Trước tiên thì mình muốn thú nhận một việc, đó là hôm nay mình lại tiếp tục quay video vào lúc nửa đêm, bây giờ là 2 3:02 8 phút mà kiểu gì quan trọng một giờ sáng? Nếu bố mẹ có Xem video này thì cũng đừng mắng con. Mặc dù con đã rất cố gắng và quay sớm, thế nhưng mà các bạn biết không, cái máy quay của mình á nó bị out nét và mình quay đi quay lại một tập quay xong lớp 9 rồi mới lớp 12. Thật ra thì không bao giờ có thời điểm hoàn hảo. Một ekip đầy đủ rồi. Các phương tiện, tất cả mọi thứ đều hoàn hảo để bắt tay vào làm một cái việc gì đấy. Mình bắt đầu làm youtube từ lúc mà mình còn chưa có máy quay cơ mà chưa có cái mic này nói còn rất là bé. Thế thì mình đã không đợi những cái đó. Mình cảm thấy sẳn sàng, mình cảm thấy là à, mình muốn thì mình bắt tay vào làm việc thôi và bản thân các bạn cũng vậy, các bạn sẽ cũng không có thời điểm hoàn hảo để chăm học.
Các bạn cũng cần phải gạt đi rất nhiều các thú vui, sở thích, phải biết cố gắng phải biết tìm ra những cái thứ phù hợp. Phải biết vượt qua hoàn cảnh ấy, kể cả vượt sướng hay vượt khổ để có thể tiếp tục với công việc học của mình. Và nếu các bạn đã cố gắng như vậy để tìm đến mình, để ngồi đây nghe mình nói thì chúng mình là đồng chí của nhau đấy, bởi vì chúng mình giống nhau mà. Và đã gọi nhau một tiếng đồng chí thì ngoài việc khó khăn hoạn nạn có nhau thì có gì hay cũng phải kể cho nhau nghe. Mình đã từng có một video phân tích rồi phân tích truyện ngắn vợ chồng a phủ trong lớp 12 và trong video đó thì mình đã cùng với các bạn phân tích theo một hình thức khác, đó là tóm tắt truyện, còn ngày hôm nay đổi mới mà có gì hay phải kể với nhau mà thì thứ mà mình muốn kể với các bạn ấy đó là phân tích truyện ngắn, cảm thụ truyện ngắn= các chi tiết trong truyện thì mình sẽ chọn ra những chi tiết quan trọng và sau đó mình sẽ tập trung tìm hiểu sâu và cảm nhận về từng cái chi tiết đó. Sau đó, chúng ta có thể biết được là à? Mỗi một chi tiết đó sẽ có vai trò gì trong bài. Và có thể tách ra làm từng đề văn nhỏ. Các bạn ơi, mấy hôm nữa nghỉ tết và rảnh hơn thì mình sẽ cập nhật trên blog về tác giả tô hoài, nhưng mà các bạn cũng có thể tự tóm tắt được đúng không? Thế còn bây giờ thì mình sẽ cùng đi vào tác phẩm vợ chồng a phủ vào 5 chí tiết đắt giá để Xem là à. Tác giả tô hoài đã kể chuyện tài tình như thế nào và đã xây dựng một câu chuyện với nhiều tầng lớp ý nghĩa. Làm sao nhá? Có khi nghe xong, các bạn sẽ cảm thấy rất là ngữơng mộ ông tô hoài và sẽ tự đi tìm hiểu với ông đấy. Tri thức đầu tiên mà mình muốn chúng ta sẽ chú ý vào đó là chi tiết nắm lá ngón, các bạn chỉ cần nhớ đúng 3 chữ nhầm lá ngón thôi. Bởi vì ấy cái nắm lá ngón này nó liên quan đến rất nhiều cuộc đời của mị đến tuổi xuân của mị. Nào các bạn có biết tên của cái tình huống này là gì không? Đó là tuyệt vọng, có 2 chữ thôi, khi nào một người muốn chấm dứt cuộc sống? Bởi vì khi người ta cảm thấy cuộc sống không còn hy vọng gì nữa, đúng không? Cuộc sống nó quá là chán nản, quá bế tắc, không còn một cái lối đi nào cả nên họ phải tìm một cái lối thoát. Thế thì các bạn có biết câu chuyện