NHẬT KÝ MỘT NGÀY LƯỜI LƯỜI! AI RỒI CŨNG LƯỜI THÔI |

Với lại xin chào, xin chào, xin chào và chào mừng, các bạn đã quay trở lại với chanel nha kiếm meo meo của mình. Mình là hiệp hay còn gọi là nghiệp không va. Mình đã có một cái cuối tuần thật sự rất là lười biếng và sự lười biếng của mình sẽ thể hiện rất rõ trong cái blog này khi mà bạn sẽ thấy làm. Nói chuyện chẳng có nội dung gì cả, mình chỉ đang vừa ngồi gọt táo và mình vừa ư không biết nói xàm ừ, mình nghĩ là mình sẽ đang rất là nói sàm trong cái blog này.

Thật ra thì mình định là thứ 2 hàng tuần thai à? Thứ 2 tuần này, thay vì mình sẽ đăng một cái blog như bình thường thì mình sẽ livestream để nói chuyện với các bạn, nhưng mà mình sực nhớ ra là thứ 2 trong tuần vẫn là ngày mình đi làm và cũng là ngày mà mình đi tập nữa. Cho nên là mình không chắc là mình có thể livestream được phát triển bản hay không mà thôi. Cái gì mình đã không chắc thì mình không nên làm, cho nên là mình cứ quay video trước rồi lúc nào mà mình dỗi dỗi được thì mình sẽ livestream sau thế mà+ táo xịn không? Một đường luôn nha, hoàn toàn không đức. Tự thấy mình được công gia chánh giỏi phết. Ôi thôi. Anyway, cái chuyện đấy các bạn nghe ờ dạo gần đây thì mình hơi có vấn đề một chút xíu ờ. Thật ra trong các video blog trước thì các bạn sẽ thấy là mình nói chuyện có nội dung hơn mình sẽ kể chuyện. Có những cái vấn đề này, vấn đề kia hoặc là ít ra thì cũng là những câu chuyện có thật, nhưng mà nó có tính nội dung rất là cao, còn hôm nay thì đơn thuần là một câu chuyện, nó chẳng có cái nội dung gì cả. Haizz 2 tuần vừa rồi không hơn 2 tuần vừa rồi, khoảng tầm một tháng vừa rồi thì mình phải nói thật với các bạn là mình hơi khó một số vấn đề không được. Buồn lắm và mình đã đi gặp bác sĩ tâm lí thật ra thì cũng không có gì quá là nghiêm trọng. Dùng chữa bác sĩ tâm lý thì nghe nó có thể chữa bác sĩ nó hơi ghê nhưng thật ra thì mình gặp một số vấn đề. Nó là sự kết hợp giữa cả những thứ liên quan tới stress do công việc+ với lại dịch bệnh, nó làm ảnh hưởng tới cái vấn đề tinh thần của mình+ thêm cái chuyện thôi là cũng gần 2, 5 rồi mình không có được về thăm nhà mình rất là nhớ nhà+ thêm cái việc là bỗng dưng mình kiểu hơi hoang mang về nghề nghiệp của mình, các bạn, các bạn. Mình sẽ hiểu là đôi khi sẽ có những cái giai đoạn trong cuộc sống mà chúng ta đi làm, mặc dù chúng ta biết là chúng ta rất yêu nghề, rất yêu công việc, chúng ta đang làm nhà và chúng ta biết đó là công việc rất tốt với bản thân chúng ta luôn nhưng mà Xem vẫn có những cái giai đoạn mà tự nhiên nó kiểu nó đang đi lên xong rồi bỗng dưng nó ngừng xong rồi nó đi xuống mà mình rõ ràng là mình có thể nhận định được là cái vấn đề đi xuống này. Nó không phải là do do công việc, công việc thì vẫn tốt, mọi thứ vẫn rất ổn, mình vẫn làm được công việc tốt, đây vẫn là công việc mang lại thu nhập rất là ổn định và khá là cao so với lại bạn bè cùng trang lứa cho mình. + thêm cái chuyện nữa là nó còn tận dụng được, rất là nhiều những cái thế mạnh thế yếu của mình và và loại- được rất là nhiều những cái yếu của mình, cho nên là mình nhận định rất rõ các vấn đề mà mình bị đau mút. Nó không phải là vì công