch định được quy mô vốn và lập được kế hoạch vốn. Thì đó là dấu hiệu đầu tiên của việc quản trị vốn chưa tốt. Tôi chưa cần biết các ông dùng hiệu quả đến đâu, nhưng việc đầu tiên ông cần phải xác định quy mô vốn và gì. Kế hoạch vốn. Thí dụ. Sang đầu 5 sau cần phải vay tiền thì bây giờ đã phải chuẩn bị gì? Vay tiền xong thì giải ngân vào đâu? Còn đôi khi mình là gì ạ? Lập hồ sơ vay bảo rằng giải ngân sang công ty bên thứ 3. Để làm việc a việc b để xây dựng nhà sướng nhưng thực chất là vác với ạ tiền đi mua đất nền. Vân vân thì nếu như các dấu hiệu chưa xác lập được quy mô vốn và kế hoạch vốn là dấu hiệu của quản trị vốn chưa tốt, thứ 2 là chưa xác định được đối tác vốn khả năng huy động đến đâu là cái thứ 3 và cái cuối cùng sau khi phải xác định được cái huy động vốn này thì lúc đấy các anh mới dùng các chỉ số để đo lường, đó là chỉ số sinh lợi là đánh giá hiệu quả sử dụng vốn tôi nói ví dụ ví dụ như là. Cứ một. Cứ 1 VND đầu tư vào tài sản thì có khả năng tạo ra bao nhiêu đồng lợi nhuận? Thì đó gọi là đánh giá hiệu quả sinh lợi trên tài sản. Điều đó cho chúng ta biết, ngoài việc chủ động ra thì hay là đầu tư tài sản hay là đi thuê máy bay cho nhanh. Outsource bên ngoài hoặc đi thuê cho nhanh. Cái thứ 2, ví dụ như là tỷ suất sinh lợi trên tổng vốn chủ sở hữu. Vân vân và vân vân thì đấy là đầu tiên là kế hoạch vốn. Quy mô vốn và đánh giá hiệu quả sinh lợi trên vốn. Còn gì ạ? Dòng tiền và hiệu quả tài chính. Thì chúng ta đánh giá như sau. Trong hoạt động quản lý tài chính của doanh nghiệp. Chúng ta phải tập trung vào quản lý dòng tiền. Nhiều hơn là quản lý lợi nhuận. Bởi vì tiền mới là thật. Lợi nhuận. Vẫn còn mông lung. V lợi nhuận nó hàm chứa công nợ. Vì lợi nhuận, nó hàm chứa các khoản chi phí chưa phải chi. Đúng không? Rất có thể đạt được lợi nhuận đạt được doanh thu nhưng doanh nghiệp vẫn chế. Thế thì doanh nghiệp nhất định phải tìm được giao cho mình một cái chỉ số thanh toán đủ duy trì cho công ty mình. Trong 3 tháng. Tôi cứ hay nói đùa, gọi là chỉ số tim mạch của công ty. Đó là tiền hiện thời đang có tiền chắc chắn thu hồi về được trong 3 tháng tới. Mà mang chia cho nhu cầu tiền trong 3 tháng và các khoản nợ đến hạn trong 3 tháng. Nếu cái đó dương công ty cười phe phé. Nếu cái đó lớn hơn 105 OK, lúc ấy hỏi tôi, tôi bảo mày đi mua đất nền đi. Vàng bất động sản chơi tẹt đi không sao đâu, không chết. Nhưng nếu nó nhỏ hơn một. Mà nhỏ đến không. 8. Thì hơi khó tí nhưng vẫn được. Nếu nó nhỏ hơn một nhưng nhỏ dưới không trăm 8 nhưng trên không. 6000. Bắt đầu khó nhưng còn có khả năng cầm cự nếu thu hẹp quy mô. Nhưng dưới không. 6, 5 hoặc không dưới không. 