NGÀNH BÁC SĨ RĂNG HÀM MẶT

Các bạn đang nghe den di học gì? Một podcast về review ngành học của e pace radio chị hay có một cái so sánh vui cho các bạn sinh viên, đó là chúng ta hãy tưởng tượng như là cái khối lượng công việc của chúng ta như là cái khối lượng hàng của chúng ta chất lên một cái xe bò ý, nếu như mà cái khối lượng hàng quá nhiều thì dù có bao nhiêu cách sắp xếp logic như thế nào thì chúng ta vẫn không thể sắp được lên cái xe bò đó. Nó xin chào các bạn lại là trường mình đây epirb.

Chắc em yeu nghe tên trường đại học này thì mình đoán là đa số các bạn sinh viên để biết đến ngôi trường này rồi phải không ạ? Ngoài việc nổi tiếng là ngôi trường nhất nhì trong việc đào tạo các y, bác sĩ tương lai thì ngôi trường còn tọa lạc ở một vị trí khá là đắc địa. Nó được mệnh danh là nơi siêu tắc đường nhưng mà thôi bỏ qua cái vấn đề tắc đường này đi thì mọi thứ mình nghĩ đến sẽ đều rất là tuyệt vời và để cảm nhận được cái phần tuyệt vời đó thì hãy cùng chào mừng vị khách mời siêu dễ thương của chúng ta. Ngày hôm nay, chị sẽ chia sẻ về ngành mà chị đang theo học tại trường đại học Y Hà Nội? Dạ, xin chào mừng chị bích, họ đã đến với rất nhiều gì ngày hôm nay ạ? Ha hello, hello, xin chào tất cả mọi người, mình là vịnh hậu hay còn gọi là hướng Nguyễn. Hiện tại mình đang là sinh viên 5, 4 ngành bác sĩ răng hàm mặt tại trường đại học Y Hà Nội. Hôm nay thì có mặt tại fa iradio, mình rất là vui một lần nữa, xin chào mọi người ạ, vâng ạ, em hơi thắc mắc về cái biệt danh của chị ạ thì không biết là nó bắt nguồn từ cái tên em thấy khá là gần với tên của chị hay là do làm mình có một cái sở thích nào đấy để cái biệt danh này đi theo mình suốt một cái thời gian đến tận bây giờ á. Thực ra thì cái biệt danh này nó xuất phát từ một thứ rất là ngẫu nhiên thôi. Nó là cái sở thích của chị là chị rất ít ăn dưa hấu. Thế là ngày xưa chị có đặt tên nick, facebook của chị là dưa hấu? Thế là từ cái hồi mà chị học cấp 3 cho đến lúc đại học ấy thì mọi người đều gọi chị là hậu ơi hậu ơi. Và dần dần thì chị nhận ra rằng là cái tên này ý nó làm cho mình trở nên đặc biệt và dễ nhớ hơn. Ví dụ, khi mọi người muốn lưu chị ở trong danh bạ ấy thì mọi người chỉ cần lưu là ví dụ là hậu thế là mọi người sẽ nhớ ra mình chứ không cần phải lưu là hậu đại học y hay là hậu da mặt ý thì chị thấy đây là một cái tên nó khá đặc biệt và dễ nhớ là chị giữ nó đến tận bây giờ. Như kiểu là coi như là một cái điểm khác biệt của mình để kiểu mọi người dễ dàng nhận ra đúng không ạ? Thì mình sẽ bắt đầu đi vào cái phần chia sẻ cũng như là trao đổi vì cái ngành này của mình. Chị nhá, em muốn hỏi là giữa muôn vàn các cái chuyên ngành chuyên sâu của đại học y ạ, ví dụ như là y đa khoa này y cổ truyền này hay là y tế công+ và một số thành hát nữa thì tại sao chị lại lựa chọn là răng hàm mặt nạ? Nếu mà nói về cái duyên đến với răng hàm mặt kỳ nó lại hơi gọi mình gọi là hơi chế nguyên một tí. Bởi vì là. Thực ra bản thân chị khi mà đăng ký vào đại học Y Hà Nội, ấy là chị đăng ký ngành bác sĩ y khoa. Đây là một cái ngành mà gọi là mơ ước một ngành tốp cao nhất mà chị hướng đến thế. Tuy nhiên thì hồi mà thi đại học là chị bị thiếu mất 0,1 điểm để vào ngành bác sỹ y khoa và nguyện vọng 2 của chị là vào bác sĩ răng hàm mặt ra rằng là tìm hiểu về nghề y ấy thì mình cũng đã tìm hiểu và cũng đã có thích từ trước rồi và mình đặt nguyện vọng mình đi thi. Tuy nhiên thì về răng hàm mặt thì chị chưa chưa có tìm hiểu nhiều khi mà mình đặt nguyện vọng ấy thì chỉ có nghe review từ mọi người là cũng ngành này rất là giàu, rất là có tương lai, ngày nay thì nhu cầu xã hội rất là nhiều, thế là mình đặt nguyện vọng thôi. Cái hồi mà mình mới bị trượt 0,1 điểm vào bác sĩ khoa mình răng răng hàm mặt đấy ngày đấy thực ra rất là buồn nha. Mặc dù là đỗ đến tận nguyện vọng 2 đỗ đại học Y Hà Nội hẳn hoi nhưng mà cái hồi mà chị đi nhập học là chị khá là buồn hồi đấy là mình cứ nghĩ trong đầu mình, cái cái tư tưởng là đây là mình bị trượt chứ không phải là mình bị đỗ. Thế nên là thật ra là hồi đấy, lúc mà mới đi học ấy thì mình thật sự không biết nhiều về cái ngành của mình và mình cảm thấy rất là mông lung. Tuy nhiên thì sau khi trải qua gần 4, 5 học tại đại học Hà Nội học ngành bác sĩ răng hàm mặt ý thì chị thấy rằng là càng ngày nó càng thể hiện ra là đúng là nghề chọn người chứ không phải người chọn nghề ấy bởi vì là Càng ngày thì mình càng phát hiện ra rằng là cái ngành bác sĩ răng hàm mặt, nó rất là năng động và nó phù hợp với mình hơn mình tưởng tượng ra để mà nói thì em thấy là cái con số không phải một tí, có khi nó là cái duyên ấy, nó gắn với mình như thế, chị í dạ, vâng thì như đặc trưng của trường đại học y là chỉ có lựa chọn duy nhất một cái khối, đó là khối b không, không là toán hóa sinh và như vậy là khi mà sinh viên đã đăng ký vào đây rồi, tức là chỉ có xét tuyển khối này duy nhất và không có một cái lựa chọn cái khối khác ý ạ. 2 k 10 điểm thi cũng khá là ngất ngưởng thì khi mà lúc ôn thi á chị có bị áp lực quá nhiều không ạ? Thực ra, cái áp lực khi uhldingen nó không đến một lần đâu em ạ. Nó đến thường xuyên và liên tục sau gần như là sau mỗi lần mà chị làm những cái bài thi thử sau mỗi lần mà chị thử những cái đề của các trường khác nhau ấy thì gần như là sau mỗi cái lần mà mình đi thử, mình làm những cái đề từ những cái trường khác nhau ấy thì mình đều đạt được những cái số điểm nó rất là chênh lệch, có lần thì chỉ được 80 lần được 9. Có những lần nhớ làm những cái đềm của. Những cái trường