việc nhưng mà chả hiểu sao nói chung là mình cảm thấy rất đau và. Mình chả muốn làm gì luôn á. Thật sự kiểu mỗi mắt mỗi ngày mở mắt ra nhìn lên bầu trời xanh và tôi chỉ muốn nói trời đất ơi, tại sao tôi lại phải đi làm? Tôi chỉ muốn tiếp tục nằm đây và ngủ và được làm những gì mà tôi thích thôi mà đến khi mà mình được làm những gì mình thích thì mình cũng chỉ dành cả ngày để chơi game thôi mà mình cảm thấy vô cùng tội lỗi với chuyện đó. Các bạn hiểu không? Đó là một cái sự stress, bởi vì công việc. Nhưng nếu chúng ta dừng lại để nghỉ ngơi cho bớt stress thì chúng ta lại càng stress hơn. Bởi vì chúng ta đang không có những cái hành động cụ thể để giải quyết cái công việc mà chúng ta đang bị tắc phải, cho nên chúng ta lại càng stress hơn mà cái bảng đó. Cách mà. Mình vượt khó. Hải Phòng khá là mệt mỏi và. Từ đó thì mình cũng nhận được nhiều thứ mình. 5 nay là 5 29 tuổi, nghĩa là chỉ cần sang tháng hai 5 sau, tức là sinh nhật mình, tức là chỉ còn khoảng 2 tháng nữa thôi là mình đã kết thúc những 5 20 của cuộc đời mình bắt đầu những 5 30 của cuộc đời mình và mình nhận ra là còn quá nhiều thứ mình muốn làm mà mình chưa làm được. Và suy nghĩ chuyện đó là mình cảm thấy cũng rất là mệt mỏi. Hey cho nên là nó bao giờ mình bắt đầu mình đi du học được đây, bao giờ mình bắt đầu đi du học= thạc sĩ của mình được đây? Mình vẫn còn cái giấc mơ muốn đi du học hệ thạc sĩ nhưng mà mình cứ delay delay delay hoài và mình chưa có bắt đầu để làm hồ sơ nhập học. Mình cũng chưa bắt đầu tìm hiểu chương hay bất kỳ cái gì cả, trời ơi. Các bạn thấy đó cho nên mình mới nói là ờ cái chuyện hoang mang về nghề nghiệp và hoang mang về cuộc đời. Nó không phải chỉ là các bạn trẻ, sinh viên mới ra trường mới gặp phải đâu mà kể cả những người đi làm có một vài 5 kinh nghiệm trong nghề không dám nói là mình quá là thâm niên gì, nhưng mà có kinh nghiệm như mình thì cũng còn hoang mang vãi cả chưởng thôi. Cho nên nếu như các bạn có cảm thấy hoang mang đâu đó giữa cuộc đời này giữa dòng đời này thì. Takeshi. Đúng mấy cái complicated tịch duong bi liem people. Nói chung là ha chẳng biết nữa. Ừ rồi đó kể các bạn nghe chuyện mình đi gặp bác sĩ tâm lý, nói chung là mình đi gặp bác sĩ tâm lý. Cũng không có gì quá nghiêm trọng đâu, mình vẫn ổn, mình vẫn ra vlog đều cho các bạn được hơi stress tí thôi. Nhưng mà khi mình khi gặp sự tâm lí thì cũng ngồi tìm hiểu, tìm hiểu, tìm hiểu một số thứ nhưng mà chả được cái bệnh gì, bác sĩ nhận định là mình thì cũng có dấu hiệu bị stress, công việc thật. Mình cũng có một số dấu hiệu liên quan tới chuyện stress do giãn cách xã hội thật, nhưng mà về mặt tinh thần mà nói thì mình vẫn khá vững và mình vẫn có rất là nhiều những cái nguồn lực để mình tự đảm bảo được cái sự ổn định về tinh thần của mình. Cho nên bác sỹ á sau 3 ca chẩn đoán và can thiệp vấn đề của mình thì bó tay luôn. Bó tay luôn mà kiểu mà chẳng có một cái chuyên gia tâm lý khác. Thì sau rất nhiều chẩn đoán thì có thể mọi người đang nhận ra là mình đang gặp vấn đề về sứ mạng và tiềm năng của bản thân, tức là mình bị hoang mang, mình không biết được là cái chuyện mà mình tồn tại trong cuộc sống này. Nó có ý nghĩa gì? Và