5. Tôi đảm bảo các anh chị cảm giác của anh chị là mở mắt ra nghĩ ngay đến kế hoạch đi vay tiền. Cứ mở mắt ra là nghĩ luôn hôm nay xoay đâu ra. Đó là vấn đề. Vậy thì dòng tiền? Nó yếu đi. Là do một chúng ta không kiểm soát nó. 2, chúng ta dùng tiền xài. Biểu hiện cô dùng tiền sai, một là theo đuổi quy mô. Quá sức thanh toán của dòng tiền. Một là dùng sai là sai là tiền ngắn mang đầu tư dài. Cái sai thứ 2 là theo đuổi quy mô quá mức chịu đựng của dòng tiền trong ngắn hạn. Mà khổ nỗi, cái cái khái niệm ngắn hạn bây giờ chúng ta phải hiểu với nhau trong nháy nháy là chỉ có khoảng 3 tháng thôi anh ạ. Cuốn sách quản trị tài chính bảo rằng tài chính dưới 1 5 thì ngắn hạn đúng không? Trên 1 5 dài hạn, tôi đố các anh chịu được 3 tháng sau khi hết tiền đấy. Không có đâu. Phải tính trong 3 tháng thôi, vậy thì bảo với nhân viên rằng em ơi, luôn luôn đo chỉ số thanh toán cho anh. Được chưa? Cứ tiền+ với các khoản chắc chắn thu được trong 3 tháng. Mà so với nhu cầu chi tiêu bắt buộc và nợ đến hạn trong 3 tháng là biết ngay. Chỉ số tim mạch đang đến đâu? Đấy, thứ nhì. Là hỏi Xem công ty mình đã có hẳn một quy trình kịch bản quản lý thu hồi công đạo hay chưa nếu chưa? Thì câu trả lời đấy chính là gì? Chúng ta đang quản trị tài chính rất yếu kém theo cách là thả gà ra đuổi. Các nhà cung cấp của món huế vừa rồi là thả ở nhà ra đuổi gì? Ừ thấy nó to không to. Thấy nó có uy tín trên thị trường, hình ảnh mẫu mực không kinh. Nhưng rồi một ngày bất kỳ nó đóng cửa mà. Làm sao chúng ta biết được? Thế rồi doanh nghiệp nhỏ hơn khác nữa. Đôi khi cái chuyện quan hệ giữa chúng ta với chủ doanh nghiệp bên kia chắc gì đã khăng khít? Nhưng vì thôi anh em mình tin nhau là chính có gì đâu anh cứ ký đi. Nhưng mà không rõ ràng, điều khoản thanh toán trong hợp đồng. Không rõ ràng, trình tự hồ sơ để ký với nhau khi giao nhận hàng và đối chiếu công nợ. Cứ anh anh với em em đi nhậu thì vỗ vai nói như đúng rồi. Đúng không ạ? Đến khi trả nợ thì toàn văn quân nghiện khó lắm. Dẻo như ai? Nhưng xin thưa với các anh chị tiền, chúng ta bỏ ra cho họ nợ. Chúng ta hãy cứ so sánh với việc chúng ta đi nợ ngắn hạn. Thằng ngân hàng nó đưa cho anh một tỷ, nó đòi anh một nha. Giấy đăng ký kinh doanh đâu? Điều lệ đâu báo cáo tài chính cơ? Thì đành rằng mình cũng biết thừa báo cáo tài chính của tạp chế đúng không? Tao lừa mày đấy nhưng chưa tài sản thế chấp đâu. Vân vân mà chắc gì đòi được của mình? Các anh thừa nhận không? Nếu các anh vay, kể cả vay ngân hàng mà các anh chơi ở cố tình không trả. Chắc gì ngân hàng đã thu hồi được của anh? Và chẳng thằng ngân hàng nào muốn thu hồi các tài sản thế chấp đấy cả. Vậy bây giờ tôi hỏi các anh cho người ta nào? Hồ sơ thủ tục của mình với nó là gì? Hợp đồng mà tình trạng hợp đồng của chúng ta thế nào thì chúng ta tự biết rồi phải không? Hợp đồng đấy là do mấy em nhân viên nó search? Nó tìm rất ít doanh nghiệp sử dụng dịch vụ pháp lý để soạn cho mình một cái hợp đồng chuẩn. Mặc dù số tiền đó không nhiều, tôi đảm bảo trên= nửa