khó ấy thì mình có lần mình đã được 6, 7 và những cái lần đấy chị rất là sốc em ạ, bởi vì là mình cứ Xem cái điểm chuẩn của trường, í của trường trong nhiều 5 khác nhau ấy thì 5 nào, thế là nó cũng phải 2, 8, 2 9 thì có 5 2, 9,2 lăm thế à? Mình tưởng tượng rằng là à thế nào một môn mình phải làm được 9,2512 môn khác mình phải được 10 kiểu đấy và cái áp lực điểm số nó thường trực nó hiện diện ở trong mình và nó làm cho mình đã có rất nhiều lúc nhớ chị nghĩ rằng là ờ mình mất rất nhiều thời gian để mình lo lắng, để mình nghĩ Xem là chết rồi bây giờ theo học lực của mình nó bình thường như thế này thì làm sao mà mình đi được? Đại học Y Hà Nội ấy cái lực như thế này thì mình phải chọn trường nào khác thôi, hay là mình tính một con đường khác, thực ra là cái thời gian này nó đã tốn rất nhiều thời gian, nhưng mà đã có lúc rất là may nhé. Đã có một lúc là chị chợt nhận ra rằng là cái thời gian mà mình ngồi mình suy nghĩ mình lo lắng như thế này thì các bạn của mình, những người xung quanh, các bạn thí sinh, họ cùng cạnh tranh với mình, họ vẫn đang tiếp tục học. Tức là nếu mà chúng ta đã không còn con đường nào khác, nếu mà chúng ta đã lựa chọn con đường này thì tại sao mình không đi đến cùng? Mình không cố gắng hết sức để rồi mà nếu mà có thành công thì rất là vui, còn nếu mà nó nó vẫn không, nó vẫn thất bại như những cái gì mình đang nghĩ thì thực ra là. Đến cái lúc đấy, sau khi mà mình biết điểm chuẩn xong mình vẫn có một tháng để mình lựa chọn là mình đặt những nguyện vọng ở trường nào khác hay không, hay là thực ra là nếu mà có thất bại. Nhưng mà nếu bản thân đã cố gắng hết sức thì chị tin rằng là chúng ta vẫn sẽ có những cái sự công nhận nhất định đối với bản thân mình. Thế nên là rất là may là cái lúc đấy thì chị đã nghĩ lại và chị quyết định là thôi, mình không suy nghĩ nữa, mình biết rằng là cái lực của mình còn kém thì mình sẽ phải cố gắng hết sức mình, cố gắng hơn hơn và hơn nữa để mình có thể thi đỗ được cái nguyện vọng của mình chứ mình không dành thời gian để mình ngồi mình than thở, mình lo lắng nữa. Thế là dần dần ở những cái áp lực của chị đã giảm bớt Và mình tập trung vào học tập hơn theo những gì mà chị chia sẻ. Thật sự đúng là cái áp lực của nó rất là nhiều. Nhưng mà đến thời điểm hiện tại thì cũng đang thành công và suy cho cùng thì mình vẫn yêu ngành này và vẫn gắn bó với nói thời điểm hiện tại. Nhưng có một cái điều khác là cái ta bảo là con gái mà học x á thì hao mòn nhan sắc bởi vì thời gian khá là lâu rồi cũng khá là vất vả thì cũng kèm theo như kiểu được trực đêm ấy ạ thì cái vấn đề này chỉ có ái ngại nhiều không ạ? Thực ra để mà nói là bản thân mình ái ngại một phần thì gia đình phải ái ngại 10 phần em ạ. Vì là cái thời gian đầu tiên khi mà hồi chị mới học y ấy là mẹ chị thì nói rất là rất là to luôn là mẹ không cần con là phải yêu xừ hay gì cả mà con cứ tập trung học đi rồi không phải lo phải ngại. Nhưng mà thật ra có một cái sự thật là nó mới đến khoảng 5 2, 5 3 thôi là chị bắt đầu thấy mẹ chị thay đổi, bắt đầu là ngày xưa ấy ai mà những cái người con trai xung quanh nhà luôn mà có hỏi rằng là con gái cô có người yêu chưa này kia thì mẹ chị luôn luôn có một cái bài văn phải gọi là như văn mẫu luôn là mẹ chị sẽ bật luôn và nói rằng là à không con gái cô là học y học 9 5 nay ra trường nó còn. Thì đi làm, đi học, bác sĩ nội trú học thạc sỹ cấp tiến sĩ, nó không có thời gian yêu đương đâu, coi như là chặn đứng mọi cuộc tình duyên đến với mình luôn. Nhưng mà từ hồi mới bắt đầu chị học 5 2, 5 3, 7 khi mẹ chị bắt đầu chứng kiến các bạn bè của chị, người ta học khoảng 2, 3, 5 là người ta bắt đầu rục rịch có người yêu hay lấy chồng này và có rất nhiều bạn mà những bạn không học đại học ý là gần như là 2, 3, 5 là họ bắt đầu lấy chồng và có con rồi. Mẹ chị nhìn xung quanh làng xóm rồi con cô này cô kia bắt đầu rục rịch ý là hình như mẹ chị cũng bắt đầu lo lo và chị rất là bất ngờ, nhất là có một cái mùa tết mà chị về nhà mẹ chị hỏi chị là. Con có người yêu chưa sao mà lâu không có thế, lúc đấy chị mới nhìn ra rằng là ôi thì ra là mẹ mình cũng đã bắt đầu kiểu biết. Hối mình rồi bắt đầu cũng sốt ruột rồi thì thực ra bản thân chị khi mà chị học y ấy thì nếu mà áp lực đồng trang lứa ngày nay là một cái từ khóa rất là hot thì rất là may học ở trường nghĩ sẽ không có áp lực đồng trong lối cho việc có người yêu. Bởi vì là xung quanh chị thì gần như là trong tổ và trong lớp của chị là rất ít. Bạn có người yêu em không biết vì sao người ta bảo là trai y với gái y đều ế nhưng mà lại không yêu nhau nên là không hiểu vì sao mà cả trường cả lớp lại ế như nhau luôn mà có rất là ít, bạn có người yêu thì tuy nhiên thì những cái bạn bè ở xung quanh chị, những cái người mà bạn chị từ hồi cấp 2 cấp 3 ấy thì họ đều gọi là con người yêu và có những người lấy chồng. Vợ khá là nhiều rồi, bản thân mình thì ở trong trường thì nó có một cái gọi là lời nguyền muôn thuở. Hay là nếu mà vượt qua 5 4 rồi mà vẫn chưa có người yêu thì chắc chắn là ế đến lúc ra trường, bởi vì càng ngày thì nó sẽ càng bận hơn í 545556 đến khi mà bắt đầu đi viện, đi chụp ấy thì nó sẽ càng ngày càng bận hơn và bản thân chị thì đang học 5 4 là chị bắt đầu sốt ruột rồi em ạ dạ vâng và em nghĩ là sau đây thì chắc là mình sẽ không thích cũng như là trao đổi kỹ hơn về cụ thể, về cái ngành này của mình. Chị á thì cái như cái chương trình học của mình, í chị như cái tên của nó là răng hàm mặt ý ạ. Yến liệu có phải là nó sẽ chia làm 3 cái chuyên nghành đúng như cái