mình sẽ không biết được là cái tiềm lực của mình, có thể làm được những gì và một cái đóng góp gì cho cái cuộc đời nó nhìn chung chứ không phải là cho công việc và vì mình bị cắt kẹt trong cái vòng luẩn quẩn. Suy nghĩ về cái chuyện là tôi có thể làm gì? Tôi có thể mang lại giá trị gì cho cuộc đời này và mình cứ bị kẹt trong cái vòng đó, nó làm cho mình bị hoang mang và stress và mình cảm thấy tâm lý và sắp tới thì mình sẽ chuyển sang một bác sĩ tâm lý mới để nói thử về cái vấn đề mà mình vừa Xem các bạn. Và nếu như có cái gì hay ho hơn thì mình sẽ. Thử trao đổi với khoảng ừ. Nhưng mà. Được một đôi khi mình đi gặp các chuyện bác sĩ tâm lý cũ á. Thì mình cũng nhận ra được nhiều thứ ii, cái chuyện này thì. Có vẻ chỉ chuyên về làm bác sĩ tâm lý trị liệu cho những cái vấn đề cho những cái bạn nào mà gặp vấn đề về trong ở trong quá khứ hết trong tuổi thơ á cho nên chỉ đạo rất là kỹ về những cái thông tin về gia đình của mình và nhờ qua đó thì mình cũng hệ thống lại và mình nhận ra được là mình thừa hưởng rất là nhiều, rất là tính từ cha mẹ mà trước đây mình chưa bao giờ mình nghĩ tới mình, không ngờ là mình giống 3 mẹ mình có những cái những điều giống 3 mẹ mình tới mức đó và thậm chí là 3 mẹ mình chẳng bao giờ mình dạy mình cái chuyện đó nha, chỉ là mình. Ngồi mình quan sát 3 mẹ mình làm thì mình làm theo và mình học cái tính từ 3 mẹ mình từ lúc nào mà mình không nhận ra cho đến khi có người nói và mình phải ngồi mình reflection, mình phản chiếu lại với cùng với một người chuyên gia về tâm lý cảm nhận đó. Ồ, hóa ra là mỗi chúng ta đều bắt chước học hỏi, quan sát bố mẹ mình và đang có những hành xử y hệt bố mẹ mình nói chúng ta là bản sao của bố mẹ nó. Mọi người thằng táo nha sống nó phải ăn trái cây. Sắp xếp hết điện thoại mình hết pin, cho nên mình phải tắt đi và mình quay lại. Nói tiếp một chút xíu ờ hơi sọc dưa tại vì mình ban nãy thì đang nói chuyện với bác sĩ tâm lý, nhưng mà tự nhiên cái điện thoại nó hết pin xong quá trình mình đi cắm sạc thì mình lại không bị tụt hứng, không muốn nói chuyện về gia đình và bác sĩ tâm lý nữa nên mình sẽ nói một chuyện khác. Một trong những lý do mà làm mình bị stress trong thời điểm vừa rồi mà khiến mình cũng nó cũng là một trong những nguyên nhân mà khiến mình đi gặp chuyên gia tâm lý. Đó là mình bị stress vì cái channel cũng như là về cái fanpage kiếm meo meo. Mình nói rất nhiều lần với các bạn từ đầu đó là mình. Mình lập ra cái channel này với mục đích là chia sẻ những cái gì mình biết đến cho các bạn và mình làm nó như là một cái trang nhật ký để sau này khi mình Xem lại thì mình biết được là những 5 20 của mình, nó đã như thế nào thông qua những câu chuyện của mình, kẹo và thông qua những cái kiến thức mà mình chia sẻ được thì đó là một cách để mình vừa cảm thấy có giá trị mình có thể mang lại được giá trị cho các bạn cũng như là mình có một cái gì đó để lưu lại những cái 5 tháng cuộc đời của mình, nhưng mà sau đó thì mình cũng tham gia vào một cái network network ở đây này. Những công ty mà chuyên quản lý về youtube channel các thứ này nọ. + thêm mấy cái việc nữa là. Mình bắt đầu bị những cái like, những cái comment và những cái