giá như anh vẫn là sinh viên năm nhất

Ngày hôm nay, đông sẽ chia sẻ với các bạn một câu chuyện, một lời tâm sự của một cựu sinh viên mà đông nghĩ đó cũng là tâm huyết của rất nhiều các cựu sinh viên khác dành cho các em của mình. Hãy cùng lắng nghe nhé. Giá như anh vẫn là sinh viên 5 nhất. Tại sao em vẫn ngồi ở đây? Dạ em ngồi đây, đời bạn trai em đến đón đi Xem phim ạ, tại sao đi học xong không về nhà nghỉ rồi ôn bài mà lại đi Xem phim muộn với em dạ tại em vừa học xong mệt quá nên phải giải trí lấy sức cho ngày mai ạ.

Nói xong, cô gái cười khúc khích rồi check facebook tiếp tôi cạn lời theo đúng nghĩa đen của nó và bước vào nhà. Gửi các em sinh viên nếu có một điều ước, anh sẽ ước được quay lại. Khoảng thời gian học đại học, anh sẽ ước một lần nữa được sống hết mình, cố gắng hết mình, chăm chỉ hết mình và nghiêm túc hết mình. Không phải với việc học đại học mà chính là với bản thân anh anh nhận ra kỹ năng mềm chưa tốt, tiếng anh chưa tốt, học trên trường chưa tốt kiến thức, kinh nghiệm thực tế càng chưa tốt. Tất cả những cái đó không quan trọng= việc bản thân anh chưa thực sự tốt. Anh cũng như em đã cố gắng nhưng cố gắng chưa đủ nhiều, quyết tâm nhưng quyết tâm chưa đủ cao. Có những lần anh nghe điện thoại của bố mẹ, sau đó anh lao vào bàn học như một con thiêu thân. Vậy anh cày thâu đêm suốt sáng nhưng đến hôm sau ngủ dậy, anh quên mất mình phải làm gì. Có những lần anh nghĩ về bố mẹ, bố mẹ vất vả với anh như thế nào để nuôi anh ăn học? Bố mẹ gửi gắm ở anh tiền bạc, niềm tin và sự hy vọng anh lại lao vào bàn học như trâu như bò. Vậy nhưng đến hôm sau, anh lại quên mất mình phải làm gì? Nên làm gì và cần làm gì? Có những lần anh nghe những câu chuyện trong các buổi hội thảo, họ chia sẻ về con đường mà họ đi tới thành công, anh về nhà và mang cho mình một quyết tâm, một khí thế hừng hực và có những lần anh thấy bạn bè trong lớp học rất chăm chỉ. Vậy là anh lại cố gắng nhưng chỉ được vỏn vẹn vài ngày rồi sau đâu lại vào đấy. Anh tự hỏi, nỗ lực, bản lĩnh đương đầu với thử thách như hồi cấp 3 ở đâu rồi trước đây, nếu anh có thể thức đến 2 3 giờ sáng để ôn thi đại học? Thì giờ đây có nhiều cuốn giáo trình chưa? Chắc anh đã đọc qua dù chỉ một lần anh bảo việc học ở trường rất vất vả nhưng suy cho cùng vật lộn nhiều nhất vẫn là làm sao để dậy sớm vào buổi sáng và lên giảng đường học cho kịp giờ. Nếu được học lại đại học, anh sẽ không bao giờ có những suy nghĩ ngành mình học chán kinh tế quốc dân chán học mà chả có ứng dụng gì cho tương lai sau này cả. Thay vào đó, anh sẽ tự trả lời câu hỏi, tại sao người ta cùng trường như mình mà người ta giỏi hơn mình cả tỷ thứ nhanh nhẹn, hoạt bát hơn mình cả trăm lần? Anh phải nói thật với các em là 4, 5 học đại học trôi qua nhanh lắm, đừng để uổng phí= những thứ vô bổ như yêu đương sống ảo, facebook, phim ảnh, ăn uống, check in dẫn đến chểnh mảng học hành. Anh biết là hầu hết các em không có ý nghĩ sẽ xả hơi sau 3 5 dùi mài kinh sử ở trường cấp 3 nhưng anh xin nói thẳng đa số sinh viên các em biết là phải cố gắng nhưng cố gắng chưa đủ nhiều. Hôm nay cố gắng ngày mai lại giảm tinh thần dăm 3 phần là ít đa số sinh viên các em. Biết là phải quyết tâm nhưng quyết tâm chưa đủ cao. Hôm nay thấy một tác động mạnh từ ai đó, từ một em rất quyết tâm học nhưng ngủ dậy qua này đâu lại vào đó em à? Nếu như cố gắng như em quyết tâm như em thì ai cũng làm được nên em chỉ đạt đến mức đó thì em sẽ cũng giống như bao nhiêu người khác mà thôi. Vậy nên em phải luôn luôn cố gắng cố gắng gấp 2 3 lần người bình thường thì mới dám mong có tương lai sau này em ạ hơi phũ nhưng anh muốn nói rằng cô lao công quét rác còn cố gắng nhiều hơn em chăm chỉ nhiều hơn em. Và nếu như chỉ nghĩ mà không làm hoặc nghĩ mà làm hời hợt thì anh nghĩ em đừng nên làm tốn công tốn sức. Một ngày anh tiếp xúc với rất nhiều các bạn sinh viên rất nhiều bạn hỏi anh là em học như này nhưng em chán lắm, em thấy nó chả có ứng dụng gì cho tương lai sau này cả. Nếu em nghĩ việc học không có ứng dụng gì cho tương lai thì anh xin đính chính lại cho em rằng nên em nghĩ như thế thì chính bản thân em mới không có ứng dụng gì. Nói đúng ra là vô dụng với tương lai của em sau này đó. 2 con người hoàn toàn khác chả liên quan gì đến nhau. Việc phải học đại học theo anh là cực kỳ quan trọng, đầu tiên là không để bất hiếu với bố mẹ nên em không cố mà học cho tốt thì chính là bản thân em đang coi tiền bạc, niềm tin, sự hy vọng của bố mẹ gửi cho em chỉ là những thứ rác rưởi anh cho đó là bất hiếu tội lỗi lớn nhất trong 4 loại tội bất hiếu, bất nhân, bất trung và bất nghĩa. Thứ 2 học đại học là để em được xã hội công nhận đúng= đại học chỉ là cái tấm bìa các tông, nhưng cái bìa các tông đó để chứng tỏ rằng em khác với những người khác là em được đào tạo bài bản đàng hoàng, chứng tỏ là em có ăn có học thứ 3, quá trình học đại học theo bản thân anh là không phải để học mà là để trải nghiệm. Để em tìm được câu hỏi, em làm được gì, em thích gì và em làm được gì tốt? Hơi phũ nhưng em thử nghĩ mà Xem, lúc em ra khỏi phòng thi kiến thức em quên đi 7 đến 80% và nếu mấy 5 đại học cứ như thế, em sẽ mãi như thế không khá lên được.