tên của nó hay không và mình sẽ lựa chọn là học một trong 3 cái chuyên ngành đấy, hay là mình sẽ được học cả 3 luôn? À thực ra là nếu mà về cái chỗ trình của bọn chị í thì răng hàm mặt nó sẽ chia ra làm 2 cái chính là học về răng và học về hàm mặt thì trong cái quá trình học 6 5 thì cái đầu ra của bọn chị sẽ hướng đến là một bác sĩ răng hàm mặt với những cái kiến thức tổng quát về cả 2 cái mặt này ờ có những cái kiến thức tổng quát về cả ngành răng, làm tất cả mọi thứ liên quan đến chăm sóc sức khỏe răng miệng toàn diện và cả học về hàm mặt, tức là bọn chị sẽ học cả cái hướng mà phẫu thuật hàm mặt này, những cái ubudna, những cái bệnh lý chấn thương về hàm mặt. Tuy nhiên thì tất cả những ý tưởng này thì nó đều là giới thiệu cho bọn chị một cách tổng quan. Ờ và bọn chỉ biết làm một cái cơ bản những cái kỹ năng này trong 6 5 học. Còn nếu mà sau khi ra trường mình đi theo những cái gì cụ thể thì học y là học cả đời mà mình vẫn sẽ phải học thêm những cái đấy ạ. Thực ra rằng là trước cái khóa của 5 2018 của bọn chị ý, những cái khoá trước thầy cô, chị, anh chị đều học theo cái chương trình mà người ta hay nói là 4 + 2 hoặc là 5 + 1, tức là mình sẽ dành ra khoảng 40, 5, 5 đầu tiên để học chương trình như một bác sĩ y khoa học đầy đủ tất cả các môn và đến những cái 5 cuối cùng của chương trình học thì mới bắt đầu học về chuyên ngành răng hàm mặt. Ờ khóa của bọn chị là 5, 2018 là 5 đầu tiên mà trường thử nghiệm cái chương trình đổi mới mô đun bọn chị sẽ dành ra cái thời gian học lâm sàng và học chuyên ngành giao mặt sớm hơn thì khoảng một đến 2 5 đầu tiên là bọn chị vẫn sẽ học những môn y học cơ sở như những bạn bác sĩ y khoa thì những môn y học cơ sở hay nó chính là những cái môn mà ai nhắc đến ngành y cũng sẽ nhắc đến và như là một nỗi ám ảnh ý các bạn thường nhắc đến là giải phẫu này sinh lý hóa sinh miễn dịch vân vân thì những cái môn đấy, nó là những cái môn cơ sở, tuy nhiên thì khi mà mình học những môn chuyên ngành rồi mình mới thấy rằng là ôi môn cơ sở vẫn còn đơn giản lắm mọi người ạ. Thế thì là bọn chị ờ khi mà thầy cô của bọn chị dạy bọn chị í thì đều nhắc nhở bọn chị rằng là bản thân mình khi mà mang danh cái từ bác sỹ thì nó đều phải là như một bác sĩ y khoa trước. Chúng ta phải có những cái kiến thức cơ bản về cái tất cả các bệnh toàn thân của một bệnh nhân khi mà họ đến với chúng ta. Mặc dù là họ có những cái bệnh về răng hàm mặt nhưng mà nếu có đi kèm bệnh toàn thân thì chúng ta vẫn phải biết nhận diện vẫn phải biết cấp cứu do cấp cứu kịp thời cho họ trước. Bởi vì một khi mình đã mang cái danh bác sĩ là mình vẫn phải có một cái chăm sóc sức khỏe toàn diện cho bệnh nhân trước khi mà mình đi sâu vào cái chuyên ngành của mình thì. Vì nó thực sự là những cái lời dặn dò mà mọi chị luôn khắc sâu trong lòng dạ. Vâng, hiện như chị chia sẻ thì thực ra là có thể là mình đã được trải nghiệm luôn cái ngành y đa khoa, nhưng đúng như cái nguyện vọng một của chị rồi đúng không ạ? Thì mình cũng được học đá sang những cái vì những cái lĩnh vực nhỏ khác nhưng mà chủ yếu là mình vẫn học về cái răng hàm mặt là chủ yếu thôi thì như chị nói cũng khá là nhiều môn kiểu gây thương nhớ thì đối với chị thì cái môn nào mà chị sợ nhất đến thời điểm hiện tại ạ, có chung một cái nỗi ám ảnh tên là giải phẫu em ạ. Bởi vì cái môn giải phẫu mình không chỉ phải học lý thuyết về rất rất nhiều cái cơ quan, từ những cái động mạch tĩnh mạch nhỏ nhất trên cơ thể, nó đều có những cái tên riêng của nó mà mình phải nhớ và bên cạnh đấy thì học giải phẫu chúng ta còn được đi học, thực tập ở một cái nơi mà phải gọi là nổi tiếng nhất. Trường y nổi tiếng hơn tất cả mọi địa điểm khác, đó chính là cái nhà xác của đại học Y Hà Nội. Bọn chị sẽ được học thực tập ở trên xác người thật và thực tập trên các cái mô hình ở đấy thì chị tin rằng là đối với tất cả những bạn sinh viên y một lần đầu tiên được trải nghiệm đi học tập trên xác người. Lần đầu tiên được cầm cái quyển atlat mà nó dày hơn 2 ki lô gam để học từng chi tiết trên cơ thể chị tin là mọi người đều rất là nhiều hơn nó và bản thân chị sau khi mà đã thi chạy trạm giải phẫu xong thì chị vẫn không hiểu vì sao mình qua được môn đấy em ạ. Em nên nghe anh ấy từ nhà xác thôi thì đúng là đối với người bình thường thì cũng nổi da gà ấy ạ. Nhưng nếu mà giả sử trong trường hợp bọn mình không thể vượt qua được cái nỗi sợ đấy thì phải làm sao hả chị? Thực ra là về cái vấn đề này ở trên kênh tiktok của chị, các bạn cũng rất là thường xuyên hỏi là. Ờ chị ơi, em sợ ma em sợ sát em sợ máu, anh vân thì em cũng học y hay không thì đối với chị, cái câu trả lời của nó là nếu như mà đây không phải là một cái nỗi sợ đến từ một cái bệnh lý nào đấy mà bạn cần đến y học để chữa trị í thì hoàn toàn chúng ta có thể khắc phục được nó. Bởi vì là ờ, thực ra ý tiếp xúc với xác này với máu này không phải là dận chị. Đối với chị ấy, chị nghĩ rằng là tất cả mọi người đều sẽ có cái sự sợ cái sự khó chịu. Lần đầu tiên khi mà chúng ta nhìn thấy, bởi vì lần đầu tiên khi mà chị tiếp xúc đối với những cái đấy, nó không phải là những cái mà thường ngày chúng ta hay nhìn thấy. Thì nó sẽ có những cái sự khó chịu và có những cái sự sợ hãi nhất á nhất định. Tuy nhiên, ý thì bởi vì chúng ta sẽ phải tiếp xúc với nó một thời gian rất là dài. Ví dụ như học xác, các bạn sẽ phải học trong khoảng 5 đến 8 tuần tùy khoa tùy lớp hoặc còn đối với cái việc mà tiếp xúc với máu ấy thì khi mà các bạn đã bắt đầu đi cái môi trường lâm sàng đi thực tập tại bệnh viện