lượng view, tức là những cái chỉ số mà youtube nó đưa ra á nó làm cho mình bị cảm giác là mình phải chạy theo những con số đó và mình quên mất đi cái mục đích ban đầu của mình khi mà thành lập cái channel này và mình cứ bị stress với cái chuyện là ôi, bây giờ mình phải nghĩ ra cái chủ đề gì mà nó hot thật hot để mà mọi người la mọi người vào mọi người Xem nhiều thì câu được view xong rồi câu được view thì mọi người like rồi nói chung là. Đi làm vốn dĩ đã mệt xong rồi dành thêm thời gian để mà nghĩ trong những cái đó nữa thì. Nó mất đi cái niềm vui của mình khi mà mình bắt đầu cái channel này. Mọi người cho nên là tự dưng từ một cái niềm vui mà mình trở thành một cái là mình bị stress thi cũng lại mệt mỏi và. Như các bạn thấy đó, mình ra thành góc liên tục, kể cả những cái mình cần nhất, cho nên là các bạn sẽ hiểu nó sẽ là một cái việc rất là mệt mỏi cho nên mình. Đành rằng youtube là một cái giấc mơ của mình, nhưng mà khi mình làm được cái giấc mơ đó đơn thuần chỉ là giấc mơ thú vui bên cạnh công việc chính thì không sao chứ còn mình làm song song cả 2 chuyện đó thì không phải là làm không được. Nhưng mà để làm được thì các bạn sẽ đánh đổi rất nhiều luôn á. Tức là thay vì thứ 7 chủ nhật mình được đi bơi, mình được đi chơi, mình được đi shopping này này kia kia thì nguyên ngày thứ 7 chủ nhật mình phải ngồi ở nhà để mà mình viết kịch bản, mình nghĩ chủ đề mình quay vlog rồi mình dựng blog, nói chung là rất mệt cho nên. Các bạn, nếu mà ai mạnh mẽ nói với các bạn là không cần nghĩ việc vẫn theo đuổi được giấc mơ, dù giấc mơ của bạn có là gì đi chăng nữa thì thật sự là hãy Xem lại cái chuyện đó nha. Tại vì là quỹ thời gian của chúng ta có hạn và năng lực chúng ta cũng là có hạn nốt cho nên là được cái này thì mất cái kia. Các bạn vừa có công việc ổn định, vừa có giấc mơ thì các bạn sẽ đánh đổi lại là gia đình, bạn bè, sức khỏe và rất nhiều thứ khác chứ không phải là chúng ta sẽ có tất cả mọi thứ đâu còn lại được công= lắm, mọi thứ đều là sự đánh đổi. Ít ra với mình thì mình thấy nó là như vậy, cho nên đó là tuần vừa rồi, vừa bận công việc ờ mà nói chuyện bận công việc các bạn đợt vừa rồi 11 tháng mười một, các bạn có mua được cái gì? Sale trên lazada nhiều không? U là trời ơi, đợt vừa rồi công ty mình chạy theo mình làm là sai. Và nếu như các bạn chưa biết công ty mình chạy sale xong mình mua quá trời mua, trời ơi, đúng là đi làm chỉ để đi shopping cho làn da mình săn được mấy cái xe dieu của adidas mà tổng đơn nha là 8 triệu cho đến khi mình áp dụng các thể loại mã giảm giá, voucher giảm giá rồi freeship các thứ này này kia kia lúc mà mình thanh toán tiền á. Còn có 3 triệu mấy vậy thôi, mình giảm được hơn 5 triệu. Tiếng phải. Thề với các bác luôn rồi, mình hoàn toàn không có mục đích mua một cái gì cả, nhưng mà vì sale rẻ quá, mình lại hốt cho một ê mà mình thấy rất tội lỗi chuyện đó. Nhưng mà không sao kiếm tiền là để tiêu, không cần không cần có tăng tiền, không cần có tăng tiện. Mình phải nhớ trong đầu là mình tiêu tiền, bây giờ là mình kích cầu mình. Tăng trưởng kinh tế quốc gia ít nước lợi nhà nước lại nha OK, mình đang làm việc tốt. Bị điên mọi người. Đó là câu chuyện. Giấc