Vậy anh gặp rất nhiều các bạn trẻ như em, anh kể cho họ ghe những câu chuyện và tặng nguồn cảm hứng cho họ cố gắng hơn trong cuộc sống. Anh hay nói vui với họ, nếu như anh cố gắng hết mình, quyết tâm cao độ và tuyệt đối nghiêm túc đối với bản thân thì anh sẽ tốt hơn rất nhiều anh của ngày hôm nay nhưng đời cho ta chữ nếu chứ không cho ta chữ thì đầu em và câu cuối cùng anh nói với họ, anh vẫn ước được làm sinh viên một lần nữa, anh muốn tặng em một câu nói mà đó cũng là chân lý sống của đời anh. Nếu như bạn thay đổi, mọi thứ sẽ thay đổi vì bạn. Về cơ bản, trong cuộc sống nếu muốn có những mối quan hệ, muốn có người yêu xinh gái hay đẹp trai, nói thẳng ra nữa là muốn có tiền thì bản thân mình trước tiên phải tốt lên, phải thực sự có giá trị thay đổi 100% thì mọi sự sẽ tự nhiên tốt lên em nhé. Các bạn thân mến, đó là những lời chia sẻ của tác giả Ngô Xuân thắng, một cựu sinh viên của đại học bách khoa. Và như lời tác giả đời cho ta chữ, nếu chứ không cho ta chữ thủy đâu en, cuộc sống là vậy, phải luôn luôn cố gắng nỗ lực hết mình, làm tốt hơn nữa để không bao giờ phải liên tiếp phải nói 2 từ giá như bạn nhé

Viết một bình luận