của mỹ không? Vì sao lại xảy ra cái tình huống đó là mị đi hái nắm lá ngón à, ăn lá ngón để tự tử? Thật ra thì mỹ là bị bắt về làm vợ của a sử trước kia thì bố mẹ bị lấy nhau và có nợ tiền nhà bà cha nhưng mà chả mãi không được thế. Sau đó thì đẩy ra mỹ. Sau khi mỹ lớn lên thì mỹ cũng thích một anh và trong một số các cái phương bài phỏng vấn ấy thì ông tô hoài nói là à mị, chưa có người yêu mà thật ra là ko thích thôi mị thổi sáo thổi lá hay thổi sáo và có rất nhiều người thích rất nhiều người theo đuổi và mỹ cũng là một cô gái cá tính đã rất nhiều lần bị nói là à cha đừng có bán con cho người ta, các bạn dở sách ra nhá trong sách có đấy. Còn những cái lời thoại đấy, mình chỉ học trong sách thôi, không cần phải học quá nhiều bên ngoài đâu đấy. Thế thì mỹ và cá tính như vậy mạnh mẽ như vậy và rất là tự lập đúng không ạ? Tự tự lập, tự chủ. Thế nhưng cuối cùng ấy thì vẫn bị bắt nhà giàu nó bắt đi, bố không có bán mà là bị a sử nó bắt đi và để gán nợ để trả nợ cho bố mẹ khi mà lấy nhau về mà không có tình yêu xong rồi làm thằng a sử vậy thì nó sẽ rất là vũ phu, nó rất là bạo lực và suốt ngày nát rượu xong rồi là nghiện thuốc phiện. Thì mẹ rất là chán và cô ấy cảm thấy cuộc sống bế tắc quá, cái cảnh mà mị về nhà quỳ lạnh bố ạ. Các bạn sẽ cần phải để ý rất là nhiều, bởi vì á cái tình cảnh rất là cùng quẫn. Có mỗi 2 bố con thôi, mẹ thì mất rồi và về nhà à? Trông thấy bố cái kiểu là bao nhiêu. Cái uất ức dồn nén khi mà con gái đi lấy chồng xong rồi bị nhà chồng đối xử tệ bạc, bị đánh đập và cảm thấy không có ai bênh vực cho mình tất cả những người thân của mình, những người có thể bảo vệ mình còn mỗi là bố mình thôi và tìm về đến bố và vừa nhìn thấy bố cái là quỳ xuống và khóc nức nở. Các bạn có thể hình dung ra được cái sự vợ òa đấy không kiểu như là bao nhiêu những cái ấm ức dồn nén bao lâu nay khi mà nhìn thấy người thân của mình là lúc mình được sống thật với bản thân mình. Là mình bật khóc, mình khóc, không thể kìm lại được ấy thì mỹ cũng như vậy. Và bố mẹ cũng khóc, bố cũng thương cũng biết là mỹ đang muốn làm gì? Thế nhưng bây giờ bố nói gì à? Ừ, mày về lại chào tao để mày đi chết đấy à? Tức là bố biết là con này nó chán quá rồi và nó muốn tự tử rồi. Nhưng bố đã không cho làm thế và khi mà nghe bố nói vậy thì mị chỉ biết bưng mặt khóc, tức là cầm tay lên bưng mặt, khóc rưng rức khóc kiểu không biết làm thế nào nữa, em khóc khóc chán thì thôi á và không chết nữa. Thế thì tác giả nói gì à mị không đành lòng chết cái tự đành lòng á rất muốn rồi mà không nở không dám làm. Bởi vì còn vương vấn trần gian bởi vì bố mình còn ở đấy, ai sẽ là người chăm sóc hoặc chăm lo hoặc nhà a sử nhà hàng cá tra nó lại hành hạ bố mình không thể làm như vậy được nên là mỹ chấp nhận thôi lại quay trở về nhà thống lí để làm con trâu nữa. Ở nhà nó còn hơn là để bố mình thì nó hành hạ thì qua cái hành động này, á cái hành động nắm lá ngón đấy, nó thể hiện rất nhiều những cung bậc cảm xúc, cái việc đi tự tử của một người ấy. Tại sao một người lại tự tử, cuộc sống tươi đẹp như thế mới có còn rất là trẻ, tại sao