bữa nhậu. Nhưng tôi không quan tâm. Thứ 2 ở khâu giao hàng vô cùng lỏng lẻo. Chắc gì đã ra được đúng cho nhân viên bên kia? Đúng rồi. Bây giờ tôi trở lại cái câu chuyện như chuỗi bán lẻ vừa rồi. Thế, nếu bây giờ thằng chủ nó bảo mày giao hàng cho tao hôm nào ở cửa hàng nào mà hôm đấy cửa hàng đấy? Đấy không phải nhân viên của ta. Đấy chỉ là đứa lao động thời vụ+ tác viên rồi nó ra nó nhận câu này chả có gì để khẳng định rằng mày đã giao hàng cho ta. Chết chưa? Một khi nó đã xác định lửa. Thì nguy cơ chết là 99%. Chỉ có 1% duy nhất là dùng cái kịch bản và cái tiêu chuẩn hồ sơ tôi giao cho ông là cái, nhưng cái thằng kí đấy là tôi với ông đều phải biết nha. Nó phải là lao động chính thức của ông nha. Và nó có trong cái danh sách giao dịch giữa tôi và ông. Ký kèm theo hợp đồng. Còn nếu không, chúng ta phải thỏa thuận một phương thức ký hoặc xác nhận với nhau= qua cái gì đó qua zalo qua facebook hoặc qua cái gì đấy. Và chúng ta phải thừa nhận với nhau cái đấy là xác định trách nhiệm, nghĩa vụ của tôi và anh rồi. Kế đấy. Cái việc thu hồi công nợ này. Là của thằng bán hay của kế toán. Nói chung, trách nhiệm thằng bán là chính, còn nếu giao cho kế toán. Cũng tốt thôi. Nếu kế toán có đủ năng lực và kỹ năng. Nhưng nếu kế toán không đủ năng lực và kỹ năng, đôi khi vừa mất khách, vừa mất tiền. Và nói thật với anh chị. Đôi khi cho nợ mới mất khách. Đòi tiền liền thì còn khách. Vì cho nợ đến nợ, đến lúc nó lớn quá rồi, nó bỏ mẹ đi mua thằng khác để nó trầy. Cái khoản nợ lớn nhất của mình. Đấy là cái chúng ta làm lâu rồi, chúng ta mới ngẫm ra nó đau vô cùng ạ. Thế đau chưa? Đau rồi thì động viên anh em một tí.
Vâng ạ. Cho nên đánh giá tài chính công ty. Quên lợi nhuận đi. Tạm thời quên luôn cả tỷ suất sinh lợi đi. Chỉ cần đánh giá khả năng thanh toán. Nha và chỉ cần đánh giá khả năng thu hồi công nợ. Còn chắc chắn công nợ này các anh chị. Cũng chưa tin tôi lắm đâu. Vì mình vẫn nghĩ rằng không cho nợ, không bán được hàng. Tôi vẫn thề đọc với các anh chị rằng trong thị trường có đầy thằng xác định bán hàng 0 + 1 VND. Nó đã không cho nợ nó còn bán giá cao. Mà mình vẫn cứ phải đâm đầu vào mua cổ. Vì mình biết chắc rằng chỉ có nó mới đủ khả năng cung ứng đúng tiêu chuẩn, chất lượng và thời hạn cho mình. Vì nếu không thiệt hại của mình là đóng cửa nhà máy sản xuất tạm thời hoặc lỗi sản phẩm đầu ra còn quá tội có đúng không? Có nghĩa là nó tạo ra được một thứ mà anh sằn sàng phải trả tiền trước cho nó nó mới ra ngoài. Vậy hãy nghĩ về trường hợp đó đi, chúng ta sẽ tin. Về mặt hiệu quả. Để quản trị tài chính hiệu quả. Thì câu hỏi là chúng ta quản trị= cách nào? Em ném tiền vào nhiều giỏ để nó sinh lợi cho em không? Đó là cách vận dụng của dòng tiền. Còn bài đầu tiên trong quản trị tài chính hiệu quả. Là xác lập cơ cấu chi phí. Ví dụ. Trong mô hình kinh