í thì nó gần như là ngày nào các bạn cũng sẽ thấy chị nhớ đến lần đầu tiên mà chị phụ mổ ấy là lần đầu tiên mà chị nhìn thấy từng cái dao nó rạch từng thớ thịt ra nó ứa máu này, bản thân mình cảm giác có một cái từ gọi là rất là thốn ý. Thực sự là lần đầu tiên mà chị nhìn thấy những cái đấy. Chị cũng rất là sợ nha, nhưng mà ngày nào mình cũng phải tiếp xúc với nó thì dần dần mình quen dần quen dần. Và đến một ngày chị tin rằng là nếu cái đam mê của các bạn thật sự lớn, cái sự cố gắng của chúng ta thật sự nhiều thì chúng ta sẽ dần dần quen với nó thôi. Tuy nhiên thì nói như thế chứ không phải là các bạn ép mình, bởi vì có những người mà cái sức chịu đựng của mỗi người nó là khác nhau. Không phải tôi chịu được thì bạn phải chịu được. Thế nên là nếu như mà khi mà các bạn thử nghiệm nhé, các bạn có thể Xem những cái video ở trên facebook ở trên youtube hoặc là khi các bạn đã học y rồi. Nhưng các bạn trải nghiệm và các bạn thấy là cái nỗi sợ đấy. Nó quá đúng với bản thân mình, mình không thể chịu được nó và cái phản ứng của cơ thể của mình nó quá mạnh thì chị nghĩ rằng là các bạn có thể lựa chọn đi một con đường khác bởi vì chúng ta có nhiều lựa chọn và chúng ta cũng không nên em mình quá đáng. Xin bạn nói thì chắc là chị đã vượt qua được cái nỗi sợ của bản thân mình, nói là xuất sắc rồi đúng không ạ? Vậy khi mà sau khi buồn hay như thế về chị có bị ám ảnh là ví dụ ám ảnh kia mình ăn uống cái gì đấy? Em nghĩ là cái đấy là thấy thường thấy ạ. Đúng rồi, thực ra là cái hồi mà chị lần đầu tiên đi học xá ký rất nhiều. Anh chị của chị đã kể với chị rằng là ôi, lần đầu tiên chị đi học xa thì về một tuần chị không dám ăn thịt này rồi lần đầu tiên mà mình đi học xác là về xong rồi mình ghê sợ những cái mùi phooc môn nó ám ảnh mình các kiểu ý thì thực ra cái này chị nghĩ rằng là trải nghiệm của mỗi người là khác nhau. Đối với chị, cái lần đầu tiên học xác của chị, nó không quá đáng sợ như những cái lời mọi người hay kể mà chị thấy rằng là cái mùi foocmon ý thì có thể rằng là với cái niêm mạc mũi của bạn nào mà nó nhạy cảm nó mỏng một chút thì chúng ta sẽ bị kích ứng mũi. Ờ có thể là có nhiều người sẽ bị cay mắt một chút, tuy nhiên thì về cái ám ảnh thì chắc là bản thân chị là một người gan dạ một chút thì mình cảm thấy là mình không bị ám ảnh nhiều hoặc là ấy. Thực ra rằng là trước khi các bạn đi học xác, các bạn đã được nhìn thấy hình ảnh đó trên atlat vào trên cái giáo trình của mình rất là nhiều rồi nên là chị nghĩ rằng là cái việc tiếp xúc với những cái học tập với cái môi trường học của ngành y thì nó dần dần các bạn thật sự là sẽ quên được ấy vì ngày nào sách vở nó cũng ở xung quanh chúng ta nên nếu mà nó ám thì coi như là nó ám hàng ngày rồi ha thì chắc là nó cũng không đáng sợ lắm đâu các bạn ạ. Mình giữa những cái việc mà mình đi trường thành ở trên trường này. Với cái việc mà chị đã đi trực hay là đi làm trực tiếp ở trên viện á thì 2 cái việc hoạt động đấy, chị thích hoạt động nào? Vân thực ra nhá, nếu mà đối với bản thân chị thì chị thích cái việc đi lâm sàng ở bệnh viện nhất, nó có 2 cái lý do lý do đầu tiên là 5, 4 là cái 5 mà lần đầu tiên bọn chị sẽ được đi lâm sàng, tuy nhiên thì nó dính cái đại dịch covid nên là bọn chị đã phải học online lâm sàng online nhá ở nhà khoảng 2 tháng, nó làm cho bọn chị thực sự rất là thèm cái môi trường lâm sàng vì bọn chị phải học những cái cây bệnh online này. Khám bệnh nhân online này, nó làm cho bọn chị thực sự cảm thấy rất là mong muốn được gặp những cái người bệnh nhân thật được gặp những cái cây bệnh lâm sàng. Thật thế nên là cái khi mà bọn chị bắt đầu được đi họp ấy thì cái hồi đấy là đại học Y Hà Nội là cái gần như là ngôi trường đầu tiên được đi học tại Hà Nội mà bọn chị có cái bây giờ thì nhiều trường chưa đi học lại nhưng bọn chị đã học lại được 2 tháng rồi thì cái lúc đấy, khi mà bọn chị được gọi là được thả cửa đấy được thả cửa để lên Hà Nội được được đi học và được đi bệnh viện thì thực sự là nó hào hứng cái niềm hào hứng, nó phải nhân lên gấp đôi em ạ. Và thực sự chị thấy rằng là. Khi mà mình tiếp xúc với cái môi trường bệnh viện, mình được khám bệnh nhân thật mình được tham gia vào các cái quy trình thật trong một bệnh viện như là à giao ban như thế nào này. Buổi sáng đi đi buồn, đi khám bệnh nhân ra sao? Được trực tiếp trao đổi với bệnh nhân và được trực tiếp nhìn những cái mạch mặt bệnh mà nó không chỉ là ở trên sách vở mà nó còn là ở ngoài đời thật thì thực sự là chị thấy là nó rất là thú vị và nó sinh động hơn rất là nhiều khi mà bọn chị thực sự được học những cái đấy thì chị thấy là mình hiểu bài hơn và mình có gần như là mình có cái động lực học hơn í nên là nếu mà được chọn thì chị vẫn thích là cái môi trường học lâm sàng tại bệnh viện nhất thông qua những cái lời chia sẻ của chị ý thì đầu tiên là. Tiếp xúc với cái ngành này thì em sẽ nghĩ là răng hàm mặt thì xe chủ yếu thiên về kiểu thẩm mĩ ấy chị. Nhưng mà có những cái lời chia sẻ vừa rồi thì em nghĩ là không mà vẫn còn một số những cái kỹ năng đó hơi khác với lại em nghĩ là chắc là nếu mà các bạn nào mà mới em ý mà kiểu nghe răng hàm mặt thôi thì cũng sẽ thường nghĩ về kiểu thẩm mỹ đúng không ạ? Thực ra là cái hồi mà chị học răng hàm mặt ấy chị cũng nghĩ là răng hàm mặt là mình làm nhiều về thiên hướng dịch vụ này làm đẹp thẩm mỹ về cái răng thôi đúng không? Và rất là nhiều người nha ngày nay vẫn còn gọi các bác sĩ răng hàm mặt là nha sĩ. Tuy nhiên thì thực thực tế, khi mà bọn chị học ấy, bọn chị mới biết rằng