lại muốn chết, làm dâu nhà giàu lại muốn chết? Thế thì khi các bạn phân tích cái đoạn này, các bạn nhớ được chi tiết này cần phải biết được là điều gì đẩy con người vào bước đường cùng, đó là sự áp bức chứ không phải là giàu có. Nhà giàu ế, nhưng mà nó có coi mình là con người đâu. Và khi mà người ta áp bức khi mà người ta đối xử với mình tệ bạc thì người ta sẽ không còn cảm thấy muốn sống nữa. Không còn ai yêu thương nữa. Nhưng điều gì đã khiến mỹ phải ở lại cái thế giới này? Đó chính là gia đình là cha của mình là lòng hiếu thảo là không nở, nhìn cha phải đau khổ. Có rất nhiều người à? Sau khi chết đi thì có thể cha mẹ cũng không bị bắt đi làm nô dịch gì cả nhưng mà cha mẹ sẽ đau đến suốt đời, có mỗi đứa con chết mất. Thì đó chính là cái cái cái tấm lòng của mị và đây là cái bài học về lòng hiếu thảo đến chi tiết tiếp theo mà mình muốn các bạn để ý. Đó là tết con rùa trong xó cửa, tại sao lại cứ phải là con rùa? Thật ra thì trong truyện vợ chồng a phủ mình thích rất nhiều chi tiết nhưng mà để nhớ được tốt á thì mình chỉ chọn những cái quan trọng là mình thấy nó ấn tượng nhất. Thôi thì cái kiến thức con rùa này nó đại diện cho mị khi mà đã bị khô héo khi mà sống mà như chết luôn. Sau mấy 5 ở nhà thống lí ấy thì bố mẹ cũng chết rồi. Thế nhưng lúc này mỹ không nghĩ đến cái chết nữa. Mỹ không nghĩ việc ăn lá ngón tự tử nữa ở lâu trong cái khổ mị quen khổ rồi. Suốt ngày bị mắng chửi, bị đối xử tàn tệ, bị hành hạ, đánh đập. Nghĩ là ờ mình là con trâu, con ngựa với con người đâu mị quên mất quyền làm người mỹ quên mất là mình cũng có quyền được hạnh phúc. Và các bạn có biết không? Cái này á? Trong thực tế, người ta gọi là bị ám thị ám thị à, tức là một số người họ dùng những cái lời lẽ, những cái tư tưởng độc hại và âm thầm gel rắc vào đầu chúng ta để chúng ta sẽ mặc định là như vậy. Bản thân mình cũng đã từng trải qua những cái khoảnh khắc như vậy. Ví dụ khi mà mình đủ hết tâm huyết vào một cái việc gì đó và khi mà nó không thành, hoặc khi mà nó chưa thành công thì những người bên cạnh lúc nào cũng nói mình là đồ bất tài. À rồi không biết làm việc đó không biết thế nọ, không biết thế kia và dần dần có những lúc mình đánh mất bản thân và mình cũng nghĩ là à, mình là một người mẹ tồi tệ, mình là một người rất là tệ, mình đúng là bất tài, mình không làm cái trò trống gì cả thì nó chính là cái sự ám thị và bản thân mị đang bị ám thị như vậy. Có khi các bạn đang bị ám thị đó, các bạn tự tin vào mình nhưng mà qua những cái lời lẽ chê bai, phán xét của mọi người nên các bạn cũng bị ám ảnh và dần dần tự nghĩ là mình là một cái tồi tệ và bất tài vô dụng. Đấy, thế thì bây giờ á mỹ bắt đầu mặc định mình là một con trâu, một con ngựa, mình không phải là con người, thế nên là mình cũng không mưu cầu hạnh phúc và càng ngày càng không nói lùi lũi, các bạn có biết cái từ lùi lũi không để ý nhá trong cái tác phẩm truyện ngắn này nhé, cái lời văn của tô hoài có rất nhiều từ đắt giá mà chúng ta có thể học hỏi được. Ví dụ như là ông ấy ví von là mị như con rùa nuôi trong xó cửa nào, các bạn có bao giờ để ý đến