doanh, tôi xác lập cơ cấu giá vốn tối đa bao nhiêu% Chi phí nhân sự, trong đó, quỹ lương cố định tối đa bao nhiêu% của tổng chi phí? Đành rằng đã là cố định thì nó là một hằng số, nhưng tôi có quyền ràng buộc cái hàng số đấy kèm theo quy mô rằng nó không được vượt quá bao nhiêu% tổng chi phí và không được vượt quá bao nhiêu% của doanh thu. Để nếu khi nướng doanh thu, nó tụt dưới cái vướng đó, nó làm cái tỉ lệ đấy không còn đủ tiền để chi tiêu. Tôi buộc phải cắt giảm quy mô. Chẳng còn cách nào khác. Rồi chi phí về quảng cáo, chi phí về tiếp thị, chi phí về làm thị trường đủ mọi thứ, tất cả đều phải có định mức hoặc là định mức= tiền là một hàng số hoặc phải định mức về mặt tỷ lệ. Ví dụ phòng bán hàng, nó bảo em cần tăng người vì bây giờ khâu quản lý hợp đồng ở phòng em vô cùng yếu. Mày tăng người dẫn đến tổng chi phí kinh doanh. So với doanh thu đang bị tăng, vậy chỉ được tăng khi doanh thu phải tăng thêm bao nhiêu đó? Đồng ý không? À, tức là lúc đấy chúng ta quyết định dựa trên các tỷ lệ của tài chính. Dựa trên con số tài chính chứ không dựa vào cái việc than ôi của họ. Đó thì nhớ cho tôi cái chỗ đấy. Thứ 2 về mô tả lại ngay lập tức, cái chức năng, nhiệm vụ của ông bà nào phụ trách tài chính kế toán? Là cái chuyện mà thu thập chứng từ hạch toán là chuyện nhỏ. Chuyện lớn nhất của ông bà là quản trị cái chi phí cho tôi. Một khoản chi hoặc chi tiêu ông bà phải chỉ ra được cái chứng từ này nếu tôi phê duyện. Là còn nằm trong để mức hay đã vượt ngoài đến mức. Về mặt hồ sơ chứng từ hợp lệ, hợp pháp hay không thì tính sau đầu tiên là cứ được phép chi hay không đáng? Đấy là bài đầu tiên là thiết lập cơ cấu. Theo định mà bài thứ nhì. Chuẩn bị trước vẫn hơn, nghĩa là luôn luôn lập kế hoạch tài chính, kinh doanh và dòng tiền. 2 bộ này nó phải đi cặp với nhau. Bao tiền của mình mình tiêu vì quá phải kế hoạch. Nó chết ở chỗ vô kỷ luật. Tôi tin rằng nếu anh nào kinh doanh đến 10, 5 chắc chắn có những 5 chúng ta rất nhiều. Và có những thời kỳ hoàng kim chúng ta sống như đại gia. Nhưng chúng ta ngẫm lại mà Xem, chúng ta không chết ở biển lớn đâu? Chúng ta chết vì chính cái vô kỷ luật mà vô kỷ luật không phải do cái tính mình nó xấu không ạ? Nó đều thế chứ? Vô kỷ luật vì mình không có kế hoạch cho tiền. Kiếm được 10 tỷ, 20 tỷ cho công ty thì không hoạch định đầu tư bao nhiêu nhân viên, bao nhiêu khách hàng, bao nhiêu cứ thấy có 10 tỷ vác tiền tiêu liền. Tiêu nó sướng mà. Cho nên đó chính là cái nó làm vợ, cái kỷ luật tài chính v mà vợ kỷ luật tài chính nó làm sẽ nhỏ dòng tiền mà quy tắc của quản lý tiền. Người ta nhìn thấy 2 hình ảnh thế này một dù tiền nhỏ thôi nhưng nếu chúng ta để nó tập trung lại, nó sẽ chảy thành dòng như dòng nước mà. Và chỉ khi nào tiền chảy thành dòng, nó mới giải quyết được việc lớn. Còn nếu không giống hệt việc chúng ta