là cái bác sĩ răng hàm mặt, nó đúng là nó có cái tính chất của một bác sĩ hơn rất là nhiều. Vì thực ra ấy đến khi mà bọn chị học 5 4, 5, 5 ý bọn, chị vẫn sẽ phải học những cái chuyên ngành chung của đa khoa như là nội ngoại sản nhi này nọ, chị vẫn phải nắm được những kiến thức rất là chung của một bác sĩ nên là chị thấy rằng là cái ngành răng hàm mặt í nó sẽ đi sâu hơn, rất là nhiều so với những cái làm thẩm mỹ trên răng. Nhưng mà tuy nhiên nhá đấy, nó là một cái hướng đi có thể lựa chọn của răng hàm mặt. Sẽ có rất là nhiều bác sĩ răng hàm mặt ra trường và chọn đi theo cái hướng thẩm mỹ. Và chỉ làm răng thôi thì đấy vẫn là một điều hoàn toàn là bình thường. Nhà em nhá tức là cái đặc trưng cái ngày này của mình thì cũng phải đi thực hành khá là nhiều. Đúng thế, chị có thể kể một cái câu chuyện ngắn hoặc một kỷ niệm nho nhỏ về một cái lần mà chị đi trực hay là đi thực hành mà chị cảm thấy nhớ đến tận bây giờ luôn ý ạ. Ừ, thực ra là nó sẽ rất là sẽ có rất là nhiều kỷ niệm em ạ. Bởi vì là khi mà bọn chị học răng ấy, thực sự bọn chị bị bất ngờ vì cái khối lượng thực hành mà bọn chị phải làm nó thực sự rất rất, rất là nhiều gần như là phân môn nào của Giang hàn, bọn chị cũng phải thực hành. Và đối với răng hàm mặt ý thì bọn chị hay phát biểu một câu là răng hàm mặt nó là tổng hòa của rất là nhiều cái nghề, còn những lúc nhá bọn chị học và bọn chị cảm giác như là bọn chị đang học bách khoa. Bởi vì bọn chị khi mà học chỉnh nha ấy, chúng ta phải thiết kế từng đường nét này, đo những cái tỉ lệ trên khuôn mặt như thế nào là nụ cười vàng như thế nào là đạt chuẩn của những cái dụng cụ ấy và mình sẽ phải làm như là một người làm cơ khí khi mà bọn chị lên những cái cung mặt này vạn vạn ốc vặn vít ở trong miệng trong mặt nó rất là nhiều. Đã có một lúc bọn chị bảo là ôm mình cảm giác như mình đang học bách khoa vậy á? Nó có những cái lúc ấy thì bọn chị còn hay trêu nhau là giống như đang làm thợ xây đang làm phụ hồ, bởi vì học răng thì nó sẽ có một cái phân môn mà chúng ta sẽ phải điêu khắc răng sẽ bị sử dụng thạch cao và điêu khắc lên những cái răng để mình biết cách tạo hình những cái răng, làm sao cho nó chuẩn nhất thì đã có một cái kỷ niệm mà chị nhớ là tết 5 đấy, bọn chị sẽ thi sau khi mà tết thế nào là chị đang mang cả một bịch thạch cao về nhà và đổ khuôn để khắc thạch cao tại nhà và nhà chị thì bán bia ấy nên là có rất là nhiều khách ra vào và lúc mà người ta vào ấy thì người ta thấy là a có một cái cô ở trong cái nhà này được bố mẹ khoe rất là nhiều về hàng xóm là học y nhưng mà đi vào lại thấy ngồi giữa một đống thạch cao trắng Anh và đang thấy ngồi gọt gọt khắc khắc cái gì đấy, người ta lại tưởng là chị học xây dựng em ạ. Thực ra đấy là một cái kỉ niệm rất là buồn cười luôn ý. Bởi vì là chị cảm thấy rằng là khi mà mình học răng ấy mình phải thực hành tay chân rất là nhiều và học răng nó có nhiều cái thực hành thú vị lắm nên là mình cảm giác rằng là mình được trải nghiệm cái trải nghiệm của rất là nhiều ngành nghề khác nhau và chị cảm thấy đấy cũng là một cái điều thú vị khi mà học răng khiến cho chị càng ngày càng yêu cái cái. Ngành này của chị hơn cũng khá là thú vị, phải không ạ? Em thấy là theo dõi trên cái trang. Facebook hay là trick của chị thì em thấy chị là một người khá là năng động và cũng tham gia khá là nhiều các cái hoạt động ngoại khóa khác. Bên cạnh cái việc là mình phải học những cái thời gian gọi là khá là nhiều ở trường á thì điều gì khiến chị có thể sắp xếp được một cái thời gian hợp lý để mình có thể vừa học cũng như là vừa tham gia được nhiều hoạt động như thế ạ? Ư? Thực ra nhá, cái này chị rất, rất là muốn khuyên các cái bạn và đặc biệt là những bạn sinh viên 5 nhất bởi vì là giống như cái hồi mà chị muốn lên đại học ấy. Chị nghĩ rằng là ừ, sinh viên là phải tham gia thật là nhiều bao nhiêu câu lạc bộ là phải tham gia hết, có bao nhiêu hoạt động mà hay mà giúp cho mình nâng cao được kỹ năng mềm là mình phải tham gia hết cái? Tuy nhiên ý thì nó có một cái sự thật, đó là chúng ta cần đảm bảo những cái chính trong cuộc sống của chúng ta, thứ nhất là về cái hoạt động chuyên môn à? Cái hoạt động học tập rất là quan trọng của chúng ta thứ 2, đó là hoạt động về phát triển bản thân, phát triển kỹ năng mềm. Thì các bạn nên tham gia các cái câu lạc bộ dự án, hoạt động xã hội vân vân để nâng cao là đúng, nhưng mà có một cái rất là quan trọng, đó là cái số 3, đó là các hoạt động mà chúng ta sẽ nâng cao sức khỏe tinh thần của bản thân, làm những cái điều mình thích, làm những điều mình đam mê để nạp lại năng lượng cho chính mình thì đấy là cái 3 cái. Điều quan trọng là chị muốn nhắc các bạn, các bạn trước thứ 2, đó là về cái việc làm sao để sắp xếp thời gian hiệu quả. Có rất nhiều người có rất nhiều phương tiện hay nhắc đến cho các bạn để làm sao các bạn có những cái công cụ sắp xếp thời gian một cách hợp lý, nhưng đối với chị thì cái quan trọng đầu tiên nó phải là cái lượng hợp lý ờ chị hay ko. Có một cái so sánh vui cho các bạn sinh viên, đó là chúng ta hãy tưởng tượng như là cái khối lượng công việc của chúng ta như là cái khối lượng hàng của chúng ta chất lên một cái xe bò ý, nếu như mà cái khối lượng hàng quá nhiều thì dù có bao nhiêu cách sắp xếp logic như thế nào thì chúng ta vẫn không thể sắp được lên cái xe bò đó. Và đó chính là câu chuyện về lượng về cái việc là chúng ta phải biết chọn lọc tại mỗi cái thời điểm chúng ta nên tham gia cái nhất định thôi, cân= được 3 cái. Việc chuyên môn phát triển kỹ năng