cái hình ảnh con rùa không? Khi nào mình chê một đứa là máy đúng là cái đồ con rùa, con rùa rụt cổ tức là nhát hèn hơn một tý. Có cái gì là bắt đầu rút vào trong cái cái mai của mình không dám thể hiện gì cả và lúc nào cũng chậm chạp, lững thững và không có làm được cái gì, trò trống gì cả. Cô lập mình với thế giới bên ngoài và coi như là một cái hình bóng kiểu nó vật vờ á sống mà như chết luôn ở đây ấy thì. Trong cái buồng mị nằm lại có một cái ô ngày xưa thầy mình á khi mà dạy đến cái chi tiết này, thầy mình nói mãi thầy mình bảo là các em tưởng tượng một cái ô nhá, một cái ô trắng, tức là cả cả thế giới của mỹ ấy. Chỉ nhìn qua đúng cái ô đấy thôi, nó trắng trắng mờ mờ mà không biết là sương hay là nắng, tức là á. Có thể là do mịn không để ý hoặc là do mỹ đã quá bàng quang với thế giới. Mỹ không còn quan tâm nữa, ngày nắng cũng được, ngày xưa cũng được cái mượn lực chả quan tâm, bởi vì cái cuộc đời mình á nó khác gì cái bóng đêm đâu, tối như hũ nút và nó rất là tối tăm mờ mịt mở nên là mi không còn muốn thiết tha gì nữa. Thế, sau khi mà tác giả đã khắc họa được cái tình cảnh khổ sở của mỹ khi mà về làm dâu như một con rùa thì bây giờ à đến một cái đoạn à, nó sẽ bắt đầu lên cao trào có cao trào có thắt nút rồi sẽ có mở nút thế thì cao trào ở đây, đó là khi mà mị bắt đầu à đến đêm tình mùa xuân và muốn đi chơi. Thật ra thì nếu như mà không có tiếng sáo ấy chưa chắc mỹ đã muốn đi chơi, các bạn có biết không? Trong những cái tác phẩm mình đã từng phân tích ấy thì có 3 thứ luôn luôn khiến chúng ta có những ấn tượng sâu sắc. Đó là âm thanh, hình ảnh và mùi hương. Thế thì ở đây thứ mà đã khơi dậy cái khát vọng tuổi trẻ của mị, đó chính là tiếng sáo và chi tiết thứ 3 đắt giá và các bạn phải nhớ đó là tiếng sáo trong đêm tình mùa xuân. Tại sao lại thổi sáo, tại sao lại là tiếng sáo? Nếu các bạn đã Xem video vợ chồng a phủ của mình trong series hành trình chiến đấu văn thì sẽ hiểu, thật ra thì tiếng sáo này là ngày xưa á bị thổi lá hay như thổi sáo và cái tiếng sáo đó. Nó tượng trưng cho một thời tuổi trẻ ấy rất là tươi đẹp, rất là kiểu cá tính, mạnh mẽ và đầy người theo đuổi thế. Sau khi mà nghe tiếng sáo ấy thì tất cả những cái hồi ức trong miệng nó bắt đầu trỗi dậy. Các bạn có như thế không? Có bao giờ các bạn nghe một cái âm thanh, một cái bài hát gì đấy mà bao nhiêu cái kí ức ngày xưa ùa về á thì bản thân mỹ cũng như thế. Chị bắt đầu nhớ lại những cái khoảnh khắc trong đời mình, nó đã qua rồi, nó đã trôi xa vào dĩ vãng nó đã trôi xa lâu lắm rồi mà mình đã tưởng là mình đã quên rồi bởi vì mình đã chết trong lòng rồi mà. Nhưng không ngờ là nhờ có tiếng sáo, tất cả lại sống dậy một lần nữa mị như thế lại được sống lại và lúc đó thì ký ức ùa về và cái tinh thần cô ấy nó cũng thay đổi. Lúc đó thì mỹ bắt đầu có cái mưu cầu hạnh phúc. Mỹ không còn lầm lũi nữa, mình không còn sống một cách thụ động vào máy móc những con robot nữa mà mị bắt đầu ý thức được về hạnh phúc, về niềm vui về tuổi trẻ và mỹ biết là à mùa xuân tới rồi. Thôi đi chơi thôi, mình còn trẻ mà đúng không xong khi mà muốn đi chơi