nhúng tay vào cái bát nước vẩy vẩy. Nhìn thấy nước tóe ra không có nhưng rơi xuống sàn, hút khoát hô hô liền. Đó là trong cả cuộc sống trong cả cuộc sống gia đình, trong cả chi tiêu cá nhân và cả công ty chúng ta đều nhận ra một chân lý đó nếu bị tiền xé xé nhỏ ra. Thì nát tiền. Nhưng để tiền tập trung vào. Thì sẽ giải quyết việc. Nhưng cũng không đến nỗi là có 800 vay thêm 200 nữa gửi thành một triệu. Cái đấy hơi quá nhở thì đấy, anh chỉ bảo vậy hiệu quả cái này. Trước khi tính đến tỷ lệ sinh lợi. Thì việc đầu tiên làm gốc cho tôi 2 việc đó đánh giá cái đó. Nếu hỏi rằng là mình đã xác lập được mô hình tài chính và cơ cấu chi phí chưa? Nếu câu hỏi là chưa? Thì làm luôn vì cái đó nhận diện cho chương trình, biết là chúng ta quản trị tài chính chưa tốt 2. 2 là chúng ta đã giao cho bộ phận tài chính kế toán. Cái vai trò, trách nhiệm việc quản trị chi phí hay chưa? Nếu câu trả lời là chưa? Thì nói lại với họ đi từ trước nay anh với chú nhầm hôm nay chúng ta phải làm lại. Nhưng để quản lý được cái đó thì xin thua là gì ạ? Tổ chức hạch toán. Là phải chú trọng, còn nếu ông làm giám đốc mà bảo vợ ông ghi sổ chợ thì bố nó cũng không quản được cho ông đâu. Có đúng không? Đấy và đó chính là vấn đề chúng ta muốn lớn được thì chúng ta phải tập cách làm lớn. Còn nếu chúng ta chỉ xác định doanh nghiệp của tôi cũng không cần ông ơi. Ông đừng nói phét nữa vì tôi chỉ xác định kiếm 10 20 tỉ xong rồi ****. Thì đó là doanh nghiệp chỉ để giải quyết. Một cái sứ mệnh ngắn hạn là kiếm một khoản tiền xong rồi biến. Thì tất cả những chuyện tôi nói với các anh chị trong trường hợp đó đều vô giá trị. Trong trường hợp đó, chỉ cần một là đừng để mất tiền 2 là đừng vi phạm pháp luật thế thôi. Con gái nè nó cứ thế làm chết làm sao mà sợ? Ý là như vậy nhá, còn chúng ta đang nói với nhau là à? Tôi muốn hướng đến một thứ mà tôi lớn. Hãy bảo nhưng bao nhiêu 5 nay em có cần phải quản trị chi tiết về bài bản, về tài chính đâu? Em vẫn lớn. Đấy là anh to ra thôi. Anh to ra về mặt quy mô doanh thu anh to ra về mặt quy mô nhân sự chứ chưa chắc anh có chất lượng hơn. Như vậy anh mới đạt được sự tăng trưởng chứ chưa hề phát triển. Thế còn nếu anh phát triển, anh có thể đã chuyển đổi thành mô hình lớn hơn rồi? Anh không còn đau đầu về chuyện công nợ nữa. Và nếu bây giờ anh đặt ngược tình thế trở lại? Giả sử anh đang cầm 100 tỷ trong tay. Anh quyết định không còn kinh doanh kiếm lợi nhuận nữa. Bây giờ chuyển sang tư cách nhà đầu tư. Anh gặp một doanh nghiệp. Anh nói, anh muốn đầu tư vào công ty của chú. 5 chục tỷ. Anh nhận 30% hay 50% vốn và% cổ phần. Nhưng bây giờ mình đến công ty nó mình thấy là gì? Cơ cấu tổ chức thì lăng nha, lăng nhăng. Tài chính từ không hạch toán minh bạch hỏi báo cáo tài chính đâu gọi vợ em ơi lên đây Xem sổ sách nào, ghi chép đâu bà vợ lôi ra cái sổ.