mềm và cả cái phát triển cái sức khỏe tinh thần cho bản thân thì 3 cái đấy nó đâu phải cân= và các bạn hãy lựa chọn ít thôi. Các bạn hãy lựa chọn những cái gì thực sự quan trọng và cần thiết cho chính mình. Đừng đua theo đám đông hay là đừng nghe theo một cái gì đó. Nó quá lớn lao hay là nghe theo ai cả mà hãy thực sự hỏi bản thân sẽ là bản thân đang cần gì. Bản thân mục tiêu đang là gì thì mình chỉ tham gia những cái như thế thôi. Và khi mà cái lượng nó đủ cái lượng mà nó phù hợp ý thì lúc đấy mới là lúc chúng ta lên tra trên các cái phương tiện như là Google này như là youtuber này, các bạn chỉ cần tra cái từ khóa là ở cách sắp xếp thời gian hợp lý, nó sẽ ra rất nhiều cái công cụ thì chúng ta hãy thử nhé các bạn. Hãy thử từng cái một để Xem rằng là cái nào nó hợp với cái style của mình nhất, cái nào mà mình thấy dễ hiểu và dễ sử dụng nhất chứ không có một cái nào là cố định cho một ai cả ha có thể đến là một trong những lý do em thấy là chị trộn thêm một cái sức khỏe khá là tốt để có thể di chuyển từ luân phiên từ chỗ trượt này rồi về trường khoảng cách khá là xa ấy mà cũng liên tục như thế, cái giấc ngủ nó cũng gọi là cũng chóng vánh thôi đúng không ạ? Cho nên là các bạn trẻ cũng nên rèn cho mình một cái thói quen để cho một cái sức khỏe tốt từ như thế á. Chị cho em hỏi một cái chút về tương lai một xíu đi thì trong tương lai. Thì chị dự định là mình sẽ làm ở trong viện hay là sẽ mở cho mình một cái phòng khám? Riêng xây dựng thương hiệu cá nhân luôn. Thực ra là ờ với nhiều người ha, đặc biệt là với những bạn bè xung quanh của chị. Chẳng hạn thì cái thời gian 5 4 này là cái thời gian mà các bạn đang ở cuối cấp rồi và các bạn đều đang tính đến con đường tương lai cho mình rồi đúng không? Tuy nhiên thì có một cái điều đặc biệt ở trường y là bọn chị học 5 4 thì bản chất là bọn chị vẫn còn gần 3 5 nữa mới ra trường thì thực ra là cái câu chuyện về tương lai. Bây giờ nó vẫn còn đang là quá sớm đối với chị và chị cũng nghĩ rằng là thực ra như ở trên tiktok của chị ấy có rất là nhiều bạn còn chưa thi vào ngành y mà đã hỏi chị là chị ơi, bác sĩ ngoại thì là làm những gì? Bác sĩ nội có mất không? Bác sĩ sản thì làm gì? Thực ra nó đều là những cái chuyên khoa lẻ của y khoa mà các bạn cần phải học. 6 5 bác sĩ đa khoa xong, các bạn mới ra trường mà chọn ý thì thực ra chị thấy rằng là cái câu chuyện chọn ngành chọn nghề sau này khi ra trường ờ trong trường y ấy, nó thực sự phù hợp khi mà các bạn đã trải nghiệm hết tất cả các cái khoa đấy rồi các bạn học y khoa thì các bạn đều sẽ được đi tất cả những cái chuyên khoa lẻ của đa khoa để các bạn có thể trải nghiệm và Xem là cái nào là cái phù hợp với mình nhất. Bọn chị học răng hàm mặt cũng như thế, răng hàm mặt trong răng hàm mặt cũng có 9 cái bộ môn nhỏ. Mà bọn chị sẽ được đi lần lượt 9 cái bộ môn này và chị nghĩ rằng là khi nào mà chị đi đầy đủ hết, khi nào mà chị trau dồi được cái kiến thức của mình, nó đạt đến một cái độ nào đấy thì mình mới thực sự biết rằng là mình phù hợp với cái con đường nào và mình làm tốt nhất mình có thể xây dựng thương hiệu cá nhân tốt nhất ở con đường nào. Thế nên là khi mà còn đang là sinh viên ấy thì chị vẫn đang rất là cố gắng trau dồi cả về chuyên môn và cả về tiếng anh để mình có thể mở rộng cái lựa chọn của mình hơn thôi. Còn thực sự là mình chọn gì thì chị vẫn đang chờ duyên mà chờ mình đủ 9 ha. Em có một câu hỏi nữa chính là ở khi mà mình học tại một môi trường áp lực về mặt điểm số khá lớn như vậy, còn các bạn cũng đều cạnh tranh khá là gắt gao với nhau. Ý thì cái bí quyết nào để mình có thể giành được học bổng? Chị có thể bật mí một chút xíu kinh nghiệm để cho biết đâu các bạn ý có cái cơ hội để có thể giành được hô về tay đường á? Thực ra là về cái vấn đề học bổng này, ý chị rất rất, rất là muốn truyền động lực cho các bạn ở đây bởi vì là đặc biệt những cái bạn mà đến từ những cái trường cấp 3 mà không phải là trường chuyên hay là có một cái xuất phát điểm mới vào đại học không được tốt lắm ấy. Bởi vì bản thân chị là một người đến từ một ngôi trường nhỏ bé ở huyện ơi nói tên ra chưa? Chắc mọi người đã biết nhiều đấy thì cái hồi mà mới chỉ mới lên trường y ấy chị cũng biết thân biết phận mà chị cũng biết rằng là ôi xung quanh mình. Toàn là thủ khoa tỉnh, thủ khoa huyện này giải quốc gia quốc tế này, mình chắc chắn sẽ là một cái hạt gạo rất là nhỏ bé ở trên này thì mình sẽ. Không thể mơ đến câu chuyện học bổng trường y đấy, thế nhưng mà ấy bản thân chị thấy rằng là xung quanh các bạn giỏi như thế thì thôi, mình không giành học bổng thì mình cứ cố gắng hết sức và thế là rất là bất ngờ nha là 5 nhất chị được học bổng và chị đứng thứ 3 của lớp và chị thật sự rất là bất ngờ. Cái lúc đấy và lúc đấy thì mình nhận ra một cái điều rằng là à? Khi mà các bạn học đại học ấy, các bạn sẽ thấy rằng là các cái môn ở trên đại học gần như là nó hoàn toàn mới, gần như là nó không có liên quan gì đến những cái môn mà chúng ta học cấp 3 đâu, nó đều là những cái kiến thức mới, những cái trường kiến thức rất là mới mà để cho chúng ta có thể trải nghiệm và chúng ta có thể học tập. Thế nên rằng là cái xuất phát điểm ấy, chị nghĩ rằng là nó có thể là một cái nền tảng cho thấy những cái bạn đấy ở cấp 3, họ rất là chăm chỉ, họ có một cái năng lực học tốt. Tuy nhiên, ý với những cái môn mới ở trên đại học thì ai là người chăm chỉ, ai là người nỗ lực hơn thì các bạn ấy hoàn toàn vẫn có thể đạt được những thành tích tốt. Thế nên là ở trong 5 nhất ý chị đã học tập rất là