á thì mỹ đã làm một việc đó là uống rượu. Các bạn biết đấy, có rất nhiều việc á khi mà chúng ta đang trong tâm trạng bình thường khi mà chúng ta đang tỉnh thì mình không dám làm. Nhưng mà khi người ta say á thì người ta sẽ dám làm rất nhiều việc, chẳng hạn như là tỏ tình mịn thì không phải là sai để tỏ tình mà say để tìm lại những cảm giác ngày xưa khi mà rượu tan á thì lúc này bị bắt đầu bước vào trong buồng và cũng chuẩn bị đi chơi, bị bắt đầu lấy quần áo lấy các thứ ra nhưng có được đi không? Không sự thật rất là phũ phàng, thằng a sử nó đi về và nó bắt đầu đánh chồng đi chơi thì được chồng đi rồi say túy lúy càn khôn đi suốt ngày suốt đêm thì được, nhưng mà vợ đi thì không được. Có những cái loại chồng nó ích kỉ như thế đấy. Và a sử chính là một thằng như thế đã bất tài, vô dụng, đã ăn hại suốt ngày nhậu nhẹt, say xỉn, đã nghiện ngập rồi nhưng lại còn ích kỷ, không coi mỹ như là một cái cái cái đồ vật hoặc là một cái bao cát thích đánh thì đánh thích đập thì đập xích trói thì chói chứ không có sự trân trọng, nâng niu đã không có tình cảm với nhau mà cứ phải ở với nhau. Thì sau đó thì bị a sử buộc vào cái cột. Có những lúc ấy chúng ta cũng như thế kiểu như là mình đã mất hết cái niềm tin vào cuộc đời này rồi. Nhưng mà vì một cái điều gì đó nó bắt đầu xuất hiện và mình bắt đầu lấy lại cái niềm tin đấy. Mình bắt đầu từ từ vực dậy nhưng mình vừa mới ngóc được dậy mình vừa mới đứng được lên, lại có người đạp cho mình và mỹ cũng bị như thế và trong một đêm đó thì mị đã khóc rất nhiều à? Người ta cứ nghĩ là ôi cô mị sau bao nhiêu những cái khổ cực sau những cái trận đòn roi rồi thì những cái sự đối xử lạnh nhạt thì cô ấy đã tìm lại được cái tuổi trẻ của mình. Và bắt đầu hồi sinh, bắt đầu tìm về cái cuộc sống ngày xưa cũng bắt đầu khao khát được hạnh phúc cho mình nhưng mà không và cái thắt nút ở đây, nó chính là cái việc là bị trói mị, bị trói và tiếp tục phải chịu đựng cuộc sống mà bị tù túng, bị ràng buộc và bị quản thúc đủ các kiểu. Sau cái đêm tình mùa xuân đấy thì rất là lâu sau nữa cuộc sống của mỹ, nó vẫn trôi qua như vậy và càng ngày nó càng khổ cực cho đến một cái mùa đông và trong mùa đông này thì có một chi tiết thứ tư mà mình cũng muốn các bạn có thể ghi nhớ ngày xưa, mình học thì rất là nhớ, đó là chi tiết bị ra ngồi. Sửa lưng á, bạn có thể ghi lại là đống lửa chứ thế thôi và gạch chân vào trong trong sách ạ, nó chỉ có một cái đoạn nói như thế thôi, nó cũng rất là dài tít đằng sau, ở gần cuối ấy cái đấy mấy hôm thì mình cũng có đi sa pa mình kể các bạn rồi mà thế thì mình đi một mình thôi và ở đây một trên núi rất là rất là dài luôn, nó lạnh kinh khủng á và hoang vu lắm. Hôm đấy mình đi một mình nên là cũng hơi sợ và thức mãi đến 2 3 giờ sáng mới đi ngủ được bởi vì sợ ấy thế thì đêm ở trên núi nó lạnh mà rất lạnh, rất xương và ở đấy mị phải có bếp lửa đẩy sửa hay không để bị chết héo. Các bạn để ý này cái khái niệm bếp lửa ở đây, các bạn có nhiều cái bài thơ bếp lửa không? Bếp lửa này nó không chỉ sưởi ấm cơ thể của mị mà sưởi ấm tâm hồn. Bởi vì sao mà ít nhất còn có một