mơ ước mơ công việc ừ không có đâu mình nè nhập nhập mặt đúng không? – khi nào mà các bạn kiếm được một công việc việc nhẹ lương cao để các bạn có dành thời gian để làm được cái giấc mơ các bạn mà đồng thời vẫn có thời gian để chăm sóc sức khỏe, chăm sóc gia đình cái này cái kia thì mình không nói, nhưng mà để kiếm được một công việc việc nhẹ lương cao khó lắm. Các bạn tỉ lệ là 0,0001% khó trúng hoặc là trúng Vietlott cho nên là được được. Các bạn phải luôn hiểu rằng là tất cả mọi thứ, nó là sự đánh đổi tất cả mọi thứ, nó sẽ là sự cân= và sắp xếp thời gian, quỹ thời gian là có hạn, sức có hạn cho nên. Ra ngoài kia mà cứ thấy đứa nào mà cứ hô hào là chúng ta có thể làm được tất cả chúng ta là siêu nhân, chúng ta là thế này thế kia mạnh mẽ, vã thẳng mặt chúng nói cho mình. Ôi, ngày xưa, á. Mình nhớ cái hồi học đại học á ai mà nói mấy cái đó mình kiểu. Soobin sparing ôi thật là ngữơng mộ quá đi giỏi quá giỏi quá giỏi quá. Bây giờ kiểu mà thích dell 0 4 này và vớ mồm em deal. Ăn độc. Anh đang quay hiểm. Sau khoảng một tuần một tháng mà mình cảm thấy rất là chán chường, nhất là khi các xì. Vân vân và mây mây thì bây giờ hơn nhiều các bạn. Làm sao mình được không, mình cũng không biết làm sao mình đợi hơn nữa. Tội gì mình cứ ở không thôi, tui dưng mình cứ ngồi. Mình nhìn lại mình thấy là mình đã làm diệt cách đây 5 5 mình như thế nào? Bây giờ sau 5 5 mình như thế nào? Và mình nhớ lại những cái mục đích mà mình muốn theo đuổi ở công việc của mình là mình muốn cái gì ở cái channel này là mình muốn cái gì hoặc ở cuộc sống cá nhân của mình là mình muốn cái gì và từ đó nhận ra rằng là ồ, có vẻ như những thứ làm mình đang không vui. Bây giờ nó là cái cái sự đi chệch hướng khỏi những cái định hướng mà mình muốn từ đầu. Tôi nói mình kiểu tự bẻ lái lại quay xa. Thì tự nhiên mình cảm thấy đở stress hơn, nhưng mà kiểu chúng ta nhớ lại những cái mục đích mà chúng ta bắt đầu thì chúng ta lấy lại cái định hướng cuộc đời chúng ta, chúng ta cảm thấy nó đã bị lệch đường á thì nó đơ stress hơn với lại nữa là. Mình nhận ra là mình là một cái đứa eo ơi, cái này cũng phải nói chuyện nghe buồn cười lắm. Ngày xưa mình nhớ lúc mình còn nhỏ các bạn. Mình máu chó cực thề, mình mơ to lắm mình ước mơ mình là tổng thống mỹ, mình ước mơ mình là tổng bí thư mình ước mơ mình là siêu nhân cứu thế giới. Còn bây giờ à ước mơ của mình chỉ là vô cùng nhỏ bé, nói chung là thôi. Các bạn không cần biết ước mơ của mình đâu tại vì mình nhỏ bé quá nhưng mà. Đó mình mình bắt đầu. Chấp nhận. Chấp nhận bản thân chấp nhận những thứ xung quanh mình, nó diễn ra như vậy, chấp nhận mọi thứ diễn ra và mình thấy cái truyện mà= cái việc là mình chấp nhận được được mọi thứ xung quanh mình thì mình cảm thấy cuộc sống tự nhiên nó dễ dàng hơn nó nhẹ nhàng hơn mình không cáu gắt mình, không than thân trách phận mình không ghét bỏ cuộc đời. Tại vì sao lại như vậy? Thôi thì. Ngoài chấp nhận thì mình cũng không làm được gì. Cho nên thay vì cứ suy nghĩ về nó một cách rất tiêu cực thì mình cứ chấp nhận. Và dù cảm xúc là thế nào? Vui vẻ hay buồn bã thì chúng ta vẫn phải tiến lên phía trước để đạt được những thứ chúng ta đặt ra. Nhưng mà