chăm chỉ này đã nghiên cứu rất là nhiều và thực tế có một cái câu chuyện ở trên trường y mà chị thấy nó khá là đặc biệt, đó là người ta thì thường hay có một cái câu là phong độ là nhất thời đẳng cấp là mãi mãi đúng không? Nhưng mà đối với chị thì chị không bao giờ giữ cái câu đấy khi mà chị học y các bạn ạ, bởi vì. Thì học y ấy, mỗi kỳ mỗi 5 học, nó lại là những môn học rất mới, nó lại là những cái môn học rất khó, mặc dù nó có liên quan đến nhau nhưng mà cái lượng kiến thức nó thực sự rất là nhiều và nó cần chúng ta luôn luôn phải chăm chỉ, luôn luôn phải học tập, thật là tốt, chỉ cần một kì mà chúng ta sao nhãng, chúng ta bỏ= đi việc học một cái là mặc dù kì trước mình vừa học ở một kỳ xong, các bạn không chỉ mất học bổng và các bạn còn tụt hạng rất là nhanh, bởi vì các bạn xung quanh chúng ta thì vẫn rất là chăm chỉ, cái khối lượng kiến thức thì nó chỉ càng ngày càng nhiều thôi nên là ấy đấy là một cái điều mà chị luôn luôn phải nhắc nhở bản thân trong cái việc là. Mình chăm chỉ một kì 1, 5, 2 5 thôi không đủ muốn trở thành một cái bác sỹ tốt, muốn làm một người có chuyên môn giỏi, chúng ta phải luôn luôn chăm chỉ, luôn luôn học tập thì nếu mà chia sẻ cho các bạn một cái tips để được học bổng, đặc biệt là học bổng 5 nhất ha thì chị nghĩ rằng là chúng ta cần phải nghe giảng trên lớp. Thật là nhiều. Khác với cấp 3 thì chị thấy rằng là ở trên đại học ấy, thầy cô sẽ không dạy quá nhiều kiến thức ở trong sách trên lớp, nhưng mà các bạn hãy kỳ kỳ vọng vào một cái đó là thầy cô ấy sẽ luôn chia sẻ cho các bạn những cái kinh nghiệm. Là những cái trải nghiệm của các thầy cô trong những cái kiến thức đấy, và nó là những cái câu chuyện rất thật, những câu chuyện rất truyền cảm hứng mà khi chúng ta nghe ấy, chúng ta sẽ có cái động lực để học cái kiến thức đầy hơn. Sẽ hiểu về cái bản chất của cái kiến thức đầy hơn và đúng cái tính chất là thầy cô trên đại học là những cái người truyền lửa cho chúng ta. Thế nên là khi mà các bạn ở trên lớp, các bạn chăm chú nghe giảng ý về nhà ấy, chúng ta sẽ nuốt gọi là nuốt cái sách nó trôi hơn nó tốt hơn nên là đừng bỏ mọng, đừng bỏ phí cái thời gian học ở trên lớp nhá, chúng ta sẽ ngồi học trên lớp, thật là. Rất là nhiều và đặc biệt là những cái bạn nào mà muốn là vừa học vừa tham gia hoạt động nhiều ấy thì chúng ta phải hiểu rằng là cái thời gian học ở nhà của chúng ta sẽ bị ít hơn những người khác. Thế nên là các bạn hãy thật sự tập trung học trên lớp và đến khi mà ôm bà ý thì chúng ta hãy luôn luôn thử nhá các bạn sinh viên thì hay trêu nhau một cái câu là mỗi lần mỗi kỳ đại học là một lần nhát đúng không? Thực ra nó đúng đấy các bạn ạ, nó nhát trong cái phương pháp chúng ta hãy thử thật là nhiều phương pháp, có những bạn sẽ là vừa học vừa chép, các bạn ấy thuộc có những bạn thì sẽ là phải kể sơ đồ tư duy, có những bạn thì là phải vẽ mai mag vân vân. Khi cất chúng ta hãy thử thật nhiều, nếu mà chúng ta hết cách rồi, chúng ta hãy đi hỏi bạn bè xung quanh. Các bạn hãy tin rằng là những cái người học y xung quanh chúng ta đều là học bá cả mọi người ạ. Họ có rất là nhiều cái phương pháp đặc biệt và bản thân mình cũng học được từ bạn bè của mình. Rất là nhiều cái cái thứ 3 mà mình khuyên các bạn là chúng ta có thể học nhóm nhá, học nhóm và trường y vô cùng hiệu quả luôn khi mà khối lượng kiến thức nhiều và xung quanh chúng ta toàn là những chuyên gia cả các bạn ạ thì cái việc mà chúng ta trao đổi với nhau dạy cho nhau mỗi lần dạy là một lần chúng ta ghi nhiều kiến thức gấp đôi các bạn ạ. Cách tốt nhất để học là dạy cho người khác, thế nên là khi mà chúng ta tự dạy cho nhau những cái chủ đề, phân công nhau ra và trao đổi với nhau thì chúng ta cũng sẽ nhớ bài và hiểu bài hơn. Thì đó 3 cái mà chị đề xuất cho các bạn đề, nếu mà bạn nào đang nhắm vào cái học bổng của trường y nhá, hàng cuối cùng là một cái lời nhắn là thực ra học bổng ý. Nó là một cái gọi là một cái chứng nhận một cái thưởng mà một cái niềm vui cho chúng ta thôi nhưng mà không ho được học bổng thì cũng không sao. Miễn rằng là chúng ta cố gắng hết sức. Chúng ta luôn luôn cố gắng và luôn luôn chăm chỉ thì chị nghĩ đấy cũng là một cái mà chúng ta có thể tự khen tự thưởng bản thân rồi các bạn nhá em có theo dõi qua cái kênh tiktok của chị và đúng là Xem những cái hoạt động của chị ở trên đấy và cũng đồng thời cũng theo dõi những cái hoạt động khác bên lề của chị nữa thì thấy chị là một người khá là Đọc đang đọc cực kỳ á và nếu mà ai mà có khi gặp chị ở ngoài rồi thì không mặc trong áo blouse nhá thì chắc là sẽ không nghĩ là chị đang học y đâu mà nghĩ là chỉ sau một cái môi trường nào đấy nó năng động hơn nhiều. Ngoài cái việc là mình có những cái tham gia hoạt động tích cực như thế thực ra ấy mà mình đã suy nghĩ suốt cả 1, 5 nhất mình học đại học và nó cũng đã từng là một trong những cái gọi là ám ảnh đối với mình. Ý vì trong đầu mình nghĩ từ cái hồi mà mình chọn thi. Từ thầy cô 3 mẹ, bạn bè đều nói một câu rằng là mình không thể nào hợp với môi trường học y được đâu mình vào đây rồi mình sẽ bị mình sẽ bị kìm hãm này. Mình sẽ không phát triển được những cái năng động của bản thân và mình sẽ không thể hòa nhập được, đi được với bạn bè xung quanh vì xung quanh toàn mọt sách mà tự nhiên có một cái con nó năng động như thế này. Thực ra là đấy là một cái điều mà mình đã ám ảnh rất là nhiều thế. Tuy nhiên, nhắc ngay khi mà mình lên đại học vì lần đầu mình lên đại học y thôi ấy, mình đã phải thay đổi suy nghĩ cái lần đầu mình lên đại học y