chút ấm áp, một chút tươi vui và khiến cho cái đêm ở trên vùng núi ấy nó không còn buồn nữa? Nó không còn dài nữa, đống lửa như kiểu là ánh lửa làm bạn với mị á để mỹ tìm lại được những cái ánh sáng cuộc đời của mình. Nó là một cái hy vọng gì đấy, nó vẫn còn rất là hiu hắt nhưng mà nó vẫn còn đang cố gắng để để nhen nhóm lên, sao lại nói như vậy? Bởi vì các bạn đọc ở đằng sau ấy. Nhiều khi a sử về thấy mị ngồi đấy. A sử đánh ngã ngay xuống bếp đấy thế xong rồi mỹ lại vẫn ra suối tiếp. Tức là có rất nhiều lựa chọn nhưng mà thà bị ra ngồi ngoài đêm lạnh lẽo mị ngồi với đống lửa còn hơn là phải nằm cạnh thằng a sử. Cái cuộc sống với a sử trong căn buồng đó ý nó thật sự tù túng và như là địa ngục, nó là tăm tối và cái đống lửa này là những người bầu bạn là một cái sự an ủi cho mị ít nhất thì mỹ có thể cảm thấy ấm áp, cảm thấy tươi vui một chút ngay cả trong đêm dài. Sau khi chúng ta đi qua cái chất đống lửa thì bây giờ lại đến một cái đoạn nữa. Một đoạn cao trào thắt nút nữa, nó cứ chồng điệp lên nhau ấy ở đây ấy thì mị nhìn thấy a phủ và đây là chi tiết cuối cùng cũng là chi tiết cực kỳ quan trọng, rất hay thi. Đó là giọt nước mắt của a phủ. Trong một cái đêm như vậy thì thật ra ở mỹ đã nhìn thấy ao phủ rất nhiều lần nhưng mị mặc kệ mị đã bị khô héo rồi mị thật sự là kiểu chết cả cõi lòng rồi và thật kiểu vô cảm ấy không còn quan tâm đến ai nữa. Thế nhưng trong một đêm mị lé mắt trông sang, tức là kiểu hé nhìn sang ý Xem là anh ấy chết chưa thì em nghĩ bỗng nhìn thấy một cái giọt nước mắt. Trời ơi, đây chính là cái chi tiết đắt giá này. Giọt nước mắt này nó thay đổi tất cả cục diện câu chuyện luôn. Nếu giả sử nếu như mà hôm đó a phủ không khóc thì có khi a phủ chết rồi. Bởi vì sao các bạn biết không? Giọt nước mắt này, nó khiến cho mị thức tỉnh khiến cho mị nhớ lại bản thân của mình. Các bạn biết khi nào mà người ta có thể thông cảm với người khác không khi mà chúng ta đã từng trải qua những câu chuyện như vậy? Chúng ta có sự đồng cảm thì chúng ta sẽ cảm thấy xúc động và mình cảm thấy thương cho họ. Thế thì ở đây mị và a phủ cùng chung cảnh ngộ đều là những người bị lễ giáo phong kiến rồi bị những cái thủ tục này hoặc là tiền bạc quyền lực đầy nén và bóp nghẹt cuộc sống. Thế thì khi mà mị nhìn thấy a phủ khóc thì mị chợt nhớ lại à? Ngày xưa mình cũng từng khóc trong cái đêm đêm mùa xuân 5 đấy thì a sử trói mị và mị cũng bị trói đứng. Là bị khóc rất nhiều, cái giọt nước mắt đấy. Nó khiến cho mị cảm thấy đồng cảm với cả phủ à con người này cũng có những cái cảnh ngộ như mình và nhận ra được là nhà thông mỹ Nha Trang là một dòng độc ác như nhau kể từ bố đến con, lúc đó thì các bạn phải để ý đến cái diễn biến tâm lý của mỹ. Thật sự là trong cái đoạn này, trong cái chi tiết này thì mỹ phải đấu tranh rất nhiều bản thân các bạn khi đặt vào cái tình huống đấy, các bạn có sợ không? Nếu như bây giờ mị cởi trói chẳng may bên nhà thông thì bà trang nó biết và nó sẽ giết mị thì làm sao? Mình giúp cho người ta nhưng mình lại chết. Thế nhưng nếu bây giờ mình không cởi thì a phủ sẽ chết, lúc đó mình phải