thật sự là đôi khi làm mình cũng chỉ hình dung được con đường mình đi nó nó mơ hồ như vậy thôi. Còn cụ thể mình biết mình muốn là cái gì mình muốn, cái gì mình muốn, giá trị của mình đã làm sao mà một cái đích đến của mình là gì? Một cách vô cùng rõ ràng thì mình cũng không biết, nếu mà mình đã biết thì như cái mình kể, ban nãy mình cũng đã không phải đi gặp bác sĩ tâm lý để làm gì rồi cho nên là thôi coi như là chặng đường, cuộc đời là một cái hành trình để mà chúng ta khám phá và trải nghiệm. Chúng ta chấp nhận mọi thứ đến cuộc đời chúng ta như là mọi thứ nó đến với cuộc đời chúng ta và chúng ta sẽ. Cố gắng để đương nhiên là vẫn có cảm xúc với những cái thứ đó, nhưng mà sẽ không để cảm xúc đó nó nó níu kéo chúng ta. Nó không đưa ra qua thung lũng một cách vô cùng hoang mang và trống vắng. Tự nhiên thấy mình đẹp quá, ai cũng gọi táo không táo, nó tới bơm gì vào đây không mà sao tự nhiên nó ko biết bây giờ điện thoại nó bị làm sao á? Chắc là đòi đổi điện thoại mới à? Vừa cắm sạc pin xong cắm pin lên xong tự nhiên lại sập trả theo kiểu gì? Em quay video thì cũng dài rồi, sam thì cũng xàm rồi. Em thấy bản nào mà không biết không biết mình từ trước không theo dõi kênh của mình từ trước Xem cái vlog này chắc tức lắm kiểu chắc vì dislike chắc điên đảo kiểu mấy thằng khùng này nó làm cái gì mà sao nó lên nó vừa ăn táo vừa nói sàng mà công nhận. Các bạn thấy không kiểu người ta ở ngoài kia xây dựng hình ảnh giám đốc nhân sự trẻ tuổi chiến ít thành công rực rở đẹp vô cùng mỹ miều giúp các bạn hỗ trợ sửa cv rồi dạy này dạy kia kỹ năng này kỹ năng kia thành lập cái này thành lập cái kia nâng tầm giá trị Việt Nam đượ nước nhà lên cái này cái kia mình vẫn ngồi đây mặc áo 3 lỗ ăn táo quay vlog trên notice tốc từ chanel youtube chẳng có một cái nội dung gì.

Nhưng mà không sao, quan trọng là mình vui với chuyện đó, mình vui với những gì mình làm được. Mình vui với cái giá trị mang lại được dù là nói nhỏ. Và nó thật. Ừ, bởi vì mình nghĩ là một trong những cái giá trị bản thân của mình, đó là phải sống thật với con người mình. Mình không thích vẽ ra một cái hại nó quá mỹ miều, ôi ôi tự nhiên các bạn tưởng tượng nếu một ngày đẹp trời mà mình lên trên nồi youtube xong mình mặc đồ rất là chỉnh chu đầu tóc vuốt keo các thứ các thứ xong nói chuyện kiểu xưng anh anh thế này anh thế kia anh làm management trainee x trẻ nhất nhanh nhất, giỏi nhất lên manager sớm nhất thì. Các bạn mới báo công an nha, mình nghĩ lúc đó là mình bị. Mình bị tống tiền bị kề dao vào cổ, bắt nói chứ mình không, mình không nói kiểu đấy hoặc- khi bị ma nhập. Hỏi anh quay video cũng dài rồi. Nếu các bạn Xem thấy ngang đây thì. Cảm ơn các bạn rất nhiều, cảm ơn các bạn đã dành cũng phải 10 mấy 2 chục phút ngồi nói chuyện xàm xí với một thằng như mình mà mình nghĩ là chắc hôm nào mình chán chán thì mình sẽ. Sẽ livestream để nói chuyện như thế này thì các bạn sẽ tương tác trực tiếp cũng vui mà đúng không? Không bao giờ chúc các bạn có một tuần mới vui vẻ và hẹn gặp lại các bạn trong một cái video nào đó mà nó có nội dung hơn chứ không như thế này. Tại vì các bạn hẹn gặp lại đi hết rồi.

Viết một bình luận

Bài viết liên quan