mình nhớ lại cái hôm đấy là cái hôm mà giới thiệu các câu lạc bộ tập luyện nhóm và chào mừng tân sinh viên á. Mình đi từ đầu chuồng đến cuối chuồng và xung quanh mình là rất nhiều câu lạc bộ. Họ đặt bàn họ tư vấn rất nhiều các anh chị và mình cảm thấy rằng là mỗi câu lạc bộ lại có một cái màu sắc riêng. Các anh chị rất là năng động, rất là hoạt bát và mình còn bất ngờ. Một cái điểm nữa là cái hồi mà mình lên ý là đại học Y Hà Nội đang có 37 câu lạc bộ tổ, đội nhóm mọi người ạ, có rất là nhiều hoạt động và mình cứ thế cứ thế dần dần là bị ấn tượng bởi đại học Y Hà Nội, bởi vì trong 1 5 ấy có vô vàn nhiều cái sự kiện mà các bạn học y có thể tha hồ và thỏa sức tham gia, ví dụ như là những cái sự kiện về văn nghệ này, những cái sự kiện về. Thi về cả kiến thức này học tập này dồi kỹ năng mềm, có rất nhiều thứ để chúng ta có thể tham gia và gọi là bung tỏa năng lượng ấy mọi người ạ. Và còn một cái nữa đó là hồi mình học 5 2, 5 3 thì phải mình nhớ là hồi đấy mình có tham gia một cái đại hội tổng kết công tác đoàn hội và hồi đấy thì mình có làm ở trong hội sinh viên lúc đó khi mà mình tham gia ấy thì thầy thầy Nguyễn Hữu tú ngày đấy, thế là phó hiệu trưởng, còn bây giờ thầy đang là hiệu trưởng, nhà trường thì thầy có lên phát biểu một câu mà nó thực sự là rất là cảm động mà. Tạo động lực đối với mình. Đó là hồi đấy thấy có nhận xét mình một câu là thầy thấy rằng bạn này xứng đáng là một biểu tượng của sinh viên y vì bạn vừa học tốt, bạn vừa học tiếng anh tốt, vừa tham gia hoạt động ngoại khóa tốt thực sự là hồi đấy mình rất là bất ngờ ấy, mình rất là bất ngờ về cái công nhận xét về cuộc thầy và thực ra là đến tận bây giờ mình phấn đấu nó vẫn chưa= được một phần lời khen của thầy. Tuy nhiên thì mình vẫn luôn luôn phấn đấu để phát triển và trau dồi bản thân, bởi vì càng ngày mình học y thì mình càng thấy rằng là ờ đối với khi mà mình tiếp xúc với các thầy cô. Với các anh chị của mình thì ai cũng có máu nghệ sĩ trong người mọi người ạ. Mình không hiểu vì sao mà mọi người thường nhận xét rằng là sinh viên y thì mọt sách. Có thể thấy là sinh viên y học nhiều thật nhưng mà một phần nhá một phần là do cái thời gian nó bận. Nó khiến cho mọi người không có nhiều thời gian dành cho những cái đam mê, cái sở thích của họ nên họ phải tạm giấu nó đi để làm những công việc chuyên môn. Tuy nhiên thì mình thấy rằng là mỗi cái dịp mà ở viện mình ở trường mình có hoạt động cho các thầy cô ấy thì các thầy cô thể hiện tài năng phải gọi là vô biên mọi người ạ, có thầy cô thì hát hay, đàn giỏi này có thầy cô thì nhảy đẹp luôn. Thực ra là mình thấy càng ngày mình càng khám phá, thấy bạn bè mình, thầy cô mình đều là những người có những cái tài năng rất là nhiều và họ đều có cái máu nghệ sĩ ở trong mình. Và dần dần thì mình thấy rằng là à, mình không phải là một cái hiện tượng dị biệt. Mình không phải là một cái người khác biệt trong trường y mà đôi khi chỉ là mình may mắn hơn, mình có nhiều cái cơ hội, mình có nhiều cái nguồn lực hơn, những cái người khác để mình có thể thể hiện ra những cái điều mà họ đang phải dấu và từ cái điều nhận ra đấy thì dần dần mình có thêm động lực, mình có thêm động lực để mình tiếp tục phát triển và tiếp tục cố gắng. Để làm sao mình có thể làm một cái hình ảnh có thể truyền năng lượng và tạo động lực cho những cái người ở trên mình, những cái người ở dưới mình đấy để cho họ có thể nhìn vào đấy và coi như đây là một cái điểm để thay họ thực hiện ước mơ của họ và lan tỏa năng lượng đến họ. Đấy cũng là một cái niềm vui đối với mình. Đúng là cái khoảng thời gian mà mình lắm ó với lại trường đại học ý ý đó khoảng hơn 15 thì đến đòi hỏi là những người họ cũng có một cái bạn nhấn khá lớn thì mới có thể trao đổi với khoảng thời gian dài hơi như thế. Mình ngán hôm nay cũng thay mặt cho các bạn ở trong r thì cảm ơn chị nấu rất là nhiều vì đã dành thời gian chia sẻ với chúng. Em rất là tâm huyết luôn vì cái cái câu chuyện liên quan đến cái ngành này rồi là mình đi chợ, đi thực hành như thế nào nữa và hy vọng là những lời chia sẻ này của chị có thể đem đến cho các bạn ờ đang có cái ý định lúc nấu rồi. Cái ngày này chẳng hạn mạnh dạn hơn và mạnh dạn đăng ký và sẽ có cái nhìn nó tổng quan hơn và rõ nét hơn thì cái ngành của mình cảm ơn chị rất nhiều ạ và chắc chị là. Ta sẽ sớm được những cái kỳ vọng của bản thân trong tương lai nữa và trong những cái 5 sắp tới thì sẽ hoàn thành thật tốt. Chương trình tại đại học luôn ạ. Cảm ơn anh rất là nhiều và hôm nay chị cũng muốn gửi một lời cảm ơn đến cho e iradio vì đã mời chị trong cái số đặc biệt như thế này. Thực ra là bây giờ là cái giai đoạn mà các bạn sinh viên y đang bắt đầu nhập học rồi và chị tin rằng là khi mà các bạn mới lên trường y thì các bạn sẽ chịu. Rất là nhiều cái cú shock. Bởi vì cái tình yêu dành cho trường y nó càng lớn bao nhiêu thì cái 5 nhất các bạn sẽ lại càng sốc. Với cái môi trường mà nó áp lực với cái môi trường mà nó khó khăn đến. Thế là chị mong rằng là tất cả những cái bạn mà đang có ý định theo đuổi ngành y này và những bạn mà còn đang là sinh viên 5 nhất ngành y thì các bạn đều sẽ có thể nhận được những cái thông điệp đến từ chị và mong rằng là chúng ta sẽ cùng cố gắng theo đuổi con đường này. Ha, dẫu nó có khó khăn, dẫu nó có nhiều vất vả, nhưng mà nếu đây là con đường mà chúng ta thực sự muốn nên là con đường chúng ta lựa chọn thì hãy cố gắng hết mình cho nó và hãy luôn đam mê. Hãy luôn nhiệt huyết các bạn nhé. Cảm ơn các bạn rất là nhiều.

Viết một bình luận