đấu tranh giữa việc là cứu người hay cứu mình. Đến cuối cùng thì mị của chúng ta đã không sợ và rón rén bước lại để cởi trói cho a phủ. Ở trong cái chi tiết này thì có rất nhiều giá trị ý nghĩa có thể là cái hành trình giải phóng cho bản thân, từ tự phát đến tự giác. Các bạn hiểu đúng không? Nếu không hiểu Xem lại video những giá trị nhân đạo nhá, thế nhưng còn một cái ý nữa đó là cái sự đồng cảm và lòng trắc ẩn của con người trong xã hội cũ. Khi nào người ta đồng cảm, khi nào người ta có lòng trắc ẩn? Ta biết thương người biết thương mình, biết thông cảm, biết thấu hiểu và biết giúp đở cho mọi người. Mặc cho những hiểm nguy cho những cái khó khăn thì đó chính là lòng trắc ẩn còn rất nhiều thứ mình muốn nói với các bạn, nhưng mà ý mình nghĩ là nên để các bạn tự cảm nhận thêm, bởi vì bản thân các bạn là những học sinh nhưng các bạn cũng sẽ có những hoàn cảnh tương tự và các bạn hãy tự cảm nhận đi. Mình hy vọng rằng các bạn còn nhớ phương châm học văn của chúng ta. Văn là đời học văn, tức là học làm người và các bạn có để ý không? Vợ chồng a phủ chính là một câu chuyện được lấy cảm hứng từ thực tiễn cuộc sống.
Nếu các bạn có nghe podcast học đi thôi của mình, mình đã từng đề cập đến giá trị hiện thực và nhân đạo trong truyện vợ chồng a phủ tiếp đó là đến phần thông điệp của tác phẩm các bạn ạ. Nếu các bạn đủ tinh tế nhận ra thì chúng ta ai cũng đã từng là một cô mị, là một người đã từng bị trì triết, đã từng bị mắng mỏ, từng bị áp đặt, gắn lên người bởi những định kiến bởi những lời nhận xét và phán xét rằng em không làm được đâu. Em rất là tệ, em là một người bất tài, vô dụng. Đã có những người đã gán lên chúng ta những cái định kiến như vậy. Nhưng mà các bạn vẫn còn một chút hi vọng vào bản thân và các bạn vẫn nhen nhóm hy vọng là một ngày nào đó mình sẽ thay đổi mình sẽ tốt hơn và mình mong rằng bản thân các bạn cũng sẽ có hành trình như của mị. Hành trình của một người hùng thật sự mị không phải là một super hero, không phải là một siêu anh hùng giải cứu thế giới mà mị đã tự giải cứu được bản thân và chỉ cần giải cứu a phủ hành trình của mỹ rất là khó khăn. Rất là chật vật đi từ những cái cung bậc cảm xúc tuyệt vọng, thất vọng, đau khổ. Và không còn một chút niềm tin vào lý lẽ và công= nhưng cuối cùng mỹ đã tìm thấy ánh sáng mỹ đã có thể tự giải thoát được cho mình và tìm lại được hạnh phúc, tìm lại được lẽ sống cho mình, biết mình nên làm gì, cuộc sống thì sẽ còn rất nhiều khó khăn. Và dù các bạn có sống ở thế kỉ 2 mốt 2, các bạn sống ở hồng ngài thì sẽ luôn có những lễ giáo, những định kiến, những bất công lúc nào cũng muốn bóp ngặt để chúng ta. Thế nhưng cuối cùng thì mình vẫn phải vượt lên để chúng ta cùng nhau thay đổi, làm chủ cuộc sống của mình. Cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn Xem đến giờ phút này và mình hy vọng rằng với 3 video về vợ chồng a phủ. Thì chúng ta có thể hiểu được những giá trị của tác phẩm này và sẽ không bao giờ còn phải lo lắng khi mà thi vào vợ chồng a phủ nữa. Bởi vì bản thân các bạn luôn có tinh thần cô mị biệt trong mình, hẹn gặp lại